• ACHECKERVIET.COM là tên miền phụ khi checkerviet không truy cập được.
    CLICK HERE để truy cập vào kênh telegram của diễn đàn.
    CHÚ Ý: Cập nhật mới nhất v/v đăng ký nhà cung cấp tại checkerviet Xem thêm
Cài đặt VPN 1.1.1.1 khi checkerviet bị chặn
Cài đặt ngay

Bạn thấy truyện này thế nào ?

  • Nội dung truyện hay, cốt truyện hấp dẫn

    Votes: 8 100.0%
  • Cảnh quan hệ kích thích

    Votes: 8 100.0%
  • Văn phong của tác giả mạch lạc, rõ ràng, gợi tình cuốn hút

    Votes: 8 100.0%
  • Đã đọc cảm nhận bình thường

    Votes: 0 0.0%

  • Total voters
    8
Từng Bước Đến Dâm Dục
Nam , một cậu hoc trò ngoan ngoãn , nhưng chinh vì sự ngoan ngoãn đó đã làm cho cậu được bước chân vào con đường tình dục và chìm trong dục vọng.....
 
Năm lớp 11, Nam được gửi về địa phương để sinh hoạt hè , địa phương cùa nam là một vùng ngoại ô cũng khá là vắng vẻ , da số chỉ là vùng dân cư công nhân được nhà nước cấp nhà gọi là khu cư xá. Nam được sinh ra và lớn lên tại vùng đất này, nó cho nam rất nhiều kỉ niệm , từ những con dò đến những con đường đều được thay đổi từng chút một .Nhưng đối với Nam nó vẫn là một nơi chứa đầy những kí niệm thơ ấu của mình.
Đối với tất cả nhữn anh em thanh niên trên phường đã không còn xa lạ gì đối với Nam, câu đã lên Phường từ hồi con học tiểu học, có những thanh niên chơi với cậu từ nhỏ đến lớn nên không còn xa lạ gì nữa , nhưng cũng có một vài người chuyển trường về vẫn phải đến phường sinh hoạt hè. Trong đó có một bà chị tuy hoc chung trường với Nam nhưng cậu rất ít khi gặp chị ấy, nhìn bên ngoài chị có thân hình rất ưa là hoàn hảo, khuôn mặt tròn với đôi môi căng tròn, mái tóc dài , nói chung chị rất là dễ nhìn. Và Nam đã để ý ngay chị đó.
- " Chị Hoa. Chị tóc dài đó tên gì vậy?
-" À, chị Thu , hoc chung lớp với chị. Sinh hoạt bên phường An Bình nhưng chị lôi kéo về đây chơi."
- " ủa hoc chung với chị sao em kg nhận ra ?"
- " nó ngồi im lặng trong góc làm sao mà thấy dc"
Bước đầu tiên hoàn thành, nhưng chủ yếu Nam cũng không hứng thú mấy với những bà chị lớn tuổi hơn mình, nhưng trong bản năng của Nam, Nam vẫn nhìn chị ấy với một ánh mắt rất thích thú vì chị ấy khá hòa đồng và vui vẻ, nhưng mặc trái chị ấy cũng rất dịu dàng và hay e thẹn...
-" Chị Hoa làm gì đó, sao kg ra đây chơi với tụi em , tụi nó đang biểu diễn thời trang kìa"
- " thôi tụi nó thô tục quá , chị nhìn không quen cho mấy"
Phường tôi sinh hoạt khá là quậy, do hoạt động nào cũng đứng nhất toàn Quận nên dù cho quậy đến đâu, phường cũng kg nói gì, có khi vào đến tận trong công an mà phá. Mỗi ngày sau khi sinh hoạt xong, tụi nó hay tập hợp những đứa con trai ẻo lả lại và biểu diễn thời trang.
- " đây là nữ hoàng thời trang của Phường chúng ta, với cây linh vật( dùi trống cái) sẽ ra mắt anh em chúng ta"
Nhỏ chi hội trưởng cầm chai nước suối la oai oải , còn thằng Linh "Vật" đang khoát cái áo trải bàn đi ẻo ra ngoài tiện thể cầm cái đây dùi trống và ... không biết phải diễn tả sao, nó như là đang chọc chọc như oh yeah vậy. Rồi từ từ nó buông cái khăn ra như đang thoát y để lộ nguyên hàng " dao găm" trông mà phát ói. Nam cũng không thích mấy đối với những trò này nên cụng không ngồi xem mà đi lòng vòng với đối tượng... Chị Hoa
- " Ủa chị Hoa hoc chung với chi Thu hả?'
- " uhm , chủ chiệm là bà cô Hòa đó"
-" Em hay qua bên lớp chi Thu lấy giấy tờ sao lại không thấy chị ta"
-" Em có bo giờ ngó xung quanh đâu chứ chị thấy em hoài."
-" uhm. Nam sau để em chú ý thêm."
-" Năm sau em mà có chú ý thì chi cũng ra khỏi trường rồi"
-" à năm nay chi hoc 12 roi , vậy là năm sau chị thi đại học."
- uhm đúng rồi đó.
Nam lại chăm chú nhìn chị, khi nói chuyện chị thường hay cười và tay thì hay để lên cặp dùi tròn tròn của chị, thêm nữa chị hay nghiêng nghiêng đầu nhìn người đối diện, đôi mắt như tìm tòi gì đó. Biết bao lần Nam nhìn chi ấy khá lâu vào cái khuôn mặt dễ thương và thân hình quyến rũ đó một cách say mê như quên hết mọi chuyện trên thế gian. Một vài lần khi đang tổ chức sân chơi cho thiếu nhi, cậu đã nhìn lén khi chị Hoa cúi người xuống làm việc để lộ ra chiếc áo ngực màu trắng tinh khôi với đôi tuyết lê tròn tròn vừa phải của một trinh nữ tuổi trăng tròn, những lúc đó , cậu nhóc trong quần của Nam cũng nổi loạn dậy theo chủ của nó, Nam mong ước sao được sờ vào người chị ấy dù chỉ một lần


Rồi những mong ước đó được ấp ủ trong 3 tháng hè sinh hoạt, đến ngày cuối cùng, Đoàn Phường có tổ chức Trại hè cho thanh niên và thiếu nhi trong khu phố đó, và tất nhiên trại hè đều phải qua đêm. Nam mong chờ trại đó từ rất lâu, đó là dịp để quậy thả ga, nhau nhẹt bê tha thoải mái.
-" má cho con đi đi mà, ngày cuối cùng rồi"
-" Tao không cho, thứ 7 nhà don dẹp hết chứ đi gì mà đi."
-" Thì con sẽ ở nhà dọn dẹp chứ có đi liền nguyên buổi sáng đâu má"
-" Rồi chiều thì ai ở nhà dọn dẹp phụ tao"
-" Vậy khi nào dọn xong hết rồi con đi cũng được mà "
-" Mày giỏi quá, ngoài đó có gì mà mày lại thích ra đó"
-" Ngày cuối cùng mà không đi là không được nhận giấy xác nhận là đã hoạt động đâu má"
Tình hình là mẹ Nam không cho Nam đi vào ngày đó vì nghe đâu là chuẩn bị xa lũ sẽ có ngập nặng mẹ Nam bảo ở nhà đi dọn dẹp , không thì đồ đạc trong nhà sẽ hư hết . Bí thế quá Nam đành phải nói dối mẹ tôi vậy chứ thật tôi nhận cái tờ đó từ giữa hè và nó đang được an toàn trong tủ của nhà trường rồi.
-" Tao mệt mày quá , sáng thứ 7 lo mà dậy sớm dọn nhà đi"
-" kakakaka"
Nam lấy chiếc xe đạp chạy cái vèo lên phường với tinh thần thông báo là mình đã được giải phóng ra khỏi nhà tâm trang cực kì vui. Tới nơi tôi bắt gặp cái khuôn mặt bí xị cùa thằng Thái, Nó là bạn thân của tôi từ cấp tiểu học nhưng khi lên cấp 2 nó không còn học chung với tôi nữa.
-" ê mới sáng sớm mà khuôn mặt bí xị rồi mày"
-" bà già tao không cho đi mày ơi"
-" Tội nghiệp vậy cưng, ở nhà giữ em đi nha"
-" mày cười trên nỗi đau khổ của tao sao"
-" Yên tâm tao sẽ chụp hình lại cho mày coi"
- "cái đầu mày, làm uổng công tao chuẩn bị cả tháng trời"
-" gì mà nôn vậy ba. chưa gì hết mà chuẩn bị đồ ăn là sao? để tao ăn hết cho"
-" không phải, mày đi theo tao"
-" ê tao không phải đồng tính nha, dẫn tao vào nhà vệ sinh làm gì mày."
Thật ra nó dẫn tôi vào nhà vệ sinh của phường, tuy cái phường lớn vậy chỉ có 4 cái nhà vệ sinh cà nam lẫn nữ.
-" Mie, cho tao đéo thèm, coi này"
Nó lấy một cục gạch nhỏ cỡ ngón tay cái và khoét bên hông nhà vệ sinh, do tất cả đều được sơn màu trắng và lót gạch men toàn bộ nên một cái lỗ nhỏ màu tráng chỉ được thấy là một vết nứt mà thôi.
-" Gì mà ghê vậy cha, chuẩn bị gì ở đây?"
-" phường mình nổi tiếng là nhậu nhẹt, đêm đó chắc chắn tụi con gái cũng sẽ uống cho mày coi, mà uống thì tụi nó sẽ đi giải quyết, tao định đêm đó sẽ coi từng đứa cho đã thèm. nhìn tụi nó đú đỡn với nhau mỗi ngày mà đéo chịu được"
- Bái phục sư phụ, nhưng ở nhà đi con"
-" mie tức thấy bà"
Nam nhìn vào cái lỗ đó với một ý nghĩ lóe lên trong đầu mình rồi hình ảnh chị Hoa đang ngồi trong đó với......... và tôi đực chiêm ngưỡng hết tất cả mọi điều thầm kín nhất của một người con gái
 
Quỷ Đưa Đường

Đúng 4 giờ chiều , Nam phóng xe đạp lên địa điểm phường, trên người vẫn còn mùi hôi như cú sau tàn tích don dẹp nguyên nhà , tôi mệt mỏi phóng xe ngày càng nhanh với chiếc balo chất đầy đồ ăn sau lưng nhất định sẽ làm một buổi tiệc ra trò đây.
-" Chị Hồng, sao không thấy ai hết vậy?"
-" Mày đi đâu mà giờ này mới vác cái mặt ra? Chuyển địa điểm bên Mỹ Thạnh, qua ngay."
-" Ok để em chạy ra liền"
Một lần nữa đành phải chạy vật vã qua đó , thật là mệt mỏi, nhưng cũng phải chạy cho lẹ , không là bà Hồng ăn tươi nuốt sống mình mất.

-" Nam Nam. Đợi chị với"
Đang phòng từ trong phường ra thì có kẻ nào gọi tôi,tiếng thở hổn hển và lo lắng tới tuột cùng.
-" Ai lại gọi giật xuôi giật ngược lại vậy?"
Nhưng tôi chưa kip nói hết câu thì phải há hốc miệng vì đó là khuôn mặt tròn tròn của mụ.. mà không phải là chị ấy mới đúng.
Vẫn đang chạy te te vì chưa kip định thần lại, tôi thắng một cái quá mạng làm bánh lết cái rẹt xuống đât
-" Chị làm gì ở đây, sao còn chưa tới trại"
-" Chị kêu thằng Nhân chở chị về phường nhưng nó bỏ chị ở đây đi đâu rồi không biết"
-" lên đó rồi con về đây làm chi nữa ?"
-" Thì phải về mua đồ để nấu bữa tối mà ăn, không là nhin à"
-" Thôi chị lên đi em chở cho nhanh"
-" Chị chỉ tính nhờ em đem đồ ăn về mà thôi, chút nữa thằng nhân tới chở chị"
-" Thôi lên đi , tiện thể đi luôn"
Chị còn hơi ngại ngùng vì theo tôi điều tra thì chị hoàn toàn chưa biết đụng tới một đứa con trai từ hồi tiểu hoc tới giờ, nói chung chưa có ai làm chủ bông hoa tròn tròn này.
-" Lên nhanh chị, bà Hồng cho hai đứa ăn dép giờ"
Chị lúng túng leo lên xe tôi, tôi sướng đê mê, phóng cái làm chị bật ngửa ra sau làm chị phải bám lấy eo tôi càng làm thêm lân lân khó tả không chịu được, vậy là nhờ đi trễ như vậy mà tôi được chở một niềm ao ước của tôi suốt ba tháng hè...

" Thằng kia, mày nói là 4g mà sao giờ này mới tới?"
Bà phụ trách, cầm đôi dép lào quen thuộc của bả hâm he, vì bả được mệnh danh là " mụ dép lào" , khôn ai vào phường mà thoát khỏi chiếc dép của bả, đúng là cao thủ.
-" chị thông cảm , dọn nhà với chở người yêu đi chợ"
-" Chát - tiếng dép lào vang lên, mày xạo hả con, mày làm gì có người yêu và chợ với chả cá."
-" oan em thiệt mà chị, em chở chị Hoa đi mua đồ mà đúng khôn chị Hoa?"
-" Ủa đâu rồi, mới đứng phía sau mà"
-" mày xạo hả con, chát... chát- bả đánh mình như con bả vậy, nhưng thật ra là nhe nhẹ chứ không giống như mẹ đánh ở nhà."
Thật ra lúc tôi nói chuyện với chi Hồng thì chị ấy còn đứng phía sau tôi, nhưng lại khôn thấy đâu nữa, cha hiểu tại sao lại vậy, chắc chị ấy phải đi làm đồ ăn chuẩn bị bữa tối. Cuối cùng thì bả cũng tha cho tôi, nhưng tiếc rằng tôi khôn chung trại với chị, thật là xui xẻo,....

-" Tấm con ra đây mẹ Bảo."
Trại chính đang diễn hài Tấm Cám hiện đại , tôi cũng coi được đôi chút vì có diễn xuất của Chị Năm Bóng, đến khúc thằng đó nhảy tưng tưng làm rớt trái banh giả ngực làm không sao nhịn cười được.
"- Xin lỗi Hoàng Tử, em rớt hàng"
Cười thì có cười thiệt nhưng thật ra tâm hồn tôi đang dò khắp nơi để xem chị đâu rồi. Từ khi chở chị về tới giờ tôi cũng bạn làm khắp nơi và cũng có tìm nhưng không thấy chị đâu cả, hay là chị nghe thấy gì đó nên giận bỏ đi rồi, trong đầu tôi nghĩ ngợi lung tung...
"- 4 trại tập hợp chuẩn bị chơi trò chơi lớn nào"
Ai đi hội trại chắc thế nào cũng biết trò chơi lớn vào lúc nữa đem cà, gọi nôn na là giải mật thư tìm kho báu, thiếu nhi chỉ việc đi theo các anh chị thanh niên chơi những trò chơi thôi, còn giải mật thư thì tất cả đều do thanh niên giả cả. Và rồi tôi thấy chị....

Thấy tôi nhìn, chị lúng túng bỏ đi , tôi cũng thấy buồn khi chị làm vậy, chắc do chị nghe câu nói đùa của tôi nên chắc khó xử, không biết làm sao để làm lành lại với chị đây, chắc đây cũng là cơ hội cuối cùng để tôi nói chuyện lại với chị...
"- Giờ đi đường nào nữa"
"- Tao cũng không biết nữa đây, theo chỉ dẫn là đường này mà."
" - Mày giải mật thư sao mà để vậy mày"
"- Tao đâu biết mày, thôi mày đi đường kia kiếm coi, tao dẫn tụi nhỏ đi đường này"
Tình hình là bây giờ trại tôi đang lac đườn nghiêm trong, vì mật thư đưa ra chĩ giải được khoảng 80% còn nhiêu là mù tịt, mà theo phong cách của phường tôi thì ai đi lạc đường là bị phục kích chọi bột nên cũng khá hoảng. Nhưng trong cái rủi đó lại là một điều mày mắn vô cùng....
" Chị Hoa, sao đi đâu qua đường này?"
Gặp tôi chị cũng khá là lúng lúng, mặt chị ửng hồng lên rất là dễ thương.
"- Chị ... à không, trại chi đi lạc mật thư nên kêu chị đi đường này kiếm, mà đường tối quá chị.... sợ"
" -Em cũng đi kiếm mật thư đây, chị đi chung với em luôn đi"
" -À.. Ùm."
" -đi nào,"
Tôi nắm lấy tay chị kéo đi, cũng không biết tại sao tôi lại dạn như vậy, tôi là một đứa rùm nhát gái, cho nên giờ chưa có một đứa nào làm người yêu cả. tôi nắm lấy bàn tay chị kéo đi, đôi tay mềm mại và không một vết chai, tim tôi đập liên hồi và mặt chi cũng đỏ không kém, thấy vậy tôi đành bỏ tay chị ra.
" - Em xin lỗi chi Hoa, hồi trưa em nói đùa với chị Hòng thôi, không có ý gì đâu chị"
"- Có gì đâu em, chị cũng đâu có nghe gì đâu - xạo ghê"
"- Vậy là ổn rồi, hihi"
chị cũng cười, một nụ cười pha chút ngượng ngùng rất là dễ thương làm trong tim tôi có cảm giác xao xuyến, không biết co phải là tôi đã thích chị hay không nữa.
" - Tụi kia đi lạc hả?"
Câu nói vừa mới cất lên thôi đã kéo theo nguyên dãy bong bóng bột mì, lã lướt theo sau là nguyên xô nước tát vào mặt, thế là chị chơi đem tôi ra làm bia hứng toàn bộ , tôi chỉ biết đứng như đá vì không thấy đường nữa.... Bị phá đám ngon lành.

Về khu trai bị nguyên cả dám cười thúi mũi đến nỗi tôi phải phát cáu:
" - tụi bây thôi đi, đi ra cho tao tắm. không thấy ai bị đổ bột bao giờ à"
" - Cứu mỹ nhân chi cho khổ vậy mày"
" - thà cứu mỹ nhân còn hơn là tụi bây chạy trốn"
tôi bực tức bỏ đi để sau tụi nó vẫn lăn lộn cười. Vác bộ đồ vào khu nhà tắm "4 căn" và chi có 4 căn thôi nên tất cả phải chạy qua chạy lại xài chung khi " khẩn cấp". Tôi lèm bèm đứng ngoài cửa nhà tắm gõ cửa.
" - ai trong đó nhanh lên, bị dính bột rồi."
Trong đó vẫn im lặng.
" - Tên gì đó ơi, mau lên ngứa quá."
Vẫn im lặng.
" Lần thứ 3 ra mua kg là nạy của ak`"
vẫn im lặng, tôi bực mình quá tính xô một cái là cửa mở ra rồi nhưng khi gõ cửa lần nữa thì...
" Nam ơi chị Hoa đây, dợi chị chút"
"- Thôi chị trong đó luôn đi dể em qua nhà vệ sinh khác."
Tôi tức tốc chạy đi không dám nói thêm gì nữa hết vì nếu chẫn chờ lại thì không biết sao ăn nói với chị khi chị ấy ra ngoài nữa, nôn nóng chi cho khổ thế nữa không biết, rồi không biết sau vụ này chi có tha lỗi lần nữa cho mình không, thiệt là khó quá đi.

1 giờ sáng, thiếu nhi đã đi ngủ hết rồi, và đã tới giờ chuyên trách chuẫn bị nhậu nhẹt, đây cũng là năm đầu tiên tôi tham gia nhậu nhẹt thâu đêm cỡ này nên khá là hào hứng. đúng là Ai cần thanh Niên đó có thanh niên đây, chỉ sau vai phút nói có đồ ăn là bu nguyên dám lại, nói nguyên đám chứ thật ra có bao nhiêu đâu, khoàng 20 đứa là cùng, do hội trại này chỉ giành cho nhưng người nòng cốt trong phường thôi.
" - Tụi bây, Mồi thằng Nam đưa vào rồi, rượu đây bây''
"- Thôi mày, tao chọi dép giờ, ăn thôi mai còn dậy sớm"
"- Bà này kì cục, kg có bia thì thôi khỏi ăn gì hết"
tôi mới hòa giải không là mưa dép rồi.
"- Thôi Thôi van anh chị, Nhân, đem hàng."
Thằng nhân biết thời cơ đã chín mùi liền chạy tức tốc vào phòng công an đem ra một thùng bia heniken tôi dể giành để chuẩn bị sãn cho vụ này.
"- Ê bây, thằng này được. giỏi"
tuy ông Cua và cả dám mừng ra mặt nhưng tôi cảm thấy một luồng sát khí bốc lên cao từ phía sau và xuất phát từ Mụ Dép Lào.
" Thôi chị ơi, năm có một ngày thôi, uống hết thùng thôi mà chị, đây gần 20 người, người có một lon chứ nhiêu đâu chị"
" Mày giỏi lắm, uống hết thùng thôi nha."
"Chứ còn nữa đâu mà bà la"
Thế là liên hoan bắt đầu , mỗi người cầm một ly uống theo một vòng tròn, vừa uống vừa hát hò um sùm, vì đó là tối thứ 7 nên kg ai la gì chúng tôi mặc cho chúng tôi quậy phá, tôi thấy chị đăng xa đang nấu gì đó...
" Chị Hoa, sao không ra chơi cho vui."
" Chị nấu cho tụi em ăn đây, súp cua đó nha."
" súp cua hả, cho em ăn với."
"- Tránh ra, em ăn rồi chút nữa chị không chia phần cho em đâu. ra ngoài đó chơi đi."
"- Ok chút chị phải chia cho em gấp đôi."
Chị chưa kip nói là tôi đã chạy ra ngoài để chơi rồi, chị kg trách gì vụ trong nhà tắm là tôi mừng rồi chứ cần chi phải nói gì nữa. Nấu xong chị dem ra bỏ vào từng chiếc ly nhựa cho tất cả mọi người ăn, đúng là chị nấu ngoan thiệt, không chê vào đâu được.
" Hoa, ngồi xuống đây chơi lun em"
" Dạ."
Tôi rất muôn chị ngồi canh tôi nhưng chị chon ngồi chung với chị ban chung lớp, trong suốt buổi ăn tôi luôn nhìn qua chị , nhìn chị cười nói thật là dễ thương...
" Ê tụi bây, uống ít quá không dã thèm mày ơi.
: Đúng đó, có chút xíu chưa tráng miệng nữa."
" tụi bây đủ rồi nha, muốn tao cho ăn dép không hả?"
" ai đồng ý nhậu thêm thì giữ bà Hồng lại, tao đi mua thêm rượu."
Và tất nhiên , 20 đứa thì hết 19 đứa đè bà Hồng xuống híp, bà còn kịp thời la oai oái"
" Thằng Cua, sau cái trại này mày mền xương với tao"
Nói là nói vậy thôi chứ thật ra có gì đâu bà cũng thích nhậu nữa, mùa hè xanh mà, phải quậy cho tới cùng chứ. Anh Cua dem về cho 2 lít rượu , nhưng rủi sao, rượu lại quá nhiều cồn. tuy rất là dễ uống nhưng lại mau say... ban đầu bà Hồng còn kêu hát nhỏ thôi cho tụi thiếu nhi ngủ, nhưng sau vài ly vào người, bà lôi hết toàn bộ nồi trong khu Dân Quân ra gõ hát thâu đêm, riêng tôi cũng đã từ từ ngấm dần, do dc uống rượu từ thuở còn nhỏ nên nhiêu đây khọng nhầm nhò gì với tôi nhưng nó cũng làm tôi phải loạng choạng. Riêng chị , ban đầu chỉ nói uống chút xíu thôi để còn đi ngủ nữa, nhưng do vui quá , chị uống một hơi ngang ngửa gần mười mấy ly , chị cũng đã bắt đầu tưng tửng rồi...

3g30 Sáng, chúng tôi kết thúc cuộc vui vì rượu và mồi đã hết, mọi người đều ngấm cả, bây giờ những người nào còn tỉnh cũng không còn sức mà don dẹp.
" Chị Hồng... Bãi chiến trường sau đây..."
" - Tao đuối rồi... để đó mai dọn..."
Thế là tất cả đều thấm mệt. ai cũng đã say hết không chừa một người nào, mọi người đều về khu trại của mình ngủ riêng....
" Chị Hoa ơi, về ngủ chị"
" Chị mắc quá... Mà không đi nổi hahaha"
" em dẫn chĩ đi..."
tôi cũng khá là chao đảo nhưng cũng cố mà đưa chị vào khu nhà tắm của phường, nhưng 4 cái nhà vệ sinh đã chật kìn vì mấy cha kg chịu nồi vào đó mà hò dô ta hết rồi.
" - Chị Hoa ơi... Hết nhà vệ sinh rồi... chờ nha"
" - Chị mắc quá rồi... Không chờ được nữa..."
tôi nghĩ tới có một cái nhà tắm phía sau dành cho những người đánh bài mà bị nhốt lên đây thường đi nhà tắm đó, do là khu tam nhốt nên rất ít ai qua lại khu đó.
" - Để em dẫn chị vào khu phía sau, khu đó đi cũng được."
" - nhanh lên chị mắc lắm rồi..."
" - Đi cẩn thận , chị say lắm rồi đó"
" ai bảo chị say nào, chị đâu có say đâu,... em coi này, cổ chị đâu có nóng đâu."
chị lấy tay tôi kề vào cổ chị, làn da vùng cổ thật là mềm mại và ấm áp, nó làm cho tôi tỉnh đi phần nào , tim tôi bắt đầu đập liên hồi và thằng nhỏ đang ngóc lên nhìn. Lúc này tôi kiềm chế lại và dần chị vào nhà tắm đó, tất nhiên tôi ở bên ngoài rồi. nhưng dường như mọi thứ muốn tôi đi vào con đường dâm dục đó,... chị đã quá say và quên không gái chốt cửa,... một cơm gió thổi qua và thế là , cánh cửa mở tung ra , chị vẫn ở đó, vẫn đang tiếp tục thực hiện công vic65 của mình trong tư thế không gì che chắn ở phần dưới.........

Con Mắt Của Quỷ

Một cơn gió thoảng qua, cánh cửa đã mở hoàn toàn , chị vẫn ngồi đó , tôi thật sư không thể tin vào mắt của mình nữa, toàn bộ vùng kín của chị, vùng thầm kín nhất của một người con gái chỉ giành cho người mình yêu đã hiện diện trước mắ thôi, tim tôi như đập lên một cách rộn ràng, dường như tất cà máu trong người như muôn sôi lên, mặt tôi nóng bừng bừng, tôi chết trân không biết làm làm gì nữa, làm theo bán năng của một câu con trai hay theo nhân cách của một con người là quay mặt đi? , trong tâm tôi rối bời nhưng dường như bản năng đã lấn áp ý chỉ của con người trong tôi, tôi bắt đầu quay lại và nhìn.... trước mặt tôi , chị đang nhắm mắt lại, miệng nói gì đó tôi không thể nghe được, chị đã quá say để biết rằng chuyện gì đã xảy ra với chị. và khi đó tôi bắt đầu nhìn chầm chầm vào vùng đó của chị, nước da trắng min màng , cái ấy của chị,... một màu hồng trinh nguyên, hoàn toàn khôn biết mùi đàn ông là gì cả, từ nơi đó, nước vẫn đang rỉ ra liên tục, nước tiểu của chị vẫn đang chảy theo những sợi lông tơ đen nhánh, hai mép như hai múi bưởi đang ép lại một khe tuyệt tác của tạo hóa , lần đâu tiên tôi được thấy chỗ đó của một người phụ nữ trưởng thành và nhất là một trinh nữ....
Nước từ từ nhỏ ít đi , chị bắt đầu đứng dậy kéo chiếc jean lên , lúc này tôi chỉ muốn lao vào mà lột chiếc quần đó ra khỏi người của chị mà thôi, nhưng điều đó quá tầm đối với tôi, nếu thực hiện thì có lẽ chị sẽ tỉnh lại mất. Quay lại và đóng cái cửa để có chị có thể làm theo bản năng mở cửa, nếu chị đi ra mà cửa mở sẵn thì dù say cỡ nào cũng thấy đó là chuyện lạ. Chị bước ra ngoài loạng choạng đi còn không vững, tôi phải lao tới mà ôm lấy chị, cả thân người của chị đang trong vòn tay của tôi, ngực của chị đang áp vào trong lòng , tóc của chị thật là thơm, mùi tóc từ phía sau gáy làm tôi cảm thấy lân lân trong người, duc vong chưa dừng lại đó....

Bàn Tay Của Quỷ
Nước từ từ nhỏ ít đi , chị bắt đầu đứng dậy kéo chiếc jean lên , lúc này tôi chỉ muốn lao vào mà lột chiếc quần đó ra khỏi người của chị mà thôi, nhưng điều đó quá tầm đối với tôi, nếu thực hiện thì có lẽ chị sẽ tỉnh lại mất. Quay lại và đóng cái cửa để có chị có thể làm theo bản năng mở cửa, nếu chị đi ra mà cửa mở sẵn thì dù say cỡ nào cũng thấy đó là chuyện lạ. Chị bước ra ngoài loạng choạng đi còn không vững, tôi phải lao tới mà ôm lấy chị, cả thân người của chị đang trong vòn tay của tôi, ngực của chị đang áp vào trong lòng , tóc của chị thật là thơm, mùi tóc từ phía sau gáy làm tôi cảm thấy lân lân trong người, duc vong chưa dừng lại đó....


- " chị Hoa, thôi vào nhanh đễ khôn cho chỗ mà ngủ nữa đó chị."
-" Uống tiếp đi, hahaha."
chị vẫn còn đang ngấm rượu, đến nỗi đi còn không vừng được, tôi phải dìu chị đi từng bước một, nhưng sức người có hạng, đâu phải tôi còn tỉnh táo nữa mà có thể đủ sức mà dìu chị nữa, đến khi sức lục đã tàn, tôi đành phải để chị xuống đất mà nằm dài trên đất, cửa hội trường bữa nay không khóa lại, chắc có lẽ mấy ông dân quân thấy đông quá nên làm biếng không khóa cửa lại, thấy là bằng sức tàn cuối cùng, tôi cõng chị vào khu hội trường, tay chị còn quơ qua quơ lại phải làm cho tôi phải dùng hết sức mới có thể để chị nằm yên được. Tôi bắt đầu nhìn chị, chị thật đẹp khi ngủ, như một công chua trong truyện mà con nít thường hay nghe, rồi hình ảnh đó mờ đi , tôi hết chịu nổi rồi nên thiếp đi để chị nằm gác đầu trên dùi mình mà ngủ....
- " Thằng nào trực mà không khóa cửa hội trường lại vậy?"
- " để đó đi mày ơi, tụi này cắm trại đông vậy thằng ăn trộm nào dám vào mà lây"
-" thôi khóa lại đi mấy ông cho chắc chắn"

Cạch... Cạch... Âm thanh mà tôi nghe được trong lúc mơ màng ngủ, gì mà nghe giống tiếng khóa cửa quá vậy,... Chết Bà.... Khóa cửa hội trường rồi, làm sao mà ra được đây, mà giờ buồn ngủ quá, thôi ngủ trong đây đỡ muỗi hơn ngủ ngoài kia , nằm một giấc tới sáng đi rồi tình gì thì tỉnh, chắc còn lỗi hậu trường phía sau khán đài.
Tôi định tiếp tục ngủ nhưng tay tôi đang dụng vào cái gì đó mền mền, mền đó không phải là do da thịt mà một cái gì đó rất là thích thú, tôi cứ thế mà rờ...rờ bóp... bóp, nhưng khi đã quen dần với bóng tối, tôi mới nhận ra , cái thứ mà tôi thích thú đó là hai quả đào tiên của chị, lúc đó, tim tôi bắt đầu đập lên rộn ràng như muốn nhảy ra khỏi ***g ngực của mình,thật là khó tả , vừa run run lại muốn tò mò, thằng nhỏ của tôi đã nhô lên cao từ khi nào không biết , hiên giờ chihn tôi cũng không biết nên dừng lại hay bỏ ra nhưng thật sự thì tôi không thích phải xa rời cái chốn bồng lai đó, rồi trong tâm trí tôi hoảng toàn trống rỗng,.... rồi từ từ tay tôi không còn ở ngoài nữa, nó luồn vào trong áo của chị, rờ từ từ vòng eo của chị, làn da mềm mại làm tôi càng kích thích hơn nữa, thật không ngờ lại có ngày tôi lại được cham vào làn da của chị , điều mong chờ suốt 3 tháng của tôi đã trở thành hiện thực rồi và nó con hơn như thế nữa, tôi đang tiến vào trái đào tiên của chị,....
Tôi đang say mê xoa vùng da eo của chị, thật là thích thú biết bao nhiêu nhưng rồi bất thình lình tôi cham vào một vùng vải nhô lên cao, tôi càng kích thích và căn thẳng hơn nữa, chưa bao giờ tôi lại lâm vào một hoàng cảnh sung sướng đến như vậy, tôi luồng tay vào trong áo ngực của chị nhưng không tài nào được, nó chật cứng , có lẽ vì vòng ngực của chị , chỉ con cách nới lỏng chiếc áo đó ra, nhưng chưa bao giờ tôi đụng đến chiếc áo này cả, tôi tìm mọi cách rờ quanh chiếc áo ngực của chị là tim một cái nút để mở, chắc có lẽ no cũng như những chiếc áo khác có cái nút tròn tròn, càng rờ tới đâu thì tay lại dụng vào làn da xung quanh , nó mềm quá đi thôi làm đầu tôi muốn nổ tung và căng thẳng hơn nữa,... đầu óc rối loan không thế nào diễn tả được, biết bao nhiêu bài toán khó tôi đều khuất phục và giải được thành công, nhưng sao chỉ cởi có một chiếc áo ngực mà tôi lại khó khăn đến như thế này,....
Tay thì run run lanh ngắt, đầu thì vã cà mồ hôi, da chị mềm mại đến không thể nào diễn tả được cảm giác của mình,... Rồi từ từ tôi cũng bình tĩnh lại và nhơ đến ngày thứ 2 đầu tuần dưới ánh nắng buổi sáng, nhưng chiếc áo ngực phía sau hiện lên khi lưng trần của những ban nữ đổ mồ hôi, nó cộm côm lên , có lẽ chiếc khóa nằm trong đó, thôi thì liều mình vậy, từng ngóc tay tôi luồng trong chiếc áo sơ mi của chị rồi tay mình cảm thấy cái gì đó lạnh lạnh, hóa ra là chiếc móc sắt nó nằm ở đây, tiên tay tôi tháo 2 chiếc móc đó ra, chiếc áo ngực bung ra khỏi ngực chị, nó giờ như chiếc áo sơ mi , thoải mái cho tôi tiến vào vùng đào tiên đó, tay tôi từ từ , tiến vào trong vùng đó.... chạm vào đúng ngực chỉ chị, nó thật là mềm mại, có lẽ khôn gì có thể mềm mại bằng ngực của một người con gái , và nhất là khi tôi là người đầu tiên cham vào nó, một bầu ngực nguyên trinh trắng, nó đang nhô cào lên như đang thách thức tôi , như đang kêu gọi,... tôi không thể điều khiển dược tay của chính mình nữa, nó cứ liền tục bóp rồi lại xoa, từng nhịp, từng nhịp như nhào bột vậy, một cục bột thật mền mại, cục bột của tạo hóa đã ban tặng cho người phụ nữ , và hiện giờ nó đang nằm trong tay tôi , mặc sức cho tôi bóp nắm. Khi đã quá quen với hiện tại, và cảm giác đó, tôi mới nghĩ rằng thử nhìn ngực chị xem, tôi cũng không ngờ chính mình lai có ý nghĩ táo bạo đến vậy, có lẽ giờ tôi không còn là chính mình nữa rồi, thôi bây giờ mặc cho chuyện gì xảy ra , chiếc áo thun của chị dần dần được kéo lên khỏi ngực của chị, nó đã hiện ra trước mắt của tôi, nó tròn tria, một bầu ngực đầy đặn và trắng đến không ngờ, điểm trên bầu ngực là hai nhũ hoa hồng hồng, trước giờ tôi chỉ thấy nhưng chiếc núm vù của bon con nít hay ngậm và cứ nghĩ rằng chắc ngực con gái nó cũng như vậy có gì đâu mà tụi bạn tôi cứ bàn tán thích thú , giờ tôi đã thấy, nó thật sự là một bông hoa, nói đúng hơn là một nhị hoa hồng giữa bông hoa màu trắng tròn trịa, và khi đó tôi ngậm lấy đầu ngực của chị, nó thật là thơm, mui2trinh nữ phả vào mặt làm tôi không còn kiểm soát được bản thân của chính mình nữa, ban đâu tôi run sợ , chỉ liếm vào đầu ti nhe nhàng, chĩ kẽ run lên, rồi tôi lại liếm một lần nữa rồi mút... chị bắt đầu thở đốc rồi kẽ run người, lúc đó tôi sợ rằng chị sẽ tỉnh đây , nhưng chị lại tiếp tục nằm ngủ, không còn gì đề mất, tôi lao vào mà mút lây bầu ngực đó , tôi vừa bóp lại vừa xoa mặt vào bâu ngực của chị, thật là một cảm giác không thể nào tả được của một đứa con trai chưa biết mùi phụ nữa là gì cả, kể cả nắm tay, cảm ơn trời đã cho tôi một tỉnh huống như thế này, chị bắt đầu rên lên từng tiếng nhỏ nhỏ , tiếng đó không thoát khỏi miệng chị mà rên lên trong cổ họng của chị mà thôi, và đột nhiên chị nói :
-" hơ... hơ...."
Tôi điếng người, chị bắt đầu vùng ra, tay chị quơ quạo khắp nơi, lúc đó tôi mới tỉnh lại, tôi sợ ngay lúc đó chị tĩnh lại thì không biết sẽ như thế nào nữa, tôi sẽ không biết phải đối mặt như thế nào với chị đây,....
Thật may, chị đã trở lại, có lẽ chị vẫn con say nên không thể nào tỉnh lại ngay được, sợ quá nên quen hết mọi thứ, tôi phải mặc áo lại cho chị, tôi dựng chị ngồi đậy để gái nút áo lại, nhưng cũng không quên luồng tay ra phía trước mà nhào nắm ngực chị thêm một chút,....
Áo chị đã mặc lại , tôi phải hết sức cố gắng mới có thể mặc lại nghiêm chỉnh cho chi trong bóng tối như thế này, tôi không quên hôn lên trán chị và làn môi cháy bóng đó một nụ hơn hồng cháy, đêm nay là đêm hành phúc nhất trong 16 năm của tôi,... nhưng khi kéo áo chị xuống tôi lại thấy chiếc quần lót của chị mà tôi thấy được trong nhà tắm phía sau phường,..... quỷ dữ lại dẫn lối
 
Dục Vọng Dâng Trào


Áo chị đã mặc lại , tôi phải hết sức cố gắng mới có thể mặc lại nghiêm chỉnh cho chi trong bóng tối như thế này, tôi không quên hôn lên trán chị và làn môi cháy bóng đó một nụ hơn hồng cháy, đêm nay là đêm hành phúc nhất trong 16 năm của tôi,... nhưng khi kéo áo chị xuống tôi lại thấy chiếc quần lót của chị mà tôi thấy được trong nhà tắm phía sau phường. một màu trắng tinh khôi đang lúp ló dưới lưng quần jean của chị, và chính nó, chính nó lại làm tôi phải mất bình tĩnh thêm một lần nữa, một lần nữa, mắt tôi lại chú ý vào vùng tam giác , vùng ngã ba dưới chân chị, chiếc quần fean bó sát cắp đùi của chị làm lộ lên hai cặp dùi cùng vùng tam giác huyền bí đó của chị, và tôi lại khôn thể nào kiềm lại sự ham muốn dục vọng của chính mình nữa, tay tôi lại run lên , và lần này bất chấp mọi thứ tôi quyết sờ cho bằng được chỗ đó, tôi đã bỏ đi phần con người trong mình mà từ từ tiến sâu và ngày càng sâu vào chỗ được gọi là Địa Ngục...
Tay tôi bắt đầu thám hiểm vùng bên ngoài, tôi bắt đầu vuốt ve đùi chị , cặp đùi săn chắc của một thiếu nữ Phổ Thông Trung Học. Tôi thích thú khi mân mê cặp đùi đó, cảm thấy rất kích thích khi từ từ sờ đến ngã ba huyền bí, khu trung tâm giữa hai đùi của chị, thật là hồi hộp, tôi sờ chỗ đó của chị, nó đã hoàn toàn nằm trong lòng bàn tay của tôi, không biết thế nào nếu tôi bóp nó một cái nhỉ, và nói thì phải làm tôi bóp vùng đó của chị một cái nhè nhẹ, dường như nó đã quá đối với chị chị gật và ưỡn người lên một tí, mắt chị vẫn nhắm liền, nhưng trán chị hơi nhăn lên một tí mặc dù chị không la lên tiếng nào biểu lộ sự đau đớn mà chỉ phát ra tiếng rên thỏa thích như đang được gãi đúng chỗ ngứa: " hơ... hơ...". Rồi chị lại nằm xuống quơ tay một chút, và tôi cảm thấy nhịp thờ của chị không còn như xưa nữa mà thở mạnh hơn và nhanh hơn,... Hình như chị rên như được gãi ngứa, vậy thì hãy gãi chỗ đó của chị xem, không biết chị có phản ứng hơn nữa không nhỉ, tôi bắt đầu thực hiện điều mà mình vữa nghĩ tới, từng ngón tay bắt đầu gãi vùng đó của chị qua lớp quần jean, nhưng tôi càng gại thì tiếng rên của chị càng dài hơn và nhanh hơn nữa, chị bắt đầu khôn còn nằm im nữa mà lại động đậy nhiều hơn hồi nãy, chẳng lẽ chị kích thích như tôi sau , nhưng đó, tôi cảm nhận ở những ngòn tay tôi cảm thấy chút gì đó ẩm và nóng, không biết tại sao nó lại ẩm và nóng lên vậy? Hồi còn trong cấp 2 học bài sinh hoc về bộ phần ấy của con gái thì không hiểu sao bài lại không kip cho nên tôi không được học kĩ về bài đó mà chỉ tự hoc coi tranh thôi, cho nên không biết chút tẹo nào về bộ phận đó cho đến bây giờ,... một giọng nói vang lên trong đầu tôi: " học kỹ hơn ngay bây giờ đi...."

một giọng nói vang lên trong đầu tôi: " học kỹ hơn ngay bây giờ đi...."
Vậy là tôi không còn được như ngày xưa nữa, tôi đã bỏ hết tất cả những gì gọi là nhân cách đạo dức đễ được khám phá điều mà mình muốn: Vùng cấm...


Trời đã mờ mờ sáng, những ánh sáng xanh đã bắt đầu lóe lên một cách mờ mờ ảo ảo, đó cũng là tâm trang của tôi hiện giờ, một cảm giác đê mê, mờ ảo không thể xác định được chính bản thân mình đang làm một chuyện có phải mình làm hay không, chị vẫn nằm gác đầu lên đùi tôi, nhưng tay của tôi lại đang xoa vùng eo của chị, tim tôi đang đập từng nhịp từng nhịp như muốn đứng lại, máu dường như tập trung toàn bộ trên đầu, nóng bừng bừng, tay thì lanh ngắt và run, cả cơ thể tôi đang rối loạn chỉ vì chị,... vì cái ngã ba đường đó,... bàn tay của tôi từ từ tiến vào trong sâu, nó như một con rắn đang cố chui vào nơi cấm địa đó, rồi tôi đã cảm nhận thấy những sợi lông của chị, nó như một khu rừng rậm tự nhiên, những sợi lông mềm mại đang cọ sát vào tay tôi tạo nên một âm thanh rất kích thích, nó mượt không thể nào tả được, " sột...soạt" tiếng tay tôi chà lên những sợi lông đó thật là thích thú nhưng đó chỉ là khúc dạo đầu mà thôi, cái chính của cuộc chơi là còn phải tiến sâu hơn nữa, tay tôi càng ngày càng tiến sâu vào khu vực đó, và bỗng nhiên , nó nhô lên một chút do xương mu của chị, tay tôi lướt trên nhưng sợi lông mền mại... như một vực thẳm nó đổ dốc xuống hai bên mép của chị rồi dừng lại, không thể nào xuống tiếp tục được nữa... nó chật cứng, tôi cố gắng cỡ nào cũng không thể nào tiến sâu hơn được nữa,... hóa ra chiếc quần jean của chị quá bó nên không thể nao tiến sâu vào vùng chính của trò chơi dục vọng được,...

Đôi tay lại lóng cóng tháo chiếc nút lưng quần của chị, tôi đã tiến quá xa vào trò chơi nay hơn cả những điều mà tôi suy nghĩ, tôi đã không thề nào kiềm chế được dục vọng của mình, ham muốn vô cùng không thể nào tả được, thật sự không thể nào kiếm chế được nữa, và khi chiếc nút quần của chị được tháo ra và lúc đó tôi được tận mắt nhìn thấy được chiếc quần lót màu trắng và ẩn sau đó là khu rừng đen huyền bí thì tôi biết rằng mình không thề nào ngừng và quay lại được nữa,...

chiếc nút đã được tháo ra, tôi từ từ nhít từng chút một chiếc khóa kéo quần của chị, thật là hồi hộp và kích thích như đang dâng trào, nhưng kéo quần của chị cũng chỉ được một đoạn, nó không giống như của con trai mà chỉ có một đoạn ngắn mà thôi, nó chưa thể tới đoạn mà tôi mong muốn, thế là chỉ còn một cách thôi phải kéo chiếc quần của chị xuống tới đùi,... Tôi phải dùng hết sức mới có thể dùng một tay mà kéo chiếc quần của chị một cách từ từ từng chút một mà không để chị có thể tỉnh dậy được, cho nên kéo tới đâu tim tôi lại càng đập như đăng muốn thoát ra ngoài , toàn bộ thân hình thần vệ nữ của chị đang từ từ từng chút một hé lộ qua lớp quần jean của chị được kéo xuống , từ từ một chút một ,bắt đầu từ vùng eo của chị đến vùng hông, và tiếp theo là vùng rừng rậm màu đen huyền bí mà bao con mắt của con trai them muốn được chiêm ngưỡng , nó đang được phơi bày ra như ánh sáng mặt trời đang từ chiếu rọi vào khu rừng đen huyền bí, và đích đến, vùng tam giác đã được hiện ra ngay trước mắt của mắt, một vùng tam giác ẩn ẩn sau chiếc quần lót thun màu trắng. tất cả đã hiện ra và bàn tay tôi chính nó và cung chính nó đã sẵng sàn để thực hiện lại cuộc thám hiểmvùng cấm một lần nữa, nó bắt đầu vuốt nhẹ từ từ , từ vùng eo của chị, nó đang xoa vòng vùng rốn mềm mại đó....

Từ Từ từng ngón tay, nó đang chơi đùa từng ngón lên chiếc quần lót của chị, hơi thở của chị lại bắt đầu không ổn định nữa rồi, nó lại thở mạnh và nhanh, như đang thở dốc vậy, thấy vậy tôi không còn sợ nữa mà lại thích thú và kích thích, và bằng một ngòn tay giữa, tôi rê ngón tay đó từ mu của chị một cách từ từ, chậm rãi, từ mu của chị, tôi rê ngón tay vào giữa hai mép như đang tách hai múi bưởi vậy, nó thật là ấm và ẩm ẩm, ngay lúc đó tôi mới phát hiện một điều, mép của chị không có một sợi lông nào cả,có lẽ chị đã tỉa nó cho gọn và chi đã sai lầm khi làm điều đó đã làm tôi kích thích hơn, tôi xoa xoa hai múi bưởi một cách thích thú, nó mềm mại và âm ấm nữa chứ, như má của một đứa con nít vậy, tôi chỉ muốn nhéo một cái thôi, nó múp múp thật là đẹp, chị đang rên lên và nhăn mặt như đang tận hưởng một điều gì đó vơ cùng sung sướng, tôi nhìn chị trong tình trạng như vậy không thể nào chịu nổi được nữa, chị như đang kích thích tôi và như đàn van xin một điều gì đó mà chị không thể nói được, chị như đang cầu xin hãy làm nhiều hơn nữa, tôi mới luồn tay vào trong quần chỉ chị, tay tôi đã dụng vào bướm của chị, nó thật là nóng và ướt át, tôi cũng khong hiểu vì sao mà nó lai ướt đến thế cho đến sau này, những ngòn tay tôi xoa nhẹ nhẹ quanh bướm chị, lần này chị thở mạnh hơn nữa, không như những lần trước, chị thở kèm theo những tiếng rên một cách thoa mãn và thèm muốn, phải làm sao để chị không thể phát ra tiếng vì nếu không sẽ có người nghe được tiếng rên mãnh liệt và ham muốn đó của chị, tôi không nghĩ ra được cách nào khác để làm chị ngưng phát ra nhưng tiếng đó, Không còn cách nào khác, tôi phải....

Một Khoảng không đê mê xảy ra, Tôi đặt lên môi chị một nụ hôn nồng cháy, một cặp môi cháy bỏng, một cặp môi săn mộng đang cùng hóa quyện với tôi, nó như một vị kẹo ngọt của tao hóa, của tự nhiên, một nụ hôn đầu tiên mà tôi có được từ chị, lưỡi tôi tách đôi môi đó và tiến vào trong sâu, như một bài học mà tôi không biết từ đâu ra, nụ hôn ướt át, chị vẫn nằm đó, bướm chị đang được khám phá bởi bàn tay nghịch ngợm của tôi đang xoa lên xoa xuống bướm của chị một cách đều đều, tiếng rên vẫn phát và dán đoạn: "Hơ.. Hơ.. Hơ... um... um...hơ...hơ..." nó bị dứt quãng bởi nụ hôn của tôi, môi và lưỡi tôi như một kẻ tham lam đang quấn lấy và khóa chặt đôi môi của chị, nó thật là ướt át biết bao nhiêu, thật là kích thích khi vừa hôn một người mà lại vừa xoa bướm của người đó, khi đã lên tới đỉnh điểm của sự kích thích, tôi đã ôm chồm lấy chị , hôn một cách đầy ham muốn như nó đã tự bao giờ vậy. không thể nào kiềm chế được nữa, đầu óc tôi như trống rỗng không còn một chút lí chí nào nữa, mùi thơm từ đôi môi trinh nữ kiếm tôi không thể nào tự chủ được chính mình nữa, chị vẫn nằm đó đón nhận những nụ hôn nồng cháy từ tôi mà không hề hay biết, thằng nhỏ của tôi đã cứng lên tự bao giờ , tôi chưa bao giờ cảm nhạn nó lại cứng đến thế, tôi lôi thằng nhỏ ra khỏi khóa kéo quần của mình , và nó đang trong tư thế sẵng sàn để có thể chui vào vùng mà tự nhiên đã xắp đặt rằng nó sẽ chui vào đó... hang thiên thai khi mọi thứ đã sẵn sàng, thằng nhóc của tôi đang đứng trước của hang, hai mép bướm đã ép chặt đầu của thằng nhỏ , tôi cảm nhận một sự khoái lạc như một luồng điện của một cãm giác hoàng toàn mới lạ từ đầu thằng nhỏ, nó thật sư rất nóng và ướt át , như một phần của giống cái đã tạo thuận lợi cho giống đực vậy,... tay tôi đang say mê bóp một cách mạnh bao quá đào tiên của chị và môi tôi đang khóa thật chặt môi của chị bằng những nụ hôn đê mê,... và mọi thứ đã sẵng sàng, tôi không thể nào đừng lại được nữa vì bây giờ tôi không phải là tôi nữa và,....
" Tùng... Tùng ...Tùng..."
Tiếng trống báo hiệu tập hợp đã vang lên, tiếng trong buổi sáng sớm để mọi người tỉnh dậy... nhưng chính nó cũng làm tôi thức tỉnh, tôi cũng không biết nếu không có tiếng trống đó thì tôi sẽ làm gi sau đó nữa , thật là may mắn. Mặt trời đã lên cao để ánh sáng có thể chiếu vào tận trong phòng, nó đang chiếu sáng toàn bộ thân hình chị, từ chiếc áo sộc sệt đến chiếc quần jean và chiếc quần lót đã được kéo đến tận đầu gối, một chân chị đang chống lên, một chân đang co lại và banh ra một chút, trông chị vừa kiêu ngợi vừa thê thảm thật sự. lúc đó quên đi mọi tham vọng và mặc lại quần áo và chỉnh sửa lại ngay ngắn sau trận chiến hôm qua, đó là một đêm thật là dài đối với tôi,... nó thật sự dài,... và hạnh phúc... lại vừa đau tim...
Áo quần chị đã được mặc lại ngay ngắn, tôi lấy một chồng giấy tờ lót đầu cho chị và tìm đường để đi xuống ,đúng như tôi đã dự đoán,cửa phía sau hậu trường không khóa,vì tôi con nhớ đầu hè tôi đã làm hư cái bản lề nên không thể khóa được, và chính hành động nghịch phá đó đã cứu tôi , tôi chạy xuống phía sân và tập hợp đúng giờ, môi người đã tập trung đông đủ với khuôn mặt say xỉn và ngáy ngủ, ngoại trừ thằng Sa...
" Tất cả tập hợp điểm danh coi nào, hơ.... oáp..."
" Làm gì mà mới sáng sớm la ỏm củ tỏi vậy?"
" Sớm gì mà sớm, 7 giờ rồi mày có biết không?"
Thì ra đã 7 giờ rồi, vậy là tôi và chị đã có nhưng khoảng khắc bên nhau hơn 4 tiếng đồng hồ, 4 tiếng đó thật sự tôi sẽ không bao giờ quên được.
" còn thiếu con Hoa với thằng Sa, hai tụi nó đâu rồi?"
" Chị Hoa thì do say quá nên nằm trên hội trường đó, con thằng Sa thì pó tay."
" Mày lên kêu con Hoa dậy đi, đứa nào đi kiếm thằng sa coi"
Tôi vừa bước chân đi thì thằng Sa mới hối hả chạy ra ngoài , nhìn bộ dạng giống như đang vội lắm vậy, nó vừa độ mồ hôi mà mặt thì lắm la lắm lét.
" Em đây chị, mới rửa xong cái mặt"- nó vừa gãi đầu vừa cười .
Tôi cũng không đứng lại nhìn nó thêm, tôi tiến bước vào hội trường, nới chứa đầy những kỹ niệm của đêm hôm qua để đánh thức chị dậy sau một đêm thật hạnh phúc, nhưng khi thấy chị, tôi thấy rất khác lạ, chị vẫn nằm ngủ ,vẫn ở chỗ đó nhưng quần áo chị lại nhăn nhúm chứ kg như tôi đã xếp lại cho chị, chiếc dây nịt xéo qua một bên và lỏng hơn, áo chị cũng nhăn phần ngực, tôi cũng không hiểu tại sao nhưng nghĩ rằng chắc chị tỉnh dậy ngứa rồi gãi nên nhăn thôi , không có gì hết...
" Chị Hoa, dậy chị Hoa, trời sáng rồi"
" Gì.. um.. cho ngủ chút đi mà ba"
Ôi con gái hư chưa kìa, sáng rồi mà còn ngủ nướng như vậy, nhưng nhìn chị nũng như vậy thật là dễ thương, tôi chỉ muốn cuối xuống hun chị một cái thôi, nhưng chị đã tỉnh rồi chứ không như đêm qua. Nhắc đến từ đêm qua, tim tôi lại đập rộn ràng lên , nhớ lại cảm giác vuốt ve cơ thể chị làm mặt tôi nóng bừng nao nao khó tả được...
" Chị Hoa ơi, đang ở trại mà, dậy đi chị, không em chọt lét à"
vừa dứt lời tôi vòng tay qua eo chị mà chọt , chị kêu la giẫy đạch đạch
" Chị van em, tha cho chị, haha..haha...."
" vậy thì dậy mau chưa?"
" chị dậy, chị dậy mà, haha..haha.. thôi dừng lại đi."
" ok, miền sao chị dậy cho em là được rồi."
" kêu tui dậy kiểu đó có ngày tui đánh cho phù mỏ"
" thách đấy"
" Sao chị nhức đầu quá. đêm qua không nhớ dc gì hết cả"
Tôi nói thầm trong bụng:" may mà chị khôn nhớ gì đó, nhớ ra thì,...."
" ai bảo uống say cho lắm vào"
Tôi dìu chị xuống nhà vệ sinh của phường, rồi đi ra ngoài sân tập hợp. Mọi người cũng đã tỉnh dậy, từng nhóm chỉ huy từng nhóm nhỏ cho bọn trẻ tập thể dục rồi chuẫn bị tổng kết về nhà, chuẩn bị kết thúc hội trại thiếu nhi. Tôi gặp lại chị sau đó:
" Tỉnh hẳn chưa người đẹp?"
" Tỉnh gì em, nhức đầu quá"
" Chị về được không, chút em chở chị về"
" Thôi chị ở tới chiều chị về, giờ mà về ba mẹ chị nghe mùi rượu là khỏi cho đi tiếp luôn"
" ohm, hihih"
Tôi và chị nói chuyện với nhau như là rất thân vậy. nhưng bây giờ tôi không thể nhỉn chị từ xa được, vì khi nhìn chị thì tôi lại nhìn vào ngực và vùng kin chứ không còn nhìn mật khuôn mặt xinh đẹp của chị như xưa. Chiến Dịch Mua Hè Xanh kết thúc tại đây,.... Nhưng rồi.
" tất cả thanh niên sau buổi bế mạc lên phòng họp có viêc cần mổ xẻ"


Tất Cả đã vòng Phòng họp, một số người còn đang nằm dài ngáp, một số đứa đang giỡn với nhau, chửi nhau ầm ầm cả lên, tôi thì đang nằm dài ra bàn vì tối qua không thể nào ngủ được,... tác dụng phụ bắt đầu.
" RẦM"
Tiếng dép của mụ dép lào đang chiễm chị trên chiếc bần họp làm tôi và một số đứa giật mình tỉnh giấc , một số đứa thì ôm ngực thở.
" Bà Hồng, tui đề nghị bà bỏ ngay cái trò mua tim đó đi nha"
" Đúng đó, bà bỏ ngay đi cho tui, tui mà chết là tui ám bà suốt đời không có chồng"
" Làm gì ghê vậy, từ từ chứ mày, nhớ chiếc dép lào này mà bình thiên hạ nha con"
" Rồi kêu họp có vần đề gì nói mau để đi ngủ"
" Từ Từ có tin vui và tin buồn, tụi bây muốn tin nào trước?"
" Mie buồn vui gì nói dại đi"
"ê thằng kia mày im cái mỏ mày lại nha con, dép vào giờ"
" Theo thông tin từ bộ truyền thông là các bạn hãy chuẩn bị lương thực, tiền bạc và của cải đi"
Cả đám nhao nhao lên kêu Trời,..
" Gì nữa vậy bà, thu tiền gì nữa đây?"
"chưa mày , để nói tin vui"
"Tin vui là hôm qua, chủ tịch phường thấy hội trại thành công tốt đẹp và năm nay, đoàn ta đạt rất nhiều giải nhất nên đã thưởng cho đoàn phường ta 8tr để cắm trại tự túc"
" aaaaaa Yeah!!!!!!!!!!!!!"
Cả đám ồn ào xôm xao lên, có đứa chạy lại ôm bà Hồng hun chóc chóc thật là tởm, nhưng quá vui vì đầu tiên phường lại "Xộp" đến thế, và tất cả đã được thống nhất, sẽ được đi Khu vườn xoài và kết thúc là ra Vũng Tàu tắm biển, ôi lại một chuyến đi chơi xa, đời thanh niên chỉ có thế. Tôi ôm vai thằng Sa hỏi :
-" ê chuẩn bị tiếp tục như hôm qua chứ?"
Nó chỉ cười, một nụ cười vô cùng bị hiểm và rợn người đến không thể nào tả được...
" tất nhiên rồi, giống và còn hơn hôm qua chứ"

Tôi đang ngồi onl tại nhà, nhớ lại những ki niệm của buổi tối hôm đó, nó vẫn bám theo tôi và tôi thì cứ liên tục suy nghĩ về nó....
" BUZZ"
Thằng sa pmm Yahoo qua cho tôi, nó hiếm khi nào mà lại pmm qua như thế này, chưa hỏi được nó câu nào nó đã hỏi trước"
- " hôm qua phê chứ?"
-"?????"
-" hôm qua mày được hưởng phê quá mà"
-" Hưởng gì?"
-" Thôi mày ơi, đừng giả nai nữa, tao đi nhà vệ sinh và ngang qua hội trường, tao thấy hết rồi,...."
-" Cái gì?"
-" Đừng hỏi tao cái gì, mày hưởng bả quá trời, công nhận tướng tá cũng ngon thiệt hahaha"
-" Thôi đi mày, đó là chuyện của tao"
-" Đó không phải là chuyện của tao nữa rồi, cho mày coi này"
nó send qua cho tôi một tấm ảnh mà lúc đó tôi đang hôn chị Hoa nống cháy và tay thì đang nằm trong quần của chị ấy....
Tôi xem tấm anh, không thể nào xem rõ được nữa, đầu tôi quay cuồng, tôi hoảng hốt hỏi nó...
-" Mày muốn gì?"
-" Tao cũng muốn như mày thôi, dù sao tao cũng hưởng được một ít"
-" là như thế nào, tao không hiểu?"
-" khi mày đi xuống tao đã qua và sờ được bà ấy vài cái ấy mà, công nhận V.. tròn , L.. ngon thiệt"
Câu chát của nó như sét đánh ngang tai, mọi thứ không còn rõ ráng trước mắt tôi nữa, hóa ra quần áo của chị bị nhăn là do thằng Sa đã làm chị ư, Tim tôi như đau thắt lại, vì không phải chỉ mình tôi động vào chị mà con có cả thằng chó chết kia nữa, tôi muốn đi tìm ngay nó mà cho nó một trên bán sống bán chết.
-" Mày đã làm gì- Tôi nghiến răng gõ ầm ầm lên bàn phím"
-" mày bình tĩnh, chắc cũng thích bả lắm phải không? Tao chỉ muốn ăn sau mày chút thôi"
-" mày nói rõ hơn đi, tao không hiểu?- tôi đánh chữ mà cắn chặt hàm răng"
-" nói chuyện với mày dốt quá, là như thế này, đêm đi chơi ở vườn xoài tao với mày sẽ cho bả uống thuốc, rồi tao với mày từ từ tận hưởng cái thân thể tuyệt vời đó."
-" Mày thôi đi , đồ chó, mày cũng vừa phải thôi, đời con gái đó mày"
-" mày mà cũng có tư cách dạy tao sao? nếu mày có tư cách thì không có vụ mày sờ soạn bả đâu"
Nó nói cũng rất đúng, tôi cũng không ngờ tôi lại làm chuyện như vậy, tôi cũng khinh thường cả chính mình nữa, nhưng chuyện đã xảy ra, hối hận thì cũng đã muộn rồi,...
-"Tao không muốn theo mày, cả cuộc đời con gái của người ta, mày làm vậy không sợ sao"
-" Sợ thì tao đâu có kêu mày làm."
-" Tao không muốn làm, mày tìm trò khác mà chơi"
-" không trả giá, một là mày làm theo tao, mày sẽ được đầu tiên, hoặc tao đưa tấm này cho bả và công an, mày tiêu ok?"
Thật sự bây giờ tôi cảm thấy ghét cay ghét đăng thằng Sa này, sao trên đời lại có thằng súc sinh như vậy cơ chứ, và thế là tôi phải thực hiện theo yêu cầu của nó mà trong lòng tôi lại vằn vặt, một nỗi kinh thường , một nổi đắng cay vô hạn, tôi đã hai chị rồi....
 
Con Quỷ Hình Thành
Tới ngày tập hợp đội hình để chuẫn bị cho hội trại đi xa, nhìn tư sa, tôi thấy cái mặt của thằng Sa , tôi căm ghét nó hơn bao giờ hết, vậy mà ngày xưa tôi từng chơi với nó như hai đứa bạn, vậy mà giờ nó mới lộ khuôn mặt mất dạy của nó ra. Nó từ xa thấy tôi, mặt nó bình thường như vại, cỏn tôi, khuôn mặt đằng đằng sát khí tiến lại nó, lúc bấy giờ tôi chí muốn đấm vào cái khuôn mặt giả dối của nó ngay bây giờ. Tôi lại gần nó, nó vỗ vai tôi rồi như chưa bao giờ có chuyện gì xảy ra cả:
-" Khỏe chứ người bạn thân, chuẫn bị tới đâu rồi?"
Tôi không trả lời nó, tôi chỉ có một ánh nhìn đằng đằng sát khí với nó thôi. ngay bây giờ tôi chỉ muốn giết nó ngay lập tức, thằng khốn nạn.
-" Tao chuẩn bị hết rồi, mày yên tâm."
-" Mày biến đi cho khuất mắt tao, thằng khốn nạn, mày còn là con người nữa không?"
Tôi tùm lấy áo nó kéo rồi đẩy nó thật mạnh xuống đất, nó ngồi dưới đất, tròn mắt nhìn tôi, tôi chỉ thẳng vào mặt nó:
-" Mày mà đụng tới chị Hoa, rồi mày coi tao."
Bấy giờ nó mới lộ khuon mặt đểu cán của nó ra, mắt nó sắc lại, môi nó nhết lên một nụ cười đểu vô cùng:
-" Mày cũng chung hạng người như tao thôi, mày làm gì thì mày tự hiểu?"
-" Tao làm gì thì cũng nghĩ tới cho chị ấy, không như hạng chó như mày."
-" Ok, nếu mày nhất quyết vậy thì tao sẽ đưa tấm hình đó cho chị Hoa, rồi cho nguyên phưởng, coi mày hay tao chết"
-" mày đe dọa tao sao?"
-" Không hề, để coi tao làm sao, mày sẽ mất toàn bộ uy tín trên cái phường này, để coi mày chui mặt mày đi đâu, còn tao, vô tư"
Nó nói đúng, nếu những tấm hình đó được đưa ra ngoài thì chỉ có tôi là người mang tội mà thôi, tôi không còn cách nào khác là phải thực hiện theo ý đồ của nó trong tụi nhục,...
-" mày tính thực hiện sao?"
Tôi hỏi nó mà người run run vi tức giận gian và tụi nhục cho chính bản thân của mình.
-" Vậy mới được chứ, tao tính thực hiện như thế này này...."
Đến lúc này tôi càng căm giận nó hơn, thật không ngờ nó lại bài bản đến như thế, như nó đã chuẩn bị từ bao giờ vậy, nhưng tôi cũng không hiểu tại sao nghe kế hoạch của nó thì tôi lại cảm thấy thằng nhóc đang dựng đứng lên như ủng hộ chủ của nó vậy...

-" Nam, dạo này không thèm nói chuyện với chị hả?"
Tôi đang suy nghĩ thẩn thờ về kế hoạch khốn nạn của thằng Sa thì chị Hoa gọi tôi lại.
-" Đâu có đâu chị, em đang suy nghĩ coi ... à em đang suy nghĩ coi năm 12 học như thế nào đó mà chị."
-" Hay đang thích em nào rồi thẫn thờ và không thèm nói chuyện với chị nữa hả?"
-" Đâu có đâu chị, em thì làm gì có ngừơi yêu mà thẫn với thờ."
-" Ai mà tin được bọn em, mà hôm bữa em dìu chị vào hội trường hả ?"
-" Uhm, dưới đây chật quá nên em dìu chị vào trong đó ngủ"
-" Hazz, tại chị uống nhiều quá nên không nhớ được gì nữa cả"
Những kí ức về đêm hôm đó chợt tràn về làm tôi thật hạnh phúc nhưng rồi nó lại kéo theo kế hoạch của thằng Sa làm tôi đau khổ, nếu không có đêm hôm đó thì sẽ khôn có chuyện gì xảy ra cả... Tôi nhìn chị. nhìn thân thể của chị, rồi nghĩ lại viễn cảnh thân thể của chị sẽ bị thằng Sa chà đạp làm tim tôi dau buốt, nó khó chịu,... chẳng lẽ tôi phải lòng chị rồi chẳng....

Tít...tít... Tít...Tít
Tiếng chuông báo thức reo ầm lên làm tôi phải giật mình tỉnh giấc. Một bên nhắm một bên mở mắt làm chỉ thấy mờ mờ màn hình đồng hồ... 5 giờ... 5 giờ 5 giờ 45, Hả 5 giờ 45, thôi chết rồi. Tôi phóng một cái vèo bước xuống... á...Rầm... Tôi lăn lộn xuống giường, do chiếc giường cao quá mà tôi thì đang say ke nên khôn nhớ gì hết, chỉ có nước mà phóng thôi. tôi vơ chiếc quần jean mà tối qua chuẩn bị trên ghế với mang vào , vừa mang vừa chạy nên lò cò vấp vài thứ, mang chua xong cái quần thì tôi lại vơ cái áo sơ mi dang treo trên giá mà mang vôi vào, chưa kịp đánh răng rửa mặt , tôi mang chiếc ba lô to khủng bố trên lưng mà chạy.
-" Nam mày làm gì rầm rầm vậy?"
-" Cái đồng hồ nó báo thức trễ, trời ơi, chết con rồi, 6g xe chạy"
-" Con với chả cái, chạy mau lên"
Do hôm nay là ngày đi hội trại thanh niên, " mụ Dép lào" đã đăng ít nhất phải là 5g30 có mặt để đúng 6g xe chạy, nhưng kiểu này thì chết tôi rồi,... Chạy ra đến phường thì chiếc xe 50 chỗ vừa lăn bánh, tôi vừa chạy vừa là oai oái cho ai trên chiếc xe dừng lại:
-" Chú ơi, chờ con với."
Chiếc xe dừng lại tao vừa chạy lên xe vừa thở hồng hộc như lấy hơi lên, lên xe rồi còn đứng thở
-" Mày hên đó nha con, một phút nữa thôi là đi bộ về rồi"
-" Cái... đồng hồ.. báo... thức tao bị trễ....thông cảm"
-" May cho mày là bà hồng đi ra ngoài đó trước rồi nha con, không là dép bay tới tấp rồi"
-" Uhm.. Tao ..Hên thiệt"
-" Giờ chất đồ nhiều quá hết rồi chỗ đâu cho mày ngồi?"
-" Còn một chỗ kế bên chị Hoa này."
-" Hả?? Gì???"
Tôi có nghe lầm không. kế bên chị Hoa sao, ủa nghe chị nói là ngồi kế chi Nhi mà, sao chị ấy lại ngồi một mình cơ chứ. tôi vác cái ba lô lên trên chỗ cất đồ rồi vào ngồi kế chị, hôm nay chị mang một chiếc áo màu trắng và chiếc quần jean đen trông rất là giản dị nhưng đẹp vô cùng.
-" Ủa chị Nhi đâu sao không thấy chị?"
-" Chị Nhi đi về quê gấp rồi, nó lằm nhằm nguyên ngày hôm qua vì không dược đi đó"
-" Ohm , hên thiệt."
-" Hả. gì mà hên."
-" à không, không có gì đâu chị , tại em kip giờ ấy mà."
-" em trễ làm sao mà áo mang so le vậy?"
Chị cười tùm tỉn nhìn chiếc áo của tôi, hóa ra là do tôi đi bội quá nên mặc nhầm nút, chiếc áo đúng sole, chị cười rồi mang lại từng nút áo cho tôi... Thật sự tôi đang mơ, chị đang cái lại nút áo cho tôi như cặp tình nhân đang yêu nhau vậy... tim tôi như đập thình thịch khi nhìn bàn tay chị đang chỉnh lại từng chiếc nút cho tôi...
-" Xong, mai mốt chú ý khi mặc áo đó nha."
-" Tại em đi vội quá nên đâu có chú ý gì đâu."
Suốt quãng đường đi tôi biết rất nhiều về chị, chị là một đứa con khá là ngoan ngoãn, suốt ngày chỉ biết hoc hành mà thôi, không biết chút gì gọi là tình yêu cả, nhà chị thì cha mẹ không mấy khắc khe với chị lắm nhưng luôn dạy dỗ chị rất nghiêm khắc theo lối sống của một người phụ nữa đảm đang. Đúng là một người phụ nữ trong mơ của tôi...và những lúc chị ngủ gâc trên vai tôi, mùi tóc của chị phả vào mũi tôi, một mùi thơm thật tuyệt, tôi ngất ngây với cái mùi hương đó, ôi thật là hạnh phúc,.... từ đằng xa , Thằng khốn nạn kia đang chăm chú nhìn chúng tôi như đang mong chờ một điều gì đó....

" Tất cả chú ý nào, theo lịch trình , chúng ta sẽ đi tắm biển trong khu du lịch này, nhưng sẽ không vào trong khách sạn mà chị ngủ theo từng khu mà thôi, Vào đúng 8g tối, tất cả mọi người ra ở bãi dâu để dốt lửa trại nha."
-" Bà nói sao, chứ xe đâu mà đi hết từ đây ra bãi sau."
-" Đi bộ mày, có 2 cay số chứ cá xa xôi gì đâu, ráng đi"
-" Nãn ghê chưa, thôi đi nhận khu đi rồi đi tắm biển tụi bây"
Cả đám hú lên rồi chạy đi cất đồ vào từng khu, những khu đó là những chiếc nhà sàn rộng được phân thành khu nhỏ nhỏ nhưng những chiếc nhà sàn đó thì có tới 3 phòng ngủ, 1 phòng chung và 1 tolet, nói chung la khá thoải mái. Mọi người đều mang đồ bình thường mà tắm chứ không ai thay đồ bơi cả, mọi người ùa xuông tắm biển và chơi cùng nhau, nhưng khi nước đã ướt rồi thì từng chiếc áo lót và quần đồ lộ lên trên tất cả thân thể của người phụ nữa, mọi người đều trầm trồ nhìn bà Hồng:
-" Bà Hồng dím hàng mày ơi, Top quá trời"
-" Kệ mie tao."
-" lâu nay tưởng phẵng chứ ai dè."
-" Chưa thấy gái Top bao giờ à."
Nhưng tôi chỉ chú ý đến chị mà tôi, ngực của chị cũng vừa chứ không bự hay nhỏ, tôi biết biều này sau đêm hôm đó, nhưng khi nhìn trong tình huống này thì nó kích thích vô cùng,...
Đúng 8gio tối, mọi người kéo nhau đi dạo ra bãi sau để chuẩn bi ăn nhau va đốt lửa trại, và kế hoạch của thằng Sa chuẩn bị thực hiện,... trong bữa tối, nó đã bỏ một liều thuốc gây buồn ngủ và nhức đầu vào trong ly nước của chị và thé là đêm hôm đó...
-" Chị Hồng ơi, em nhức đầu quá, chắc cảm rồi chị ơi."
-" tiếc vậy em, thôi ở lại ngủ đi "
-" Dạ"
chị Hoa đã bị anh hưởng của thuốc nên đã không thể đi được, tất cả mọi người trong khu của chị đã đi hết. Trước khi đi, thằng Sa giả bộ đưa cho chị một viên thuốc nhức đầu, nhưng thật sự, nó lại là một viên thuốc khích thích,...
-" Đi ra ngoài đó đi sa, thằng Nam nữa đi mau"
-" Dạ em đi nè, tụi em đi từ từ thô, chị đi với bọn trên kia đi"
Nó kéo tôi lại để đi chung với nó , thực chất ra là đi một đoạn ngắn thôi, tôi với nó tách ra khỏi đoàn và quay về khu của chị để thực hiện kế hoạch khốn nãn đó của nó. khi tôi và nó trở về khu của chị thì chị đã ngấm thuốc kích thích mà nó đã đưa cho chị uống trước khi đi , chị đang đổ mồ hôi và đang rất vật vã như đang thèm muốn một điều gì đó,...
" Tao không muốn làm mày ơi, thôi đi đi mày"
" Mie, dâng trước mắt con chê hả, tao làm trước à."
Nó vừa nói xong thì xông vào nhưng tôi kéo ra lại:
-" Thôi để tao làm, mà nghe nói là khi làm lần đầu nó đau lắm mà, chị Hoa biết thì sao?"
-" Mày yên tâm, Tao đã chuẩn bị trước một liều thuốc tê rồi, khi làm xong thì bôi nó vào, lúc đó thì sau mọt ngày bả mới co cảm giác, yên tâm."
Nó kéo ra khỏi túi áo một ống nhỏ màu trắng trắng rồi cười:
-" làm nhanh đi mày, không có nhiều thơi gian đâu."
Nó đang ở ngoài phòng khách, còn tôi thì vào phòng với chị, Chị nằm đó và đang rất vật vã, chị đang quoẳng quại như ngứa lắm vậy, người chị nóng hổi, quần áo chị sột sệt, mặt chị thì như đang thèm muốn một cái gì đó , rất thèm muốn,... Tôi ôm lấy chị, mặt chị như đang ngây dại và không biết gì hết, chị dùi mặt vào cổ tôi mà liếm mút, chị đang kiss tôi, thật sự tôi không thể tin được, chị đang chủ động và đang rất thèm muốn vì liều thuốc đó của thằng Sa,... tôi ôm lấy chị, đặt lên một chị một nụ hôn mạnh bạo như đang thèm muốn , như đang ăn tươi nuốt sống đôi môi căng mộng đó và bên trong cố vẫn phát ra tiếng rên của giốn cái đang khát tình....
 
Không Thể Quay Lại

Tôi nằm lên người chị, hai đôi môi hòa quyện vào nhau, nó ướt át vô cùng, bên trong cô họng của chị luon phát ra tiếng động kích thích vô cùng, nhữn tiếng rên không thề nào phát ra được nên lời vì đã bị chặn lại bởi một nụ hôn nồng cháy. Một tay tôi nâng đầu chị lên, còn bàn tay kia thì đang lần lần vào chiếc áo ngực trắng của chị,tôi không còn gì để mất, nếu bây giờ tôi không thực hiện thì thằng Sa khón nạn sẽ chà đạp cái trinh tiết đầu tiên của chị, nó không xứng đáng để được hưởng cái thiêng liêng đó. Tay tôi đã tiến sâu vào trong ngực chị, đã qua một lần nên tôi biết làm thế nào để mở chiếc áo đó ra mà không cần phải lóng cóng như lần trước nữa, đôi môi tôi rồi khỏi chị, mặt chị vẫn nhắm nghiền, trên môi chị vẫn còn động lại một chút nước bọt của tôi và chị, chị càng thở gấp hơn, chị liếm môi chị một cái trông thật kiêu ngợi, chất thuốc kích thích đã ngấm sâu vào chị, và hiện giờ chị không thể biết mình đang hành đọng những gì, giờ chị đang hoàng toàn hiến dâng cái đầu tiên của mình cho bất cứ người nào trước mặt chị,... Tôi kéo chiếc áo thun chị đang mặc qua khỏi đầu chị, một làn da trắng từ cổ chị đến bụng và như lên bới hàng tuyết lê đang được che lại bới chiếc áo ngực được tháo nút từ lúc nãy, hai cánh tay đang ngửa ra như đang cho tôi thưởng thức toàn bộ thân thể tuyệt hảo đó của chị, tuy buổi hôm đó tôi đã được thấy rồi nhưng hôm nay, trước anh đèn tôi đã được chiêm ngưỡng tất cả thân thể của chị một cách kĩ lưỡng dưới anh đèn,... Tôi không thể nào chịu thêm được nữa, tôi lao vào chị , hôn lên khắp người chị, đôi tuyết lê mềm mại căng tròn đang dè lên và áp sát vào người tôi, một cảm giác thật khó tả, tôi ôm chầm lấy chị, hôn lần sâu vào làn môi nồng cháy đó, cái lưỡi của tôi ốn cong trong môi chị rồi từ từ chiếc lưỡi đó uốn cong lên vành tai , chị đón nhận cuồng nhiệt, những tiếng rên phát một cách vô thức, những ham muốn mà con người khó kiềm chế được trước sức mạnh của liều thuốc mà con người chế ra để thỏa mãn những nhu cầu sinh lý của mình,...
Con thú trog người tôi bắt đầu trỗi dậy, nó đã hình thành từ lúc nào mà chinh tôi cũng khôn biết được. cheic61 lưỡi tham lam bắt đầu uốn cong lấy vành tai rồi một cách bình thãn, nó cha xuống vùng cổ , làn da chị nổi sần lên , chắc lần đầu tiên chị gần gũi với một người khác phái, tiếng rên của chị ngày càng lớn hơn, , bàn tay tôi đang xoa bóp đôi nhũ hoa đó, nó mềm như nhung mà mượt như lụa vậy, vú của chị đã căng lên, nó nhô lên một cách đầy kiêu ngợi, tôi mút lấy đôi nhũ hoa đó, nó mát rượi, mặt tôi đã được ôm sát bới đôi tuyêt lê mềm mại đang ép sát vào mặt, tôi thật sự ngẹt thở và nếu có chết như thế này thì tôi tình nguyện được chết như vậy,... Từng ngòn tay tôi mâm mê vùng eo rồi từ từ tới vùng ngã ba đó , tôi mở chiếc nút một chác rất thành thạo rồi dùng chân kéo chiếc quần jean xuống thật nhanh,... chị ôm chầm lấy tôi, vừa hôn vừa mút, phia sau ngáy, cảm giấc thật sự tuông trào, nó thật là thoải mái và kích thích đến lạ thường, chị dang ôm lấy tôi, ngực chi mầm mai áp sát người tôi, chị chỉ còn lại chiếc quần lót nhỏ trên người, và ngồi lên người tôi, ôm chầm và mút sau ngáy, bướm chị cách thằng nhỏ của tôi chỉ bằng một lớp mỏng của quần lót chĩ đang mặt và nó đang ẩm ướt bởi sự kích thích của thuốc, tôi ôm chầm cái thân hình đó, cái thân hình hoàng hảo và mềm mại đó và không bao giờ muốn ôm nó ra,...
Tôi đặt chị xuống nệm, chị nằm đó, mắt vẫn nhắm nghiền, tôi cởi chiếc quần lót, vật còn lại trên thân thể hoàng mỹ đó từ từ được cởi ra, để lột một khu vực đen huyền bí, nó như xoăn tít lại , và dưới đó, nó đang ướt , một lời thế cho giống đực có thể dễ dàng chui vào,... tôi giang rộng hai chân của chị ra, thật là hoàng hảo, bướm chị như hai múi bưởi căng mọng đang rỉ nước ẩm ướt và trắng chứ không có một chút lông nào, nó hồng hào và có một lớp màng mỏng chắn ngang qua, đó là màng trinh của chị, thứ duy nhất trong đời của người con gái và tôi sẽ phải cướp nó trước thằng khốn nạn đang ngồi ngoài kia. Như một hành động được lại trình từ bao giờ, tôi cuối xuống bướm chị mà mút, tôi mút hai bên mép bướm , mút một cách say mê, phía trên chị đang rên lên một cách mãnh liệt , đôi bàn tay chị quơ quài trong không trung:
-" ơ...ơ... nhột ..quá..., làm ơn... dừng lại."
Chị còn là con gái đâu đó biết cảm giác sướng là gì, tôi mặc những lời chị nói, cứ thế lưỡi tôi cà vào màng trinh rồi tới mồng đốc của chị, nó cứ cà lên và xuốn một cách đều đặn, nhưng khi cham vào vùng tận cùng bên trên thì chị lại giật và quoằng quoại,...
-" ơ..ơ.. làm ơn dừng lại,... không... tiếp đi... không... nhột quá."
Chị gần như đang phát diên bới chiếc lưỡi độc ác đó của tôi, nước trong bướm chị tuôn ra hòa với nước bọt làm ướt cả mặt tôi, nó có mùi thật là kì lạ chư không hăn như mùi nước tiểu,...
Thời gian khôn còn nhiều và tôi sẽ bắt đầu phải vào cuộc chơi của mình, tối leo lên người chỉ và thằng nhóc thì đang sẵn sàng cho việc đó, nó chạm vào vùng bướm của chị, ôi một cảm giác thật khó tả, nó thật là mềm, ấm và ướt ướt nữa, tôi đang đê mê một cảm giác đầu đời thì chị mở mắt thật to và rên lên"
- " cho vào đi, thật sâu vào, nóng quá,... làm ơn cho vào đi,..."
Tôi làm theo chị, thằng nhỏ của tôi từ từ tiến và đâm vào hai mép bướm vùng với đó là khuôn mặt đang dược thỏa mãn của chị một cách từ từ cho đến khi một bước màng nào đó ngăn cản lại không cho tôi đi tiếp.....

Thời gian khôn còn nhiều và tôi sẽ bắt đầu phải vào cuộc chơi của mình, tối leo lên người chỉ và thằng nhóc thì đang sẵn sàng cho việc đó, nó chạm vào vùng bướm của chị, ôi một cảm giác thật khó tả, nó thật là mềm, ấm và ướt ướt nữa, tôi đang đê mê một cảm giác đầu đời thì chị mở mắt thật to và rên lên"

- " cho vào đi, thật sâu vào, nóng quá,... làm ơn cho vào đi,..."
Tôi làm theo chị, thằng nhỏ của tôi từ từ tiến và đâm vào hai mép bướm vùng với đó là khuôn mặt đang dược thỏa mãn của chị một cách từ từ cho đến khi một bước màng nào đó ngăn cản lại không cho tôi đi tiếp.....

Một cái gì đó đã chăn lại không cho thằng nhỏ của tối tiến tiếp vào sâu, nhưng khi nhớ ra một lớp màn nhỏ trong bướm thì tôi mới nhớ ra, đó là màng trinh của chị, và tôi xắp xé toạt nó ra để biến chị thành một người đàn bà,…
Lúc này, chị đang nhắm nghiền mắt để hưởng thụ trái cấm lần đầu tiên, một cảm giác rất thoải mái hiện ra ngay trên khuôn mặt của chị. Tôi lấy hết sức để có thể cho thằng nhỏ tiến sâu vào trong, lấy hết đà, tôi đâm một cái thật mạnh vào bướm chị….
“ bụp…”
Một âm thanh vang lên, mặt chị nhăn lên , một khuôn mặt rất đau đớn, lúc này tôi thương chị vô cùng, tôi ôm chầm lấy chị và đặt một nụ hôn lên môi chị, lúc này, thằng nhỏ đã cứng lên hết cỡ, nó được ôm chặt ở một nơi vô cùng mềm mại, nó rất ấm và ảm ướt vô cùng, hai bên mép bướm của chị và thằng nhỏ của tôi đang lấm tấm những giọt máu trinh nguyên,… và từ giờ trở đi chị đã trở thành một người đàn bà , và tôi là người đã biến chị trở nên như vậy,….
Một cảm giác mới lạ đang dân trào trong tôi, thằng nhỏ đập liên hồi trong sự co bóp bên trong chị, sau một thời gian ngắn, chị bớt đau đi , chị không còn lộ cảm giác đau nữa mà trở lại khuôn mặt sản khoái và đê mê, chị liếm môi một cái trông như thèm muốn một cái gì đó và đó chính là trái cấm. Tôi bắt đầu nhấp, như một bản năng của con trai tự bao giờ, tôi kéo bên trong bướm của chị, chị đang rên la cảm nhận cảm giác sung sướng đầu đời:
-“ nhột quá, nhột quá,…. Nữa…. hơ…hơ… đi ,… làm ơn,…. Nữa… đi hơ hơ….”
Những tiếng rên la như đang kích thích và thúc tôi phải nhanh hơn nữa, mạnh hơn nữa, Hai bên bướm chị bây giờ đã ướt hết rồi, những chất nhớn của người phụ nữa hòa trong màu đỏ hồng trinh ,… Nhìn xuống thằng nhỏ của tôi đang trong bướm chị, nó đang đâm sâu vào trong bướm của chị, thật là kích thích.
-“ nữa đi,… ôi nữa đi,… hơ hơ …. Hơ..”
Tôi ôm lấy chị , cả hai thân hình đang hòa nguyện vào nhau, những cảm giác da thịt đầu tiên thật là hạnh phúc, như đang ở trên mây vậy, bộ ngực của chị thật đẹp,… tôi đang ôm chị để tận hưởng bướm và bộ ngực trinh nguyên đó, không phải qua một hay hai lớp vài mà là trực tiếp chạm vào nó. Thân hình hoàn mỹ của chị, những tiếng rên la sung sướng của chị, Những những tiếng da thịt va chạm vào nhau liên tục khôn ngừng và Rồi….
-“ Nhanh lên,… hơ… hơ.. nhanh lên,… nhanh lên nữa, hơ…hơ …. Ôi sướng… quá,… nhanh lên nào hơ… ơ”
Chị đang có cảm giác thật là mạnh mẽ, người chị như đang co giật liên tục, chị kéo tôi lại và ôm chầm lấy tôi, đa thịt chúng tôi cham vào nhau, chị nóng bừng lên, những cảm giác đó làm tôi không thể nào kiểm soát được, mọi cảm giác sung sướng đều tập trung vào thằng nhỏ của tôi, nó đang sướng lên một cảm giác lạ lầm, rồi như nó như bùng nổ:
“ Phụt…..”
Tôi như vừa tiêm một cái gì đó cài bướm chị bằng thằng nhỏ của tôi, chị thì ôm chầm lấy tôi , hai chân chị quoắc lây tôi, mắt chị như lạc đi, bướm chị đang co bóp đề nuốt lấy những giọt nước cuối cùng trong thằng nhỏ,…. Rồi chị buông tôi ra và thỡ hỗn hễn như vừa tham dự một cuộc đua maraton vậy,…
“ Rầm,…. Rầm,… ầm”
Thằng sa đang ngồi ngoài ghế coi ti vi, nó nghe thấy tiếng rầm rầm trong phòng nên chạy vào coi, lúc đó tôi mặc xong chiếc áo vừa chạy vừa kéo quần một cách hối hả bước ra,…
“ Gì vậy mày, chơi gì mà ghị vậy?”
“ mẹ chạy mau lên, thuốc gì mà giờ bả tỉnh rồi, chạy lẹ khogn6 là vào khám hết giờ.”
Nó đứng đó chết tròng hỏi liên tục
-“ Gì mà giờ tỉnh lại, mày có lầm không?”
-“ Lầm cái gì , chạy mau đi con, bả chọi cái ly nước vào tay tao bầm tìm rồi nè ở đó mà lầm, chạy lẹ”
Nó không biết chuyện gì đang xảy ra với nó, nó đứng đó một chút rồi nghe tôi nạt một cái, nó co giò chạy thật nhanh, Cả hai đứa chạy thật nhanh để lại căn phòng đó với điều tội lỡi vữa diễn ra
 
Trò Đùa Của Quỷ
Tôi nằm lên người chị, một cảm giác thân thương khó mà tả được, tôi thấy thương chị vô cùng. Vuốt tóc chị , lau những giọt mồ hôi đang chảy trên má,…. Và rồi…. tôi nghĩ ra một cách để cứu chị,…
Tôi mặc lại từng món đồ cho chị và không bôi thuốc lên bướm của chị như lời hướng dẫn của thằng Sa, nhìn bướm chị lần cuối, tôi vừa thương vừa có một chút gì đó nuối tiếc , tôi đã phá đời con gái của chị, nhìn dòng nước đục từ trong bướm chị đang rỉ ra ngoài làm cho thằng nhỏ của tôi dựng đứng lên, tôi chỉ muốn lao vào làm thêm lần nữa, nhưng cứu chị là quan trọng hơn,…
Tôi không quên cho chị một liều thuốc ngừa thai khẩn cấp, tác dụng của viên thuốc không còn làm anh hưởng tới chị nữa, chị đang ngủ say sau một cuộc hành lạc đầu tiên trong đời của chị, chị đã nếm mùi trái cầm là gì rồi, với chiếc quần chưa kéo lên và chiếc áo chưa kip mặc vào, tôi vơ lấy cái bình hoa trên bàn cạnh giường đập vào cánh tay một cái thật mạnh… Nó đau thấu trời xanh, tôi lấy chiếc áo cắn chặt tuy là đau nhưng nó là cái giá phải trả ma tôi đã gây ra cho chị như vậy, chiếc bình va vào tay tôi rồi rơi xuống sàn….
-“ xoảng…. Rầm…. râm…”
Tôi Giả vờ hốt hoảng chạy ra ngoài…….
Tôi và thằng Sa đi từng bước đến chỗ đốt lửa trại, trong tâm trang tôi vừa an tâm nhưng cũng vừa lo cho chị, không biết ra sao rồi, và rồi nhìn qua thằng Sa, mặt của nó vừa lo lằng vừa suy nghĩ, tâm trạng nó không yên:
-“ Hồi nãy mày nói bả tỉnh lại sao?”
-“ ừ bả tỉnh lại làm tao hết hồn.”
-“ Bả làm gì mày, bả có nói gì không?”
-“ Bả vùng dậy rồi ném cái bình bông vào tao”
Tôi vừa đi vừa xoa cái vết thương đo chính mình tạo ra, nó bầm lên tím ngắt. nó nhìn vết thương rồi nhìn tôi, nữa ngờ vực, nữa lo sợ. Cả hai thằng im lặng không ai nói gì cho tới lúc đến khu lửa trại….
-“ Hoa !! Làm gì mà tối qua bể cái bình bông vậy mày?”
Nghe nói đến đó thằng Sa giật bắn mình, người nó run lên mất bình tĩnh. Chị Hoa gãi đầu , chị hoàn toàn không biết gì hết:
-“ Em cũng khôn biết gì hết, tôi qua em nằm ngủ tới giờ”
-“ Chứ mày làm gì mà bể bình bông?”
-“ em đâu biết gì đâu, tối qua lúc mấy cị đi em cũng nằm ngủ cho tới sáng luôn.”
Nghe Tới đây thằng Sa nhìn qua tôi bằng một con mắt căm thù, đôi mắt nó ánh lên cái nhìn của con dã thú như muốn ăn tươi nuốt sống tôi , tôi hoàn toàn lo sợ trước cái nhìn của nó. Nó đứng dây đá gốc cây thông một cái thật mạnh rồi bước đi không quên gửi lại cho tôi cái nhìn đầy thù hận….
-“ mẹ, mày đối xử với tao vậy hả thằng chó.”
Nó xô tôi xuống đất rồi chỉ thẳng vào mặt tôi , tôi đã chuẩn bị trước tinh thần sẽ xảy ra như thế này nhưng nó hoàn toàn khó hơn tôi nghĩ rất nhiều.
-“ Tao đã nói là tao không làm rồi mà, tao không bao giờ đưa bả cho mày chà đạp như vậy đâu.”
-“ Mẹ, ăn xong rồi nói vậy hả con.”
Nó lao lại vơ nắm đấm vào mặt tôi, với hoàng đai vovinam thì nó đối với tôi chỉ là trò đùa, tối gạt tay nó qua rồi lấn tới trả nó một cú đấp ngay bụng, nó gục ngã xuống đất ôm bụng thều thào nói:
-“ Mày dám đánh tao hả con, mày tới số rồi.”
Nó hét lên rồi lao vào người tôi tính đấm thêm một cái nữa nhưng hoàn toàn bất lực, tôi vòng tay nó ra rồi khóa tay nó qua sau lưng, tôi giữ nó một lát cho nó bình tĩnh lại, và tôi cũng đang rất bình tĩnh vì nếu không thì sẵn tiện đó tôi đã bẻ gãy tay nó rồi . Nó đứng dậy, với một giọng cười đểu trên mặt, nó chỉ thẳng vào mặt tôi:
-“ Tao sẽ nhớ mãi ngày hôm nay, mày sẽ coi tao chà đạp con người yêu mày như thế nào.”
Tôi chưa kịp nói gì thì nó đi thẳng bỏ tay vào trong túi, tướng nó thong thả đi như chưa cho gì xảy ra. Tôi ngồi gục xuống cát, nhìn ra biển,… rồi không biết sẽ có chuyện gì xảy ra với chị nữa đây

“ Mọi người thông cảm, hiện giờ xe không biết như thế nào mà hư hết bánh xe rồi”
-“ Hả? Sao chú , sao hư hết banh xe rồi?”
-“ không biết bọn khốn nạn nào đâm hết bánh xe rồi, giờ phải đưa cả 8 bánh đi sửa”
-“ Rồi giờ sao chú?”
-“ giờ các cháy thông cảm phải đến sáng mai mới xong.”
-“ Thôi giờ chúng ta trính ra một khoãn tiền thuê phòng nữa vậy.”
-“ bọn tui hết tiền bà chủ chi đi.”
-“ tụi con đứng lo, khu bào vệ củng có trách nhiệm nên trích một nữa tiền phòng rồi, đừng lo”
-“ Thôi thì đành ở lại hai đêm vậy, tụi em đưa số điện thoại để chị gọi xin phép gia đình”
Thật ra ở lại qua đêm cũng không sao , nhưng trong lòng tôi lại lo sợ không biết rằng thằng Sa sẽ giỡ trò gì ra nữa đây, có vẻ nó đang thầm tính một cái gì đó mà chính tôi cũng không biết được,…
Tối hôm đó, tôi không thể nào ngủ được, trong đầu tôi cứ nghĩ về thân hình của chị và một đem hạnh phúc dâng trảo hôm qua, tô rảo bước trên bờ cát, từng con sóng vỗ vào chân tôi, nhìn vào bầu trời đêm xa xăm ngoài biển, tôi suy nghĩ mãi về những lời thằng Sa nói, nó sẽ làm gì chị, và chính lúc đó tôi đã biết tôi đã yêu chị rồi….
Tôi đứng dậy tiếp túc đi đoạn đường của mình trên cát và rồi tôi phải dừng lại…. Chị đang đứng đó cũng hướng nhìn ra biển như tôi vậy, chi đang suy nghĩ một cái gì đó,… tôi tiến lại kế bên chị, nhưng chị hoàng toàn không biết gì cả
-“ Biển ban đêm hút tâm hồn mọi người chị nhỉ?”
Chị giật mình khi nghe tôi nói, chị mỉm cười, tôi và chị đứng kế nhau nhìn ra biển.
-“ Sao giờ này chị không ở trong phòng mà ra đây?”
-“ Chị không ngủ được. còn em?”
-“ Em thích đi dạo biển vào buổi tối.”
-“ nhìn vậy sao mà ông già vậy?”
-“ uhm em ông già lắm chị ơi.”
Chị cười , một nụ cười đối với tôi đẹp vô cùng, nó hút lấy toàn bộ trái tim của tôi, và giờ chị đã nắm giữ nó nhưng hiện giờ chị cũng không biết vậy. Tôi và chị rạo bước cùng nhau trên cát ,cùng nhau đắm chìm trong những câu truyện của riêng nhau cho đến khi đã quá xa khu cắm trại…
Rồi bỗng nhiên chuyện gì tới rồi cũng tới, chuyện mà tôi linh cảm đã xảy ra… Năm người từ đâu xuất hiện xung quanh tôi và chị, trên tay mỗi đứa đều có một chiếc gậy trong tay, bọn chúng tiến lại gần bao quanh và khóa chặt mọi hướng mà chúng tôi có thể chạy được, rồi một giọng nói vang lên:
-“ Tao đã nói với mày rồi Nam à. Và tao nói là sẽ làm.”
-“ Mày là con người hay con thú vậy? “
-“ là thú hay là người gì cũng vậy , miển sao đạt được mục đích.”
Nó không ra mặt nhưng với cái giọng nói và nụ cười đểu cán đó thì tôi không thể nào lầm được.
-“ Mày tính làm gì?”
-“ Tao là gì thì mày tự hiểu, lên các anh.”
Bọn chúng lao vào tôi và chị, lúc này chị sợ hãi đứng nép phía sau lưng tôi. Một tên to con lao vào giơ cây lên định đánh vào đầu tôi, ngay lập tức phản xạ đã có sẵn, tôi lách qua một bên rồi tung một cú đấm vào mặt hắn, cú dấm đó ít nhiều cũng làm hắn choáng váng, rồi sau đó hắn văng ra bởi một cú đá của tôi. Một tên ở phía sau ôm lấy hai tay tôi, con tên kia thì tao tới muốn đấm vào bụng, nhưng điều đó đã muộn, tôi đá chân sau ngay thằng nhỏ của tên phía sau rồi chùng người bung tay hắn ra, vật ngã hắn bằng cú chỏ sau , hắn chỉ con biết ôm thằng nhỏ mà rên la, tôi mừng vì đã thắng được hai tên nhưng rồi…. Bưng….. Một khúc cây đập vào đầu tôi làm cho tôi mơ hồ không biết gì hết chỉ nhìn thấy bóng dáng của thằng Sa, nó đã đánh vào đầu tôi….
Trong một không gian mơ hồ, tôi nghe thấy thằng Sa bảo bọn kia dẩn chị vào một đồi cát, nó còn không quên bảo một thằng lôi tôi theo. Tôi hoàng toàn mơ màng không thể nào dùng sức mình được….
Chị nằm đó kêu la, Gió mạnh quá , tiếng sóng biển làm không ai có thể nghe thấy được tiếng chị, nhưng tôi nghe rất rõ….
-“ Thả tôi ra,… thả tôi ra… ai cứu tôi với.”
Và Rồi tôi nghe thấy tiếng cười man rợ của nó, tiếng cười của một con thú đang say mê đùa giỡn với con mồi, chị nằm đó 4 tên kia đang giữ tay chân của chị, nó thì ngồi lên người chị,… tay nó đang xoa bóp trái đào tiên của chị , nó xoa bóp như nhào bột vậy,.. chị nằm đó giãy giụa nhưng sức chị sao có thể làm lại bốn thằng đàn ông cao to.
-“ Dừng lại,.. Đừng làm vậy… Đừng làm vậy mà”
Thằng Sa đã xé toan chiếc áo của của chị ra, chị hoàng toàn không biết ai đang làm vậy, chị đã bị che mắt bới một lời vải đen, làm cho chị thêm sợ hãi hơn, thằng Sa như một con dã thú đang cố gắng xé chiếc áo thun trên người chị, một đoạn đã bị xé nát, đôi bồng lai của chị đang lúp ló dưới chiếc vải áo đã nát tơi tả đang phất phơ dưới làn gió mạnh của biển.
-“ Ê nhỏ này ngon quá, chút cho tao ké được không?”
Thằng sa nhìn qua tôi rồi cười đểu một cái:
-“ Ok, thằng nào cũng có phần”
Rồi nó cùng năm thằng cười lên như một bầy sói đang muốn ăn tưới nuốt sống con mồi,…. Nó cuối xuống hôn vào cổ chị vừa hôn vừa xoa bóp đôi ngực đầy đăng của chị, trong tiếng kêu la đang bị lần áp bới tiếng sóng và cơn gió của chị và cũng là trong cơn tức giận của tôi….

Trong khoảng khắc đau đớn giận dữ đến tận cùng khi thấy người mình yêu đang bị những kẻ khác nhàn nhục chá đạp lên thân xác, từng mảnh áo thun đang bị thằng khốn khiếp Sa xé ra trong dục vọng. tiếng khóc kêu la xin tha của chị ngày càng nhỏ bới tiếng cười mang rợ của bọn dã thú đang tận hưởng…
Thằng sa đang ngồi lên chị, đang xoa bóp như nặm bột nó hoàng toàn mê mẫn bởi cặp ngực đầy đặng đó, hai thằng dưới chân chị đang chà bán tay dơ bẩn của chúng lên cặp dùi trắng nõn , bọn chúng xoa từ từ tiến sâu vào trong, do chị mặc váy nên chúng có thẻ càng ngày tiến sâu thêm vào trong sâu, rồi hắn thò tay vào trong quần lót của chị, hắn thỏa thích xoa xoa hai mép của bướm đang ẩm ướt đó,… một cảnh tượng thật đau lòng, một tên đang khóa tay tôi lại từ phía sau, mắt tôi đỏ ngầu hơn, tôi không con cảm nhận gì từ cảm giác đau phía sau tay tôi nữa, mà bây giờ một cảm giác là tôi muốn giết ngay thằng chó đó, ngay bây giờ,…
-“ Rắc…..”
Tên đang giữ tay tôi lại há hốc miệng ra nhìn tôi, nó không còn giữ tay tôi lại nữa, nó đứng như tượng, tay tôi đã gãy, tôi tự bẻ tay mình để quay lại phía sau đánh nó giải thoát cho mình, bằng tất cả sự tức giận, tôi cũng như một con thú, một con thú đang tức giận, đang hóa điên chỉ muốn giết…
Xử lý xong thằng phía sau, tôi lao tới thằng đang nắm chân chị, bằng một cây mà chúng đem tới, tôi đánh thật mạnh vào lưng nó, rồi đập một cái thật mạnh vào bàn tay dơ bẩn đó, hắn rú lên một tiếng rồi ôm tay tay lăn lộn, Thằng Sa hoàn toàn kinh ngac, tay phải của tôi đã gãy hoàn toàn không còn một chứ sức lực, nhưng thù hận thằng chó đó, tao lao tới nó, 3 thằng còn lại lao tới, tôi cảm nhận những cú đánh như trời giáng vào bụng và lưng tôi, nhưng tôi vẫn cứ lao tới thằng Sa, khi đã tới đích, tôi vung cây đập một cái vào mặt nó, có chiếc răng nào đó đã bay ra khỏi hàm răng, cái miệng đểu cán của nó, cái giọng cười thú vật đó, nhưng rồi, tôi cảm thấy cái gì đó đau nhói phía hông, một thằng đã đập mạnh vào đó, vết sướt trên cây làm máu tôi bật ra, cảm giác đâu hoàn toàn lấn áp tới, cơn điên tạm thời giảm xuống chỉ để lại những cơn đau trên thân thể, bọn chúng cõng thằng Sa chạy đi , chị đang ngồi đó khóc và che ngực bằng những mảnh vụng còn sót lại, tôi bước đi từng bước choạng vạng đến chị, dùng bán tay đầy máu áp lên đôi má đó của chị, đôi má đang thấm đầy nước mắt.
-“ Không sao rồi chị….”
Rồi mọi thứ xung quanh mờ dần đi trong màn đêm,… chỉ còn lại hình ảnh cuối cùng, khuôn mặt của chị với mái tóc buông xuống , chị thật đẹp, tôi chỉ muốn cất lên một tiếng, chị ơi, chị đẹp quá, em yêu chị!!!!

Rồi mọi thứ xung quanh mờ dần đi trong màn đêm,… chỉ còn lại hình ảnh cuối cùng, khuôn mặt của chị với mái tóc buông xuống , chị thật đẹp, tôi chỉ muốn cất lên một tiếng, chị ơi, chị đẹp quá, em yêu chị!!!!

Mọi thứ đang trở nên sáng dần hơn, một vùng trắng xóa, và tôi từ từ mở mắt chị đang ngồi kế bên tôi, toàn thân dau nhức không thể nào tả được, người ê ẩm, cánh tay phải của tôi đang được băng bột... lại, nhìn người tôi thật là thê thảm.
-“ Chị Hoa.”
Chị nhìn sang tôi với khuôn mặt mừng rỡ, mắt chị lại bắt đầu rưng rưng.
-“ Em có sao không? Đau lắm không em?”
-“ em không sao đâu, chưa chết, mà em co chết đâu mà chị rưng rưng nước mắt vậy?”
-“ em thật quá đáng. Mọi người ơi, Nam tỉnh rồi.”
Nguyên cảm một đám chạy vào phòng cấp cứu, đủ hết toàn bộ văn võ bá quan hết, lao vào cả bác si chặn đường. tôi thấy vậy mà buồn cười.
-“ sao rồi hết đau chưa cu?”
-“ không sao, còn nhậu được.”
-“ khi nào mày xuất viện tao với mày lai rai.”
-“ Ok”
- “ Tụi mày đi đâu ra biên mà đi xa cho bị như vậy?”
-“ Tụi em đi dạo thì gặp vậy”
- “ tụi anh có báo công an rồi, mày cũng giỏi xử lý được mấy thằng cùng lúc, nhớ mặt tụi nó kg?”
-“ em không quên được mặt nó đâu”
Tôi căm hờn, khi nhớ lại thằng Sa và cảnh nó làm , răng tôi nghiến chặc nhưng lại không được vì quá đau
-“ thằng Sa đâu rồi anh?”
-“ tao cũng không biết, nó nói có chuyện gấp đi xe về trước.”
-“ nó là người gây ra chuyện đó đó.”
-“ cái gì, nó là sao?”
-“ Nó với năm thằng khác tính cưỡng hiếp chị Hoa.”
-“ Má cái thằng đó, nó làm cái trò đó hả?”
Tôi không nói tiếp mà chỉ gật đầu thôi, chính chĩ Hoa cũng không thể nào tin được , nhìn bên ngoài nó rất hiền và vui vẻ nưng kg ai tin được nó lại có một giọng cười đểu cán đó.
- “ mẹ, nó mà lết cái mặt ra phường là tao đánh nó chết mẹ nó luôn.”
- “ Nhưng thôi em mong chị và mọi người nên bảo vể cho nó, nghĩ lại những năm trời bên nhau.”
- “ cái thằng đó cho công an còng đầu nó lại, chứ để vậy sao được.”
- “Thôi đằng nào chuyện cũng chưa đến nỗi nào mà anh chị.”
Mọi người tức dữ lắm, nhất là khi tất cả đều chơi chung với nhau như anh em mà nó cỏ thể làm cái trò đó , nhưng chị cũng đồng ý với tôi là sẽ không nói tên thằng Sa ra công an , chỉ nói là có năm thằng cưỡng hiếp chị hoa và tôi tới cứu bị đánh nhừ tử.
Hôm sau tôi ra viện vì thương tích không đến nỗi trầm trọng, mọi người phải giấu kĩ với gia đình vì nếu nói ra thì tất cả đều bị cấm không được đi nữa, còn tôi thì sẽ nói là bị té xuống sàn nên mới bị gãy tay. Suốt những ngày ở bệnh viện Bà Rịa, chị chăm sóc tôi rất chu đáo, chị với tôi như hình và bóng vậy, lo cho tôi đến từng bữa cơm đó là khoảng thơi gian vui vẻ nhất của tôi nhưng rồi khi về tới thành phố,…
Thằng Sa trong đêm chạy trốn về thành phố, do tất cả bọn chúng đều đi xe máy nhưng chạy với tốc đố quá cao và lấn tuyến nên đã bị trật đường sang bên kia và bị một chiếc xe khách tông vào trực diện, hai người chết trong đó có thằng Sa. Nghe được tin đó , dù trong lòng mọi người đang căm ghét nó nhưng vẫn đến an ủi, trong lòng tôi vẫn còn thù hận, tôi cứ nghĩ sẽ gặp lại nó rồi cho nó một trận cho hả cơn giận của tôi, nhưng rồi trong đêm hôm đó , tôi đến nhà nó , với một cánh tay đang bó bột, tôi cầm một con dao đến viếng, nhìn bức anh cuối cùng của nó đặt trên quan tài, nụ cười không phải như tôi thấy và kinh tởm, nụ cười rất bình thường, nụ cười mà ngày xưa tôi thấy được, nhưng kí ức lao về trong tôi, nhưng lần đi cà fe cùng nhau, những lần đi chơi với nhau, những lần quậy tới bến ăn nhậu cùng nhau, sao tôi nhớ về những ngày tháng nó, Sa ơi sao mày không như xưa để rồi thay đổi làm gì, kết thúc như vậy sao, tất cả chỉ vì đêm hôm đó, nếu không có đêm hôm đó thì sẽ khôn có bất cứ chuyện gì xảy ra cả. Tôi cầm chiếc điện thoại gọi cho chị Hồng
-“ Chị Hồng thông cảm cho em, năm sau em thi vào đại hoc, có lẽ năm sau em sẽ không ra phường đâu chị.”
Không đợi chị nói lại, tôi tắt máy rồi lặng lẽ bước ra hẻm nhà nó , tôi móc từ trong túi ra con dao mà tôi định sẽ cắm vào quan tài nó, tôi lấy chiếc nón mà ngày xưa chúng tôi mua chung với nhau… cắm con dao xuống đất… Tao với mày không còn nơ nhau nữa.
Tôi bước đi để lại mọi kĩ niệm và ký ức trong đó, chúc mày may mắn khi đi xuống suối vàng,… tao sẽ cho mày một trận khi đi xuống đó…. Chúc mày may mắn….
 
Trốn Tránh


Một năm mới chuẩn bị bắt đầu, mọi thứ hoàn toàn mới nhưng kí ức có lẽ sẽ còn dọng mãi trong tôi, tôi rất yêu chị , tôi mong muốn được bên chị, và hiện giờ chị đang bước chân vào con đường đại học của riêng mình, tôi đành phải xa chị, cũng chính vì tôi đã gây ra mọi lỗi lầm , nhưng phiền toái đó cho chị, em yeu chị nhưng em mong chị có thể hiểu cho em điều đó, có nhiều lần chị liên hệ với tôi nhưng đều né tránh, tôi đổi cả số điện thoại của chính mình, sống hoàng toàn kép kín….
Một năm mới đã bắt đầu, năm nay trường tôi sẽ xếp lại hết tất cả mọi thứ , các lớp không còn học chung với nhau như xưa nữa, do một tường mới xây gần đó nên đã nhập cả hai trường vào với nhau và xáo trộn hết tất cả lớp, tôi cũng chả buồn gì khi chia tay lớp , một lớp chia nhau bè phái nên cũng chả thích thú gì, một cảm giác khi vào một danh sách mới với những cái tên lạ thôi thì cũng làm lại từ đầu.
Một bà giáo viên chủ nhiệm từ trường mới qua lớp tôi, bà này có một tính tình kí quái vô cùng, thay vì như mọi năm hoc sinh vào lớp trước cô giáo sẽ vào sau, nhưng nam nay lại khác những năm trước…
- “ tất cả ra ngoài xếp hàng để vào lớp”
Làm như hoc sinh tiểu hoc phải xếp hàng rồi mới có thể vào lớp được, nghĩ lại cũng thấy nãn lắm chứ, nhưng thôi ra ngoài cho yên phận. Tôi ra ngoài đứng dựa vào lan cang , nhìn những đứa bạn mới và kg thấy đứa nào cũ hết, cũng thấy không vui mấy, một mình giữa cái lớp lạ kg chút gì quen thuộc cả, nó làm tôi nhớ đến thằng Sa, nếu nó không gây ra chuyện để phải gánh cái hậu quả như vậy thì tôi và nó vẫn còn là bạn của nhau
-“ ai từng là lớp trưởng ?”
Một đứa con gái giơ tay lên, nó là học sinh mới nhập vào chung trường, nhìn dánh vẻ con bé cũng khá là dễ thương và đẹp, với thân hình khoản 1m6 tướng tá rất ngon lành, tôi thầm nghĩ chắc nó chỉ đạo lớp nhờ cái thân hình của nó thì phải, tôi chả buồn vào hàng , cứ đứng đó nhìn.
-“ Em kêu các bạn xếp hàng ngay ngắn rồi vào lớp”
-“ Dạ, để em kêu các bạn.”
Nó quay qua La lên , nhưng tiếng la của nó chẳng mấy ai nghe vì cái tướng ngon lành vậy nhưng cái giọng thì ngọt quá nên chả ai thèm nghe cả, tôi cứ đứng đó mà cười cái dáng vẽ lúng túng của nó, bà cô chỉ nói một câu phủ phàng
-“ khi nào xếp thẳng rồi vào”
Lúc đó tôi mới chán nãn, không biết nó xếp xong cái hàng thì chắc tới tiết 3. Tôi đi lại kế bên nó.
-“ để mình làm cho.”
Bằng kinh nghiệm của một ủy viên đoàn trường hoạt động rất lâu, tôi hỏi bên bạn gái đứng đầu rồi la lên thật to.
-“ Mai làm chuẩn, 2 hàng dọc nhìn trước !!! Thẳng.”
Cả đám quay lại nhìn tôi, có lẽ lúc đó mặt tôi nghiêm quá nó mới nghe theo hết, con bé đó thì nhìn tôi chầm chầm.
-“ rồi bạn cho các bạn vào lớp đi.”
Tôi đứng đó nhìn vì không muốn tham gia việc triều chính trong lớp, nhưng có lẽ quá muộn màng rồi…….. Tôi vào lớp ngồi cuối lớp, một góc tận trong cùng, để không ai ngồi kế mình cả tôi cứ ngồi đó nhìn ra ngoài cửa số.
Bỗng chiếc ghế tôi ngồi rung lên, có một ai đó ngồi cạnh tôi, tôi chán nãn quá, vì tôi chĩ muốn ngồi một mình bữa này hay được bữa đó thôi.
-“ Ghế này đã có người rồi bạn à.”
Tiếng nói đi trước còn mắt khi tôi nói xong thì nhìn qua thì ra là con bé lúc nãy, nó đang ngồi một cách tĩnh bơ, tôi quay qua nói tiếp.
-“ mình giữ ghế này cho đứa bạn rồi.”
Nó quay qua chớp chớp đôi mắt trông thật là đáng ghét , tôi mệt mỏi thở dài nói lại.
-“ chỗ này có người rồi, chút nữa đứa bạn mình vào ngồi đó.”
-“ Có hả, hình như trong lớp này có một mình bạn là lạ thôi.”
Nó nói làm tôi giật mình, sao nó lại biết là trong lớp chỉ có một mình tôi là không biết ai, tôi chối
-“ không có đâu, mình quen……..”
Nhìn Quanh tôi không biết tên ai mà nói cả, tôi đành ngậm bù hòn im lặng. nó nhìn tôi nhe răng tít mặt lại cười. tôi nghĩ thầm trong bụng, cứ cười đi, chắc chắn một hồi nữa thế nào bà cô kia cũng đổi chỗ,….
Nhưng kết thúc không như mình mong muốn, ông trời cứ phụ lòng người tốt…. Bà cô đi vào lớp sau khi lấy danh sách lớp mới,… bả vào nhìn quanh lớp rồi tự giới thiệu
-“ Cô là Mai Anh, năm nay cô chủ nhiệm lớp các em, blablabla….”
Tôi chỉ nghe được cái tên thôi, rồi cũng như mọi năm, bầu tổ trưởng lớp trưởng này nọ kia, tôi cầu mong cho đến khi bả nói xong hết thì nói tôi bị cận nên chuyển chỗ.
-“ Theo cô thấy thì lớp ta chỉ có một người từng làm lớp trưởng thôi, Bạn Mai Thương sẽ tiếp tục làm lớp trưởng của lớp mình.”
Thì ra nhỏ đó tên là Mai Thương, cái tên thì thương sao tôi thấy no không thương chút nào cả, và nó lại là lớp trưởng nữa chứ, thôi lại một năm đầy rủi ro và chán ngắt, nãn thật. Nó cười tít mắt , cái giọng cười sao đáng ghét quá…
-“ cô ơi, còn một chức lớp phó trật tự nữa”
-‘ có cần lắm không, thôi thì cũng được có ai muốn làm không?”
Nó đưa ra một ý kiến mà tôi thấy nhìn như có gì xắp xảy ra với tôi, công thêm ánh mắt nghịch ngợm của nó nhìn tôi làm tôi cảm thấy không an tâm chút nào cả.
-“ cô ơi, hồi nãy bạn này chĩ huy xếp hàng rất hay, cho ban này đi cô.”
Nó chỉ tay vào tôi không một chút do dự, tôi tròn mắt nhìn nó, trời ơi tôi căm thù nhỏ này, sao mà tôi căm thù nó thế không biết, nó mang một rắc rối lớn cho tôi rồi.
-“ được , em kế bên ban Thương, em tên gì?”
-“ dạ thôi cô, em không làm được đâu, em không biết làm cô à.”
-“ em xếp hàng rất tuyệt kia mà.”
-“ đúng rồi đó cô, bạn ấy xếp rất hay.”
Tôi nhìn qua nó anh mắt hình viên đạn, nó thì cứ nhí nhảnh , hết cười tít mắt rồi nói thêm vào.
-“ giờ không có nhân sự, thôi thì em cứ làm đi, rồi tới khi nào tìm được cô sẽ giao lại sau, em tên gì?”
Tôi chỉ còn nước chịu đựng và chấp nhận mà thôi
-“ Da, Hoài Nam cô.”
-“ à Châu Hoài Nam phải không em”
-“ Dạ.”
-“ Ủa em làm ủy viên thường vụ trong BCH đoàn trường cũ mà.”
-“ dạ đúng.”
-“ vậy chức này quá hợp rồi, cứ làm đi ha”
Nó còn khuyến khích mọi người vỗ tay hơn nữa chứ. Nhìn tôi cười tít cả mắt, ôi sao tôi thù nó thế không biết. Tất cả mọi người đều xuốn dưới sân trường để xếp hàng trước chuẩn bị cho buỗi lễ khai giảng xắp tới. Khi mọi người xuống hết tôi mới lôi con bé lại hỏi
-“ mình có thù oàn gì đâu sao ghép cho mình cái chức đó”
-“ ơ thù oàn gì, chỉ vì mình thấy bạn làm được mà.”
Nó chớp chớp mắt nhìn tôi
- “ mình đâu có thích đâu.”
- “ lệnh của cô, bạn phải làm.”
Rồi tinh nghịch chạy đi trước , còn quay lại nhát ma tôi nữa chứ, lớp 12 rồi đâu phải là tiểu hoc đâu mà làm vậy, trời ơi, tôi lại chuốc lấy phiền toái nữa rồi.
 
Cầu Vòng Ở Địa Ngục

Rồi tinh nghịch chạy đi trước , còn quay lại nhát ma tôi nữa chứ, lớp 12 rồi đâu phải là tiểu hoc đâu mà làm vậy, trời ơi, tôi lại chuốc lấy phiền thoái nữa rồi.

Cả gần một học kì tôi và nó không thể nào hòa hợp được, nó luôn chọc quê để làm tôi tức điên lên, có khi tôi quay lại muốn kí đầu nó một cái nhưng không được, và cứ thế thời gian trôi qua tôi cứ chịu đựng, đứa này chọc qua đứa kia chửi lại rồi lai cãi nhau um sùm cả lên.
Kì thi hoc kì một đã kết thúc, ngày thì cuối cùng cũng đã xong, mọi thứ quá vất vả , tối cố học thật nhiều để quên đi chị, nhưng nó cũng chỉ là tạm thời. Đêm hôm đó, tôi tự thưởng cho mình một đêm đi dạo ngoài bờ sông sài gòn. Bước từng bước nhẹ nhàng một cách chậm rãi để tận hưởng một không khí lạnh nhẹ nhàng của một mùa đông đang dần đến, tôi dừng lại một lan can gần khu công viên đứng đó nhìn nước trôi. Lâu rồi không được tận hưởng cảm giác thoải mái như thế này, không biết chị hoa giờ ra sao rồi, chị có biết rằng mình đã mất đi cái trong trắng của đời con gái không? Nghĩ đến tôi chỉ hổ thẹn cho bản thân mình… và lại càng tiếc hơn cho thằng Sa.
-“ Mình chia tay nhau nha.”
-“ Đừng mà anh ơi, đừng làm vậy với em.”
-“ Anh xin lỗi em, anh không muốn có lỗi với ba mẹ”
-“ Nhưng còn em thì sao?”
-“ Anh xin lỗi, anh không thể làm gì hơn.”
Tôi đang đứng suy nghĩ bên bờ sông thì tình cờ nghe được một cuộc đối thoại của một đôi tình nhân, anh ta đang muốn chia tay bạn gái mình, nhìn như vì lí do nhà của anhta không đồng ý cho anh ta yêu người con gái đó, trông thật là buồn. Anh ta nói xong lập tức lên xe phóng đi để lại cô gái gục xuống đất che mặt khóc. Cuộc đời thật lắm đau khổ, nhiều người muốn đến với nhau thì lại không được , còn nhiều người đang có nhau thì lại muốn thay cái mới. Nhìn cô ta trông thật tội nghiệp, tôi muốn bước tới an ủi cô ấy nhưng rồi…. Cô ta đứng lên, mái tóc dài phủ xuống khuôn mặt cô ta, trong thật thảm hại, cô ta ngưng khóc, đôi mắt ánh lên một cái nhìn thù hận , cái nhìn đó nhìn theo con đường mà người yêu cũ đã đi qua và…. Hóa Ra đó là con Thương, nhỏ lớp trưởng của tôi.
Mặt nó không còn nhí nhảnh như trước, không còn đáng ghét như cách đây vài ngày tôi gặp nó, nhìn nó thật thảm hại, cũng thấy tội nghiệp nhưng thôi, hả hê trước đã. Nó im lặng, lê bước chân đi như một cái xác vô hồn. Tôi đứng nhìn nó thật lâu, quả là một sự trùng hợp, tính chạy tới chọc quê nó một lát nhưng thôi nghĩ lại, ác quá, phải tích đức chó con cháu đời sau….

Hôm qua ngủ trễ quá, sáng hôm nay tôi sách chiếc Martin phóng cho nhanh tới trường vì còn 10p nữa là vào tiết rồi, đang vừa chạy vừa ngặm ổ bánh mì thì gặp nhỏ Thương đang lê cái cặp bước đi, mặt nó như người mất hồn, tay áo khoác thì kéo dài cho đến ngón tay, ai từng xem The Walking death thì cũng tửng tượng nó như con Zombie vậy có điều con Zombie này xinh hơn. Tôi Dừng xe lại gọi nó.
-“ Thây ma, lên xe mau, không mà ma chúa điểm danh giờ.”
Nó quay qua nhìn tôi rồi tiếp túc bước đi không nói câu nào.
-“ Ê Ê, làm ơn còn mắc oán nữa hả, kg thì thôi.”
Tôi tức tối đạp xe đi trước, nhưng nghĩ lại thì thôi cũng tội, nó mới chia tay hôm qua mà hôm nay bước đi hoc la tốt rồi. quay lại chỗ nó, nó đứng lại nhìn tôi rồi tiếp tục bước đi, tôi tức quá, gạt chống xe, kéo ngược nó lại rồi quăng nó lên yên sau xe đạp. Nó chống cự quyết liệt la lối
-“ Tính Dê tôi hả, bỏ ra”
-“ Nhìn lại dáng vẻ đi nhá, không ai lại đi dê thây ma đâu.”
Nó nhìn tôi im lặng, thế là tôi phải chậm vài phút vì xe tăng thêm một con thây ma nữa, suốt quảng đương đi nó không nói với tôi tiếng nào, nếu cách đây vài ngày thì nó sẽ ầm ĩ lên khiến tôi nhức đầu rồi, bước chân tới trường. Tôi đứng há hốc miệng trước cái cổng cao đã đóng lại.
-“ Chú ơi cho con vào, chú sáu ơi.”
-“ Luật là luật nha , mời phụ huynh tới đi.”
-“ chú ơi, tha con đi mà.”
-“ Tụi bây hẹn hò cho đã vào rồi giờ vào trễ.”
Chú Sáu gác cổng Bảo vệ trường tôi từ hồi còn ở trường cũ, nhưng cha giá này nổi tiếng khó chịu, đi hoc trễ là ở ngoài, hiếm có trường hợp nào mà vào được.
-“ Làm gì có, con với nó làm gì mà hẹn hò, ai đời đi hẹn hò với nhỏ này chú.”
Tôi liếc nhìn nó, trong khi nó nhìn tôi bằng một ánh mắt ăn tươi nuốt sống.
-“ chứ tụi bây làm gì mà vào trễ?”
-“ Dạ… dạ.. à. Mẹ của bạn này bị bệnh, sáng nay phải vào viện, con phải qua bệnh viện chở bạn ấy đi học nữa.”
Chú sáu bước ra ngoài nhìn nó.
-“ Phải không con ? , mẹ bệnh nằm ở đâu?”
Nó không nói gì, nhìn ông Sáu rơm rớm nước mắt thút thít. Cha Sáu nổi tiếng thương con gái, nhìn thấy nó thì bảo vào đi, tôi cũng tròn mắt nhìn nó, không biết là khóc thiệt hay khóc chơi…
Bước chân lên lầu, vì tôi lớp 12 nên bị cho tống lên lầu 3 học, tới trường rồi thì mặc nó, nó lên tới lầu được, rồi và tôi cũng không biết nó khóc thiệt hay khóc chơi nữa, đang thắc mắt trong đầu thì…. “ cốc” Ai cốc tôi một cái đau điếng người, tính quay sang coi ai mà lộng hành quá, thì ra là nó nhìn tôi thở hồng hộc tức giận la lên.
-“ Mẹ tui bệnh hồi nào, tính trù ếm hả?”
Rồi chạy lên lớp để lại tôi một nổi ấm ức khó chịu….

Nguyên cà ngày học , tôi với nó không thèm nói gì tới nhau, cả hai đứa đều im lặng. nó thì mặt vẫn vậy, xơ xác không một chút già gọi là có cảm xúc, tôi thì mặc muốn làm gì thì làm. Thi xong thì mấy bà cô đều ngồi chấm thi , còn gại là tự học, nhưng thật là bài không học, đi chia sẽ kiến thức trên trời dưới đất và có cả caro nữa.
-“ Ê, bữa nay vợ chồng mày không đánh nhau nữa à?”
-“ vợ chồng gì? Đâu ra?”
-“ trời , Bàn của mày đánh nhau như cơm bữa, bữa nay lại bỏ cơm, lạ à nha.”
-“ Tao với nó mà là cặp được thì chuyện viễn vong à.”
-“ Nhìn tướng ta ngon lành thế mà bỏ tiếc thật.”
-“ ngon thì nhào vô, đây không cản.”
Đang nói chuyện thì một thằng nhóc lớp 10 bước qua, trên tay cầm con tắt kè , nhìn nó tôi nãy ra một ý…
Tôi bỏ một gói đồ ăn vào trong hoc bàn của nó, mình thì vẫn thản nhiên như không có chuyện gì xảy ra cả, ngồi ngây thơ đọc bài, vì thế nào tôi biết nó cũng đói và mò vào hộp bàn dự trữ lương thực của nó để ăn. Và khi thò vào thì. Một giọng hát Opera cất lên với volum lớn nhất.
-“Á….aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa.”
Tôi nghe nó mà lấy làm thích thú vô cùng, cho cái tật sáng giờ trù ếm. nhưng rồi nó nhìn tôi, bằng con mắt rưng rưng, nó khóc òa lên , cái miệng nó mở to hết mức, ôi một cái loa phát thanh tiếng khóc. Và rồi…. tôi bị cả lớp phạt làm sao cho nó nín khóc…. Một điều rất khó, vì nó cứ thút thít , hức hức nguyên cả 3 tiết học. Và mỗi khi môn mới thì tôi lại bị ông thầy và bà cô phạt vì tội chơi dại, và hình phạt đó sẽ kéo dài nếu không làm cho nó nín khóc….
Đến cuối giờ, mắt nó vẫn rươn rướn, công nhận bọn con gái không khóc thì thôi, mà khóc thì như mưa ngâu…
-“ Trời ôi, sao mà khóc dai vậy? chừa nước mắt mai khóc tiếp chứ.”
Nó nín khóc ngay lập tức, dụi dụi như con mèo đứng đó, liếc mắt nhìn tôi, và tôi sợ cái ánh mắt ấy vì nó thủ đoạn không đoán trước được. nó đứng đó còn nất, chắc tức tưởi lắm. Rồi bằng một hành động giận dỗi, nó khoác chiếc áo vào đôi mắt hình viên đạn vẫn không rời khỏi tôi. Tôi thì bị anh mắt đó bắn ghim dinh vào tường không dám động đậy. Nó mang xong chiếc áo đó thì mặt lại mếu và khóc lớn hơn nữa, bà này trùm xứ mít đây. Nhưng nghĩ lại thì thấy cũng tội quá đi thôi, mình cũng thật là quá đáng. Mắt nó nhắm nghiền , mặt thì méo xấu không thể nào tin được. tôi lấy trong cặp ra xấp khăn giấy lau mặt cho nó, nó thút thít nhìn tôi rồi giật khăn giấy
-“ Thôi mình xin lỗi, mình hơi quá đáng, xin lỗi nha.”
Nó không nói gì, nhưng ánh mắt vẫn không thay đổi , dù có thì từ dạn súng trường sang súng lục thôi. Nó giận dỗi hất tay tôi ra, đi nhanh lên trước và vẫn liếc lại, nhỏ này thù dai ghê. Tôi chỉ lẳng lặng bước theo không nói gì, Nhưng rồi nó đi chạng vạng , bước chân của nó bắt chéo như người say, ngay lúc đó tôi bỏ cái cặp xuống đất chạy lại nắm tay nó kéo lên, cả thân người nó không còn một chút sức lực, nó hiện giờ chỉ dựa vào một thứ đó là ngực tôi thôi. Đầu nó dựa thẳng vào ngực tôi. Nó ngưng khóc, có lẽ nó cũng vì quá sock.
-“ Chia tay không phải là mất tất cả đâu. Ráng mà tươi tỉnh lên đi.”
Nó im lặng và vẫn tư thế đó, nó không nói gì , nhưng lần này người nó run lên , mặt nó mếu máo rồi ầm lên, nó chạy xuống cầu thang với một tốc độ tên lửa, bỏ cặp lại và… cái áo dính đầy nước mắt và nước mũi… kinh quá
 
Trốn Tranh Quá Khứ

Nó im lặng và vẫn tư thế đó, nó không nói gì , nhưng lần này người nó run lên , mặt nó mếu máo rồi ầm lên, nó chạy xuống cầu thang với một tốc độ tên lửa, bỏ cặp lại và… cái áo dính đầy nước mắt và nước mũi… kinh quá
Tôi phải vác cái cặp của nó về nhà , thế là càng nặng hơn. Tôi về nhà ném cắp cặp lên giường rồi nằm một cái thẳng cẳng, nhưng cũng không quên thay cái áo dính đầy “tàn tích” của nó ghê không chịu được. Tôi lấy bộ đồ đi tắm rồi tính ngủ một lúc cho thoải mái tinh thần, vừa đặt lưng xuống, tôi lại nghĩ về chị Hoa, không biết hiện tại chị đã ra sao rồi, không biết chị đã kiếm được người đàn ông nào tốt với chị chưa, Tôi thở dài một tiếng rồi chìm đi trong giấc ngủ mệt mỏi và lo âu…
-“ Nam dậy con.”
Tôi đang nằm ngủ thì mẹ đánh thức tôi dậy.
-“ Hơ…. Oa. Có gì không mẹ?”
-“ Có nhỏ nào đến tìm còn kìa, ra coi ai.”
-“ Giờ này thì ai mà tới kiếm con.”
-“ ra coi ai đi, mẹ đi chợ , chút về.”
Tôi thầm nghĩ trong bụng, có đứa con gái nào biết được nhà mình đâu , chỉ có vài đứa bạn nào thân thiết lắm tôi mới cho nó biết nhà. Để ra coi, lần đầu tiên gái tìm tới nhà mình. Tôi gãi đầu bước ra coi là ai, mặt thì vẫn còn ngáy ngủ.
-“ Ai đấy???”
Tôi chưa nhận được câu trả lời thì hóa ra là nhỏ lớp trưởng với cái mặt mếu máo hồi sáng, nhưng bây giờ thì trông đỡ hơn, tươi tỉnh được một chút.
-“ Chà rồng tới nhá tôm ta ơi.”
Tôi đứng khoanh tay dựa vào cửa nhìn nó cười cười.
-“ Không rồng tôm gì đâu, trả cặp cho tui để còn về học bài.”
Tôi thấy mình cũng hơi quá đáng vụ hồi sáng nên thôi hạ giọng một chút.
-“ Đùa thôi, vào nhà chút đi, để tôi lấy cặp ra cho.”
-“ Nhanh ên đó, tôi muốn về nhà sớm.”
-“ Chà con ngoan trò giỏi nhỉ.”
Nó theo chân tôi vào nhà, tôi vào tủ lạnh lấy cho nó ly nước đá, nó đón nhận ly nước với anh mắt đáng sợ.
-“ có con tắc kè nào trong đây không?”
-“ ơ uống đi rồi biết.”
Tôi không thèm nói với nó nữa mà đi vào lấy chiếc cặp cho nó, bước ra ngoai tôi lén nhìn nó từ đằng xa, trông nó thật là xinh trong ngương mặt buồn xa xăm đó, nó đã trải qua chuyện đau lòng nhất trong cuộc đời của con người , dù sao cũng mấy tháng cãi nhau, tôi cũng dần có cảm tình với nó, nó cũng gop phần nào cho cuộc sống của tôi hiên giờ đỡ đau buồn hơn…
-“ Cặp đây, còn gì nữa không?”
-“ không có gì nữa đâu, thôi tôi về.”
Nó nhìn qua chiếc áo tôi đang treo trên móc dính đầy nước mũi đã vàng cứng lại, chắc nó cảm thấy có chút gì đó tội lỗi nên ngỏ ý muốn giặt giúp tôi chiếc áo đó, nhưng rôi lại muốn giúp nó trở lại như xưa để còn đánh lộn với tôi.
-“ Này đi lòng vòng chút không?”
-“ bây giờ làm gì có chỗ nào mà đi.”
-“ tôi không biết, cứ đi đi co khây khỏa, mới thì xong mà.”
-“ Uhm, thôi cũng được, tui cũng đang buồn.”
-“ nhìn mặt bà ai mà chả biết.”
Tôi bảo nó bỏ chiếc cặp ở lại nhà tôi rồi hai đứa đi trên chiếc xe đạp, tôi chỡ nó đi khắp nơi vùng quận 1, trong cả suốt quảng đường thì không nói tiếng nào cả, tôi cũng vậy, mỗi lần đi trên chiếc xe đạp tôi lại nhớ về chị, có lẽ người tôi thương nhất chỉ có chị mà thôi. Địa điểm cuoi6` cùng, tôi đưa nó tới chỗ công viên, nơi tôi đa thấy nó chia tay với người yêu.
-“ Đi chỗ khác đi Nam, Thương không muốn tới chỗ này.”
Tôi không nói gì và tiếp túc đi.
-“ Nam không dừng lại Thương nhảy xuống đó.”
-“ Đi với Nam chứ có phải đi với bồ đâu mà lo.”
Nó im lặng để tôi chỗ đi và chắc có lẽ nước mắt của nó lại rơi. Tôi dừng chân góc mà tôi thấy nó chia tay với người yêu nó.
-“ Thương nhìn chỗ đó đi, à chỗ Thương và người yêu chia tay đúng không?
-“ Sao Nam lại biết chuyện đó?”
-“ Thương không cần biết đâu. Nhưng nhe Nam nói, mình còn nhỏ tuổi mà, còn nhiều người khác đâu chĩ có một người duy nhất đâu.”
-“ Nam không hiểu đâu.”
-“ Đúng là Nam không hiểu , nhưng Nam biết tâm trang xa người mình yêu là như thế nào.”
-“ Nó đau lòng lằm Nam à.”
-“ Nam biết điều đó , nhưng hãy cố gắng đối mặt nha.”
Rồi nó khóc òa lên, nó dựa vào ngực tôi mà khóc. Ôm không còn hành động nào khác, chỉ có ôm nó trong vòng tay mà dỗ nó . còn gái đôi khi thật khó chịu nhưng dù sao cũng là một người yếu đuối và dễ khóc…

Làm xong bài tập trên lớp, nhưng tôi lạ không lam2n hư mọi ngày là làm những bài tập nâng cao, những bài tập dùn để ôn thi vào đại học, Tôi suy nghĩ về nó, không biết nó có vượt qua những chuyện này không nữa, có lẽ nó cũng mới vừa thích nhười đầu tiên nên chưa hiểu cho lắm . Không biết chị có như nó khi chị biết mình đã mất đi trinh tiết không. Và lại cảm thấy mình là một đứa tội đồ. Tôi lấy xe ra đi đi lại nơi quen thuộc của tôi, công viên nơi bờ sông. Nhưng khi đến nơi đó, tôi thấy nó cũng đứng nơi đó, nó đã cứng rắn hơn sau lần trước khi tôi gặp nó.

-“ chà sao lại giành chỗ của tui vậy?”
Nó quay sang nhìn tôi, cười một cái, nó đã đỡ hơn rất nhiều.
-“ đứng đầy cho quên hết mọi chuyện thôi.”
-“ Uhm, vậy là tốt rồi, trở lại như xưa đi.”
-“ uhm, hi hi.”
Tôi với nó đứng nói chuyện trong niềm vui, nhưng có một cặp tình nhân đã cắt cuộc vui đó.
-“ Anh đã chia tay nó rồi, em yên tâm.”
-“ Vậy phải được không, xắp tới đám cười rồi con dính mệt lắm.”
-“ Nó dù sao chỉ là qua đường thôi em , anh chỉ yêu em nhất.”
Nghe giọng của người con trai, nó thật sự rất là sock, nó đứng đó như trời chồng, tôi nhìn theo anh mắt của nó, hóa ra là đứa bạn trai cũ của nó đang đứng cùng vợ chưa cưới. Thằng đó quay qua bọn tôi, bắt gặp ánh mắt của tôi và nó, nhưng nó không hề thầy hổ thẹn hay xấu hổ mà còn trơ trẽn.
-“ Chào em, chia tay vài ngày có kiếm được thằng khác rồi sao?”
-“ Anh im đi!!! Đồ đểu cán.”
Thằng đó quay qua nhìn tôi rồi cười nói.
-“ Chào chú em, hưởng xái đượcgì chưa?”
-“ Hưởng xái gì?”
-“ Vậy là em không cho nó biết chuyện gì giữa đôi mình à, da thịt nó thơm lắm, chú em từ từ hưởng nhé, anh chán rồi.”
Nghe những lời của tên đó nói ra, tôi lại cảm thấy thằng đó không phải là con người rồi, nhưng tôi còn nói lí lẽ với thằng đó.
-“ Thôi em, loại người như thằng đó thì chắc phải bu quanh em nhiều lắm mới được em để ý đó.”
Tôi ôm eo nó kéo về tôi rồi không thèm nhìn thằng đó, nó trố mắt ra nhìn tôi.
-“ Không sao, chú em dù sao cũn ăn đồ thừa từ anh mày thôi.”
-“ Thôi anh à, hay là anh ngu như chó , thấy thịt thơm đem bỏ mà đi lấy thịt thiêu đem về, ngu như mấy đứa đó đừng tiếc em ha.”
Tôi quay qua, hôn nó một cái rồi cười nhép môi nhìn thằng đó, nó không được bình tĩnh đễ nói chuyện với tôi nữa, nó xô nhỏ vợ chưa cưới ra rồi hùng hỗ chạy về phía tôi.
-“ Mày nói gì hả thằng kia?”
-“ Tao không nói gì hết, chỉ là nói những thằng nào ngu, chứ chưa động tới mày.”
-“ mẹ mày, chết mày với tao.”
Nó xông vào tôi như một con thú hùng hổ, nhưng tôi chặn nó bằng mộ cú đạp ngay mặt của nó, nó choáng váng mặt mày, còn Thương không biết làm gì ngoài đứng nhìn, Nó không biết phải làm gì khác.
-“ Con chó tao còn cưng, còn còn chó như mày thì đừng động vào tao.”
-“ Tao… mẹ … Lozz nó bị tao chơi nát rồi, mày hưởng sau mà dám làm vậy sao?”
-“ Tao không cần biết người yêu tao như thế nào, tao thương nó chứ không phải loại chó gặm xương như mày, nghe rõ chưa?”
-“ Mày dám đánh tao, tao sẽ thưa mày lên công an.”
-“ Tao đã ghi âm nhưng gì mà mày nói rồi, nếu mày không muốn đi tù về tôi hiếp dâm thì cư việc thưa.”
Tôi quay qua đá nó một cái vào đầu, do đó là vùng lan can sông sài gòn nên nó chới với rồi té nhào xuống sông, con nhỏ vợ nó la hét kéo nó lên, khi lên tới bờ thằng đó còn thở hỗn hễn chưa kịp tỉnh hẳn.
-“ từ nay tao cầm mày bén mãn tới người yêu của tao, nếu tao còn thấy thì mày vào tù nha con.”
Nói xong tôi kéo Thương đi, Nó đứng nhìn như chết ngất từ hồi nào. Có lẽ nó quá sock chuyện tôi đánh thằng kia nhừ tử như vậy.
-“ Sao không nói gì hết vậy?”
-“ Có gì để nói sao?”
-“ Không thì thôi vậy.”
Nó lại im lặng chó tới khi đến nhà nó.
-“ Tới rồi đó, mai mốt trả tiền xe ôm nha.”
Nó lại im lăng rồi ôm tôi một cái.lúc này tôi không biết là sướng hay bình thường nữa, có lẽ tôi còn ấn tượng với cái ôm của nó.
-“ Cảm ơn Nam nhiều, nhờ Nam mà mình đã khá hơn rồi.”
-“ Có gì đâu, mai lên đánh nhau với tôi tiếp nha.”
-“ uhm. Hihi.”
Rối bất chợt nó hôn tôi một cái , lặng lẽ bước nhanh vào nhà không nhìn lại. Tôi thì tới phiên bị trời chồng vì cái hôn bất ngờ….

Rối bất chợt nó hôn tôi một cái , lặng lẽ bước nhanh vào nhà không nhìn lại. Tôi thì tới phiên bị trời chồng vì cái hôn như vậy….
Sáng hôm sau, tôi vào rất sớm, có lẽ không ngủ được vì cái hôn của nó, có lẽ nó thật quá, vì lần tiên trong đời có một đứa con gái hôn tôi. Nó thật là lân lân khó tả. Tôi nằm dài người lên bàn, xoa nhẹ lên má rồi thiu thiu một chút….
-“ Bốp…”
Một cuốn sách đập vào đầu tôi làm tôi giật mình, tính quay qua chửi thằng nào ăn chơi mắc dạy quá nhưng khi quay qua thì tôi nhìn thấy cái khuôn mặt đó, vẫn đáng ghét như xưa.
-“ Làm gì mới sáng vào đánh tui rồi.”
-“ Vào lớp rồi không được ngủ nghe chưa, dậy nào.”
Nó kéo tay cho tôi ngồi dậy cho bằng được.
-“ Từ từ chưa gì hết mà làm ầm lên rồi.”
Nó quay qua le lưỡi trêu tôi rồi cười chạy đi. Trong lòng tuy tức tối thiệt nhưng sâu thẳm trong đó thì … Chúc mừng đã trở lại.
-“ trả đây, hết nợ nhé.”
-“ Cái gì thế kia.”
Tôi đang ngồi dựa vào tường nhai cục keo simgum thì nó rút trong cặp ra chiếc áo mà hôm trước nó làm ướt nhep nước mắt và nước mũi, thì ra nó đã lấy cho bằng được và đem giặt tử tế. tôi cầm chiếc áo lên rồi liếc nhìn nó.
-“ Mặc vào có vấn đề gì không đây?”
-“ Này, cất công giặt tay cho đấy còn nói thế à.”
-“ haha sorry, để về coi thử, giặt bằng tay à.”
-“ chứ gì, không thì thôi đưa lại đây.”
-“ Áo của tui sao bà lại đòi là sao?”
Tôi với nó giành nhau cái áo thì con Ngọc thấy , nó đi lại giật chiếc áo trong tay bọn tôi rồi la ầm lên.
-“ Đi học đem áo vào chị vậy?”
-“ Không phải tui đem mà Thương giặt hộ tôi đem lên.”
-“ Cái gì, sao mày giặt giùm nó.”
-“ hôm bữa lỡ tay làm dơ đem nên giặt.”
-“ Bọn mày làm gì mà dơ?”
-“ Hôm bữa tao lỡ tay chùi.”
-“ chùi cái gì, anh chị làm cái gì ở nhà mà dơ.”
-“ Gì mà ở nhà, hôm bữa sau giờ học trên lớp.’
-“ Cái gì mà sao giờ học nữa, bọn mày làm gì sau giờ hoc khi tất cả về hết.”
-“ này này dừng suy diễn ra nhá.”
Tôi với nó phản đối con Ngọc la ùm trời lên và trong vòng vài phút, cả lớp đã biết chuyện bọn tôi, nhưng tôi cũng chưa suy nghĩ tới mức đó.
-“ Thương, bà nói gì đi chứ?”
-“ Ơ nói gì cơ.”
-“ Thấy chưa, còn chối gì nữa, Con Thương xác nhận rồi bọn bây ơi.”
Con Ngọc được nước làm tới, làm tôi càng tức tối, tôi ức quá đi ra khỏi lớp thì bị một đám con trai chặn lại .
- “ Thằng kia mày bảo cho tao sao mày nỡ làm thế với anh em.”
- -“ ơ cho gì, mày nói gì tao không hiểu.”
- “thế mày với con Thương làm cái gì sau giờ học?”
- “ nó khóc nên tao dỗ thôi.”
- “ sao ướt áo mày.”
- “thì nó ôm lấy dính vào áo tao”
Nói tới đó thì nó uất ức lên.
-“ tội mày thật đáng chết với hội độc thân, xử nó đi “
-“ Tao không có gì mà.”
Nguyên đám bay vào hội đồng tôi, có là phong cách của cái đám được gọi là hàng ế trong lớp, bất cứ đứa nào cướp đám con gái trong lớp đều bị xử, coi như là chúc mừng, nhưng tôi thì không thấy mừng chút nào cả, có lẽ nó quá nhanh nên không thể nào tưởng tượng nổi mọi nguyên lại như thế này. Và từ hôm đó trở đi, cả đám đều nói tôi và nó là cặp vợ chồng.
Đang nằm uể oải vì mấy bữa nay nhiều chuyện rắc rối xảy ra, đã cuối giờ học, nó là lớp trưởng nên phải về sau cùng sau khi kiểm tra xong. Tôi thì mệt mỏi quá nên nằm dài ra bàn, nó thì đang dọn dẹp cặp để chuẩn bị về, hôm nay là thứ Hai nên nó mặc chiếc áo dài ôm đến trừng đường cong trên cơ thể, trông nó thật đẹp và gợi cảm trong bộ áo dài đó.
-“ Sao dạo này bà ham hố thế”
-“ hử , ham hố gì cơ?”
-“ Sao mà bọn nó ghép tôi với bà lại không phản đối gì thế?”
-“ Vậy là Nam không muốn, có lẽ vì Thương đã….”
-“ Không phải vậy?”
-“ Thôi không cần nói đâu Nam.”
Nó im lặng rồi lặng lẽ bước đi, tôi hoảng hốt bước đi theo nó nằm tay kéo trở lại, và một lần nữa, mắt nó lại thấm ướt.
-“ Bỏ Thương ra, đừng chạm vào Thương.”
-“ Không phải Nam có ý như vậy, dù Thương có gì đi nữa thì Thương vẫn là Thương mà.”
-“ Chứ Nam có ý gì, nói đi, thương không xứng đáng với Nam đâu, bỏ Thương ra.”
Thương vùng vẫy khỏi tay tôi nhưng tôi vẫn nắm tay nàng kéo lại rồi ôm lấy nàng thật chặc, tiếng khóc bây giờ chỉ còn lại tiếng nấc.
-“ Nam không có ý gì đâu Thương. Nam không biết phải như thế nào thôi, có lẽ Nam chưa quyết định được thôi.”
Trong lòng tôi vẫn còn những kỉ niệm về chị Hoa, mặc dù tôi có cảm tình với Thương thật nhưng không hiểu sao tôi lại cảm thấy tôi phải che chở cho con người mà vòng tay tôi đang ôm lấy. chỉ trong 1 phút tôi đã chọn con đường hoàng toàn thay đổi con cuộc đời của tôi…. Tôi nâng đầu Thương lên rồi hôn lên một nàng một nụ hôn. Một nụ hôn che lấp đi nhưng kí ức, hối hận trong lòng tôi để đón nhận một tình yêu mới, có lẽ một tình yêu mà tôi không biết có phải là tình yêu hay không nữa….
 
Bước lại Vết Xe đổ

Trong lòng tôi vẫn còn những kỉ niệm về chị Hoa, mặc dù tôi có cảm tình với Thương thật nhưng không hiểu sao tôi lại cảm thấy tôi phải che chở cho con người mà vòng tay tôi đang ôm lấy. chỉ trong 1 phút tôi đã chọn con đường hoàng toàn thay đổi con cuộc đời của tôi…. Tôi nâng đầu Thương lên rồi hôn lên một nàng một nụ hôn. Một nụ hôn che lấp đi nhưng kí ức, hối hận trong lòng tôi để đón nhận một tình yêu mới, có lẽ một tình yêu mà tôi không biết có phải là tình yêu hay không nữa….
VÀ rồi từ ngày hôm đó, tôi và Thương chính thức trở thành cặp với nhau trước sự dau khổ của bọn con trai trong lớp, và tất nhiên mọi chuyện về người yêu cũ của Thương đều được giấu kín. Bọn tôi rất tình cảm với nhau, phần nao đã làm cho tôi khây khỏa trước những kỉ niệm đau buồn về chị. Trong tôi dần dần cảm thấy rất thích cô bé nhí nhảnh đáng yêu. Nhưng có lẽ tôi và Thương vẫn không thể bước tới tình yêu thể xác vì tôi vẫn chưa thể nào bạo dạn cham tới thân thể đó.
-“ Nam , chiều nay qua chỉ thương vài bài Tiếng Anh đi.”
-“ Ủa bộ không có ba mẹ Thương ở nhà hay sao lại kêu Nam về nhà chơi.”
-“ Pa mẹ đi về ngoại dưới Bến Tre rồi, chắc khuya hoặc tối mai mới về.”
-“ Uhm có gì thì chiều Nam qua.”
Tôi và Thương cũng đã cải thiện tình cảm của nhau, có lẽ chuyện của Tôi và Thương cũng được nhiều thầy cô ủng hộ, vì cả hai đều là ban cán sự của lớp và thành tích học tập thì khá giỏi. Thương là lớp trưởng của lớp tôi, còn tôi là Ủy viên của trường nên cũng không thầy cô nào phản đối khi biết chúng tôi quen nhau mà còn ủng hộ nữa. Đúng 2g chiều tôi có mặt ở nhà Thương và cũng là lần đầu tiên tôi bước chân vào nhà đó. Ba mẹ của thương tuy khá dễ tính nhưng tôi cũng chỉ trên lớp hay ngoài đường chứ không vào nhà chơi.
-“ Nam vào đây đi.”
-“ Để Nam dắt xe vào đã.”
Thương hí hửng ôm lấy cánh tay tôi kéo kéo vào, hôm này nàng mặc bộ đồ ở nhà trông thật là tươi mát, chiếc áo thun ở nhà rất là thoải mái hiện rõ lên đường cong ngực nàng, và nó cũng đang nữa ẩn nữa hiện qua chiếc cổ áo rộng tròn đó.
-“ Hôm nay mặc đồ ghê thế, cho Nam ngằm thèm à.”
-“ Đồ này Thương mặc ở nhà mà.”
-“ Hả , mặc đồ này ở nhà sao?”
-“ Uhm , có mấy bộ trong kia kìa”
Tôi nuốt nước bọt khi nghĩ tới quanh năm nàng cứ mặc bộ đố đó, chắc nếu sau này nàng về nhà tôi chắc vài tháng là hết mực trước cái thân hình tròn và đầy dặn đó mất. Tôi ngồi vào chiếc bàn học của Thương, nhà Thương cũng không phải là giàu có gì, căn phòng nhỏ ở góc sau cùa nhà là phòng riêng của Thương. Một căn phòng nhỏ nhưng gọn gàn ngăn nắp.
-“ Nam ngồi đây chút, để Thương đi nấu nước đã”
-“ Giỏi quá ta, biết nấu luôn.”
Thương đi liếc yêu một cái rồi chạy đi, ở lại tôi không biết làm gì nữa nên tát máy tay chân kéo cánh cửa tủ phòng thì….
-“ Rào……”
Một cơn mưa đồ đạc đổ hết lên đầu tôi, trong đó cá đầy đủ tất cả những thứ của con gái, và tôi suýt ngạt thở vì đồng đó đó quá nhiều. Nàng chạy lên giải thoát đồng đồ đó ra khỏi tôi, còn tôi thì ngồi thở hổn hển.
-“ Trời, tưởng phòng sạch lắm, ai dè.”
-“ Tại chưa kịp dọn phòng….”
Nàng thẹn thùng ngồi bên tôi gãi đầu.
-“ Thôi Nam với thương dọn cho xong rồi còn đi hoc bài.”
Tôi quay qua thu don cái đồng đồ đó cho nàng thì tay tôi vơ phải chiếc quần lót màu hồng phấn , tôi tò mò kéo nó ra đúng với cái hình dạng quần lót của nó đưa lên nhìn. Nàng thấy tôi đang cầm trong tay vật rất ưa là bí mật đó liền chạy lại giất lấy giấu đi.
-“ Nam nhìn cái gì thế , trả đây.”
-“ Nam không cố ý , tại…”
-“ Tại gì hả?”
-“ Tại gom đồ thấy nó nên không biết gì hết…”
Nàng chòm lên kí đầu tôi một phát, tôi quay qua ôm lấy nàng chọt lét vào eo, nàng giẫy đạch đạch
-“ Thôi cho Thương xin, đừng chọt nữa, nhột quá….”
-“ Ai bảo kí đầu Nam, cho chết nè.”

Bọn tôi giỡn với nhau , lần đâu tiên tôi được gần nàng đến như vậy, hương thơm từ tóc nàng và mùi hương của con gái phải vào mặt làm tôi say mê. Tôi và nàng nằm trên đồng đồ hỗn độn đó rồi đôi môi từ từ trao nhau một nụ hôn thật nồng cháy, hai cặp môi khóa chặt vào nhau, và tay tôi bắt đầu sờ khắp cơ thế nàng, nó vuốt ve một cách chậm rãi như cảm nhận được da vùng lưng mềm mại mát rượi đó, nó di chuyển chẫm rãi từ từ đến vùng cong của vòng một , đôi ngực mà bao đứa con trai thèm khát , nó căn tròn đầy sức sống . Tôi đặt nàng nằm xuống dùi tôi, tay tôi nâng đầu nàng lên để tân hưởng nụ hôn dài đầy khoái cảm, còn tay kia thì xoa bóp ngực nàng một cách thích thú, một sự hiến dâng không chút phản kháng, một vẽ đẹp mĩ miều của tuổi con gái mới lớn căng mọng, nàng đang trong tay tôi với những tiếng rên đầy thích thú. Tôi lốt phăng chiếc áo thun hở hang đó, một cặp đào tiên căng mộng to tròn đang hiện diện khiêu kích trước mặt tôi, nó to hơn của chị Hoa rất nhiều , nhưng vùng đầu ti thì không đươc hồng hào như chị mà có phần hơi thẫm lại. Mắt nàng mơ màng khi tôi xoa cặp vú to tròn đó, nhưng tiếng rên được đập tắt chí phát ra trong cổ họng làm tôi thích thú hơn nữa. tay tôi ngừng khám phá vùng núi đôi mà từ từ xuống vùng vực thẫm với khu rừng rậm rạp đen tuyền đó, Nàng không hề phản kháng mà còn đón nhận từng hành động của tôi, dón nhận một cách say mê và thích thú…. Người con gái thứ hai tôi chạm tới….
Nàng đón nhận những cơn mê say do tôi mang lại, đón nhận một cách cuồng nhiệt , có lẽ nàng đã được tận hưởng những gì gọi là trái cấm nên khá là thành thạo, khắp phòng chỉ vang lên những tiếng ướt át của nụ hôn nồng cháy và những tiếng rên khoái cảm của một giống cái đang khát tình, nàng không thể nào dừng lại nữa, luôn chủ động nên tôi đôi lúc cũng phải ngợp thở. Bàn tay tôi xoa xuốn vùng bụng và từ từ đến vùng tam giác đó, lại cảm giác như xưa, bướm của nàng nằm gọn trong tay tôi như của chị Hoa vậy, nó ướt át và mềm mại đến thích thú, tôi cứ rà lên rà xuống ngón tay trên bướm nàng, cảm giác đã xâm lấn hoàn toàn, nàng ưỡn cong người đón nhận, môi nàng rên lên những câu thích thú.
-“ Nam ơi… Đừng.. Á..c với Thương nữa.”
-“ Là Sao hả Thương, Nam không hiểu.”
-“ Tay.. Của Nam… Ôi… Sướng quá… a.aaa… sướng quá… Thích quá.”
Tôi vẫn cứ làm ngơ trước những lời nói của nàng, tôi thích cái cảm giác được hành hạ nàng, thích thú khi nhìn đang đang vật vã bởi những ngón tay của tôi. Tôi bắt đầu cho một ngón tay vào trong chỗ ướt và trơn đó, rồi từ từ kéo ra kéo vào một các chậm rãi. Nàng bây giờ không còn rên trong miệng nữa mà ôm chặt lấy tôi, rên lên từng hồi mạnh liệt.
-“ Anh Nam… ơi, a..aa Kéo nữa đi…. Hơ hơ.. hơ Kéo nữa đi anh… Nhanh lên….”
Nàng cầm lấy tay tôi, thúc ngón tay tôi kéo ra vào nhanh hơn nữa, mắt nàng nhắm mơ màng tận hưởng, chắc đã lâu rồi nàng chưa được như thế này. Tôi cuối xuống nâng một trái đào của nàng , liếm mút chiếc đầu ti nho nhỏ , chiếc luỗi của tôi đánh nhè nhẹ nó rồi mút một cái, người nàng giật liên hồi, những cú giật làm ngón tay tôi cảm nhận bướm nàng đang ướt hơn nữa, bướm nàng đang rỉ nước liên hồi.
-“ Anh Nam ơi… aa. A hơ…hơ.. Anh làm em sướng quá…hơ hơ… đừng dừng lại anh ơi… nữa đi anh… nữa đi.”
Nàng ôm chằm lấy đầu tôi sát vào cặp ngực vĩ đại đó, mặt tôi đang nằm giữa hai cặp ngực căng tròn ,mềm mại, nó khiến tôi ngạt thờ không thổ nào thở được… Rồi khi không còn chút không khí, tôi thả ngón tay ra khỏi bướm của nàng, bấy giờ nàng mới rùng mình một cái rồi thả tôi ra nằm thở. Trông nàng nằm đó, dan rông hai tay , mắt nàng vẫn còn mơ màng là liếm môi, ôi trông nàng thật là dâm, tôi không còn nhận ra nàng, Con bé nhí nhảnh đáng ghét mà tôi cho là ngây thơ nhất lớp nữa, mà bây giờ là một con mèo đang khát tình nằm đó và chờ đợi.
-“ Em ghê thiệt, chút nữa là làm anh ngạt thơ chết rồi.”
-“ Tại anh.. làm em sướng quá… sao em chịu được.”
-“ Em ghê thiệt, nhưng có một mình em thì không công bằng cho lắm.”
-“ ùm… được rồi.”
Mắt nàng lóe lên một cái nhìn dâm đảng không chịu được, nàng bắt đầu bò , leo lên người tôi, mông nàng chổng lên, dáng người cong, hai cặp đào tiên đang thả xuống, ôi trông nàng thật là khiêu gợi, tôi nhìn mà nuốt nước bọt liên hồi. tay nàng xoa đùi tôi, từng ngón tay thanh mảnh của nàng chạy từ đầu gối lên tới đùi rồi chạm tới hai hòn bi của tôi, một cảm giác chạy rần rần phía dưới rồi tập trung ngay đầu thằng nhỏ của tôi, nàng nhè nhẹ dùng ngón tay trêu thằng hai hòn bi của tôi vuốt nhẹ từ bi chạy dọc theo thằng nhỏ, ngòn tay mềm mại của nàng đi tới đâu thì một luồng điện chạy dọc đến đó làm tôi chịu không được. một cảm giác thật mới lạ.
-“ Thôi thôi anh thua em rồi, em ghê quá.”
Nàng cười tôi rồi thì thầm vào tai tôi.
-“ Còn chưa hết đâu anh, anh muốn được như em mà.”
Nàng thổi từ tỗ tai tôi rồi từ từ xuống vùng ngực, đến rồn rồi xuống thằng nhỏ, nàng cầm nó, kéo vài cái rồi liếm dọc theo phia sau nó, thằng nhỏ tôi dựng cứng lên, đập liên hồi, một cái cảm giác được nhìn đứa con gái liêm thằng nhỏ thật là kích thích và sung sướng, nó thật là sung sướng đến mức tôi phải rên lên. Nằng liếm xung quanh nó, mắt vẫn liếc nhìn như dò hỏi rằng:” Sướng không anh yêu.”….

Tôi hoàng toàn bị chi phối bởi chiếc lưỡi ướt át và mềm mại đó, nó cứ lướt nhẹ lên thằng nhỏ của tôi làm tôi sướng không chịu được, nó lướt nhẹ từ đầu thằng nhỏ rồi chạy dọc đến bị, nàng lại đánh bi vài cái làm tôi sướng rân người , chơi đùa với bi xong nó lại tiếp tục hành trình theo con đường cũ, chạy dọc theo thằng nhỏ rồi bất ngờ ngậm đầu nó và kéo mút, chiếc miệng nhỏ của nàng ôm lấy thằng nhỏ của tôi cứ để nó dài ra rồi lại ngậm nó thật sâu, trong đó thật là mềm mại , ướt và nóng, tôi rên lên một cách vô thức , chiếc lưỡi đó bên trong cũng kohng6 tha cho tôi, nó cứ liếm quanh đầu của thằng nhỏ, như nó đang ôm sát cuốn quanh thẳng nhỏ từ đầu cho đến đuôi, rồi nàng lại kéo ra và mút, chiếc lưỡi đó lại đánh trên đầu nó như thể đang trêu đùa, một trò chơi xung sướng biết bao. Miệng nàng cứ mút quanh nó, và từng ngón tay của nàng thì đang xoa nhẹ và vuốt ve bi, tóc nàng xõa xuống vùng hông tôi làm tăng thêm kích thích, tôi chỉ biết tận hưởng khoảng khắc tuyệt vời đó, cái cảm giác mà miệng người yêu đang mút một cách nhẹ nhàng như thèm muốn nó, tôi ôm đầu nàng má đè xuống, nhưng nàng vẫn không chịu buông tha tôi, nàng cứ mút thằng nhỏ , mút rồi lại kéo , chiếc lưỡi vẫn đánh quanh đầu thằng nhỏ rồi thả ra liếm dọc theo nó rồi lại chơi bi. Cứ thế nàng làm cho thằng nhỏ ướt đầy nước bọt của nàng , rồi bất chợt, cái cảm giác xung sướng đó ngày càng tăng, nó sung sướng không chịu được, cái cảm giác mà tôi nhớ lại khi kết thúc, nàng cầm hòn bi tôi và nhìn tôi, chắc nàng cũng biết chuyện gì chuẩn bị xảy ra… nhưng nàng không buông nó ra mà vẫn tiếp tục….
Bất chợt nàng nhăn mặt lại, một dòng nước nước ấm mà tôi cảm nhận được đang bắn và xịt trong miệng nàng, nàng vẫn ngậm lấy nó, tận hưởng, nhưng nàng không chịu dừng lại mà vẫn mút kéo làm người tôi co giật liên hồi, dường nhu nàng muốn kéo dài khoảng khắc đó, cho đến khi tôi bắn đến giôt cuối cùng, do nước bọt của nàng quá trơn, thẳng nhỏ trước khỏi miệng nàng và bán lên mặt, nàng nhắm mắt hưởng thụ những giọt đầy trên mặt, miệng nàng vẫn ngậm dòng tinh đó của tôi, rồi nàng liếm một cái nhìn tôi như cảm ơn, trông nàng thật là dâm…
-“ Anh hư chưa? Bắn đầy mặt em rồi.”
-“ Em làm anh sướng quá, anh không chịu nổi nữa.”
Nàng nuốt ngụm tinh có một cách từ từ như nhấm nháp vậy, rồi cười một cái thật tinh nghịch, và hiện giờ tôi cũng không thể nhận ra đó có phải là con bé Thương đó không nữa.
-“ Anh nằm chờ em chút, rồi sẽ con trò vui hơn nữa”
Nàng không mặc gì và đi vào nhà tắm để rửa những gì còn sót lại trên mặt, nhìn cặp mông của nàng thật to tròn với chiếc eo thon thả, ôi trông nó thật là hấp dẫn. Tôi nằm đó tận hưởng lại nhưng gì còn dư âm vừa rồi, thằng nhỏ tôi giờ đã mềm xèo , trông nó ủ rủ thật là tội nghiệp….

Nàng Bước vào với nụ cười thật là tươi tắng.
-“ Anh sao rồi , còn muốn sướng nữa không.”
-“ Anh sợ em luôn, em ghê quá đi.”
-“ Vậy chắc không muốn sướng nữa rồi.”
-“ Anh muốn nữa chứ, nhưng thằng nhỏ của anh hết sức rồi.”
-“ hi hi… muốn nó lên sức thì khó gì.”
Nàng lao vào tôi, cầm thằng nhỏ lắc lắc, trông nó thật là yểu xìu, nàng lại tiếp tục xoa nhưng ngón tay lên bi, miệng nàng thì mút và chiếc lưỡi đó lại hoạt động. chẳng mấy chốc, nó lại từ từ căng cứng lên trong miệng của nàng, tôi còn phải bất ngờ , nàng thả nó ra, nó lại đứng sừng sững thẳng lên trời….
-“ thấy chưa. Em giỏi không?”
Nàng nhìn tôi cười một cách rất là thích thú, tay nàng vẫn cầm thẳng nhỏ lắc lắc như muốn khoe vậy, hiện giờ không biết là tôi nên vui hay mừng nữa.
-“ Giờ mình lại tiếp tục nhé, trò này vui hơn.”
Nàng leo lên người tôi, một tay nàng cầm lấy thằng nhỏ đúng vị trí , nàng từ từ hạ người xuống, khi đầu thằng nhỏ chạm vào bướm của nàng, mặt nàng lại hiện lên một khuôn mặt đang tận hưởng sự sung sướng , mặt đang như đang phê vậy, nàng nâng người lên rồi hạ xuống một cách từ từ cho đến khi bướm nàng đã nuốt chặt và ôm lấy thằng nhỏ . một cảm giác thật là sung sướng, bướm nàng đang ôm và ngậm lấy thằng nhỏ, nhưng không bằng bướm của chị hoa, nó cỏ vẻ không chặt lắm nhưng vẫn con ôm sát lắm. Nàng ngồi lên người tôi rối bắt đầu cưỡi, nàng vừa cưỡi vừa nhắm mắt tận hưởng trong khi miệng vẫn rên lên liên hồi.
-“ Sướng quá Anh Nam ơi…. Sướng quá… ho hơ.. lâu rồi em mới được như vậy… sướng quá. Hơ hơ.”
Nàng cứ rên lên liên hồi cộng theo những tiếng rên la thích thú, trông nàng như quên đi mọi thứ trên đời. Với tư thế này tôi có thể nhìn ngắm thân thể của nàng, trông nàng thật quyến rũ như một thần vệ nữ, tôi có thể thấy cặp vú của nàng đang lắc lư và tưng lên, trông nhìn tôi muốn cắn cho nó một cái thôi, và nhìn khu thằng nhỏ đang đâm sâu vào khu rừng rậm đen huyền đó. Rồi nàng bắt đầu nhanh hơn, ngày càng nhanh, tiếng rên của nàng cũng gấp hơn nữa.
-“ ôi… sướng quá… sướng quá… anh làm em sướng quá… hơ hơ… sướng quá anh Nam ơi… hơ…. Hơ..”
Rồi nàng làm ngày càng nhanh, ngày càng nhanh hơn nữa, thằng nhỏ đang nóng lên, nó như ngày càng nông bướm của nàng ra, rồi nàng rùn mình một cái ôm tôi thật chặt, nàng ôm tôi thật chặc rồi rùn mình theo từng cơn nàng nhấp. tôi cũng lần đầu tiên biết được cảm giác như thế này, mắt nàng nhắm nghiền tận hưởng…
-“ Em ghê quá, leo lên người anh cưỡi luôn.”
-“ Em thèm nó lâu quá rồi, nhưng không có ai hết.”
-“ em ghê quá, giờ tới anh nha.”
Nàng cười ngắt má tôi một cái rồi nằm để yên cho tôi muốn làm gì thì làm. Tôi banh chân nàng ra, rồi từ từ đẩy thằng nhỏ vào trong hai mép căng tròn chật hẹp đó, thật là kích thích khi nhìn thấy thằng nhỏ đang từ từ tiến sâu vào trong, nàng căng người đón nhận. Nhưng tôi lại không cho vào ngay, tôi lại để nó trượt ra ngoài. Nàng nhìn tôi với anh mắt giận dỗi, Tôi lại để chậm chậm vào rồi lại trượt ra ngoài.
-“ Em không đùa với anh đâu.”
Nhưng tôi lại cho nó vào rồi lại trượt ra ngoài thêm một lần nữa, lần này nàng không thể chịu nổi nữa.
-“ Thôi em van xin anh, anh cho nó vào đi mà, em không chịu nổi nữa rồi.”
Tôi định chọc phá nàng thêm một lần nữa nhưng nhìn nàng thì cũng tội nên thôi, tôi chọc vào bướm nàng một cái thật mạnh và sâu, mắt nàng mở tròn ra, miệng nàng tròn hết cỡ. rồi tôi bắt đầu đẩy thật mạnh, mạnh hết sức. nàng không còn nhắm mắt lim dim nữa mà mở mắt tròn hết cỡ, nàng để mê không chịu được.
-“ Ôi sâu quá… nó đang dâm sâu trong bướm em… Sâu quá anh ơi.. a..a…a..a.. nữa đi anh, nhanh lên…”
Nàng nằm đó quơ tay như đang muốn nắm lấy vật gì đó trong không trung, có thể đang đang bay lên chín tầng mây vì nhưng cái nắc thật mạnh vào bướm của nàng, nó như xé tan bướm nàng ra. Người nàng rung lên, bưởi nàng thì tưng lên theo từng nhịp nắc như xối xả và bướm nàng, trong thâm tâm tôi chỉ có một lời nói : “ Hồi này hiếp anh hả, anh nắc cho em chết luôn.” Và cứ như thế tôi nắc vào bướm nàng , không những giảm đi mà ngày càng mạnh hơn. Nàng như được đẩy lên hết mức của niềm xung sướng, chưa bao giờ nàng được sung sướng hơn thế. Rồi cảm giác đó lại trổi đây, nó tập trung ở đầu thẳng nhỏ rồi bắn thẳng vào bướm nàng những dòng tinh nóng ấm, nàng ôm chặt lấy tôi và rùng mình tận hưởng nó, có lẽ tôi bắn tinh nhiều và mạnh hay sao mà nàng rùng mình liên tục, cả hai ôm lấy nhau để lấy lại hơi thở….
-“ Anh nhìn vậy mà ghê quá, làm em mạnh quá trời.”
-“ Ai bảo hiếp anh trước chi.”
-“ Vậy mai mốt phải hiếp anh trước.”
-“ Trời em ghê quá.”
Nàng cười ôm lấy tôi, hôn một cái lên má rồi đứng đây mặc lại áo quần, nhìn đồng hồ thì đã 5 giờ chiều rồi, thế là hôm nay đi tong không học được gì hết.
-“ em bảo qua chỉ em tiếng anh mà giờ…”
Nàng cười kéo mí mắt trêu tôi.
-“ Anh ngây thơ quá nhỉ.”
-“ Ngây thơ gì?”
Tôi đứng tròn mắt hỏi nàng.
-“ Anh có thấy em kém môn tiếng anh bao giờ chưa?”
-“ Ủa vậy là…..?”
Nàng lướt qua lướm tôi một cái.
-“ xì, còn phải hỏi lại nữa sao. Kekeke.”
Tôi tới lượt đứng như trời chồng, không biết phải làm sao vì người yêu tôi quá là dâm….

Tháng 12 kéo đến với những cơn gió lạnh, và mỗi sáng đi học tôi và nàng phải khoác những chiếc áo ấm thật to và dày thì mới có thể chịu được những con gió rét đến thấu da, vì lớp tôi trên lầu 3 nên những cơn gió lạnh cứ thổi ù ù vào lớp, chắc bên trong khu Q1 hay nội thành thì không lạnh, nhưng ở những khu ngoại ô thì gió rét không thể chịu nổi.
Hôm nay, như mọi ngày, tôi chở nàng đi học, phải công nhận trong những ngày trời lạnh thế này thì có người yêu ôm phía sau thí thật là sướng, nhất là khi thắng gắp thì cặp ngực to tròn đó lại đè lên lưng khiến tôi sướng rân cả người, nhưng một hồi sau thì nàng chắc cũng đã biết lên ôm sát vào luôn khiến cho mấy lần là cả hai vào bệnh viện vì tôi lái lạc đường…
-“ Này hai vợ chồng, có hai cái áo cho mượn một cái đi .”
Thằng Khoa trong lớp nó không mang theo áo nên qua chấn lột tôi, nhưng cũng phải thú thật là không có áo thì chắc run người lên.
-“ Mày biết lạnh chắc tao không biết lạnh à.”
-“ Qua đắp cái áo 37 độ của mày đi đưa áo cho tao.”
-“ Thôi Nam cho Khoa mượn đi, chút Thương chó Nam mượn.”
-“ Thấy Vợ mày tốt chưa, Đưa tao coi.”
Bất đắc dĩ lắm nên tôi mới cho nó mượn chiếc áo đó, vì tôi cũng lạnh run cả người.
-“ Em kêu anh cho nó mượn áo rồi chút nữa lấy gì anh mặc.”
Nàng nháy mắt với tôi.
-“ Anh yên tâm, em sẽ có cách làm cho anh ấm lên.”
Nàng cởi chiếc áo khoát ra, vì chiếc áo của nàng khá dài, khi mặc nó dài đến tận dùi nên có thể phủ qua đùi của tôi một cách rất dễ dàng.
-“ Phủ thì ấm đươc phía dưới thôi chứ đâu có gì đâu mà ấm hết, tôi em mặc vào đi.”
-“ từ từ anh phải đợi chứ.”
Tiếng chuôn reng vào tiết học bắt đầu, môn tiếp theo và Môn GDCD, môn đó thì toàn là chép bài, nhưng bà cô thì khó nên tuy nhàm chán nhưng ai cũng phải ngồi chăm chú lắng nghe. Bất ngờ, nàng đưa tay lên xin phép cô:
-“ cô ơi, em bị cảm nên nhức đầu, cô cho em ngồi nghỉ một chút.”
-“ Em nhức đầu thôi thì đi lên phòng y tế nằm đi.
-“ Dạ thôi, em ở đây nghe cô giảng vui hơn.”
Giáo viên mà nghe cái câu này hỏi có bà nào mà không sướng rân người nên đồng ý ngay cho nàng ở lại, chính tôi cũng không hiểu vì sao nàng lại làm vậy, nhưng một lúc sau, tôi đã hiểu…
Nam nằm gục đầu xuống bàn ngủ, tôi chỉ nghĩ chắc do nàng làm biếng nên giả bệnh nằm ngủ một chút, nhưng rồi khi tiết học bắt đầu,… một bàn tay mềm mại bông chạm lấy dùi tôi, tôi giật mình nhìn qua bên nàng, nàng vẫn ngồi gục xuốn bàn nhưng tay nàng thì đang luồng qua lớp áo lạnh đắp trên đùi chúng tôi, do bàn tôi nằm lẻ loi ở cuối cùng của lớp , bán riêng cho ban cán sự để có thể thấy được toàn bộ lớp nhưng lớp thì không thề thấy được bàn đó, giờ nó trở thành nơi để hành sự… Bàn tay đó bắt đầu xoa bóp nhẹ thằng nhỏ của tôi qua lớp vài quần tây , nàng cứ nắn rồi xoa bóp nó khiến nó dựng thẳng đứng lên biểu tình sự xâm lấn lãnh thổ đó của đôi bàn tay, tôi cũng không ngờ nàng lại bao gan đến thế, giờ thật sự tôi ấm lên do chính cợ thể của mình, một cảm giác vụng trộm sướng đê mê, nhưng nó thì khôn ngừng lại mà còn tiến sâu hơn, chiếc khóa quần tôi từ từ kéo xuống , bán tay đó tiến từ từ vào trong thò vào cả quần trong của tôi, nó cứ nắn rồi xoa bóp thằng nhỏ , tôi thì đã nóng bừng bừng lên. Không còn một tâm trí nào để nghe giảng bài nữa. tôi đang tận hưởng cảm giác làm ấm một cách lạ lùng nhất của nàng đem lại. rồi bàn tay còn lại của tôi cũng không thể nào ngồi yên được nữa, nó cũng luồng qua lớp áo lạnh đó tiến sâu vào trong váy của nàng – ( do trường tôi tuy là ngày xưa, nhưng đi đầu về đồng phục học sinh nên nữ sinh phải mang đồng phục váy tới trường)- nàng cũng giật mình một cái rồi ngồi yên, bàn tay tôi quá dể dàng để tiếp xúc với bướm của nàng qua lớp vải ngoài quần lót, tôi không còn gan dạ đâu là làm theo bài bản, vừa canh bà cô và lũ bạn xung quanh, vừa sờ mó kiểu này kích thích không chịu được, tôi gãi gãi bướm của nàng dọc theo khe vải trên quần lót, hơi thở nàng không còn như trước mà thở gấp hơn mọi khi, tôi lòn tay vài phía trong và cũng không hiểu vì sao nó lại có một chiếc khóa kéo từ ống của chiếc quần váy đến đáy quần gần bướm, nhưng không phải giờ để suy nghĩ, tôi kéo chiếc khoa đó ra một cách chậm rãi để không ai có thể nghe được tiếng kéo. Bàn tay tôi thò vào bên trong đụng trúng bướm nàng một cách vụng về… nạng giật một cái lần hai. Vạch chiếc quần lót qua một bên vậy là tôi cho một ngòn tay vào bướm của nàng, tôi thấy nàng cắm một cây viết trong miệng để không phát ra những tiếng rên như lần trước chúng tôi làm. Được nước, tôi nhút nhít ngón tay bên trong bướm nàng, và đến giờ thì nàng không chịu nổi nữa, nàng bỏ tay qua khỏi quần tôi và kéo chiếc khóa lại, tôi cũng không hiểu chuyện gì chuẩn bị xảy ra nên lóng cóng làm theo nàng. Nàng đứng lại nhìn tôi một ánh mắt rất khó chịu.
-“ Cô ơi, em nhức đầu quá, cô cho em xuống phòng y tế nha.”
-“ thấy chưa, cô đã nói mà, thôi em xuống đi.”
-“ em đi không nổi cô ơi.”
-“ Nam đưa bạn xuống đi em.”
Tôi cũng không hiểu vì sao nàng lại làm như vậy. có lẽ do nàng đã gian tôi gì chăng?
=” dạ, cọ cho bạn Nam đưa em xuống, em xuống phòng y tế lây thuốc là lên liền.”
- “ em xuốn đó nằm nghỉ luôn đi lên chi nữa.”
- “ dạ thôi, em sợ mất bài.”
- “ Tùy em.”
Nhưng tôi chợt nhớ ra, môn GDCD làm gì có thi tốt nghiệp mà mất bài????
 
Dông Tố Địa Ngục


Nàng nằm gục đầu xuống bàn ngủ, tôi chỉ nghĩ chắc do nàng làm biếng nên giả bệnh nằm ngủ một chút, nhưng rồi khi tiết học bắt đầu,… một bàn tay mềm mại bông chạm lấy dùi tôi, tôi giật mình nhìn qua bên nàng, nàng vẫn ngồi gục xuốn bàn nhưng tay nàng thì đang luồng qua lớp áo lạnh đắp trên đùi chúng tôi, do bàn tôi nằm lẻ loi ở cuối cùng của lớp , bán riêng cho ban cán sự để có thể thấy được toàn bộ lớp nhưng lớp thì không thề thấy được bàn đó, giờ nó trở thành nơi để hành sự… Bàn tay đó bắt đầu xoa bóp nhẹ thằng nhỏ của tôi qua lớp vài quần tây , nàng cứ nắn rồi xoa bóp nó khiến nó dựng thẳng đứng lên biểu tình sự xâm lấn lãnh thổ đó của đôi bàn tay, tôi cũng không ngờ nàng lại bao gan đến thế, giờ thật sự tôi ấm lên do chính cợ thể của mình, một cảm giác vụng trộm sướng đê mê, nhưng nó thì khôn ngừng lại mà còn tiến sâu hơn, chiếc khóa quần tôi từ từ kéo xuống , bán tay đó tiến từ từ vào trong thò vào cả quần trong của tôi, nó cứ nắn rồi xoa bóp thằng nhỏ , tôi thì đã nóng bừng bừng lên. Không còn một tâm trí nào để nghe giảng bài nữa. tôi đang tận hưởng cảm giác làm ấm một cách lạ lùng nhất của nàng đem lại. rồi bàn tay còn lại của tôi cũng không thể nào ngồi yên được nữa, nó cũng luồng qua lớp áo lạnh đó tiến sâu vào trong váy của nàng – ( do trường tôi tuy là ngày xưa, nhưng đi đầu về đồng phục học sinh nên nữ sinh phải mang đồng phục váy tới trường)- nàng cũng giật mình một cái rồi ngồi yên, bàn tay tôi quá dể dàng để tiếp xúc với bướm của nàng qua lớp vải ngoài quần lót, tôi không còn gan dạ đâu là làm theo bài bản, vừa canh bà cô và lũ bạn xung quanh, vừa sờ mó kiểu này kích thích không chịu được, tôi gãi gãi bướm của nàng dọc theo khe vải trên quần lót, hơi thở nàng không còn như trước mà thở gấp hơn mọi khi, tôi lòn tay vài phía trong và cũng không hiểu vì sao nó lại có một chiếc khóa kéo từ ống của chiếc quần váy đến đáy quần gần bướm, nhưng không phải giờ để suy nghĩ, tôi kéo chiếc khoa đó ra một cách chậm rãi để không ai có thể nghe được tiếng kéo. Bàn tay tôi thò vào bên trong đụng trúng bướm nàng một cách vụng về… nạng giật một cái lần hai. Vạch chiếc quần lót qua một bên vậy là tôi cho một ngòn tay vào bướm của nàng, tôi thấy nàng cắm một cây viết trong miệng để không phát ra những tiếng rên như lần trước chúng tôi làm. Được nước, tôi nhút nhít ngón tay bên trong bướm nàng, và đến giờ thì nàng không chịu nổi nữa, nàng bỏ tay qua khỏi quần tôi và kéo chiếc khóa lại, tôi cũng không hiểu chuyện gì chuẩn bị xảy ra nên lóng cóng làm theo nàng. Nàng đứng lại nhìn tôi một ánh mắt rất khó chịu.
-“ Cô ơi, em nhức đầu quá, cô cho em xuống phòng y tế nha.”
-“ thấy chưa, cô đã nói mà, thôi em xuống đi.”
-“ em đi không nổi cô ơi.”
-“ Nam đưa bạn xuống đi em.”
Tôi cũng không hiểu vì sao nàng lại làm như vậy. có lẽ do nàng đã gian tôi gì chăng?
=” dạ, cọ cho bạn Nam đưa em xuống, em xuống phòng y tế lây thuốc là lên liền.”
- “ em xuốn đó nằm nghỉ luôn đi lên chi nữa.”
- “ dạ thôi, em sợ mất bài.”
- “ Tùy em.”
Nhưng tôi chợt nhớ ra, môn GDCD làm gì có thi tốt nghiệp mà mất bài????
Tôi lẽo đẽo bước chân theo nàng như một tội đồ đang mang trên mình một trọng tội, nàng thì đi nhanh phía trước tôi quay lại nhìn một cái đầy ngụ ý.
-“ anh làm gì hồi nãy thế.”
-“ Tại em.. làm anh không chịu nổi nên thèm chút.”
-“ Tội anh không thể nào tha được.”
Nàng bước đi càng ngày càng nhanh nhưng mục tiêu thì không phải là nơi mà tôi tưởng…
-“ Hướng này xuống phòng y tế mà em.”
-“ Ai bảo anh là xuống phòng y tế?”
-“ Vậy thì sao???”
-“ Đi tới nơi để em phạt anh.”
Nàng đi kéo tay tôi đẩy vào phòng vệ sinh nữ, đang trong giờ học nên chắc chắn là sẽ không có ai trong đó rồi, nàng kéo tôi vào một căn phòng phía trong cùng của dãy nhà vệ sinh – Ai ở Q2 chắc chắn biết một trường THPT mới xây hồi năm 2007 đầy đủ tiện nghi với tolet bằng của kin đàng hoàng nên rất là kín.
-“ Sao em lại dẫn anh vào trong đây, em đi một mình cũng được mà.”
Tôi vẫn còn ngây thơ không hiểu chuyện gì đang xảy ra với mình, nàng thì liếc nhìn tôi đầy ngụ ý trong đó.
-“ Đây là nơi mà em sẽ phạt anh sau những gì anh làm với em hồi nãy.”
Nàng đẩy nhẹ tôi ngồi lên bồn cầu, nàng nhìn tôi một anh mắt đầy ngụ ý , nàng quỳ xuống mặt nàng đối diên với thằng nhỏ của tôi, rồi bóp nó một cái, tôi giật bắn cả người vì sự bạo dạn đó của nàng.
-“ Hồi này em chỉ sờ chứ không thấy được nó tận mắt, giờ phải đền bù cho em.”
-“ Hồi này em tự động rờ chứ anh đâu có.. hơ.. em làm gì đó…. Trời… hơ…”
Tôi chưa biết chuyện gì xảy ra thì đôi tay mềm mại đó đã kéo chiếc khóa quần đề moi thằng nhỏ của tôi ra ngoài mà xoa bóp nó. Cảm giác bất ngờ làm tôi sướng không chịu được. nàng cứ thế vuốt ve xoa bóp thằng nhỏ làm cho nó cứng lên đến cực đại.
-“ Ai kêu anh có nó chi, trách thì trách thằng nhỏ của anh kìa.”
Rồi bằng một một thao thác như đã thành thạo từ bao giờ, nàng hôn lên thằng nhỏ bằng làn nụ hôn nhẹ và ướt át, tôi chỉ biết đón nhận hơi thở nóng của nàng, một cách thụ động chứ không thể nào vượt qua được trinh độ dâm của nàng. Bất chợt , nàng ngậm mút đầu thằng nhỏ của tôi mà mút, không hiểu sao nàng lại thích thổi và mút nó đến vậy, nhưng tôi lại thích cái đó, nó làm tôi sướng rân không chịu được, lỡ có đứa con gái nào giữa giờ mắc mà đi vào thấy cảnh tượng này chắc tôi chuyển trường luôn quá. Cảm giác vừa hưởng sự dâm đảng phía dưới nhưng đầu thì canh không biết có ai vào không, kiểu này chắc tôi đứng tim mà chết sớm quá, nhưng dù chết cũng phải dựng đầu đậy trước sư dâm đảng của cô bạn gái như thế này. Khi đã mút chán chê, nàng mới kéo chiếc khóa xuống và để chiếc váy lên móc trong phòng tolet, bấy giờ khu rừng rậm đó lúc ẩn lúc hiện trong chiếc áo sơ mi trắng của học trò, cặp mông trắng phay tròn trịa đang lúp ló làm tôi thèm không chịu được. nuốt nước bọt cái ức mà nịn lại, nhưng nàng dường như đã biết cái cảm giác thèm muốn đó của tôi mà làm tới.
-“ Nãy giờ mới là sự khởi đầu thôi anh , giờ mới là chính nè.”
Nàng nói dứt câu thì leo lên người tôi ngồi , tay ôm đầu tôi, còn…. Thằng nhỏ thì đã đứng lên cứng ngắt và đập liên hồi khi chạm phải một cảm giác ướt nóng hổi và mềm mại, nó đâm rất vào trong bướm nàng, bấy giờ tôi cũng không thể làm gì được hơn, nàng nhắm mắt hưởng thụ, những lúc như thế này thì dường như con quỷ dâm đục có trong nàng đã lấn áp đi cái thuần khiết mà ai cũng nhìn thấy được từ nàng, bây giờ nàng đang là một con mèo cái khát tình mà thôi…
Nàng bắt đầu đẩy chiếc mông của nàng một cách đều đều , không phải là tôi đang chọc thằng nhỏ vào bướm nàng mà bây giờ bướm nàng đang lao vào thằng nhỏ của tôi một cảm giác thật đê mê. Tôi thò tay lên, cởi vài cái nút áo của nàng, đề lột cặp đào to tròn đang nằm trong chiếc áo ngực, tôi thò tay bóp một cái rồi kéo nó thoát ra khỏi nơi chật hẹp đó, nàng cũng không phản đồi mà còn nhin tôi thích thú, nàng vẫn ngồi lên thằng nhỏ và đẩy liên hồi còn bên trên thì được mút bởi lưỡi và miệng tôi khiến cho tiếng rên của nàng ngày càng lớn hơn, chắc có lẽ nàng cũng biết là đang lén lút nên không la lớn như mọi khi chúng tôi làm tình cùng nhau, nhưng bây giờ thì có thể nói rằng nó khá lớn.
-“ Anh ơi, đừng mút ngực em nữa… nó làm em không chịu nổi… hơ hơ.. đưng… đừng… sướng quá anh ơi…”
Nàng khống chế tôi bằng cách cũ, ôm chầm lấy đầu tôi ép vào ngực nàng… nhưng bất chợt tiếng động bên ngoài làm tôi và nàng phải dừng lại…
-“ Có tiếng gì trong nhà vệ sinh vậy?”
-“ Tao đâu biết đâu chắc đang sửa gì đó.”
Có tiếng con gái bên ngoài, tôi cảm thầy run run vì không biêt hai bon nó có đi vào trong hay không.
-“ Bên ngoài đề là đang sửa chữa, chắc đang sửa gì đó.”
-“ Không phải tiếng sửa đâu, nghe như tiếng rên ấy, hay ai đang chơi nhau trong đó.”
-“ Thôi đi mày, nứng lozz quá hóa rồ hả, đi xuống dưới mắc quá rồi,”
Tôi cũng không hiểu cái bảng sửa chưa đó đâu ra, nghe lời hai tụi nó thì là vậy, nhưng lúc tôi vào thì đâu có gì đâu, hay là… Tôi nhìn qua nàng thì thấy nàng cười tít mắt, hóa ra là trò đó của nàng, ôi sao nàng Dâm đến mức đó, ức quá tôi bóp vù nàng một cái thật mạnh cho bỏ ghét, nhưng nàng không để ý mà cứ tiếp tục nhấp trên người tôi, Còn tôi thì bắt đầu cảm thấy… hơi “hoảng sợ” nàng rồi….
Và cuộc tình vẫn kéo dài cho đến khi hai bọn tôi tốt nghiệp rồi vào đại học, tôi thì không thể theo chung nghành với nàng được, nàng rất giỏi về kinh doanh và có máu kinh doanh nên đã vào đại học Kỹ Thuật Công Nghệ để học nghành Tài Chính, còn tôi thì lại thích môn sinh học nên học ở Đại học Nông Lâm khoa công Nghệ Sinh học, suốt thời kì thi đại học, bọn tôi vẫn không quên trao nhau những nụ hôn lén lút trong nhà vệ sinh hay trong công viên. Tình cảm vãn tiến triển một cách tốt đẹp. Khi vào đại học, chúng tôi giành thôi gian bên nhau nhiều hơn, cũng cuộc làm tình nhiều hơn khi còn đi học phổ thông, cứ tiết nào trống là chúng tôi lại bên nhau và cùng trao nhau những cảm giác sung sướng của trái cấm.
Vào Năm nhất, tôi được chon lam Bí Thư Đoàn của lớp vì trong thời phổ thông tôi hoạt động đoàn rất nhiều nên được trường để ý tới, nhưng vào năm 3, thì khu tôi bắt đầu được giải tỏa để âu khu đô thị mới gì đó, nhà tôi và nàng đều bị giải tỏa nên phải đập nhà đi, vậy là hai bọn tôi được ở nhiều hơn bên nhau, nhà chúng tôi bị di dời khá xa nên cha mẹ đành cắn răng chịu đựng cho bọn tôi thuê nhà ở, chúng tôi cố tình thuê căn nhà ở gần nhau để dễ bề mà giải quyết, cuộc tình đó vẫn giấu gia đình có lẽ vì gia đình của nàng khá là khó khăn nên tôi không muốn nàng bị gặp rắc rối, bên ngoài chắc chúng tôi chỉ là hai người bạn thân thôi…

- “Tối nay mình góp gạo tiếp nhé.”
Nghe đến từ góp gạo thôi là tôi đã hiểu, ngày mai không biết tối còn sức mà đi học không nữa, hai bọn tôi tìm được một khu trọ với hai phòng nằm kế bên nhau, do nhà nàng là gia đình thuộc hàng khá giả nên không đề nàm thiếu thứ gì cả, tôi thì không được như vậy, ở trong một căn phòng nhỏ vừa đủ sống và sinh hoạt thôi, còn nàng thì trong một căn phòng thuộc hạng… Vip, cửa kính , máy lạnh đầy đủ, cho nên suốt một năm nay , tôi và nàg hành sự trong phòng đó mọi người đều không hay biết gì cả, bề ngoài bọn tôi rất ngoan ngoãn, bà chủ khu nhà trọ cũng rất thích bọn tôi vì là cặp giữ ý tứ bên ngoài nhất khu nhà trọ của bà ấy, nhưng thật ra thì không phải vậy, tướng con nai vàng ngơ ngác, ngây thơ nhưng khu rừng amazon đã từng bị hai con nai này đạp nát rồi,… Nàng vẫn vậy, cơ thề nàng phát triển hẳn lên, nhưng nó không phát phì ra gì mà càng ngày càng nóng bỏng hơn nữa, những đứa bạn chung khóa khóa với tôi còn phải ghen tị vì lúc nào cũng có một cô ban gái rất dễ thương đi kế bên khiến tôi cũng phải hãnh diện , nhưng tối đến thì tôi phải chiều chuộng nàng đến hết sức….
-“ Vào đi anh, em đang chờ.”
Nhân lúc mọi người không để ý, tôi chuồn qua phòng nàng , nàng đang nằm trên chiếc nệm riêng biệt để bọn tôi hành sự, vì nếu nằm trên giường thì chắc phải đổi giường liên tục vì trinh 2 dâm đảng đó của nàng, nhưng dù gì thì tôi cũng đã dần quen với việc đó và nàng cũng rất thích thú khi ở bên tôi. Hôm nay nàng mặc một bộ váy ngủ rất bóng và mỏng, nó ôm sát đường cong trên cơ thể nàng làm cho tôi phải thèm lại món ăn đã ăn suốt 4 năm qua nhưng không chán. Tôi dón nhận nàng bằng một nụ hôn nồng cháy , tay ôm sát eo nàng để có thể cảm nhận được cặp mông tròn trịa đó của nàng cùng với hai trái đào tiên to tròn đang ép sát vào ngực . tôi đưa nàng nằm xuống nệm, đôi môi vẫn không rời nhau mà chìm dắm trong mê say.
-“ Bữa này phải hơn lần trước nha,”
-“ Hả, hơn nữa sao, sao anh chịu nổi?”
-“ Ai kêu là chồng em chi, ráng chịu.”
Rồi bằng những thao tác dường như đã trở thành chuyên nghiệp, tôi luồn tay vào trong áo nàng để tận hưởng cặp ngực tròn trịa đó, nó thật sự mềm mại làm tôi phải mê ly, tôi không thể nào cưỡng lại được khi mà cham vào cặp ngực đó, nàng thì đón nhận những nu hôn của tôi, trong khi đó thì tay nàng vẫn không quên thò vào quần tôi mà chà vá xoa bóp thằng nhỏ. Tôi cởi phăng chiếc váy ngủ của nàng qua một bên , thân hình đó không nhạt phai theo năm tháng mà ngày càng hấp dẫn hơn nữa, nàng nằm đó chơ đợi tôi như đang khiêu kích thằng nhỏ, nó thì sao mà chịu nổi những hành động của nàng được, vậy là nàng lại chiến thắng, tôi lao vào nàng mà nắc thật mạnh vào cái bướm đã từ từ thâm đen đi theo năm tháng chúng tôi bên nhau, nó không còn ôm chặt như ngày xưa mà đã có phần lỏng lẽo hơn nhưng nói chung la vẫn còn tuyệt vời, sau lần đầu tiên chúng tôi làm tình với nhau, nàng vẫn khăng khnag8 bảo tôi cứ mạnh bạo như lần đó chứ đừng nhẹ hơn làm vài lần tôi muốn hụt hơi. Nàng ôm chặt tôi vào bưởi nàng, và dạng hai chân ra, cảm nhận những cú nhấp như bão vũ vào trong bướm , ướt dâm thủy từ trong bướm đổ ra ngày càng nhiều, có lẽ nàng rất thích, trong phòng phát ra những tiếng rên đến quay cuồng cùng với mùi dâm thủy khắp phòng, nếu không có chiếc cửa kính thì chắc bọn tôi đã bị duổi đi từ bao giờ rồi.
-“ Nhanh lên anh…mạnh lên… mạnh lên…. nữa, đâm nó mạnh lên anh…. Đâm thật manh vào lozz em đi.”
Nàng phát ra những tiếng rên , những tiếng kêu la làm tôi kích thích đến là thường, có về tất cả những người đàn ông đều thích khi những người ban tình của mình sung sướng trong hoang lạc, bướm nàng vẫn ấm áp và trươn ướt như mọi khi lam cho thằng nhỏ tôi không thể nào kiếm lại được.
Chân nàng quắp mạnh vào hông tôi, do nhiều lần đã biết no như thế nào, tôi nhấp nhanh hơn nữa, từng dòng tin bắn thẳng vào bướm nàng, một cảm giác dê mê hiện ra trên mặt, nàng rùn mình một cái rồi thả tôi ra, nhìn mặt đang đang hiện rõ phê phê trên mặt cùng với dòng tin trào ra từ bướm nàng làm tôi chỉ muốn lao vào xử nàng thêm một trận nữa nhưng thằng nhỏ đã hoạt động quá mức nên xìu xuống, và lúc này là lúc chiếc lưỡi nhỏ bé của nàng lại hoạt động….

Vào năm cuối , nàng bị rớt một môn nên không thể nào ra trường được, còn tôi thì chỉ học 4 năm thôi là ra trường , vì vậy, tôi ra trường trước nàng, nhưng chúng tôi vẫn ở khu nhà trọ đó, Tôi bắt đầu đi làm việc, do sinh viên mới ra trường nên còn nhiều bỡ ngỡ, bị bọn nhân viên cũ đì sói trán, công việc bù đầu khiến tôi không được cạnh nàng nhiều , nhưng nàng vẫn không trách gì tôi về chuyện đó. Lúc này tôi cảm thấy rất hạnh phúc khi có được một có bạn gái về đẹp người và đẹp nết ngoại trừ rất là bạo dâm….
-“ Mai con nhỏ Hương bạn em nó tố chức sinh nhật, anh đi với em không?”
-“ Mai anh phải trực đêm tới 11g mới về lận, không đi được với em rồi.”
-“ Vậy thôi vậy.”
Nàng xụ mặt xuống nhìn nhòng nhẽo nhưng tôi hôn nàng một cái rồi nhe nhang thì thầm vào tai.
-“ nhưng tối lại mình góp gạo được không?”
Mắt nàng sáng rỡ ra, nàng ôm lấy tôi rồi hôn một cái lên má, ôi chỉ dc vây là giỏi mà thôi, nghe nói tới quần nhau là nàng hí hửng cả lên.
Tôi hôm đó, tôi đi về cũng khá trể, mặc dù đã trễ nhưng tôi vẫn không quên được lớp hứa của tối với nàng, tôi tắm một cái trồi ròn rén sang phòng nàng. Tối đứng bên ngoài chờ dón một bàn tay ôm chầm lấy tôi , nhưng tôi đã bị hụt hẫn, nàng ra mở cửa rồi nằm xuống ngủ. tôi hơi bị choáng vì đây là lần đầu tiên nàng bỏ qua một chuyện như thế này…
-“ hôm này mèo chê mỡ, lạ à nha.”
-“ bữa này tụi bạn đi chơi dữ quá, em hết sức luôn.”
-“ Vậy thôi em đi ngủ sớm đi hay, anh ngủ với em ha.”
-“ Uhm, vào ngủ với em luôn nà.”
Tôi leo lên giường nằm ôm nàng ngủ, tôi vẫn không quên thò tay xuống xoa bóp bướm nàng như một thói quen đã có từ bao giờ, nhưng khi thò xuốn thì tôi đã cảm thấy nó ướt nhẹp từ bao giờ rồi.
-“ Sao nó lại ướt nhẹp vậy?”
-“ Tại…”
-“ Tại gì?”
-“ Tại,….”
Nàng cứ ấp a ấp úng làm tôi sót ruột hơn, nàng ngồi đây ôm tôi
-“ Tại thiếu anh quá nên em phải ….. bằng tay.”
-“ Hả? làm cái gì bằng tay?”
Nàng ký đầu tôi một cái rồi quay qua bên kia ngủ.
-“ Em ngày càng ghê quá Thương ơi.”
-“ Em đâu có ghê đâu, tai nó thèm chứ bộ.”
-“ Thôi mai anh bóp nó cho em ha.”
Nàng quay qua liết tôi một cái rồi tát yêu, hai chúng tôi nằm bên nhau cảm nhận hơi ấm cho đến sáng, một giấc ngủ thật ngon.
Mặc dù tôi bận đến mấy cũng không quên giành tình cảm cho nàng. Cứ mỗi chiều khi được về sớm thì tôi lại ghé qua trường để chở nàng về, đúng 5g tôi phóng chiếc xe dream qua trường nàng chờ đợi.
-“ Anh đang đứng dưới trường em nè.”
-“ Bữa nay em họp nhóm chút, chắc ra trễ 20p đó .”
Nàng nhắn tin cho tôi, thôi thì vì sự nghiệp của nàng, tôi đành đứng chờ ở đó mà thôi…

Đang làm trong cty, tôi nhận một cuộc gọi của một số rất lạ:
-“ Anh Là Hoài Nam?”
-“ Vâng tôi đây, cho hỏi ai vậy?”
-“ tối nay em có thể chest mail không?, em có gửi anh vào tập tin quan trọng, nhưng phải là buổi tối đó nha.”
Tôi chưa kịp nói gì thì bên kia tắt máy ngay lập tức, giọng cô gái đó có gì rất quan trọng làm tôi phải hồi hộ[, không biết cô ấy gửi gì cho mình, hình khỏa thân của cô ta chăng? Tôi phát cười vì suy nghĩ ngây ngô đó của mình

Đang làm trong cty, tôi nhận một cuộc gọi của một số rất lạ:
-“ Anh Là Hoài Nam?”
-“ Vâng tôi đây, cho hỏi ai vậy?”
-“ tối nay em có thể chest mail không?, em có gửi anh vào tập tin quan trọng, nhưng phải là buổi tối đó nha.”
Tôi chưa kịp nói gì thì bên kia tắt máy ngay lập tức, giọng cô gái đó có gì rất quan trọng làm tôi phải hồi hộ[, không biết cô ấy gửi gì cho mình, hình khỏa thân của cô ta chăng? Tôi phát cười vì suy nghĩ ngây ngô đó của mình.
Tối hôm đó , khi vừa tắm xong, tôi có một cuộc điện thoại từ số hồi sáng đã gọi cho tôi. Thấy cũng khá thích thú với cô bé này nên tôi cũng thoải mái nghe điện thoai.
-“ Anh Nam đã chest mail chưa?”
-“ mình vừa đi làm về , trong đó có gì quan trong lắm hả bạn?”
-“ Trong đó có nick1 yahoo của em, anh add nick rồi down tập tin xuống xem nha anh.”
Tôi cũng chán nãn khi đang chuẩn bị qua phòng với nàng, nhưng thôi nán lại một chút xem sao.
Trong mail tôi có vài bức thư mới, trong đó có một bức thư của một cô gái tên Xuan gữi cho tôi.
“ Gửi anh, có lẽ em cũng không biết thế nào để nói cho anh nghe, nhưng anh có thể xem những gì trong bức thư và đoạn clip có thể hiểu được phần nào, clip gửi riêng anh.”
Cô bé này sao úp úp mở mở thế nhỉ. Show hàng à. Nghi tới tôi mắc cười, nhưng khi tôi down tập phim đó về thì một khung cảnh hiện ra trước mắt tôi, chỉ có một căn phòng trống không, hình như đó là một căn phòng karaoke thì phải.
-“ Anh đã coi clip chưa?”
-“ Anh đang coi, mà hình như là sinh nhật em thì phải, hôm bừa Thương đi sinh nhật em à.”
-“ Vâng, Thương đi sinh nhật của em.”
-“ Em gửi clip cho Thương thì để anh kêu Thương xem chung.”
-“ đừng anh, em muốn anh coi thôi.”
-“ Có gì đặc biệt sao?”
-“ Vâng.”
Tôi chăm chứ coi cái clip đó, trong đó nàng đang hát rất say sưa, khung cảnh tối om nhưng vẫn thấy được bóng của nàng và vài đứa bạn có cả nảm lần nữ. Bọn nó uống rất ghê, trong đó cũng có nàng, trong vòng 30p mà tôi thấy đã xong một két heniken rồi, lại kêu thêm một két nữa. nàng trông quậy tới bên luôn, lúc nào cũng giành ca hát, nhưng tôi cũng biết rằng nàng tửu lượng khá cao, do nhà kinh doanh nên nàng đã tập uống rượu từ rất nhỏ rồi, rồi âm thanh nghe rất chói tai. Lúc này Thương vần chưa về, nghe nói rằng Thương đi đâu có mua đồ chung với mẹ nàng, sẽ về khuya.
-“ Trong clip quậy quá ha, tiếc anh không đi được.”
-“ Vâng, tiếc anh không đi được…”
Còn bé Xuân chat từng câu mà tôi cũng không hiểu được gì. Đến khoảng 2 tiếng sau, có vài đứa nói là về nhà, tôi nghe bon trong clip nói là cũng 8g tối rồi, thôi về sớm đề mai đi học. Vài đứa bước ra, vài đứa còn ngồi lại chơi, bọn chúng lại kêu thêm rượu ra nữa, có lẽ chúng không hề biết rằng có một chiếc máy anh trong bật chế độ camera nên quậy rất tưng bừng và tự nhiên. Nhìn cảnh nàng quậy thật là vui, nhưng cũng rất là sexy. Từng đứa một đi về, trong đó tôi đếm được hình như chỉ còn 7 đứa còn ngồi lại đó trong đó có 3 đứa nữ và 4 đứa nam.
-“ Thôi trễ rồi mình với Xuân về trước đây.”
-“ Mấy bạn về đi, mình ngồi chơi một chút.”
-“ Bạn đi về được không đó Thương.”
-“ mình về liền giờ nè, các bạn xuốn trước đi.”
Hai Đứa con gái còn lại lặng lẽ bước chân ra về, chỉ còn lại nàng mải hát với 4 đứa còn trai. Tôi thấy cũng hơi lạ, nhìn nàng không có gì là say cả, nàng vẫn hát rất say mê. Một thằng con trai kêu phục vụ phòng và bảo vệ lên, lúc đó âm nhạc đã tắt hẵng nên tôi có thể nghe thấy tên đó nói gì;
-“ Anh thông cảm cho bọn tôi nhé, biếu anh uống nước,”
Tuy tên đó không đứng trước ông kính nhưng tôi có thể nghe thấy tiếng nói của tên đó.
-“ được không đó anh?”
-“ Anh yên tâm, khôn có gì đâu, nó chấp nhận mà.”
Cuộc đối thoại kết thúc, tôi không biết nó nói gì, nhưng tôi linh cảm có gì đó không ổn. Nàng vẫn tiếp túc đứng hát nhún nhảy một cách say mẹ, rồi bỗng nhiên một tên đứng lên ôm nàng từ phía sau. Đến lúc này tôi không còn tin vào mắt mình nữa, tiếng nhạc ầm ầm bên phát ra, anh sáng mờ ảo những vẫn thấy tên đó đang ôm nàng, nàng vẫn để cho hắn tiếp tục ôm.
-“ chuyện gì xảy ra vậy em? Anh không.. hiểu… thằng đó đang làm gì Thương.”
-“ Anh tiếp tuc xem đi.”
Tôi tiếp tục nhìn vào màn hình laptop, tay tôi run lên liên hồi. nó đang ôm nàng, người yêu của tôi, nàng không phản khàng gì mà còn hưởng ứng theo hắn nữa. rồi tay hắn chuyển khỏi vùng eo và đưa lên xoa cặp ngực căng tròn của nàng, hắn đưa mũi ngửa mùi hương trên tóc nàng, cả hai lắc lư theo điệu nhạc trước sự cỗ vũ của 3 tên kia, rồi bất chợt, hắn đè nàng xuống ghế so6pha, hắn hôn lên môi nằng, đôi môi mà tôi và nàng suốt 4 năm qua chỉ trao cho nhau, tôi không còn tin vào mắt mình nữa, tiếng nhạc vẫn ầm ấm trong tai tôi, nhưng nó không còn ý nghia gì nữa mà giờ chỉ có hình ảnh, hình ảnh làm cho tim tôi thắt lại. Ba tên kia cũng không ngồi yên, bọn chún chiếm lấy từng phần trên cơ thể nàng, chúng nhanh chóng lột phăng nàng ra, người yêu của tôi, người mà tôi thâm thương mến đang trần trụi trước mặt của bốn tên con trai kia. Họng tôi nghẹn không nói được nên lời. một tên đang hôn lên đôi môi nàng, một tên nữa đang xoa cặp ngực, cặp ngực mà tôi thích nhất ở nàng, giờ đang trong tay một tên đàn ông hoàng toàn xa lạ, hai tên kia đang xoa mông và dùi của nàng, người tôi nghẹn ngào khi thấy từng bàn tay đang sờ soạn trên thân hình tuyệt đẹp của nàng. Tôi không còn tin vào mắt mình nữa, nhưng đó là hiện thực trước mặt tôi, thật là oái ăm. Nàng đang được bốn thằng, bốn thằng liếm mút từng điểm trên thân thể, nàng không hề tỏ ra kháng cư mà con rên la đến sung sướng, tôi con nghe thoáng qua
-‘ Sướng không em, tụi anh làm cho em sướng rân người nha.”
-“ Vâng anh làm cho em sướng đi, tụi anh làm sướng quá.”
Nàng nằm đó, banh chân ra cho bọn nó liếm mút vào lozz nàng, dang rộng tay cho một thằng bú và mút ngực của nàng, từng tiếng rên la như nhưng những cây gậy đập mạnh vào tim làm tôi đau khổ đến tận cùng, tôi muốn phát khóc lên. Rồi một thằng rút thằng nhỏ của nó ra mà nắc mạnh lên người nàng, sâu thật sâu trên bướm nàng, nằng đang mút thằng nhỏ cho một đứa, đứa còn lại đứng nhìn, nàng chổng mông lên cho một thằng đứng đó nắc vào bướm, một cảnh tượng kình hoàng trong tim tôi, những tiêng rên là sung sướng của nàng là nhưng cây kim châm thằng cào tim tôi, tôi bật khóc nhìn cảnh tượng người yêu bị bốn thằng thay nhau chơi, hắn bắn sâu vào lozz nàng, người nàng rồi mặt nàng, tôi không còn can đảm để coi clip đó nữa, mắt tôi nhắm lại, chỉ nghe tiếng nhac và tiếng rên của nàng mà thôi.
-“ Này mấy anh, cho em làm với, đứng ngoài không chịu nổi.”
-“ ok vào đây, chơi chung luôn.”
Giọng nói làm tôi phải mở mắt ra, tên phục vụ tháo hết đồ lao vào nàng, đồng hồ trên tường quán báo 10g đêm, nàng đang được một tên thứ năm làm tình, nàng không kêu là hay chốn cự mà còn chổng mông lên chó bọn nó đâm vào… hết đứa này đến đứa kia xoay vòng nàng, nhưng nàng vẫn đón nhận
-“ bữa này em sướng quá anh ơi, hết thèm rồi.”
Nàng mơ màng cười với năm tên vừa hoang lạc với nang xong, mặt nàng vẫn còn đê mê thở, trên người nàng đầy tinh trùng của năm đứa. tôi đâu lòng gục xuống đoạn phim đó vẫn chạy, cho đến khi một đứa con gái đến lấy chiếc máy quay và tắt nó….

Nàng mơ màng cười với năm tên vừa hoang lạc với nang xong, mặt nàng vẫn còn đê mê thở, trên người nàng đầy tinh trùng của năm đứa. tôi đâu lòng gục xuống đoạn phim đó vẫn chạy, cho đến khi một đứa con gái đến lấy chiếc máy quay và tắt nó….
-“ Em xin lỗi vì đã cho anh xem đoạn clip này, vì nếu không thì em cũng không biết phải làm sao.”
Tôi run tay không biết phải nói như thế nào , cảm kích hay thù hận.
-“ Anh không sao đâu, Cảm ơn em đã cho anh xem doan clip này, nhưng chắc có gì ẩn khúc trong đây, chứ Thương không thể như vậy được.”
-“ Ban đầu em cũng nghĩ được như anh-“
-“ Mai anh có thể lên trường với em không?”
-“ Lên để là gì em?”
-“ Có thể nói chuyện một chút anh à.”
-“ Uhm, sáng mai anh sẽ lên.”
Tôi gập chiếc laptop xuống , mọi thứ chim trong khoảng lặng, mới chiều tôi còn háo hức là sẽ có một đêm nữa vui vẻ bên nàng, nhưng giờ tôi không thể biết được tim tôi đã tan nát đến mức nào nữa… Tắt chiếc điện thoại, tôi đi xuyên qua màng đêm, đi như một cái bóng vô hồn của một con người vừa mất đi tất cả.
Ngồi trên chiếc phà 70tan của bến phà thủ thiêm, tôi nhìn vào cõi xa xăm , nhớ lại những kí ức vui vẻ của tôi và nàng, tôi đã dánh cược một ván bài với tất cả những gì tôi có. Một trò chơi đã cho tôi nhiều niềm vui , nhiểu cảm giác hạnh phúc, nhưng tôi lại bị thua cuộc bởi người đã cho tôi ván bài đó, Con phá cứ rẽ nước chạy đi qua lại con sông vằng lặng khác cho tới khi ánh sáng bình minh lóe lên. Đã tới lúc tôi đi tìm sự thật, một trò chơi mới.
Tôi đứng ỏ cửa sau trường của nàng, tôi cũng biết chút ít về Xuân, nhưng có lẽ giờ tôi không còn tâm trang nào nữa mà nhận dạng.
-“ Anh Nam.”
-“ Uh, em kêu anh ra đây co chuyện gì không?.”
-“ Anh vào trường em một bữa được không, cũng có vài chuyện muốn nói với anh.”
-“ Anh cũng đang tuyệt vọng đây.”
Xuân dẫn tôi vào trong trường, trên đường đi tôi nói rất nhiều về đoạn clip đó nhưng Xuân đều từ chối trả lời, giờ trong tôi chỉ còn một chút hy vọng rằng: Nàng bị hại.
-“ Hôm nay lớp em sẽ được nghĩ tiết thứ 2, sẽ được về sớm, anh với em sẽ đi tìm hiểu , và em sẽ cho anh thấy sự thật.”
-“ Tìm hiều gì ? anh không hiểu.”
-“ Anh đi theo em .”
Tôi không hiểu được gì mà xuân nói, Tâm trang hiện giờ thì tôi như một thằng cái bang, thất thểu làm theo lời người ta nói mà thôi.
-“ Tuần trước bọn em có tiết học nghỉ, Thương có nhờ anh rước về không?”
-“ Không, tuần trước Thương nói không được nghĩ tiết nào cả.”
Tôi nhìn qua cửa phòng học nàng, tiết hoc đầu tiên kết thúc, từng đứa bước ra khỏi cửa lớp và trong đó , tôi thấy một bóng hình quen thuộc suốt 4 năm qua, đó là nàng, nàng đang đi chung với một tên nữa, nhưng tôi thấy tên này có một chút gì quen thuộc mà không thể nào nhớ ra được. Nàng và tên đó nói chuyện với nhau rất là vui, tim tôi bắt đầu nghẹn ngào khi thấy nàng như vậy, thật không thể nào tin nổi, con người hiền hòa đáng yêu đó lại làm như vậy. Tôi mặc chiếc áo khoác và đeo chiếc kính cận mang chiếc nón của xuan đưa tôi, bọn tôi đi phía sau nàng và tên đó…
-“ hôm nay được nghỉ tiết sướng ghê.”
-“ o`, bữa nay thằng bồ Thương không biết sao mà không gọi được.”
-“ Vậy để Tiên chỡ Thương về ha.”
-“ Uhm, hihi.”
Nàng cười nói với tên Tiến đó không một chút lo lắng cho tôi, tôi không biết phải nói như thế nào về con người này, thật vong, đau đớn… Tôi và xuân đi theo hai con người đang ôm nói chuyện rôn rã trên xe, nhưng tôi không thấy nàng đi về khu trọ, mà lại thấy hắn đưa nàng đến một chỗ khác, chuyện gì lại xảy ra đây? , đầu tôi lại bắt đầu choáng váng, tôi không biết nàng lại làm cho tôi thêm thật vọng về nàng nữa hay sao.
-“ Thương đi đâu vậy Xuân.”
-“ Em từng đi theo Thương rồi, giờ em mới cho anh biết.”
-“ Vậy đi đâu?”
-“ Em nói ra không tiện, an phải tận mắt chứng kiến.”
Hắn và nàng rẽ qua một khu nhà trọ , chắc tôi nghĩ, đó là của hắn, khi nàng bước xuống thì trong phòng, có hai đứa con trai nữa cũng đang ngồi trong phòng….
-“ chà, thương lại đến nữa à. Tiếp tục nữa hả,”
-“ uh, em cũng đang chán.hihi.”
-“ Ba tên rước nàng vào nhà như rước một nữ hoàng vào vậy, một tên nhìn xung quanh và đóng cửa lại……..

-“ Ba tên rước nàng vào nhà như rước một nữ hoàng vào vậy, một tên nhìn xung quanh và đóng cửa lại……..
Cánh cửa phòng đóng lại , một âm thanh chua chát vang lên trong lòng tôi, tôi không còn can đảm bước lên nhìn vào nữa, bọn chúng thật mất dạy, bọn chúng chỉ đóng cửa ra vào chứ không đóng cửa sổ lại, dường như đó là một sự cố ý. Vài phút sau, như một điều gì đó đã thông báo, vài đứa con trai trong khu trọ đó bước đến nhìn vào trong.
-“ Mày cũng được kêu tới hả, bạn thằng Tiến hả?”
Một Thằng trong số đó hỏi tôi. Tôi khôn biết phải nói gì bây giờ nữa, chẳng lẽ thú thật rằng đó là người yêu mình đang bị mấy thằng trong đó chơi sao.
-“ Uhm.”
=” công nhận cha sinh mẹ đẻ tao chưa thấy nhỏ nào dâm như nhỏ này, Chấp mấy thằng luôn.”
-“ mẹ, tụi nó còn mở cửa cho nguyên đám coi nữa mà, hôm bữa thấy mà phê.”
Tôi chỉ biết ngậm cười với tụi nó nhìn vào trong, người tôi run lên bần bật. cắn răng chịu đựng. Nếu không phải Xuân đứng bên ngoài và bọn đứng ngoài thì tôi đã bay vào chém chết bọn nó rồi. Ngậm ngùi nhìn vào ổ cửa sổ oan nghiệt, một cảnh vật thác loạn hiện ra trước mắt tôi. Người mà tôi từng yêu đang mút thằng nhỏ cho thằng Tiến, Một thằng đang xoa cặp đào của nàng vừa xoa vừa mút , một thằng đang liếm bướm nàng. Nàng không hề kháng cự , mặt nàng như đang rất thỏa mãn vì được cả bọn chơi tập thể và cùng lúc như thế. Cánh tay nàng không phải đẩy ra mà còn xoa bóp thằng nhỏ của thằng Tiến nữa, Âm thanh rên rỉ trong phòng vọng ra làm thỏa màn người xem và còn làm đau lòng người đang chịu đựng nơi đây, âm thanh đó không phải tôi làm ra mà bởi những người xa lạ. Nàng đang chổng mông lên cho những khúc dương vật cắm sâu vào trong lozz, những khúc dương vật đang chọc như điên như dại vào bướm nàng, nàng há hốc miệng thỏa mãn, nàng đang làm một thứ dụng cụ để thỏa mãn những ai có nhu cầu một cách miễn phí, thỏa mãn cho họ và cả cho cái dâm của nàng nữa, tiếng tiếng la, từng cái rên làm tôi điên loan lên, tôi quỵ xuốn bịt hai tai lại nhưng nó cứ xuyên thẳng vào đầu tôi, nó như những khúc cây đập vào đầu, vào tim khiến tôi phát điên và đau nhói.
-“ Ê thằng kia, mày có sao không?”
-“ Kệ bà nó đi, ê kết thúc kìa tụi bây.”
Tôi mở mắt ra, hình ảnh nàng đang thỏa mãn, những dòng tinh trùng bắn thẳng lên người nàng, lên mặt nàng, trong bướm nàng trào ra… nàng thỏa mãn vì điều đó, nàng liếm quanh miệng những giọt tinh trùng dính trên môi, Tôi kinh tởm con người đó… Tôi phóng nhanh ra khỏi khu nhà trọ dơ bẩn đó trước ánh mắt ngạc nhiên của bọn đứng ngoài xem…
Tôi cứ chạy , chạy mãi , vấp ngã tôi không muốn đứng dạy nữa, những âm thanh, những hình ảnh đó cứ vang lên trong đầu tôi, trước mắt tôi. Đau lắm, đau không chịu được. tôi chỉ muốn moi trái tim mình ra để nó đừng đau nữa, tối đấm một cây bàng phía vẻ hè, cứ đấm nó liên tục, máu tay bật ra ngoài, nhưng tôi không cảm thấy đau vì còn một thứ đau hơn nữa, trái tim tôi. Xuan phóng xe chạy theo tôi, đỡ tôi đứng dậy, xuan tỏ ra rất áy náy.
-“ Em đã đi theo Thương và nghe những âm thanh đi, em là ban Thương nhưng em không muốn Thương cứ lừa dối anh như vậy.”
-“ Anh không sao đâu. Anh không sao đâu, cảm ơn em, cảm ơn em rất nhiều.”
Tôi cầm tay Xuan nói trong nước mắt, nàng đỡ tôi dậy như một xác chết vô hồn…

Anh uống gì đi, chứ anh vậy hoài sao được.”
Xuân đưa tôi li nước mía , tôi ngồi đó nhìn ly nước mía, nhưng tôi không còn là tôi, người tôi trống rỗng, anh mắt như diên dại.
-“ Thương còn lừa dối gì anh nữa không?”
-“ Nếu anh muốn tìm hiểu, em sẽ cho anh đến một nơi nữa.”
Tôi nhìn Xuân, tôi không còn gì nữa để mất, nàng đã lừa dối tôi để đi theo cái tham vọng nhục dục đó. Mắt tôi rực lên lửa hận thù…
-“ Được, anh muốn xem”
4g40 phút… Xuân đã bỏ ca ngày học để cho tôi thấy được con người của người yêu tôi như thế nào.
-“ Đã tới giờ rồi đó anh đi theo em.”
Xuan dẫn tôi vào một phòng vệ sinh nữ ở tầng mà nàng học.
-“ Vào đây để chi Xuân?”
-“ Mọi bữa trước em đi xuống trước Thương, em có thấy anh đứng chờ Thương rất lâu trong khi lớp đã về rồi, và khi em ở lại xem thì…”
Tiếng mở cửa phòng vệ sinh làm cho tôi va Xuan phải im lặng.
-“ Em khóa cửa lại chưa?”
-“ Em khóa lại rồi, cái chìa khóa tiện dụng nhỉ.”
Tiếng của nàng, nàng lại làm thêm chuyện gì nữa đây?
-“ Mọi bữa thằng bồ em rước dưới nên phải làm nhanh giờ không có nó thì sao em?”
-“ tùy anh thôi , hihi”
Giọng nói đầy chào đón của nàng kiến tôi lại thêm đau hơn nữa, tôi rút điện thoại ra nhắn tin chó nàng.
-“ Anh tới rước em nha, anh co chuyện muốn nói với em.”
Xuân cũng không biết rằng tôi định làm gì, xuân ngồi đó nhìn tôi. Tiếng chuông điện thoại nàng reo lên.
-“ Anh Nam tới rước em, thôi nhanh đi anh.”
-“ mẹ , đang có hứng.”
-“ Thôi anh, đừng lèm bèm nữa, nhanh đi nà, hihi.”
Rồi tôi nghe tiếng mở cửa phòng bên cạnh tôi, chắc ai học ky thuật công nghệ ngày xưa , bên nữ có nhưng lỗ ốc khoang vào nhưng bị bong ra có thế nhìn qua phía bên cạnh nếu đưa mắt sát vào. Nàng đang cởi chiếc quần cho tên Tiến. thằng Tiến nhìn nàng bằng một cặp mắt rất đưa tình, rồi hắn cởi đồ nàng ra, khi hắn cới chiếc cáo đên ngang ngực vẫn không quên bóp cặp ngực của nàng một cái rối mới cởi ra, đến chiếc quần cũng vậy, khi đến bướm nàng, hắn xoa một cái làm nàng giật một cái, hắn sờ va xoa khắp người nàng. Rồi nàng banh chân ra, ngồi lên người hắn và đẩy.
-“ hơ … ơ..ơ.. sướng quá, thích,,, quá… Anh ơi….”
-“ Sướng lắm hả em?”
-“ Vâng sướng lắm …. Sướng ghê lắm….”
-“ Vậy thì cho em tê luôn.”
Hắn đẩy nàng ngồi dậy, quay nàng vào trong bồn cầu, nàng đứng khum lưng xuống để nguyên bướm trước mặt hắn, hắn từ từ đẩy thẳng nhỏ vào trong bướm nàng, tư tư tư rồi bất chợt, hắn chọt mạnh một cái… mắt nàng như mở ra hết cở, nàng rên lên một tiếng thỏa mãn.
-“ Trời ơi, sướng quá, sướng quá… hơ…. Sướng quá anh ơi, làm lại đi.”
Hắn tiếp tục đẩy thật mạnh vào *** nàng.
-“ Anh làm em sướng quá… Sướn tê tái luôn… mẹ ơi con sướng quá mẹ ơi…”
-“ Anh làm bằng thằng bồ em không?”
Nàng không nói gì và tiếp tục rên liên hồi… dường như hắn không thỏa mãn, hắn rút ra rồi đập mạnh một cái, những khi đó, nàng càng la hơn nữa.
-“ Anh với thằng bồ em ai làm em sướn hơn?”
Nhưng lúc nàng không nói gì, hắn lại đập mạnh như vậy khiến cho nàng phải rên lên sung sướng.
-“ Anh… Anh làm em… sướng hơn nó… làm em sướng đi….”
Hắn cười thỏa mãn, Trong khi đó, tôi, chính tôi đang bật khóc, tôi co ro lại trong vòng tay của Xuân, những hồi niệm lại, kí ức như một cuốn bằng chiều chậm lại, nụ cười của nàng, những lần tôi và nàng cãi nhau hồi lớp 12, nụ hôn của nàng, nụ cười nhí nhảnh và trò le lưỡi của nàng, những kí ức đó đang chạy nhanh qua bằng những tiếng rên la của nàng đang thỏa mãn vì sung sướng, tôi bật khóc.
-“ Có tiềng gì vậy ta?”
-“ Không… có gì đâu anh… tiếp đi… làm em sướng đi.”
-“ ok , chết với anh nè.”
Tôi cắn răng , ngòn tay tôi đang bị cắn đến rỉ máu, người tôi run lên, trong tôi giờ chỉ còn tuyệt vòng và sự thu hận mà thôi, lặng lẽ tôi bước ra khỏi cửa, buoc791 đi một cách lặng lẽ để sau những tiếng rên là đê hèn, dơ bẩn của một người con gái lăng loàng

Tôi cắn răng , ngòn tay tôi đang bị cắn đến rỉ máu, người tôi run lên, trong tôi giờ chỉ còn tuyệt vòng và sự thu hận mà thôi, lặng lẽ tôi bước ra khỏi cửa, buoc đi một cách lặng lẽ để sau những tiếng rên là đê hèn, dơ bẩn của một người con gái lăng loàng.
Bước về căn phòng trọ , nỗi uất ức như bùng nổ, tim tôi đau nhói. Một mình trong phòng, tôi không thể nào diễn tả được nỗi cô đơn đau đớn trong tôi, trong đầu tôi tràn về những hình ảnh, ôi cái bếp kia, tôi đã từng ôm nàng khi nàng đang nấu những món ăn ngày sinh nhật tôi, nó vẫn còn đó, những nụ hôn nồng nàng trao nhau, chiếc bàn kia, nàng đã từng ôm cổ tôi khi tôi đang làm luận án, những ly cà phê đêm ấm lòng trong hạnh phúc, nó còn đó, nhưng nàng đâu, nàng đang cảm nhận cái nhục dục cùng với những người đàn ông khác trong khi tim tôi đang đau đớn khi nhìn thấy những cảm đó, tiếng la không thoát khỏi miệng vì nó quá uất ức, nghen ngào đập mạnh vào ngực cho tim bớt đau nhưng chỉ là vô nghĩa. Tôi chạy ào vào nhà tắm, nước từ vòi sen xả ào ào vào mặt tôi lạnh toát, tôi nhắm mắt, nhưng không thể chặn những hình ảnh nàng đang dang chân cho những thằng đàn ông dâm vào lozz, trong căn phòng tắm này, tôi và nàng từng cùng nhau tắm chung, những giọt nước rơi rồi trượt dài trên thân thể của nàng cùng với những nụ hôn say đắm, mềm mại của xác thịt, nhưng giờ , những giọt nước rơi thẳng xuống đất một cách lạnh lùng với vẻ tư nhiên của chúng. Tôi quỵ xuống nền , bật khóc. Tại sao nàng lại làm vậy???
Những giọt nước vẫn rơi hòa vào nước mắt của sự đau khổ đến tuột cùng….
-“ Anh ơi, anh đâu rồi?”
Nàng bước vào với một vẻ mặt giận dỗi, tôi ngước nhìn nàng bằng một khuôn mặt thất thần và thất vọng.
-“ Anh làm sao vậy, sao hôm qua anh lại không mở máy lên, anh biến đâu từ hôm qua tới giờ vậy?”
Tôi không muốn nói thêm với nàng nữa, giờ tôi không muốn nhìn thấy khuôn mặt của nàng nữa
-“ Anh sao vậy? có nghe em nói không?”
-“ Anh mệt lắm, em cho anh yên tĩnh đi.”
-“ Anh bệnh hả, bữa nay em qua chăm sóc anh ha.”
-“ Thôi anh không sao đâu, bữa nay em nói em đi về mẹ mà.”
-“ uh, tôi nay em về ngủ chung với mẹ, anh có sao không?”
Tôi chỉ thầm nghĩ trong đầu, về với mẹ hay về với những người thỏa mãn em, tôi nhìn bằng mặt một ánh mắt đầy ghê tởm.
-“ anh không sao đâu, em đi đi, có gì mai anh gọi cho em.”
-“ Um, vậy nha.”
Nàng cười tít mắt, cái nụ cười làm cho tôi mê mẫn ngày nào giờ chỉ còn lại đau thương… nàng vừa đi khuất xa tầm mắt. Ngôi trên bàn, tôi sẽ phải làm gì để kết thúc nỗi đau???
-“ Cô sáu ơi!!”
-“ Nam hả con? Kêu cô có chi không con?”
-“ Con muốn trả phòng lại cô ơi.”
-“ Ngay trong hôm nay luôn hả, còn đến 14 ngày nữa mà con.”
-“ dạ tại mẹ con kêu con về gấp nên cô thông cảm giúp con.”
-“ Hey… tiếc ghê, tụi con ở đàng hoàng nghiêm túc nó yên bình, giờ con đi chắc lại lộn xộn nữa.”
-“ vâng, cô thông cảm giúp con. Cô trao bức thư này cho Thương với nha cô”
-“ ờ, mà nè, có gì kêu con Thương bạn con đừng dẫn bạn về ngủ nha, tôi qua nó dẫn tụi bạn con trainào về ngủ tới sáng , vậy không được đâu nha.”
Tôi lặng im… nàng không còn gì tôn trong tôi nữa, chiếc giường , cái nệm như một vật gắn bó với tình yêu của chúng tôi, nay chỉ một đêm thôi, mà nàng lại đưa những kẻ đó lên , làm tình ngay trên chiếc giường, chiếc nệm đó. Tôi chạy xe đến đầu hẻm mà tôi cùng Xuân bắt gặp nàng đi với những tên đó, tôi đoán không sai. Nấp trong cây trứng cá đầu hèm, tôi thấy nàng bước chân ra khỏi căn phòng đó, không quên nụ từ biệt lũ tình nhân của nàng. Tôi nép sát vào trong góc đề nhìn nàng bước đi, thân hình đó sẽ mãi mãi rời xa khỏi tôi, cái thân hình bị vấy bẩn đó từ 4 năm trước, tôi đã không màn đến , nhưng giờ thì… Âm thầm tôi bước đi, để lại phía sau bao nhiêu nỗi uất ức khổ đau

-“ Thân gửi em.
Đáng lẽ ra anh sẽ thực hiện lời hứa của anh với em, anh sẽ yêu em hết mình, nhưng những chuyện xảy ra trong ba ngày gần đây khiến anh vô cùng đau khổ, anh không thể nào hiểu được, anh đã mang tội gì với em để em có thể thực hiện những hành động đó, anh đã ở đó chứng kiến nhiều người làm tình với em, chứng kiến và lắng nghe tiếng rên sung sướng đó, anh đã ở trong nhà vệ sinh, ngồi nhìn em ngồi lên Tiến, tiếng em rên la, Đau, đau lắm em ơi, tim anh như bị em cắt ra, anh đã tìm những lí do để có thể bên em lần nữa, nhưng anh không thể. Anh cảm ơn em đã bao năm qua em đã bên anh, cho anh những cảm giác thật hạnh phúc, suốt bao nhiêu năm qua, em và anh đã có bao nhiêu kỉ niệm đẹp, anh mong muốn nó sẽ quay lại như thời chúng ta còn đi học bên nhau, nhưng điều đó mãi mãi là không thể. Nếu em bên anh không hạnh phúc và vui vẻ, anh sẽ cho em tự do, đề em có thể hạnh phúc, thỏa mãn bên những người khác, có lẽ em sẽ không thấy anh trong khoảng thời gian sau này đâu. Chúc em hạnh phúc.
Người đã yêu em.”
 
Kết Thúc để bắt đầu

Ngồi trên chiếc ghế đá hướng ra biển, vũng Tàu luôn là địa điểm mà tôi luôn muốn được tới, đối với tôi ,đó là nơi mà tôi cảm thấy bình yên nhất, nhìn cảnh những con sóng yên nhẹ của Bãi Sau khiến tôi càng thanh thản hơn sau những chuyện đa qua, tôi đã ở đây gần 3 tháng trời, và chiều nào , tôi cũng ra đây để cỏ thể tìm được sự yên tĩnh và thư giản sau những điều gì đã qua. Suốt ba tháng, tôi cứ suy nghĩ về những gì nàng đã làm cho tôi, tôi đã chiều chuộng nàng hết sức, tôi đã giữ lại thể diện cho nàng và cũng là một cách yêu nàng, đền bù và trả nợ cho nàng, những gì mà nàng đã cho tôi suốt ba nằm qua,… tâm trang của tôi cũng đã ổn định lại thơi hạn nghỉ phép cũng gần hết, tôi sẽ phải về lại thành phố để đối mắt lại với nàng, nhưng có lẽ tôi sẽ không đối mặt lại, nếu gặp lại thì tôi sẽ nói gì đây, tôi không thể đối mặt lại vì nếu vậy , tôi sẽ không thể nào có thể chịu đựng được, nhưng thôi mọi chuyện cũng đã qua, để cho nó là quá khứ, nếu ai nói tôi là thằng bạc nhược thì tôi đành chịu vì suốt bốn năm qua, nàng cũng đã chăm sóc và cho tôi được tân hưởng rất nhiều, đó là cái ơn mà tôi trả cho nàng….
Reng… Reng…Reng……
Tiếng chuông đồng hồ cổ dây cót đánh vào chuông, tiếng chuông làm tôi tỉnh giấc ngủ, mở mắt con đang say ngủ, tôi ngáp dài rồi nhìn canh vật xung quanh, nó vẫn như xưa, như tôi chưa bao giờ gặp nàng, chỉ có điều, tôi đã lớn hơn trước…
-“ Mẹ ơi, có gì ăn sáng không mẹ?”
-“ Có trứng với bánh mì đó, con chiên ăn đỡ, chút mẹ ra chợ.”
Âm thanh và không gian thật đầm ấm, tôi nhớ lại cảnh ngày xưa khi mà sáng tôi thức dậy, ba chân bốn cẳng vát chiếc xe đạp martin chạy. với tiếng vọng lại mẹ tôi từ phía sau, khôn nơi nào tuyệt bằng gia đình, thật ấm áp. Tôi chiên cái trứng ốp la rồi ngồi nhâm nhi ăn sáng, nhìn ngôi nhà mới xây ở Q9 , có lẽ tôi chỉ ở căn nhà này chừng được vài tháng rồi ra ở trọ cùng nàng. Giờ tôi thấy, đó là một quyết định mà bốn năm sau tôi mới thấy là một sai lầm. mang chiếc áo sơ mi bỏ vào trong quần, tôi nhìn mặt tôi qua gương, có lẽ nó đã già đi vài năm tuổi rồi, tôi đã bắt đầu làm một gương mặt mới của chính tôi. Chào mừng đã quay lại…
Kết thúc giờ làm của ngày đầu tiên về thành phố, tôi theo thói quen quay trở về xóm trọ của mình, khôn biết thế nào là tôi lại trở về nơi này, dừng xe trước ngõ tôi nhìn những hình ảnh thân thuộc và cũng đau đớn, tôi cũng không biết là có nên vào hay không nữa.
-“ Nam!!!”
Tôi giật mình quay lại , bà già nào chơi hú tim vậy. Tôi quay lại nhìn bà nào mà già rồi không nên nết, vừa quay lại mới buông ra.
-“ B….à…..”
Thấy bà sáu phía sau mình, tôi không dàm nói thêm gì nữa. nhìn mặt bả còn hơn nhìn thấy quái vật…
-“ Mày mới đi mấy tháng mà bảo tao là “Bà” rồi hả?”
-“ Dạ, đâu có đâu.”
-“ chứ mày nói “B….à….” gì hả thằng kia?”
-“ dạ…dạ..dạ…. con đâu có nói bà, con nói ba.”
-“ ba má gì ở đây?”
-“ dạ… bazo…”
-“ bazo ? bazo là cái gì? Ba mày ở dơ hả?”
-“ đâu có đâu, mà là à, cái hàng công ty con bị nhiễm bazo, độc quá nên thu lại hết đó mà “Dì Sáu ><”
-“ ờ cũng được đó, công ty làm ăn cũng uy tín.”
Trời đất ơi, công ty tôi mà biết được cái đoạn này chắc tôi đi khai trừ khỏi công ty chứ uy tín uy tiếc gì.
-“ mày tới đây làm gì đây?”
-“ dạ con tới … tặng gì con khô mực mới mua ở vũng tàu.”
-“ trơi ơi, lần đầu tiên có đứa thuê nhà tao mà mua đồ về cho tao đó”
Bà già đó nhìn với cặp mắt mừng rỡ còn chớp chớp nữa làm da gà tôi nổi lên hết trơn, thôi cũng kệ, quóa chồng sớm, mấy năm nay ở vậy nên còn xuân lắm.
- Mày sao rồi con , khỏe không? Ăn ở đâu?”
-“ con về ở chung với ba mẹ, cho thêm thu nhập đó mà Dì Sáu>.<”
-“ ờ, về ở chung với ông bà cho đỡ nhớ mày.”
-“ dạ.”
Tôi nhìn lại khung cảnh cũng đã quen thuộc suốt ba năm qua, có lẽ nó cũng ghi nhớ trong tâm trí của tôi, nhưng căn phòng phía gần cuối làm tôi phải dừng lại, nó đã khóa cửa ngoài.
-“ ủa dì sáu, Thương nó đi học rồi hả dì?”
-“ Nó đi luôn chứ đi học gì, mà nè, mày đưa nó bức thư gì mà đọc xong nó đứng như trời chồng rồi chạy vào phòng, tới sáng mai nó mới ra là kêu tao trả phòng luôn vậy?”
-“da.. không có gì đâu dì… địa chỉ tôi à.”
-“ hey… con nhỏ đó càng ngày càng hư.”
Tôi cũng không thể hiểu nổi được nàng nữa là, thật là khó mà có thể diễn tả được nàng, từ một người vô tư hồn nhiên trong vài nằm đã trở thành như vậy…. có mùi gì thơm thơm, nhìn lên bếp, trời bà già này thèm khô mực từ bao giờ vậy trời, nướng liền luôn.
-“ Sáu thích khô mực hả?”
-“ tao thấy ngòn ngon nên không để giành được mày.”
Tôi thẫn thờ nhìn con khô mực, sáu ơi, sếp mới cho con tẩm bổ đó sáu T-T……

-“ Này sao đi du lịch mà không mua quà gì cho anh em vậy mày?”
Thằng Tâm đồng nghiệp của tôi vỗ vai hỏi.
-“ Tao đi dưỡng bệnh chứ đi đâu mà đòi quà?”
-“ mày kiếm cho tao vài em y tá làm quá cũng được?”
-“ Cho nó chít mày vài phát à?”
-“ Nó chít tao hay tao chít nó thì còn suy xét lại à.”
-“ uhm, chắc vậy, qua chơi với em Hương đi.”
-“ Quên nữa, Công đoàn đang thiếu người nên bảo mày vào đó.”
-“ Tao chả có hứng gì với đoàn đội nữa đâu”
-“ Lên đó đi, lệnh bắt buộc đó.có em nào đẹp lắm mới vào đó, lên tìm thông tin cho tao coi”

Tôi trước gì khi bước chân vào cái công ty chưa vao giờ tôi bước chân vào cái công đoàn đó cả, nghe danh thì có nhưng tham gia thì tôi đều trốn hết…
-“ Chào em, anh là Nam dưới phòng kiểm tra chất lượng.”
-“ à anh Nam, nghe danh anh đào hoa đã lâu giờ mới được diện kiến.”
-“ gì mà đào hoa em, mới chia tay người yêu mà bảo là đào hoa.”
-“ Vậy em có thế lao vào không?”
-“ nhà anh nghèo ba má đông , nuôi em sao nổi.”
-“ tiếc nhỉ, thôi anh vào đi, chị bí thư chờ anh trong đó.”
-“ uhm , chào em.”
Ôi dào, còn bé này mà lao vào tôi chắc có nước bỏ của chạy lấy người, tướng tá gì đâu mà như rắn, lắc lượn như khôn có xương sống, tôi thấy mà rùn mình. Rợn da gà một cái, tôi gõ cửa phòng.
Cộc… cộc…
-“ cửa không khóa, vào ra vào tự do, miễn vé.”
Cái kiểu chào gì vậy trời, bộ bà này thuộc hàng tầu hài hả, tôi bước vào thì nhìn thấy một nhân viên nữ đang mang chiếc rip công sở để tóc dài và lượn, nhìn tướng tá rất dễ nhìn vá có gì đó quen quen, chị ấy đang cuối xuống lấy cái gì đó phía trong cùng tủ để làm cái gì đó tôi cũng không biết.
-“ em ngồi đó chờ chị chút.”
-“ chị cần em giúp gì không?”
Chị ấy quay lại, tôi còn chưa kịp nhìn thấy mặt chị nữa.
-“ em qua lấy giúp giùm chị cái tập hồ sơ trên cao với.”
Tôi đứng dậy rồi với tay lây giúp chị, cái tập hồ sơ nặng thật , tôi thì đứng lấy, chị thì đã thả ra rồi, nhưng vẫn với với tay làm cho bộ ngực cạ vào làm xém nữa nguyên chồng hồ sơ đè lên người tôi rồi. Nhưng cũng may tôi phản xa nhanh nên không hề gì.
-“ Cảm ơn em nhiều, chĩ vất vả với nó cả nữa tiếng rồi.”
-“ không có gì chị.”
Nhưng khi tôi quay đầu qua nhìn chị thì một điều kì diệu, một điều mà tôi không thể nào tin được, trò đùa của số phận, hay mua chuộc của ác quỷ, hay nó không phải là sự thật, dù chỉ là ảo ảnh. Chị Hoa đang đứng trước mặt tôi… chị đang đứng trước mặt tôi, vẫn nét đẹp ngày nào , khuôn mặt dịu dàng. Tròn tròn đó, tôi không thể lầm đi đâu được, sao chị lại ở đây, sao chị lại ở đây, mà… vì sao?.... tại sao… hàng ngàn câu hỏi tron đầu tôi khiến cho mặt tôi và chị như hai đứa ngốc….
-“ chị … Hoa… sao chị lại ở đây?”
-“ Nam.. em làm ở đây hả?”
-“ chị cũng làm ở đây hả?”
-“ uhm, sao chị không thấy em đó giờ?”
-“ em đâu biết mà chị làm ở đây?”
-“ uhm ,chị làm ở đây.”
Hai người cứ ú ớ hỏi đi hỏi lại những câu đã hỏi suốt 10 phút…
-“ thì ra đó giờ em cứ trốn hoạt động của côn đoàn hèn gì không thấy em là phải.”
-“ em mới đi dưỡng bệnh suốt ba tháng nên chị không thấy em là phải.”
-“ uhm, cũng trùng hợp thật ha.”
Tôi cũng không biết đó là trùng hợp hay gì nữa, chị đã trưởng thành hơn trước, mái tóc chị lượn cũng với bộ váy công sở khiến chị càng trở nên thật quý phái, rất là lịch lãm, nhìn chị tôi càng thích hơn.
-“ thôi bàn công việc đi, em biết chị bảo em lên đây làm gì chứ?”
-“ vâng…”
-“ em biết chị đang thiếu người chứ.”
-“ vâng…”
-“ hiện nay em con nhớ mọi kỹ năng trong đoàn không?”
-“ vâng…”
Tôi mải mê thích thú nghe lời nói của chị, quá là thích thú tới nổi bản chữ cái chỉ còn nhớ mỗi chữ vâng thôi….
-“ em quá giúp chỉ chứ?”
-“ Vâng… hả?”
Tôi bừng tỉnh lại, khi nghe chị bảo tôi về làm
-“ không thích hả?”
-“ hả, qua đây làm hả?”
-“ trời ạ, tôi có bào cậu về đây đâu, chủ yếu vào hội công đoàn thôi,”
-“ à, ờ, có tăng lương không chị?”
Chị đứng đây đưa hay tay về phía ghế ngối của chị.
-“ dạ mời anh vào ghế này ngồi luôn đi rồi sẽ được tăng lương.”
-“ ohm được đó chị, để em ngồi cho.”
Tôi đứng dậy ngồi lên chiếc ghế của chị, chị đứng đó nhăn mặt, chống nạnh rồi đẩy ghế một cái khiến tôi xém ngã lăn cù.
-“ em hay lắm, mấy năm không gặp , giờ gặp lại muốn giành ghế chị là sao?”
-“ em đùa thôi.”
-“ đùa cái gì đùa , ngồi xuống!!!”
Chị nạt một cái khiến tôi phải như một đứa con nít ngồi rắm rắp.
-“ giờ sao, vào hay không cho tôi câu trả lời đề còn tính.”
-“ em vào thì được, có điều em chỉ có hai điều kiện thôi.”
-“ gì nữa đây?”
-“ chị chịu không, không thì em đi à.”
-“ rồi rồi, gì nữa nói đi.”
-“ một là chị phải hướng dẫn em vào hội.”
-“ cái đó thì đương nhiên rồi. còn gì nữa.”
-“ thứ hai là chị phải đi ăn tối với em bữa nay.”
-“ gì đây, tính mua chuộc cán bộ à.”
-“ vậy thì thôi.”
-“ thôi anh hai, muốn gì thì cũng phải hết giờ làm chứ.”
-“ vậy nha, chị hứa rồi đó.”
Tối hí hửng chạy về phòng kiểm tra, thêm một cuộc sống mới đang chờ tôi trước mắt, cảm ơn ông trời đã cho tôi gặp lại chị. Cảm ơn rất nhiều…

Suốt một buổi làm việc tôi toàn là cười thầm trong miệng, đời thật lắm trò đùa, sao tôi lai gặp chị trong một tình huống như thế này cơ chứ, nhưng thật vui vì được gặp lại chị, mọi thứ đều sáng sủa trở lại trong cuộc đời tôi.
Đúng 5g chiều, tôi thu don hết toàn bộ tài liệu vào trong túi chứ không xắp xếp như mọi khi, phóng một mạch tới phòng của chị mà chờ đợi ngoài cửa.
-‘’ anh Nam đi đâu qua đây sơm’ vậy ?”
-‘’ ơ, chị Hoa muôn’ thảo luận vơi’ anh chut’ đo’ mà’’
-‘’ em ở lại thảo luận chung nhe’
-‘’ à thôi thôi, không cần đâu em ơi, anh cũng chỉ ở lại một ti’ thôi chư’ đâu co’ gì đâu em, em về đi, chut’ anh đong’ cửa cho.
Trong đầu tôi thầm nghĩ, em mà ở lại chăc’ anh nổi hêt’ da gà mà chêt’ mât’. Về đi cho rảnh nợ bà nội.
-‘’ Thôi em ở lại chut’ đi, em vơi’ anh đi uông’ café chut’ thôi cũng được.
Tổ bà thây’ mẹ rồi, chuyện gì tơi nữa đây.
-‘’ ơ…ơ thôi hôm nay anh cũng mong về sơm’, anh… ăn chay đo’ mà, nên không café cà phao’ được em à, khi khac’ em nhe’.
-‘’ anh mà cũng ăn chay nữa hả, đẹp trai vậy là đi tu là em tu theo đo’ nha.’’
Con lạy bà, con đi tu mà bà cũng không tha cho con là sao, biên’ giùm cai’ đi cho đẹp trời bà ơi, bà dẹo một hồi con chạy trươc’ đo.
-‘’ uhm uhm được rồi, khi nào sẽ đi vơi’ em ha.’’
-‘’ vậy nha anh.’’
Con nhỏ thư ki’ bươc’ đi không quên nem’ lại cho tôi một cai’ nheo măt’ rât ưa là dâm đảng. tương’ đi thì ẹo ẹo, nghe đồn nhỏ này cũng cặp vơi’ mây’ sêp’ trong công ty này rồi, đên’ nỗi mây’ sêp’ ây’ phải chuyển công tac’ cho thật nhanh. Nghĩ tơi’ đo’ thôi tôi đã nổi da gà…
-‘’ này này nhìn gì con be’ ây’ mà say sưa thê’’
Cai’ tiêng’ quen thuộc làm tôi nhơ’ nhung vang lên làm tôi phải giật mình, khuôn mặt thân thuong hiện lên cười cười làm tôi say mê.
-‘’ em không say chị thì thôi say no’ làm gì.’’
-‘’ cai’ gì.’’
-‘’ ơ không co gì đâu chị, mà chị muôn’ đi uông’ cà fe ở đâu??”
-“ nghe noi’ Cat’ Đằng bên Trần Quang Khải uông’ cũng được.”
-‘’ ohm vậy đi nha.’’
Tôi cùng chị dạo vòng đường Hai Bà Trưng, chị ngồi phia’ sau làm tôi nhơ’ lại lần tôi chở chị đi vào hội trại thiêu’ nhi , những ki; ưc; làm tôi bồi hồi nhơ nhung… tôi cô’ tình đi chậm chậm, mong sao cho thời khăc’ này mãi mãi được như vậy….
Trong quan’ café âm nhạc nhẹ nhàng làm tôi rât’ thich’ thu’, nhât’ là trong hoàn cảnh vui vẻ như thê’ này.
-‘’ giờ chị sao rồi, sao chi vào được công ty em vậy?”
-‘’ Chị vẫn vậy thôi, chư co gì khac’ đâu em. Còn em, vợ con gì chưa?”
-‘’ em mà vợ con gì chị ơi, người yêu còn chưa co’.
-‘’ em mà chưa co’ người yêu, con thư ki’ của chị no’ chêt’ mê vơi’ em.”
-“ em lạy chị, em mà rươc’ no về chăc’ co’ nươc’ mà chêt’ sơm’.
Chị cười khuc’ khich’ làm tôi cũng vui lây, cai’ nụ cười làm tôi thich’ thu’ ngày nào vẫn vậy, hai lum’ đồng tiền làm cho chị thêm duyên hơn, chị chững chạc hơn… nhưng anh’ măt’ của mto65 thằng con trai khôn thể nào thoat’ được khỏi cặp nui’ đôi nhô lên khỏi lơp’ ao’ đặc trưng của một người con gai’, no’ đã to hơn xưa, đôi nui’ nhâp’ nhô theo hơi thở của chị làm tôi nhơ’ lại cảnh ngày xưa khi no’ không còn được che chăn bơi lơp’ ao’….
-‘’ này này , suy nghĩ gì mà ghê vậy, mơ đên’ cô nào à.’’
-‘’ em nghĩ tơi; chị thôi, không biêt’ người đẹp như vậy, chăc’ co’ ck con rồi nhỉ’’
Chị không noi’ gì… nụ cười tăt’ hẳn trên khuôn mặt của chị…
-‘’ chị giờ vậy làm gì co’ ck con hả em…’’
-‘’ thiệt hả chị, chị chưa co’ chồng sao, vậy còn người yêu??”
-‘’ này này , tinh’ làm gì tôi mà hỏi sơ yeu’ li’ lịch tôi thê’?”
-‘’ không co’ gì , hì hì .”
Một niềm hi vong nho nhỏ trỗi lên trong tôi, co’ lẽ đo’ lại là một lần nữa trời cho tôi một cơ hội để làm lại từ đầu…
-‘’ thôi cũng tôi’ rồi , chị còn về nữa mai nhiều việc lăm’.
-‘’ ngồi thêm ti’ nữa đi chị, chị em mình lâu lăm’ mơi’ ngồi cùng nhau được mà.”
-“ thôi để bữa khac’ đi em. Chị phải về rồi.”
-“ OK bữa khac nữa nha.”
-“ gian thây’ mà ghê.”
Tôi đưa chị về nhà, co’ lẽ tôi sẽ xuât’ hiện tường xuyên hơn trươc’ của nhà của chị… một ngôi nhà tuy nhỏ nhưng rât’ thoải mai’ chị bươc’ vào nhà để tôi ở lại vơi một nỗi tiêc’ nui’ nhưng trong đo’ cũng co’ niềm vui… cuộc đời đã trở lại

- này, dạo này sao yêu đời thê’ ông?
- Ôi tình yêu no’ thê’ đây’.
- Tôi hận ông, tại sao ông lại yêu trươc’ tôi.
- Đời là thê’ đây’ ông à, rang’ đi co’ gì tôi kiêm’ giup’ cho.
- Ok cuôi’ giờ café nha.
Tội nghiệp lão ta. Dang’ vẻ nhìn cũng được chỉ vì cai’ tội ngây ngô , nhi’ nhảnh qua’ nên con gai’ no’ không thich, từ ngày biêt’ chị trong công ty. Đời tôi vui hơn hẵn, nêu’ co’ ai nghĩ rằng tôi co’ mơi’ nơi’ cũ thì co’ lẽ không phải, vì trươc’ đo’ tôi đã phải cay đăng’ rât’ nhiều, phải nhờ sự đau khổ đo’ tôi mơi’ co’ thể quên đi được cai’ tội lỗi vì đã lây đi trinh tiêt’ của chị, nhưng chị lại là người đầu tiên tôi co’ cảm giac’ âm’ ap’ và hạnh phuc’ khi bên chị mặc dù chưa bao giờ trên danh nghĩa của một người yêu…
- Hôm nay chị co’ vẻ mệt mỏi nhỉ?
Ngồi trong quan’ ăn, tôi cảm thây vẻ mặt hơi đăm chiêu của chị, đôi’ vơi một người trong công Đoàn thì hiêm’ khi nào co’ chuyện gì mà xảy ra đên’ nổi chị phải đăm chiêu đên’ thê’…
- Không co’ gì đâu em, vài chuyện răc’ rôi’ trong chi phi’ à.
- Thật không chị, mà em thây’ kinh phi’ mình đâu co’ hạn hẹp gì nhiều đâu chị?
Vẻ mặt của chị cỏ vẻ đang giâu’ tôi một chuyện gì đo làm cho tôi không khỏi lo lăng’.
- Không co’ gì đâu em, vài chuyện răc’ rôi’ giây’ tờ thôi chư đâu co’ gì đâu em.
- Co’ gì chị phải cho em biêt’ ngay nha chị, co’ gì giup’ được thì em sẽ giup’ liền cho chị.
Khuôn mặt chị loe’ lên một nụ cười rồi nhanh chong’ vụt tăt’, dường như co chuyện gì đo’ đang xảy ra khiên’ chị lo lăng’ đên’ như vậy, điều đo làm tôi không an tâm chut’ nào, tôi luôn muôn’ chị vui vẻ chư’ không phải một khuôn mặt lo lăng’ buồn bả, chinh’ tôi sẽ phải tìm hiểu xem co’ chuyện gì đang xảy ra…
- ‘’alo , Hương xin nghe ạ…’’
Nghe tên thôi tôi đã nổi cả da gà lên rồi, nhưng chỉ co’ đưa’ thư ki’ đo’ mơi’ biêt’ đượ chuyện gì đang xảy ra, đành phải căn’ răng chịu đựng mà thôi.
- Anh Nam đây em, bữa hẹn em đi café bữa nay em rảnh không?
- Trời ,để em trang điểm cai’ đi liền, anh gọi dù đang đi vơi người yêu cũn phải chạy đi , ở đâu anh?
Nghe mà tôi muôn’ bật ngửa, thằng nào vô phuc’ lăm mơi’ co người yêu như no’.
- Trưa nay ở quan’ Trio được không?
- Ok ok ok trưa nay nha anh yêu… moooaa.
Ngay lập tưc’ tôi tăt’ điện thoại liền, tran’ đổ mồ hôi, sao kiêp’ tôi gặp toàn là gai’ dâm đảng không vậy trời, lăc’ đầu cho cai’ nụ hôn của nhỏ Hương ra khỏi tâm tri’ mình nhưng xương sông’ thì vẫn còn lạnh lên gai…
- anh Nam chờ em co’ lâu không anh?
- Em ngồi đi, anh cũng mơi’ đên’ thôi.
- Bữa nay nhận được điên thoại của anh em mừng hêt’ sưc’ à.
Lạy bà, hôm qua còn phải đọc kinh gần cả đêm mơi’ dam’ gọi điện mời bà đi , chư’ bìn thường tôi chạy còn không kịp.
- Thì hôm bữa co mời em đi nhưng không rảnh nên giò đi bù thôi.
Con nhỏ nhin vậy mà bà tam’ hơn tôi tưởng, no kể hêt’ chuyện gia phả nhà no’ ra roài đên’ chuyện mây thằng bồ no’ bỏ no’ ra sao, tôi nghe mà nhưc’ cả đầu, nhưng tôi luon gày no để moi moc’ thông tin liên quan về chị…
- Dạo này trong công đoàn vẫn ổn phải không em?
- Hazzz ổn gì anh ơi, mây’ hôm nay cha trưởng phòng hành chanh’ hành như điên, gần đây ổng hành em vơi bà Hoa muôn’ mệt luôn.
- Sao vậy em, phòng hành chanh’ mà cũng co’ quyền hạn đên’ công đoàn hả em?
- Không phải, ổng không chịu cho bọn em lây nhân lực và chi tiêu, riêt’ rồi bên công đoàn như bị cô lập vậy.
- Sao kì vậy, đang’ lẽ gần lễ têt’ phải co’ nhiều nhân lực hơn chư’ em.
- Nghe đồn rằng ổng đang dòm ngo’ chị Hoa bên đây nên làm kho’ dễ đo’ mà.
Tôi nghe tơi’ đây trong lòng như lửa đôt’, chăc’ co’ lẽ cơn giận của tôi lại lên nữa rồi.
- Mà sao chị Hoa lại không bao’ lên trên?
- Sao mà bao’ lên được, thằng cha này làm gì cũng co’ li’ lẽ hêt’ một người làm trưởng phòng, một người làm bên công đoàn luôn đòi hỏi thì anh tin ai?
- Co’ chuyện như vậy sao?
- Đương nhiên chư’ anh, hôm qua ổng còn vu oan cho chị Hoa là lạm dụng quyền để đòi hỏi cho ca’ nhân nữa kia.
Nghe vậy tôi càng tưc’ giận hơn. Lâu nay tôi chỉ tập trung vào công việc nên không biêt’ rõ lăm’ về chuyện của công ty, nhưng hôm nay tôi lại nghe được câu truyện mà chỉ co’ trong phim mà thôi. Tôi phải tưc’ tôc’ về để hỏi cho ra lẽ.
Bâm’ sô’ điện thoại của thằng bạn: em Hương trong mộng của mày đang trong quan Trio, mày ra liền nha, không là vuột mât’.
Trong vòng chưa đầy 5phut, no’ đã phong’ ngay trươc’ quan’, thằng này làm gì còn lề mề chư’ gai’ là nhanh như đại bac’
- Chào Hương, anh tên phong, chung phòng vơi’ Nam.
- Anh co’ việc phải đi gâp’ nên giờ để bạn anh đưa em về nha.
- Hihihi không sao đâu anh, anh phong đưa em về cũng được, hihi anh Phong làm chung vơi’ anh Nam hả, đẹp trai vậy sao em không thây’ ta.
Tôi phải đanh’ bài chuồn gâp’ vì nêu’ không tôi phải nổi da gà vì mây lời noi’ của bà đo’. Trong lòng tôi không an tâm chut’ nào vì chuyện này, tên đo’ muôn’ co’ được chị nên mơi’ làm như vậy, tôi phải làm cach’ nào mơi’ co’ thể giup’ được chị đây?
- Mây’ hôm nay chị co’ vẻ mệt mỏi hơn.
- Vài việc kho’ khăn thôi em à.
- Chăc’ co’ thể liên quan đên’ anh trưởng phòng nhân sự nhỉ?
Mặt chị biên’ săc’ , khuôn mặt lộ lên một vẻ mặt sợ hải, chiêc’ muỗng trong tay chị rơt’ xuông’ làm vang lên một âm thanh choi’ tai. Chị không dam’ nhìn vào mặt của tôi nữa, tôi không nhìn chị mà chỉ ngồi ăn như thường.
- Chut’ nữa em vơi’ chị đi dạo rồi đi uông’ café chut’ được không?
Chị chỉ im lặng ngồi như tượng , im lặng không noi’ gì.
- Nêu’ co’ vân’ đề gì thì chị vơi’ em sẽ cùng nhau vượt qua…
- Em không giup’ dc gì cho chị đâu.
- Chị làm cho em kha’ thât’ vọng đây’ chị à, em vơi’ chị sẽ cùng nhau vượt qua, dù chị muôn’ hay không.
Tôi đưng’ lên rời khỏi bàn ăn, để lại chị một mình suy nghĩ… nhưng cho đên’ giờ tôi cũng không co’ cach’ nào giup được chị cả…..
Một tiêng’ vỗ lên vai khiên tôi phải giật mình…
- chiều nay anh em mình đi café chut’ nha chu’ em.
Quay lại, tôi thây’ một người đã đưng’ tuổi, ăn mặc rât’ là gọn gàn, nhưng nụ cười thì lại chưa’ một hàm y’ như muôn’ dò hỏi một chut’ gì đo trong tôi. Nhưng khi nhơ’ lại thì ra đ là người đã ki’ tên vào bộ hồ sơ – trưởng phòng nhân sự.

Một tiêng’ vỗ lên vai khiên tôi phải giật mình…
- chiều nay anh em mình đi café chut’ nha chu’ em.
Quay lại, tôi thây’ một người đã đưng’ tuổi, ăn mặc rât’ là gọn gàn, nhưng nụ cười thì lại chưa’ một hàm y’ như muôn’ dò hỏi một chut’ gì đo trong tôi. Nhưng khi nhơ’ lại thì ra đ là người đã ki’ tên vào bộ hồ sơ – trưởng phòng nhân sự.
- Chú em khỏe không, dạo này côn việc ổn chứ?
- Vâng công việc vẫn bình thường, không biết anh kêu em ra đây có việc gì không?
Tôi nghe thằng trưởng phòn đã đè chị thôi là cũng đã phát tức rồi, huống chi giờ nó còn vác xác đên đây mà nói chuyện vơi tôi nữa, nó cười rồi ngã người dựa vào thành ghế ra vẻ cán bộ lắm.
- Đâu có gì đâu, anh thấy chú làm việc lâu rồi mà anh em chưa bao giờ nói chuyện với nhau nên ra hỏi thăm tí mà.
- Vâng vậy thôi em xin về làm việc, hiện giờ gần cuối năm công việc của em nhiều lắm.
Tôi không muốn nói chuyện với nó nên muốn tránh ra chỗ khác cho an lành, đợi khi nào tôi hỏi rõ chị sẽ làm việc với nó sau.
- Chú em làm gì mà gấp vậy , anh em mình ngồi nói chuyện tí thôi.
- Vâng anh có vấn đề gì muốn hỏi em thì mau giúp em.
Tôi nhìn hắn bằng một ánh mắt thật khinh bỉ, nhưng có lẽ nó đã chai mặt lắm rồi nên mới ra vẻ như không.
- Anh thấy chú em vơi chị Hoa bên công đoàn thân nhau dữ ha.
- Đương nhiên rồi anh, quen nhau từ đó giờ mà.
Mặt hắn không còn nụ cười giả tạo nữa mà chuyển qua nhìn tôi nghiêm mặt, có vẻ như hắn muốn loại tôi khỏi cuộc đời hắn vậy.
- chắc chú em chưa biết rằng tôi và chị Hoa là một cặp nhỉ.
Tôi bất ngờ khi hắn nói một câu như vậy, cha này thuộc loại hàng chai như tai voi đây. Thôi thì cũng tôi nghiệp, chắc ở nhà vợ hành quá ra đường nhận bậy.
- chết em không biết, để em hỏi chị Hoa xem sao.
- Uhmmm, chú em cứ đi mà hỏi chị ấy.
- Haizzz Chị Hoa cũng thiệt là, có bồ cũ vậy mà giấu mình.
Thằng trưởng phòng giật mình nhìn tôi, hắn ngồi bật dậy không dựa người vào thành ghế nữa.
- Chú em nói gì anh không hiểu.
- À là như vậy nè anh, em với chị Hoa quen nhau từ hồi tụi em mới ra trường, mà em chưa bao giờ nghe chị Hoa nói với nhau hết.
- Cái thằng láo lếu, mày với nó quen nhau hồi nào?
Hắn không còn bình tĩnh nữa mà đứng dậy chỉ vào mặt tôi, trong khi đó tôi chỉ nhìn hắn bằng nửa còn mắt gác chân lên đùi. Nhưng khi hắn nhận ra là đang trong quán café đông người thì hắn bình tĩnh ngồi xuống ghế, mắt vẫn nhìn tôi hầm hầm.
- chẳng qua là vậy nè anh, em vơi Hoa học chung trường hồi cấp III nhưng đến khi học đại học thì thích nhau nên quen nhau luôn. Mà em với Hoa quen nhau vậy mà chưa bao giờ gặp anh , kì nha.
Hắn biết là đã hố trước mặt tôi nên đâm ra sượng mặt luôn, nhìn tôi chầm chầm, trong khi thì trong bụng tôi lại khá là hí hửng nhìn hắn.
- chú mày khá lắm.
- em mà khá gì anh ơi, dù sao thì cũng là của em mà, chắc nhiều người trong công ty thèm lắm anh ha, mà thèm thì chịu đi còn bày đặt nhận bậy nữa, thật là tội nghiệp.
Mắt hắn nổi lên những sợi dây màu đỏ, y chang như trong phim hoạt hình Mèo chuột vậy, tội nghiệp hết sức, nhưng cũng làm hả hê lắm, tôi cũng chả sợ hắn đuổi việc tôi, bằng loại giỏi đi chỗ nào mà chả có việc.
- Chú mày đợi anh đấy.
- Hả, đợi gì anh ,em không hiểu.
Hắn đứng dậy ngay khỏi quán café rồi hầm hực bước đi khỏi quán. Tôi cũng muốn chơi hắn ván chót.
- Anh ơi, anh bảo em đi uống café mà khôn đưa tiền sao em trả.
Hắn đứng lại thở hồng hộc rồi bước đi tiếp, nhìn hắn thật là tội nghiệp, công nhận 6 năm trong đoàn hồi cấp III thật là đúng đắng, tôi trả tiền café rồi tí tởn bước đi trong niềm vui sướng.

- Nam gặp chị một tí.
- Dạ.
Lần đầu tiên chị Hoa qua phòng tôi kiếm, tôi cũng hơi ngạc nhiên, nhưng trong đầu chắc cũng thầm nghĩ có chuyện gì liên quan đến thằng trưởng phòng bên kia rồi.
- Em có nói gì với ông Quang bên nhân sự không vậy?
- Ủa nói gì, mà anh Quang nào chị?
Tôi cũng giả bộ ngây ngô hỏi lại chị để giấu cuộc café trả thù của tôi và ổng
- Em không biết hả, ông Quang trường phòng đó.
- Trời, phó phòng em còn không biết huống chi trưởng phòng, em có qua lại với bên đó bao giờ đâu mà em biết.
Chị nhìn tôi bằng ánh mắt đầy nghi ngờ.
- Tốt nhất gặp mặt ông Quang thì em nên tránh xa ra nha.
- Sao vậy chị, giao thiệp thôi cũng tốt mà.
- Ai thì ai nhưng đừng gặp ông Quang đó.
- Ủa làm sao biết cha nào là Quang.
Chị kí đầu tôi một cái rồi lườm tôi.
- Nhìn cái bảng tên thôi là biết rồi.
- À à thì ra là vậy, chị!
- Gì?
- Chiều nay đi uống café nha .
- Phê với pháo, uống ít thôi.
- Em thích uống là uống thôi, chứ co ai cản em đâu.
Chị chống nạnh lườm tôi.
- Đi cưới vợ đi rồi vợ nó nhắc cho.
- Ôi nhìn em vậy ai dám lấy.
- Tướng tá như vậy khối đứa bu vào chứ ở đó mà ai thèm.
- Hazzz không biết trong đó có chị không nữa.
Cóc… đầu tôi ù ù trong tai. Một cái kí trời giáng.
- đau chị.
- Cho tỉnh lại đi mà còn làm việc, đi vào phòn mau.
Chị đẩy tôi vào phòng rồi bước ra về, coi bộ tôi hơi bị quá lố rồi, chắc lần sau phải cẩn thận, nhưng cứ nghĩ về viễn cảnh hàng ngày sẽ được vui vẻ như vậy thì hạnh phúc lắm, mà chắc phải mua nón bảo hiểm đội ở nhà, tôi xoa đầu bước vào phòng phía sau là biết bào nhiêu cặp mắt đầy sát khí của một phòng độc thân….
Đang ngồi chầm ngâm vì cái sản phẩm mới , bông nhiên bên kinh doanh lại giao cho phòng tôi và đặc biệt chỉ đích danh tên của tôi là trưởng nhóm kiểm tra. Tôi cũng thấy là lạ vì có bao giờ công ty lại chỉ đích danh một nhân viên an phận thủ thừa như tôi đâu.
- Nam Nam, mày biết tin gì chưa?
Thằng Sơn trong nhóm cũng là cái radio của phòng chuyên bắt sóng tất cả thông tin trong công ty một cách nhanh nhất nhưng chính xác thì còn tùy.
- Từ từ tin gì mà hốt hoảng vậy?
- Bà Hoa… bên công đoàn , không hiểu sao giám đốc kêu lên nói bà quá chừng, đòi đuổi việc bả kìa.
- Cái gì???? Sao lại vậy???
- Tao không biết, hình như nghe đồn là có cái kế hoạch gì đó tổ chức sự kiện bị công ty khác biết được, mà hình như cái sự kiện đó bên công đoàn giữ.
- Sao lại có chuyện đó xảy ra được chứ, làm gì mà chị Hoa lại đi làm vậy.
- Có trời mới biết.
Tôi nóng lòng chạy qua phòng giám đốc thì thằng Hải cũng tức tốc chạy vào.
- Nam, nam không ổn rồi, cái sản phẩm.
- Chuyện gì nữa vậy? sản phẩm bị gì?
- Tao cũng không hiểu sao, cái sản phẩm tụi mình kiểm tra kỹ càng rồi nhưng khi nhập vào kho thì lại bị mốc hết rồi.
- Cái gì ??? trời ơi, chuyện gì xảy ra vậy?
- Bên phòng kinh doanh đang báo cáo cho bên giám đốc đó, tính sao giờ.
- Xuống kho coi thử xem.
Tôi và thằng Hải tức tốc xuống kho thì một chuyện đã xảy ra: tất cả bánh trong kho dịp lễ đã mốc hết toàn bộ, chỉ còn lại một chút nhỏ không đáng là bao.
- Sao kì vậy? hôm qua tao, mày với thằng Khải đã kiểm tra đưa nhiệt độ kĩ lắm rồi mà.
- Tao cũng vậy, không hiể sao nữa.
- Mời các anh lên phòng giám đốc gấp.
Đầu chúng tôi đang rối bù thì có một giọng nói phía sau, cái giọng nói quen quen, thì ra là sứ giả đưa tin xấu. vậy là có chuyện đã xảy ra , không phải là chuyện nhỏ mà là chuyện rất là lớn….

- Các anh kiểm tra kiều gì mà toàn bộ bánh bị mốc hết vậy.
- Rõ ràng là tụi em đã kiểm tra rất kỹ càng, còn đưa cả biên bản nhiệt độ và bảo quản rồi mà anh.
- Nhưng các anh là người kiểm tra sau cùng, ngoài bảo vệ thì đâu còn ai vào được căn phòng đó.
- Em cũng không hiểu như thế nào nữa. nhưng giờ giải quyết sao anh.
- Giờ tôi sẽ báo cáo cho ngoài trung tâm chính ở Hà Nội, khi có kết quả có lẽ các anh sẽ chịu hoàn toàn trách nhiệm.
Thằng Hải mới hổn hển hỏi:
- Chịu trách nhiệm như thế nào anh?
- Có lẽ sẽ bồi thường toàn bộ số hàng đó, mà số hàng đó thì ước tính khoảng 300 triệu.
Thằng Hải ngã bật ra sau, trôn nó không còn chút sức lực nào nữa, 300 triệu quả là số tiền khá là lớn đối với chúng tôi.
- Mong anh cho bọn em ba ngày để tìm hiểu sự việc.
- Các cậu còn tìm hiểu được sao.
- Cho các cậu ấy tìm hiểu đi
Một giọng nói vang lên phía ngoài cửa phòng, hóa ra đó là một người cũng đứng tuổi rồi, dáng vẻ rất lịch thiệp… nhìn vào bảng tên hóa ra đó là Tổng Giám Đốc của chia nhánh phía nam.
- Chuyện này là hệ trọng, 300 triệu đối với chúng ta là không đáng kể nhưng với các cậu ấy thì rất là lớn.
Ông ta nhìn qua bọn tôi .
- Cậu chắc chắn điều đó không phải lỗi do các cậu.
- Vâng – tôi đáp ngay không cần suy nghĩ.
Ông ta nhìn tôi một hồi lâu rồi bước ra cửa.
- Tôi cho các cậu ba ngày để tìm ra nguyên nhân không phải là do các câu, khi ba hết thời hạn, tôi sẽ báo cáo ra ngoài trung tâm, các cậu sẽ chịu trách nhiệm…
- Vâng, cảm ơn anh….
 
Chuyện xảy ra quá bất ngờ làm tôi không thể nào hiểu được, vì thường lệ những lô hàng như vậy bọn tôi sẽ thẩm định chất lượng và rồi lập biên bản bảo quản theo đúng quy trình, và nếu có sai sót thì cũng phải có sai sót rất lớn mới có thể gây ra chuyện lớn như thế này, tất cả mọi người trong tổ đều không thể tin được.
- Nam, mày có cách tìm hiểu ra chưa?
- Tao chưa thề nào tìm hiểu ra được, cả ba bọn mình đều giải quyết kỹ càng, dù có đứa nào sai sót thì sẽ biết ngay lập tức thôi chứ không thể nào mà lớn chuyện như vậy.
- Tao cũng nghĩ như mày nhưng cái vấn đề là lô hàng đã bị mốc hết toàn bộ rồi. 300tr chứ đâu phải nhỏ, dù có thể tìm được thì ba bọn mình còn chân đâu mà đứng trong công ty.
- Giờ phải làm sao tìm cho ra nguyên nhân, bọn mình xuống coi lại xem.
Cả ba chúng tôi đều phải tìm hiểu cho ra nguyên nhân vụ việc, vì cả ba đứa tin là không phải do thành viên trong nhóm làm, nếu một đứa bị thì cả ba đứa cũng đâu được yên ổn ở lại, cả ba im lặng xuống căn kho nơi mà cả đống hàng 300tr đang đè nặng lên vai chúng tôi…
Nhưng khi xuống….
- Ê tao thấy có cái gì lạ lạ
- Gì mà lạ mày.
- Tao cũng thấy hơi trống vắng.
Ba thằng đứng chống tay gãi cằm nhìn vào kho… không hẹn gặp nhau, cả ba đứng ngớ người, không còn có thể nói được gì, tất cả kho hàng hóa đều được dọn sạch trơn, như chưa có một lô hàng nào ở đây.
- mày có đi lộn kho không?
Thằng Sơn run run hỏi tôi.
- Kho 303 đúng rồi mà, mà làm gì có cái kho nào trong chia nhánh này ngoài cái này .
- Vậy là sao tao không hiểu gì hết.
Vừa lúc đó có ông bảo vệ đi ngang qua. Ba thằng kéo chả lại hỏi liền ngay lập tức.
- Ông Hòa, sao cái đống hàng hóa mốc bị đâu hết trơn rồi.
- Hôm qua bên vệ sinh qua dọn rồi, khôn nó qua hàng hóa khác thì sao.
- Nhưng tụi tui chưa tìm ra nguyên nhân vụ mốc này.
- Tao không biết, lên mà hỏi mấy cha trên, mấy chả bắt dọn liền sao tao biết được.
Thằng sơn tức mình đá vào cửa kho.
- Má, 300tr mà còn đéo được hưởng xác về đổ rác.
- Giờ sao mày?
- Thôi thì chuẩn bị trước 300tr với tờ giấy nghỉ việc.
Tôi tức lên, tính từ đó giờ có bao giờ chấp nhận bị oan bao giờ đâu… khôn thề nào mà chịu đựng được, tôi khôn can tâm…
Ngồi một mình trong quán nhậu, cuộc đời đúng chó, tôi liệt kê ra những danh sách mà mình có thể tình nghi được, nhưng không biết sao nó lại có chì khóa mà vào được, cha bảo vệ tuy khó chịu nhưng rất quy tắc, ngoài ổn thì còn ai nữa. rót đầy ly bia tôi uống thật nhiều chó hết, dòng bia chảy từ trong ly tràn ra áo sơ mi của tôi.
- Giờ này bày đặt rượu bia nữa hả?
Tôi tính ngước lên lèm bèm coi ai mà rảnh vậy, bộ không có chuyện gì làm hay sao lại đi phá người ta uống bia.
- Em lớn rồi, đừng uốn nhiều chứ em.
Hóa ra người mà tôi định chửi đó là chị, nhưng hay cái là chị cũng đang cầm ly bia gần cạng trong tay….
- Chị cũng ra đây uống bia nữa hả?
Chị đi loạng choạng ngồi xuống, tuy đã loạn choạng nhưng cũng tỉnh táo để có thể nói chuyện được, hai chị em ngồi uống bia như quên hết đi mọi chuyện trong công ty.
- Em nghe nói chị cũng đang gặp vấn để phải không?
- Mặc xác nó đi, chị không muốn nhắc tới!
Chị quơ tay ra rồi uốn nữa ly bia còn lại trong tay, chắc chị cũng buồn tủi và ấm ức như tôi.
- Cái dự án do chính chị làm ra, chính chị là người tổ chức, bọn chugn1 nghĩ sao chị lại đem tâm huyết đi bán cho công ty khác, còn đòi đuổi việc hả, đuổi thì đi, không cần….
- Chị củng bị éo le quá nhỉ, thật sự em cũng đang bị rắc rối lớn chắc cũng nghỉ việc.
- Sao? Em cũng bị vậy hả, vui nhỉ.
Chị cũng đã gần như say rồi, tay thì cứ cầm chắc ly bia như không muon1 rời nó ra vậy, nhưng cũng đúng thôi , nhất túy giải thiên sầu mà.
- Chị làm trong đó, suốt ngày thằng Quang cứ qua kiếm chuyện, cha đó hết chuyện làm rồi hay sao đó.
- Chả làm gì chị?
- Chả hạnh chị khổ lắm em ơi, hành chị rồi lại dụ ngọt chị, đòi chị làm vợ chả, trong khi chả tóc hai thứ tóc, không biết nhục là gì.
Nghe chị nói tôi rất ấm ức, máu nóng tôi sôi lên, nhưng khi vừa đứng lên thì tôi lại bị choáng váng mặt mày, có lẽ cũng uống nhiều quá rồi, định quay qua kêu chị về thì chị đã nằm một đống tren bàn rồi….
Tôi gửi xe lại chỗ quán nhậu, lì xì cho thằng bảo vệ 200 ngàn nhờ nó coi giùm xe tôi và chị, sáng sẽ qua lấy sau, tôi dìu chị ra tacxi và chính tôi cũng không thể nào nhớ được địa chỉ nhà chị trong đầu đầu cứ quay vòng tròn như vậy, thôi thì về nhà mình vậy….
- Bao nhiêu vậy anh?
- 240 ngàn anh.
- Đây anh cứ cầm uống café.
- Cảm ơn anh.
Tôi dìu chị xuống xe rồi loạng choạng đi vào nhà, phải khó khăn lắm tôi mới có thể đưa chị vào được cái phòn của mình, ném chị xuống giường thì lúc đó tôi cũng chẳng còn một chút sức lức nào nữa, tôi nằm kế bên chị nhắm mắt , người không còn một chút sức lực nào nữa…
Tôi đang ôm chị, chị đang nằm trọn trong vòng tay của tôi, ôi làn da của chị thật là mềm mại... một cảm giác thật là ấm, tôi và chị trao nhau những nụ hôn thật là nồng cháy, đôi môi chị vẫn như xưa, một mùi thơm đặc trưng… ôi thật là hạnh phúc
Bốp… hự…
Kì vậy, đang hôn mà, đau điếng trên ngực tôi co người lại, hóa ra là đang mơ, và chị trong mơ là nguyên một cái chân cũa chị trên ngực tôi, ôi thiệt thở không nổi, tôi giật mình dậy , đầu đau không thề tả được, mà chân ai đây, sao đá mình??? ủa Sao chị Hoa lại ở đây, trong phòng của tôi, chuyện gì xảy ra vậy? càng đặt ra câu hỏi thì đầu tôi lại càng đau hơn, tôi bỗn khát nước vô cùng, tôi bò xuống nhà mơ cái tủ lạnh tu hết nguyên chai nước rồi ngồi dựa vào tủ lạnh suy nghĩ, trí nhớ bắt đầu trở lại, tôi và chị đã uốn say và tôi đã đưa chị về nhà, mọi chuyện xảy ra cứ như mơ vậy…. thật là không thề nào tin nổi được, tôi phì cười….
Thay bộ đồ đi làm ra, tôi mặc bộ ở nhà là áo thun và chiếc quần đùi, giờ mới 3gio sáng thôi, tôi đã ngủ được một giấc khá dài, theo quán tính tôi mở cửa phòn bước vào, một khung cảnh hiện ra trước mắt tôi, chị đang nằm ngủ một giấc say sưa, như một nàng tiên vậy, chuyện này làm tôi nhớ lại hời ở phường , tôi và chị cũng đã nhậu say như thế này rồi chuyện dáng tiếc đã xảy ra. Tôi tiến vào giường rồi kế bên chị, vuốt tóc mai ra khỏi khuôn mặt, khuôn mặt này tôi đã chứng khiến từ ngày xưa và nó vẫn như vậy, con gái đẹp nhất là khi ngủ và cười, câu nói thật không sai chút nào, chiếc áo sơ mi của chị tung lên làm lộ ra vùng eo trắng phau, chỉ cần nhìn như vậy thôi là tôi đã không thể nào kiểm soát được chính mình, có lẽ cũng gần một năm rồi tôi chưa chạm vào một người phụ nữ nào hết, thằng nhóc tôi chỉ cần một chút vậy đã đứng lên biểu tình rồi… theo bản năng của một thằng con trai đang còn ngấm bia, tôi đưa tay lên xoa vùng eo của chị một làn da thật là mềm mại nhưng cũng đã rít đi sau một ngày làm việc căng thẳng, tuy vậy nó vẫn tươi mát như ngày nào, con mắt của tôi bắt đầu khám phá thên thể chị, như một bản năng tôi nhìn lên cặp đào tiên của chị, nó to hơn trước một chút nhưng rất là khiêu gợi, bàn tay tôi từ từ cởi từng chiếc cúc áo của chị, từng chiếc… từng chiếc một và chỉ còn một chiếc nữa tôi, cặp đào tiên sẽ hiện ra, tôi vén một bên áo làm cho ngức chị lúp ló sao chiếc áo ngực trắng tinh, ôi sao tôi thích màu trắng đó quá đi mất… khôn còn bàn năng tự chủ mình tôi thò tay vào trong chiếc áo ngực để một bên nằm trong bàn tay của tôi, cảm giác ngày xưa trở lại, cảm giác mà tôi lần đâu tiên khám phá, nó vẫn như ngày nào, đầu ti vẫn còn hồn hào, nó vẫn mềm mại, không chỉ mềm mại mà còn hơn trước nữa, nó to lên trông thấy, có lẽ chiếc áo ngực phải vất vả mới có thể làm cho ngực chị không hiện hết ra bên ngoài, tôi từ từ cuối xuống ngực chị, áp má lên cặp đào tiên đó , cảm giác thật là tuyệt, nếu ai đã từng làm như vậy thì chắc chắn sẽ biết được cảm giác nó tuyệt như thế nào… nhưng có lẽ cũng chỉ như vậy, hai trái đào đó khôn còn mềm nữa mà bắt đầu cứng lên, nó bắt đầu nhô lên và nhịp thở cũng không đều nữa mà nhanh hơn ngắt nhịp, và bàn tay tham lam đó lại không dừng lại mà nó lại chuyển từ từ xuốn vùng phía dưới, vùng mà ngày xưa tôi đã cướp đi trinh tiết của chị… vén chiếc váy ríp của chị lên, tôi xoa nhẹ vùng tam giac huyền bí đó , ôi lại chiếc quần lót vản thun đó, sở thích của chị thật là chết người đối với tôi, nó truyền lại một cảm giác mềm mại như thật khi xoa bên ngoài của chị, tôi lật đáy quần của chị qua một bên rồi rà ngòn tay theo khe rãnh tự nhiên mà tạo hóa ban cho một người phụ nữ, tôi quên đi hết mọi thứ trên đời, trong phòn chỉ còn tôi và chị , hai mép chị vẫn như trước, chị chăm sóc nó thật là kỹ lưỡng đến nổi không có một sợi lông nào ở hai bên mép cả, nó mềm mại như da con nít vậy, thật là khích thích, tôi chọt ngòn tay vào sâu trong bướm chị ngón tay nhút nhít từ từ vào bên trong ẩm ướt và ấm áp đó, thật là thích thú, torng đầu tôi không còn một chút suy nghĩ nào nữa, còn quỷ dâm dục lại hoàng toàn chiếm lấy thên xác tôi, nhưng rồi….
- hơ…hơ… đừng mà…
Câu nói của chị làm tôi bừng tĩnh lại, những hành động mà tôi làm trong quá khư như đoạn phim chiếu lại làm tôi cảm thấy đau xót ân hận rất nhiều…. nhìn chị tôi ôm chị vào lòng… bật nước mắt hôn lên trán chị…
- Em sẽ mãi bên chị… chị Hoa của em…
 
Trong đêm tối, tôi mân mê ly café , đang có một thiên thần ngủ trong phòng của tôi, tôi coi chị như một thiên thần mà tôi yêu thương nhất trên đời này, tôi đã làm nhiều chuyện thật có lỗi với chị, mọi chuyện tình cảm thật không thể nào hiểu được, số phận thật là trêu đùa, tôi phải rời xa chị để không đối mặt với tội lỗi mà tôi gây ra cho chị, tất cả cũng chỉ là chữ dâm của một người con trai… và rồi số phận lại cho tôi được gặp lại chị, có lẽ số phận đã cho tôi gặp lại chị để có thể đền đáp cho chị trong cuộc đời còn lại nhưng bây giờ tôi còn lo chưa xong cho bản thân khi gặp một chuyện khó khan đến như vậy, nhưng sao chị lại cũng gặp chuyện như tôi vậy? hay là tôi với chị cùng đắt tội với một người nào đó chăng? Ông bảo vệ thì không phải, hay là ai đó có chức quyền trong công ty chúng tôi? Hay là… trong đầu tôi hiện giờ hiện lên một người , có lẽ là kẻ thù chung của chúng tôi…
- Alo, anh Quang, em gặp anh một chút được không?”

6g sáng… Tôi mang chiếc áo từ hôm qua, thân xác tôi tàn tạ không thể nào chê được, tôi bước vào quán café gần công ty, nhìn từ xa, tôi đã thấy một người rất ra dáng của một sếp lớn, ăn mắc rất lịch sự còn đeo bảng tên rất là gương mẫu, chỉ có điều thiếu chiếc áo veston bên ngoài nữa là ai nhìn vào cũng tưởng là một giám đốc hay sếp lớn nào đó mất. Vừa nhìn thấy tôi, “sếp lớn” đã đưa tay lên chào tôi ngay, mỉm một nụ cười rất là nhân từ và hiền hậu.
- “Chú em sao rồi, sao bữa nay tàn tạ quá vậy chú em?”
Tôi ngồi nhìn ông ấy không nói gì, cuối mặt xuống dáng vẻ rất là hối hận.
- “Chú em uống ly café đi cho tỉnh lại. Sao ? hôm nay gọi anh ra co chuyện gì không chú em?”
Tôi không ngẩn mặt lên, chỉ ngồi đó im lặng, nhưng tôi nghe được một nụ cười thỏa thích của một người đang hả hê lắm.
- “ em biết lỗi rồi anh Quang.”
Hắn bật người dậy, nhăn mặt hỏi tôi , trông có vẻ hơi bất ngờ.
- “ gì vậy chú em, anh không hiểu ?”
- “ em sai rồi, mong anh tha cho chúng em ?”
Hắn cười một giọng thỏa thích rồi dựa vào ghế nhấm nháp một ngụm café, hắn nhìn tôi rất thỏa mãn, thật khôn gì hổ then như vậy…
- “ đáng lẽ chú em phải biết điều hơn chứ, như vậy mà cũng đòi đấu trí với đàn anh sao?”
- “ em thực sự xin lỗi anh, em đã quá ngoan cố để làm anh phải mất mặt như vậy.”
- “ chú em biết ra là đã muộn màng rồi.”
- “ Mong anh cho em và Hoa một con đường để sinh nhai.”
- “ Ban đầu chú em biết nghi vậy thì đâu có chuyện gì xảy ra, chú em và con Hoa cứng đầu thật, nhưng hiện giờ thì đành phải xin lỗi chú em vậy.”
- “ Mong anh giúp đỡ tụi em, chủ yếu là anh cần chị Hoa thôi mà phải không anh?”
- “ Anh thú thật với chú, anh cũng có hứng thú với con Hoa lắm, nhưng giờ thì chán rồi, sao chú không giỏi đi tìm bằng chứng đi, chú em giỏi lắm mà.”
- “ em không thể nào tìm ra dc… em không thể nào đấu lại với anh được.”
Hắn cười một tràng dài, một nụ cười hiềm độc của một con thú vừa giết được con mồi của mình rồi nhìn vào tôi, một bộ dạng thảm hại.
- “ chú em làm sao biết được anh có chì khóa tất cả các phòng và không ai biết được điều đó chứ.”
- “ em thật dại khờ, không ngờ anh thật là tài giỏi”
Ngọng tôi lúc này thực là đau đớn, tủi nhục.
- “ hiển nhiên rồi chú em, chu em đâu thể nào biết được, anh mà nhún tay vào rồi thì sao mà chú thoát được.”
- “ Em đã sai, mong anh tha thứ cho bọn em”
Hắn đứng dậy vỗ vai tôi
- “ muộn rồi chú em à, đáng lẽ ra chú em phải nhường con Hoa cho anh, nếu lúc đó chú biết điều thì mọi chuyện đã khác, vĩnh biệt chú em.”
Hắn đứng lên và cũng không quên nói với đứa phục vụ:
- “ Hôm Nay Anh Trả Tiền Nhé”…..



-“ chị Hoa… Chị Hoa dậy chị ơi…”
-“ Ai vậy… trời còn tối mà , dậy chi sớm vậy?”
Chị năm ưỡn ẹo để lộ nguyên chiếc váy công sở lên , một cặp đùi thon thả trắng buốt ra trước mắt làm tôi không ngẹn được nước bọt của mình, thằng nhỏ phản ứng ngay tức thì, lạy trời còn đã kìm hãm lại rồi mà cứ khơi ra trước mắt vậy là sao con chịu nổi.
-“ Tại phòng em tối chứ còn tối gì chị.”
Chị ti hí mắt nhìn xung quanh, rồi nhìn vào tôi,…”
- “ ai nhìn quen quen”
Tôi vỗ mông chị một cái thật to, cái giọng nghe mà thấy đáng ghét, chị bừng tỉnh ra và hình như là một phản xạ rất đáng nể của một người con gái, chị tát tôi một cái trời giáng đến mất chục ngôi sao bay long vòng rồi đá một cái thật mạnh lao xuống giường… mọi chuyện quá bất ngờ, tôi cũng không kịp phản ứng nữa, lăn một vòng rồi đập vào cửa, tôi ngổi ôm đầu đang có một cục u như con Tom vậy, nhăn mày méo mó nhìn chị.
- “ sao em trong phòng chị?”
Tôi ngồi tay ôm đầu tay xoa.
- “ Ai bào phòng chị, phòng em mà.”
Chị nhìn quanh rồi ngỡ ngàng hỏi một câu rất ưa là hồn nhiên.
- “ đây là đâu?”
Tôi ngồi trên chiếc giường “ của tôi” để cho chị xoa nước đá lên đầu, sau khi thượng cẳng tay hạ cẳng chân được vài phút bình tĩnh, chị mới hỏi thăm coi tôi sao rồi.
“Sao hôm qua em không đưa chị về mà lại về nhà em”
- “ em cũng say mà, đâu biết gì đâu.”
- “ vậy hôm qua em ngủ ở đâu?”
- “ Trên giường”
Một tiếng im lặng kéo dài…
- “ trên giường ngoài phòng khách.”
- “ ờ ờ.”
- “hôm qua em đưa chị về nhà thì tiện hơn.”
- “ em đưa chị về nhà em cũng có chủ ý mà.”
- “ chủ ý gì?”
Chị hỏi với một giọng điệu ngây ngô hết sức.
- “ ý đồ xấu sao mà nói được”
Cốc…
Một cái cốc trên đầu đau điếng, trời ơi cái đầu nó ù ù luôn.
- “ Đau… em nói đùa thôi mà chị.”
- “ vậy thì tốt thử làm gì thử coi.”
- “ u them một cục nữa rồi.”
- “ cho đều hai bên”
- “ ác”
Chị mới nhẹ nhàng xoa đầu cho tôi, một khoảng không yên lặng chỉ có tôi và chị trong phòng, thật là địa điểm lý tưởng để…. Tôi xoay đầu để những suy nghĩ đen tối ra khỏi đầu tôi.
- “ yên nào, để chị xoa.”
- “ ước gì hôm qua có người nhìn thấy.”
- “ chuyện gì.”
- “ em đưa chị về nhà.”
- : có người thấy đề làm gì?”
- “ tụi hang xóm suốt ngày bảo em ế, bữa nào đi uốn café cũng lôi ra móc em. Nó thấy em đưa con gái về nhà chắc sau này khỏi xỉa xói em nữa.”
- “ Cậu hay quá, cậu được lợi còn tôi sao lấy chồng.”
- “ có gì thì em lấy chị luôn cho. Khỏi lo.”
Nói ra xong tôi mới biết làm ình thực sự hố rồi, chị không xoa đầu tôi nữa, tôi mới ngước lên nhìn chị, một khuôn mặt e thẹn nhưng rồi thoáng chuyển qua khuôn mặt buồn bả.
- “ chị không xứng với em đâu.”
Tôi bây giờ mới ngỡ ngàng… nhưng thôi lỡ rồi, tới đâu thì tới….
- “ chị là quá hoàn hảo rồi chứ không xứng gì chị?”
- “ có những chuyện không tiện nói đâu em.”
Tôi mới làm liều, lao vào chị đè chị xuống, khuôn mặt chị bất ngờ ra mặt, có lẽ chị không ngờ chuyện này sẽ xảy ra.
- “ dù chị có gì thì em vẫn yêu chị, có lẽ tình cảm của em giành cho chị đã rất lâu rồi, nhưng giờ em mới nói ra, chị là người em yếu nhất từ hồi còn là phổ thong, dù chi có bị gì đi nữa thì em vẫn mài yêu chị.”
Những câu nói đó có lẽ quá bất ngờ làm cho chị nhìn vào tôi chầm chầm, khuôn mặt của chị trở nên ửng đỏ nhìn rất là dễ thương, nhưng chị quay đi.
- “ dù cho chị không còn…”
Nói tới đó chị quay đi , giọt nước mắt rơi trên trên mắt chị làm tôi không phải đau long, chị đâu biết rằng trinh tiết của chị là do người đang tỏ tình với chị lấy đi, tôi không nghĩ ngợi gì nói ra câu trong tận đáy lòng của mình.
- “ dù có như vậy thì tình cảm của em với chi vẫn mãi không thay đổi chị Hoa à.”
Rồi tôi đặt lên môi chị một nu hôn của một tình yêu chân thành đến tận con tim mình, một nụ hôn trong nước mắt, chị bất ngờ , môi chị run lên rồi bằng một cảm giác của trái tim đang hòa vào nhau, chị hưởng ứng với đôi môi của tôi, một nụ hôn chân thành, tự nguyện chứ không cưỡng ép bới thuốc và dục vọng như ngày xưa.

Một nụ hôn của sự chân thành vừa diễn ra, chị quay mặt vào tường để tôi ngồi suy nghĩ, tôi không biết chuyện gì sẽ xảy ra sau nụ hôn đó, có lẽ chị sẽ tránh mặt tôi chẳng hay… nhiều suy nghĩ làm tôi rối bừng rồi đề một âm thanh vang lên khiến tim tôi như muốn nhảy ra khỏi ngực.
- “ em sẽ đón nhận tình cảm của em, nhưng sau khi giải quyết mọi chuyện trên công ty, chị sẽ trả lời em được không?”
Giọng nói đó làm cho tôi có hy vọng hơn rất nhiều, nhất là khi chị nói với một giọng nhe nhàng làm tôi rất vui vẻ.
- “ vâng em mong lời chấp thuận của chị.”
Tôi ôm lấy chị, từng giọt nước mắt rồi trên mắt chị làm tôi hạnh phúc vô cùng, tôi thực sự mong ngày này từ rất lâu rồi.
Reng… Reng…
Đang mồng thắm đến hết mức thì tiếng chuông điện thoại vang lên, thằng khốn nào gọi sao đúng lúc vậy, bộ có ai chết hả trời. tôi bực tức rời khỏi người tôi yêu một cách tiếc nuối.
-“ Chào chú em.”
Ôi, thực sự là một thằng khốn gọi cho tôi, thằng chó trưởng phòng với giọng cười say mồi.
-“ có gì không anh.”
-“ hôm nay hết hạn ba ngày rồi, chú em lên phòng giảm đốc ngay nhé.”
-“ vâng”
Tôi trả lời tỉnh bơ, rồi cùng chị đi ăn sang một cách rất là thảnh thơi, suốt buổi ăn, chị không nhìn mặt tôi mà chỉ lén lúc nhìn.
-“ chị có dự tính gì sau khi nghỉ việc chưa?”
-“ chưa em à, chị không biết phải làm sao nữa. còn em”
-“ có chị.”
-“ em tính làm gì?”
-“ đầu tiên là phải quen được chị đã, hi hi.”
-“ thôi không đùa đâu, chị cũng không biết phải làm sao nữa, mất mặt quá.”

Tôi và chị cùng bước vào phòng giám đốc

Đang mồng thắm đến hết mức thì tiếng chuông điện thoại vang lên, thằng khốn nào gọi sao đúng lúc vậy, bộ có ai chết hả trời. tôi bực tức rời khỏi người tôi yêu một cách tiếc nuối.
-“ Chào chú em.”
Ôi, thực sự là một thằng khốn gọi cho tôi, thằng chó trưởng phòng với giọng cười say mồi.
-“ có gì không anh.”
-“ hôm nay hết hạn ba ngày rồi, chú em lên phòng giảm đốc ngay nhé.”
-“ vâng”
Tôi trả lời tỉnh bơ, rồi cùng chị đi ăn sang một cách rất là thảnh thơi, suốt buổi ăn, chị không nhìn mặt tôi mà chỉ lén lúc nhìn.
-“ chị có dự tính gì sau khi nghỉ việc chưa?”
-“ chưa em à, chị không biết phải làm sao nữa. còn em”
-“ có chị.”
-“ em tính làm gì?”
-“ đầu tiên là phải quen được chị đã, hi hi.”
-“ thôi không đùa đâu, chị cũng không biết phải làm sao nữa, mất mặt quá.”

Tôi và chị cùng bước vào phòng giám đốc, trong phòng đã hiện diện đầy đủ văn võ bá quan trong công ty vì đây cũng là một chuyện khá là hot, và hiễn nhiên là chắc chắn có them anh trưởng phòng đẹp trai chai đầu ( hói ) nữa chứ, trong mặt anh ấy thật là tí tởn và thích thú.
- “ Cậu ngồi xuống đi.”
- “vâng”
Tôi ngồi xuống một cách rất là bình tĩnh , cùng với sự hiện diện của 3 người có tội là tôi, chị, và hai thằng chung tổ. Nhìn mặt thằng Sơn thật là thảm hại, mặt nó nhìn như con ve sầu muốn kêu lên vào đêm hè hết tiền. nó cầm tay tôi thủ thỉ:
- “ chuẩn bị tiền với đơn chưa?”
- “ rồi, tiền thì có nhưng đơn thì chưa”
Hai thằng rầu rỉ không biết nói gì hơn, còn chị thì im lặng trong tủi nhục, tôi cầm tay động viên chị, một nụ cười miễn cưỡng trên môi chị cũng làm tôi an tâm. Đến lúc này , Phó Tổng Giám Đốc mới nhìn bọn tôi với một nụ cười trên miệng thể hiện sự than phục.
- “ tôi đề cao nhân phẩm của cậu đấy, cậu Nam à, đáng lẽ cậu làm diễn viên giỏi hơn là nghề này đấy.”
Tôi không nói gì chỉ cười cười trước ánh mắt ngạc nhiên của ba người ngồi chung với tôi , nhưng khi nhìn lại thì là tất cả anh mắt của những người trong phòng…
- “ Tôi không ngờ trong công ty của chúng tôi lại có những chuyện như vậy xảy ra. Tôi cho người phạm lỗi một cơ hội, nếu trong vòng một giờ mà khôn ai nói gì với tôi thì sẽ phải đem ra trước mặt mọi người đấy, cơ hôi cuối cùng.”
Ông ta yêu cầu mọi người giải tán trong một tiếng đồng hồ, sau đó sẽ vào lại phòng này, nói thật tôi chỉ muốn xử liền tại chỗ thôi, chứ một tiếng nữa chi cho mệt. Mọi người ra khỏi phòng chỉ còn lại 4 người chúng tôi và ông Phó Tổng.
- “Cậu nghĩ ra cách này cũng thong minh đấy, coi bộ tôi phải cẩn thận hơn với cậu rồi.”
Tôi gãi đầu, nói chung được người ta khen thông minh mà, ai cũng vậy thôi, sướng phải biết. Trong khi đó thì sáu con mắt kia vẫn không biết chuyện gì đã xảy ra, bọn họ vẫn còn ngơ ngác như gái quê vừa lên thành phố.
- “ Cậu nghĩ rằng trong một giờ đủ thơi gian để suy nghĩ.”
- “ ông ta là người thông minh, chắc chắn sẽ nghĩ ra.”
Ông Hoàng – Phó Tông cười cười một cách thích thú vui vẻ, trông ông ta nghiêm nghị vậy mà đôi khi cũng đùa dai thật, tôi thích phong cách của cha này. Ông Hoàng mời bọn tôi uống trà, công nhận phải nói trà kì này ngon thiệt, mà đó giờ có biết uống trà đâu mà biết ngon hay dở, uống trì giám thị hồi cấp 3 thì khỏi phải nói. Trong lúc chúng tôi ngồi nói chuyện thì một cô thư kí bước vào:
- “ Anh Hoàng, anh Trưởng phòng nhân sư cần gặp anh ạ.”
Ông Hoàng nhìn tôi rồi nở một nụ cười kèm theo cái nháy mắt , cha nội này tuy gìa nhưng cũng còn hồi xuân lắm đây. Anh Hoàng vừa bước ra khỏi thì sáu con mắt kia đã chuyển hướng nhìn qua tôi, mà nãy giờ hình như cũng không ai nói gì. Nhìn như vẫn còn ngơ nhát không biết phải làm gì, tôi nhìn từng người cười an ủi rồi nhấm nháp tiếp ly trà trên bàn….
1 tiếng sau….
Mọi người đều trở lại phòng và cũng không ai biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng có một khuôn mặt đã biến đổi, cái anh trưởng phòng “ chai đầu” đang bắn trừng viên đạn bằng ánh mắt về phía tôi. Công nhận sát khí ngút phòng.
- “ Một tiếng trôi qua, tôi mong chờ một lời thành khẩn nhưng đều tôi mong xho72 lại không xảy ra, thay vào đó là một chuyện khác làm tôi thất vọng hơn.”
Ông Hoàng kéo từ ngăn bàn ra một chiếc máy phát âm loại nhỏ.
“”””””
- “ Như mọi người xưa thường nói, hối lỗi đã muộn, đến tội đã tới.”
Ông ta ung dung bật chết máy lên cho mọi người nghe.
- “Chú em sao rồi, sao bữa nay tàn tạ quá vậy chú em?”
- ………..
- “ đáng lẽ chú em phải biết điều hơn chứ, như vậy mà cũng đòi đấu trí với đàn anh sao?
””””””””
Âm thanh vang lên trước sự ngạc nhiên của mọi người, tất cả đều đổ cái nhìn vào người đang biến đổi khuôn mặt từ màu đỏ chuyển dần sang màu xanh, người đó cũng ngạc nhiên không kém gì ai, thực sự ông ta cũng không ngờ mình lại bị ghi âm lại, chắc đối với mọi người, đây là trò cũ rít nhưng nếu trở lại vài năm thì nó vẫn còn hot đấy.
Khuôn mặt ông hoàng nhìn ông ta một cách giận dữ.
- “Tôi cũng không ngờ ông lại làm như vậy, đángleẽ ra trong một tiếng qua ông phải suy nghĩ về sai phạm của mình, đằng này ông còn đi nói với tôi là phải xử nghiêm minh người có tội để làm gương, nhất định phải đuổi anh Nam ra khỏi công ty, có lẽ tôi chọn nhầm người đứng vào hang ngũ lãnh đạo trong công ty.
Ông ta không thể nào nói được gì, khuôn mặt ông ta đổ mồ hôi, tay thì không còn được bình tĩnh nữa, ngay lúc này, chắc mọi người đang khinh bỉ ông ta như tôi, Ông Hoàng không dừng lại đó, ông ta lôi ra một xấp những giấy tờ trong bao thư.
- “ đây là nhưng lá thư của những nhân viên nữ viết lại gửi cho tôi, đáng lẽ vì công ty tôi không muốn nói ra, nhưng trong vòng một tiếng đã có hơn mười lá thư đưa đến tay tôi, ông nghĩ sao về chuyện này?”
- “ Tôi …. Tôi…”
Ông ta lắp bắp không còn biết nói gì hơn nữa, có lẽ mọi người cũng biết rõ là trong một công ty khi đã bị kiểm điểm trước mặt bao nhiêu người thì chắc không ai còn can đảm hay chai mặt mà nói được gì nữa.
- Đầu tiên có đầy đủ trưởng phòng ở đây tôi đã cho ông Quang quyết định thôi việc vì hành vi hãm hại đồng nghiệp, lợi dụng chức quyền bán kế hoạch cho công ty khác gây thiệt hại lớn cho công ty. Sau đó sẽ giao cho bên công an để giải quyết.
Đến lúc nào ông ta không giữ được bình tĩnh, ông ta quỳ xuống cuối đầu khóc lóc
- Xin anh Hoàng tha thứ cho tôi lần này, do tôi sai , suy nghĩ quá nông cạn.
Lúc này ông Hoàng mới gầm lên lớn tiếng.
- Ông Quang, ông đã già rồi, đáng lẽ ông phải giữ sỉ diện cho mình chứ, đừng để mất mặt them nữa.
Trong phòng bấy giờ chỉ có một anh mắt khinh thường người mà đã từng làm trường phòng… sếp lớn của mình. Lúc bấy giờ ông ta mới chuyển sang nhìn tôi, một ánh nhìn căm thù, ông ta đứng lên lao vào túm áo tôi, và đó cũng là một chuyện quá ưu là dễ dàng để tôi cho ông ta nằm đất. Ông Hoàng không nhìn chỉ yêu cầu.
- Cậu Nam đưa ông ta ra khỏi đây.”
Tôi đẩy ông ta đi trong tràn pháo tay thán phục của bao nhiêu người trong phòng, hiển nhiên phải cười chứ.

Coong…
Uống một ngậm bia mà trong long sảng khoái tinh thần, mọi chuyện đã qua rồi, chỉ tiếc là tôi vét hết tiền túi đi mua cái máy ghi âm loại nhỏ bỏ trong túi quần, công nhận bữa đó tôi phải uống nhiều rượu để có thể đóng kịch trước mặt ông ta như vậy, cũng là khó khắn thật.
- Tao không ngờ mày giỏi thiệt , nghi ra cách này hả cha già đó.”
- Thường tôi mày ơi.”
Chị Hoa ngồi kế bên cũng thán phục tôi ra mặt.
- Sao em biết là ông ta làm?”
- Vì em với chị đều đắc tội với ông ta, đáng lẽ ông ta cũng hơi bị thiếu não, nếu làm hai việc cách xa nhau ra thì ai nghĩ tới ông ta.
Thằng sơn là thằng vui nhất, nó mừng vì giữ được chén cơm mà không phải móc tiền đóng phạt, và bữa nay, thằng keo kiệt đó khao hết tất cả.
- Các cậu đi không rủ tôi nhé.
Đang vui vẻ thì giọng nói vang lên khiến bọn tôi càng mừng hơn, Anh Hoàng, người giúp tôi đại thằng trong kế hoạch này.
- Bọn em sao quên anh được, bọn em phải cám ơn anh không hết.
Ông ta rất hòa đồng với mọi người, ngồi câm ly bia uống tỉnh bơ, không như mấy cha chức cao ngồi kính nể.
- Thú thật với cậu, lúc cậu cho tôi nghe đoạn thu âm, tôi muốn qua xử lão ta rồi, già rồi còn ham cỏ non.
- Nhưng nếu đưa ra ngay lúc đó, thì chắc anh không thể nào tin được em.
- Đúng, nếu đưa ra thì lão sẽ chôi phăng ngay chứ đời nào chịu nhận tội.
- Công nhận anh đóng kịch giỏi thật.
Ông Hoàng cười hà hà.
- Nghề sau này khi về hưu đấy, trình cậu cao hơn tôi nhiều.
Ong Hoàng nhìn qua chị Hoa.
- Hoa tốt nghiệp đại học rồi phải không em?
Chị còn chưa quen với phong cách chịu chơi của ôn Hoàng nên còn khép nép.
- Dạ , vâng.
- Hiện giờ còn thiếu chức trưởng phòng Nhân sự, mà tôi đọc lí lịch thì em từng làm bộ phận nhân sự cho công ty nước ngoài, hiện giờ tôi để cử em vào vị trí đó được không?
Chị ngạc nhiên đến mức không ngờ.
- Em sợ không đảm đương nổi.
Tôi mới che miệng chị lại nói với anh Hoàng.
- Yên tâm, chị Hoa đã làm thì hết sức, anh đừng lo, im lặng là đồng ý mà.
Tuy vậy nhưng chị vẫn còn ú ớ trong họng nhưng không phát ra tiếng được. Ông Hoàng cười cười.
- Vậy là xong, mai qua phòng tôi nhận quyết định chuyển công tác.
Tôi cười hà hà trước nhưng cú đấm nhăn mặt vào hông của chị.
- Tới cậu.
Tôi im bặt, đợi chờ trước sự ngạc nhiên.
- Vừa rồi theo báo cáo là cậu sẽ nhận được sự tín nhiệm rất lớn, cậu sẽ đảm đương lô hang tiếp trợ trị giá 2 tỷ , nếu cậu làm tốt, cậu sẽ được lên chức trưởng phòng Kiểm Nghiệm, bảo quản.
- Hả 2 tỷ.
Tôi há hốc miệng, trời máy chục triệu muốn chết lên chết xuống rồi, 2 tỷ chắc chết thật đó. Nhưng tôi chưa kịp nói gì thì chị kẹp đầu tôi xuống bịt miệng tôi lại cười cưởi.
- Đương nhiên là đồng ý rồi anh Hoàng.
Bất ngờ quá tôi không kịp phản ứng.
- Vẫn im lặng là đồng ý phải không, rồi mai hai cô cậu qua tôi nha.
Tôi lườm chị. Chị chỉ nhìn tôi rồi cười thật tươi, nụ cười thật là đêp làm tôi phải ngất ngây.Bọn tôi nhậu một bữa ê hề trong niềm vui vì mọi chuyện đã qua rồi, mọi thứ tốt đẹp lại tới.
Rời khỏi bàn nhậu, tôi chở chị về nhà, nhưng đến giữa chừng, thì chị lại bảo bỏ quen chiếc bóp ở nhà tôi, bắt tôi phải quay về vì có chìa khóa trong đó. Tôi dắt xe vào nhà để chị lên phòng tôi lấy, tôi muốn chờ ở ngoài để cho nhanh hơn.
- Nam lên với chị đi.
- Chị lên lấy đi, em chờ cho nhanh.
- Thôi chị…. Sợ ma.
- Ma sợ chị chứ chị sợ ma gì.
Vừa nói vừa cười tôi đóng cổng lại bật đèn đưa chị lên phòng. Tôi đứng ngoài cửa ngáp dài, vì nhiều chuyện xảy ra quá khiến tôi mệt mỏi, nhắm mặt lại cảm thấy thoải mái một chút.
- Em có thực sự thích chị không Nam ?
Giọng nói làm tôi bừng tỉnh, bị hỏi bất ngờ khiến tôi không biết phải làm sao, cảm giác quá lộn xộn.
- Vậy là em không thật lòng với chị.
Tôi vội quá, mới chưa cháy một cách nhanh chóng.
- Em yêu chị thôi không nhưng yêu mà là rất yêu.
- Nhưng hiện giờ trinh tiết chị không còn nữa rồi, liệu em có thực sự yêu chị. »
Giọng chị nói kèm theo nước mắt đang từ từ rôi xuống, tôi nhào vào ôm eo chị.
- Dù vậy thì chị vẫn quan trong đối với em, nó cũng chi là hình thức thôi chị à
 
Tôi vồ lấy chị đặt lên một nụ hôn nồng chạy mạnh bạo, tôi không biết nhưng người con gái khác như thế nào, nhưng đối với chị thì đó là một liều thuốc tê hiểu quả, tối vồ lấy chị hôn một cách mãnh liệt, chị chỉ còn rên lên từng tiếng liên tục trong khị môi tôi quấn lấy chị, cùng với đó là bàn tay tôi đang xoa nhẹ bến ngoài lớp áo ngực đang nhô cao… nhưng nó không muốn chỉ như vậy, nó tiến sâu vào trong… chui sâu vào lớp áo ngực, nó cảm nhận sự mềm mại của một cặp đào tiên mà trời đất ban tang cho người phụ nữ, nó đã căng cứng lên làm tôi thích điên cuồng và ngay khi cảm nhận được bàn tay của một người con trai chạm vào thì như một luồng điện chạy trong chị, chị kẽ rùng mình nhưng không tài nào thoát khỏi được đôi môi đang hôn nồng cháy, chị đã lịm đi hoàn toàn trong mê say… Từng chiếc, từng chiếc nút được cởi ra, làn da cổ đang được hiện ra một cách chậm rãi, từ từ nút đầu tiên, một cùng ngực quanh cổ đã hiện ra trang phau, nơi mà ánh mắt của con trai luôn muốn nhìn vào một cách lén lúc, hai chiếc xương trên ức hiện lên một cách khích thích để ánh mắt tôi thèm khát muốn nhìn thấp hơn nữa, chiếc nút thứ hai được cởi ra. Chiếc áo ngực màu trắng đang lúp ló dưới hai vạc áo trắng tinh khôi, bên trong chiếc áo ngực đó đang nổi lên cặp đào tiên nhấp nhô lên xuống bởi nhịp thở mạnh của chị, chị bắt đầu thở hổn hển, chiếc áo nhấp nhô khiêu khích phía trên làn da trắng hồng và cặp ngực tròn, không chịu được, tôi vuốt ve ngực chị một lần nữa, chị khẻ rùng mình khi tay tôi khẽ chạm làn da mượt mà đó, ngòn tay tôi nhấn nhẹ vào nữa cặp ngực đang nhấp nhô bằng nhịp thở, nó mềm ngay khi tôi chạm phải, một cái mềm khôn gì có thể tả được. tôi luồng tay kéo chiếc áo xuống để lộ cặp ngực to tròn mềm mại, khẽ rung rinh , nó như túi chứa nilon chứ đầy nước đang tưng lên , điểm tô trên đó là hai đầu màu trắng hồng, tôi rê ngón tay khẽ vuốt ve lên đầu núm, vuốt ve xung quanh nó, chị càng vật vã hơn nữa , chị kẽ rên lên trong miệng với âm thanh không thể nào phát ra được ra khỏi miệng vì nó đã được chặn lại bởi nụ hôn cháy bỏng của tôi…
Chiếc nút áo thứ 3… vùng bụng của chị đã hiện ra một phần nhỏ, với chiếc tà vài sơ mi mềm, phần vai của chị đã hiện ra, nó lấp ló phía sau, nhìn nó rất mềm mại, tôi thích thú vô cùng, nó khá mềm và trơn khiến cho phần mép nách của chị đã hiện ra, một vẻ đẹp cực kì khiêu ngợi, với chiếc váy ngắn tới gần đầu gối và một phần phía trên dăng từ từ trượt xuống và đang phất phơ bới gió từ chiếc quạt thì có người con trai nào chịu đựng được. Tay tôi lại muốn vuốt ve… từng ngòn tay tôi vuốt từ gò má chị trải dài xuống mặt , nó từ từ trượt một cách nhẹ nhàng như trược băng xuống cổ… nó lan qua vai chị, rồi từng phần trên của móng tay, tôi vuốt nhẹ xuống vùng mép nách, vòng qua chính giữa cặp ngực, hai ngón tay cái và ngón tay út lại dở chứng, nó dang ra đề nhấn vào nơi mềm mại đó rồi dừng lại ở nút thứ 4 đang chuẫn bị được cởi ra…
Chiếc nút đang được cởi ra bởi bàn tay vụng về của mình, tôi không thề nào chịu đựng được cảm giác hồi hộp trong tim mình, tim như vỡ tung ra khi nhìn thấy đôi mắt đang nhắm ngiền khi tôi chạm vào chị… chị đang chấp thuận cho điều đó xảy ra…
Chiếc nút đã được tháo ra, tôi cảm thấy như đang hóa giải từng chiếc xích, từng vòn một đến sự thích thú và hưng phấn , phần trên của chị đã hiện ra hoàn toàn, nó lúp ló sau hai tà áo sơ mi làm cho tôi càng thêm hưng phần, chắc ai từng cởi chiếc áo sơ mi của người yêu , chắc hẳn rất thích thú khi nó lúp ló trước làn gió của chiếc quạt, và chắc hẳn rằng, thằng nhỏ sẽ biểu tình một cách mãnh liệt… áp nhẹ đôi môi của chị, những nụ hôn nhẹ nhàng đê mê khi tay tôi nhẹ nhàng xoa nhẹ vùng ngực mềm mại, tay tôi chuyển từ từ xuốn vùng eo của chị và bây giờ nó là rào cản cuối cùng để tôi có thể tiến sâu vào trong, chiếc nút quần….
Trong ánh sáng lờ mờ của chiếc đèn ngủ, mọi thứ đề trở nên huyền ảo khi tôi tháo rào cản cuối cùng ra, chiếc nút từ từ bật tung, tiếp theo đó, chiếc khóa kéo được kéo xuống một cách thật chậm rãi, từng nút bật trong chiếc khóa kéo như tiếng của tim tôi đang đập, âm thanh thật đều nhưng cũng làm tim tôi phải hồi hộp.
Chiếc khóa kéo đã đến được đích của nó, và rồi một vùng đen rậm được hiện ra với những sợi nhỏ nhỏ bung trong tay tôi khi tôi vân vê vùng rậm rạp phía trên, vẫn như ngày nào, nó chỉ có một nhúm nhỏ bên trên còn phía dưới đã được tẩy sạch sẽ , nó được dưỡng thật mềm mại, ngòn tay tôi khẽ chạm vào bên mép cô bé của chị, ngòn tay tôi vân ve nó một cách thích thú chị bên trên… chị đang khẽ rùng mình. Bất chợt tôi chạm phải một cái gì đó trơn ướt, bây giờ, tôi đã hiểu ra chị đã cảm nhận được mọi thứ… do tôi tao ra từ nãy đến giờ… bàn tay tôi kéo nhẹ chiếc quần của chị xuống đến ngang đùi…
Reng..r…e…n..g……..
Tiếng chuông điện thoại như một hồi chuôn đánh thưc tôi và chị trong một giấc ngủ , một giấc mơ dài và tuyệt vời….
- Không biết thằng nào phá đám đúng lúc ghê.
Tôi nghiến răng lèm bèm trong miệng, tôi thề một câu ngon lành là sẽ cho thằng quỷ chết bầm, chết nát, thằng phá đám, thằng này đáng phanh thay nó ra trăm mảnh… thằng khốn.
Tôi nhấc máy lên, thì ra thằng khốn đó là thằng Sơn.
- Mày về tới nhà chưa ?
- Thằng khốn nạn, tao đâu có nợ nần gì với mày đâu mà mày phá tao tới hai lần vậy ?
Tôi nghiến răng nói với nó.
- Tao có biết gì đâu ? mà bộ mày đang bận hả.
Trời đất ơi, nó mà có ở đây thì tôi sẽ dần nó một trận cho thỏa lòng.
- Tao đang bận, rất bận mày hiểu không ? thằng kia ?
- Vậy à, mà mày bận gì mà gấp vậy ?
Thằng khốn, tao không thể nào nói được, chẳng lẽ tôi lại nói là đang lúc cao trào mày chơi tao.
- Mày mày… tao thề sẽ cho mày no đòn thằng kia.
- Làm gì dữ vậy ? thôi bye mai gặp.
Nó cúp mày cái rột, khiến tôi không thể nào nói gì hơn nữa, cầm chiếc điện thaoi5 bàn mà lòng tôi muốn nổ tung, thằng chết bầm kia, mày…. Trong lòng khôn thể nào nói ra được, uất ức max level…
Sực nhớ ra, tôi nhìn qua bên chị… nhưng bây giờ… chị đang mặc đồ rất chỉnh tề. Tôi ngồi xuống. Mếu máo , ức không thể nào tả được trong người… mếu máo …. Tôi đâu làm gì nên tội đâu trời, đối xử ác quá vậy… thật không thể nào nỏi được gì…
Có lẽ chị thấy tôi ngồi buồn tủi, chị ngồi xuống, ôm tôi một cái từ sau lưng, cảm nhận một sự mềm mại phía sau ngực áp đến làm tôi phê không thể nào tả được, mọi cơn buồn tủi đều bay đi hết tóm lại không được.
- Nếu anh khôn chờ đến ngày cưới được thì làm lễ nhanh đi nhé.
Trời ơi, tôi không thể nào tin được vào mắt mình, quên lỗ tai mình chứ, chấp nhận hử, không còn hơn nữa, làm đám cưới nhanh hả, gì « anh » ? trời đất. torng lòng tôi đang một đóng hoảng loạn, không biết phải làm sao thì một nụ hôn của chị lên má làm khí huyết rồi loạn… chết ngất….
Đám cưới mong chóng được diễn ra trước sự ngỡ ngàng của bao nhiều người, bao niềm vui lúc bấy giờ thật là thiên đường trong tôi, một thứ rất đẹp vui thật vui…. Tôi đã có gia đình, sự nghiệp, người vợ hiền hậu, và lỗi lầm của tôi được chuộc lại, tuy không hoàn toàn nhưng đã được một phần nào đó an ủi trong lòng….
Hiện giờ tôi đang anh phúc bên gia đình, chúng tôi có một đứa con gái ngoan ngoãn, và ký ức cuộc hiếp dâm mãi là nỗi buồn trong tôi…
 

Bình luận mới