[The sweet memories of you...]:Những hồi ức ngọt ngào về em

  • ACHECKERVIET.COM là tên miền phụ khi checkerviet không truy cập được.
    CLICK HERE để truy cập vào kênh telegram của diễn đàn.
    CHÚ Ý: Cập nhật mới nhất v/v đăng ký nhà cung cấp tại checkerviet Xem thêm
Cài đặt VPN 1.1.1.1 khi checkerviet bị chặn
Cài đặt ngay
Chap 40

Quá khứ

Vừa chạy mình vừa lo lắng, nhỏ thì gục đầu vao lưng mình mà thở hổn hển. Tội nghiệp nhỏ qua chắc bệnh sốt này nặng lắm(chả biết gì về bệnh hết nói đại ý mà)

Tới cổng bệnh viện mình thì cứ la lêm kêu y tá đưa nhỏ vào phòng cấp cứu.

Mình ngồi ở ngoài lo lắng suy nghĩ không biết nhỏ có bị sao không. Nếu có bị sao chắc mình cũng ra cầu sài gòn nhảy xuống cho rồi đi chứ cuộc đời mình sống làm gì khi không có nhỏ(chết sao ngồi đây viết truyện được)

Mình suy nghĩ thì cũng tại bọn thằng công tử mà ra. Mình alo cho nhà nhỏ để bà vú biết mà lên chăm sóc nhõ.

Phóng con sh lại trường, suy nghĩ của mình bây giờ chỉ có 1 câu duy nhất:”Tao sẽ giết cả dòng họ tui bây”(nghe có vẽ ác)

Bây giờ mới tiết 4 nên mình lại ngồi vào quán nước bên đường.chờ cho đến giờ ra về. Ngồi vừa vò đầu bức tai vừa uông cà phê. Cứ kêu hết ly này đến ly khác.
Nhìn lại cái bàn thì cũng 5 ly rùi(Đẳng cấp mà) cón 15 phút nữa mới tới giờ ra về. Mình tính tiền lại phóng con sh của nhỏ qua nhà ông Tiến. Đúng là dân giang hồ lúc nào cũng ở nhà.

Lấy xong con tuýt mình lại phóng vào con đường mà tụi nó hay đi qua rùi tấp xe vào lề đứng chờ.

Đứng chờ 5 phút, rùi 10 phút rùi 30 phút. Quái tan trường 20 phút trước rùi sao chưa thấy nó ra. Chờ thêm 1 tiếng nữa mình lại thấy sốt ruột hơn. Không lẽ có đứa báo cho nó rùi à.

Đợi lâu quá mình tính đi về thì tiếng 5 con sh lại vang lên. Chúng nó vẫn là bộ 5 thằng chó đẻ nhưng sau xe nó mỗi đứa còn có 1 con chắc đĩ đây mà. Chúng nó đang chạy thì phóng ra cầm tuýt quất thẳng mặt thằng dẫn đầu. Mấy con nhỏ sau ngồi sau lưng tụi nó thấy có đánh nhau nên lùi vào 1 góc.

1 thằng bị tuýt vào mặt ê ẩm quá nên ôm đầu mà đứng qua 1 bên. Đâu để nó chạy nó vừa né ra mình bay qua nó tung cước ngay bụng nó . THấy như thế chưa đủ e còn quất thêm 1 phát thật mạnh vào ngực nó. Thằng đó ọc cả ra máu.
Đã quánh thì phải cho nó nằm viện cả tháng lun. Bồi cho nó 1 tuýt nữa vào đầu coi như là khuyến mãi(nghĩ lại sao lúc đó mình ác vậy)
“Tụi bây xem thằng này làm gương nhé”
Nói rùi e chỉ vào cái thằng bị đánh mà nằm la liệt ở dưới đất người nó toàn máu.
“Dạ anh tha bọn em”
Bọn nó chạy đi mất mình mới yên tâm vào bệnh viện thăm con nhỏ.
 
Chap 41
Tương lai
Tháng 6/2012
Đưa nhõ đến khách sạn xx trện dường ... mình thì gửi xe còn nhỏ thì nhận chìa khóa
................

“Cho e 1 phòng”
“Zạ chị cho e nhận giấy chừng minh của hai người”

Mình thì móc cái bóp ra lấy ngay cái cm đưa cho cái thằng tiếp tân....Còn nhỏ thì cứ loay hoay với cái bop của mình.... Chắc để quên rùi.

“Này anh bảo lãnh cho chị này được không”
“Zạ được anh”

Thấy thằng nhóc ngập ngừng tính nói gì đó..... Nó đưa chìa khóa cho mình rồi còn nói nhỏ như sợ mọi người nghe thấy.
“Anh có cần dùng b..... a.....o không”
Mình lớ ngớ 1 hồi mới hiểu là nó kiêu mình có cần dùng BCS không ấy mà@@....

“Không cần đâu nhóc”

Nói rùi mình móc tờ 100k đưa cho thằng nhóc. Coi như tk nó biết giúp mình nhưng mình đâu có làm gì đâu.....THằng nhóc cười với mình rùi tiếp tục công việc là làm tiếp tân.
Nhỏ hình như đuối lắm rùi......... Chắc phải vật lộn với bọn hồi nãy nên người cứ loạn choạng như sắp té.

“Có sao không Linh”
“Không sa.....o đâu”
“Đi được lên phòng không”
“Được m à.”
“Vậy tui về đó sáng về thì lấy cm “
“Mai tui qua lấy”
“Thui ở lại đây với Linh một đêm đi”
“Nhưng.......”
“Linh hứa không có dê Cường đâu mà lo”

Suy nghĩ lại 1 thân 1 mình ở khách sạn mà đang say chắc sẽ kêu mấy thằng kia lên “tâm sự”...... Để thằng khác ăn cũng uổng thui mình ăn còn hơn(suy nghĩ tự chế thui)

”Ừ 1 đêm thui nha”

Bước vào phòng mình nằm vật ra cái niệm bắt tv lên Nhỏ thì vào phòng tắm chắc người toàn bụi bặm nên đi tắm thì phải.
Sao cảm giác này giống đi check hàng thế nhĩ..... Nằm chờ gái tắm xong rùi phang nhau..... Xong xuôi đường ai nấy đi à :)) .

Nhỏ tắm không biết sao lâu vậy. 5 phút 10 phút rùi 20 phút.... Thấy lâu quá mình lại đâp cữa ...Cữa không khóa nữa mới đau chứ ...Nhỏ đang ngồi khóc ru ru trong 1 dóc của bồn tắm.... Lúc đó mình không để ý thân thể nhỏ mà chỉ để ý đến tại sao nhỏ ngồi khóc thui ...Ui đúng là cái thân hình mà ngày xưa mình mơ ước đây, sao nó lại gày gò hơn xưa nhĩ.

“Sao khóc thế tắm nhanh cho Cường tắm nữa”
“Hix hix “

Nhỏ đứng dậy tiến lại chỗ mình đang đứng ... Bờ môi của Linh lại chạm vào bờ môi của mình... ĐÚng là cái ngọt của ngày xưa đây mà. ..Vị ngọt mà làm mình nhớ đến tận bây giờ... Phải chi nhỏ không theo thằng Nam thì chắc bây giờ mình sẽ đem lại tiền cho nhỏ được.... SH có, Biệt thự có, TIền có. ..Lúc nào trong bop cũng vài chục triệu..... Ấy thế mà nhỏ lại theo cái thằng Nam chó đẻ ấy để bây giờ nó ct nhỏ. ĐÚng là quả báo mà.
MÌnh đáp trã bờ môi nhõ bằng cách lùa lưỡi qua miệng của nhỏ.... Hai đứa say mê với những vị ngọt của đôi môi nhau..... Mình lùa tay xuống bóp đôi đào căng mọng của nhỏ. Nhỏ rên rĩ những tiếng không thể “dịch” được....

“A....a.a....a...”

Tự nhiên trong thâm tâm mình lại có 1 cái gì đó ngăn cản mình.... Chắc cái thiên thần đang gay chiến với ác quỹ. ....Nhưng thiên thần đã thắng... Mình đẩy nhẹ nhỏ ra và buông 1 câu làm mặt nhỏ có vẽ thất vọng lắm..

“Cường không thể”

Nhỏ chắc cũng quê độ lắm nhưng mặc kệ không lẽ con người mấy năm về trước bõ mình mà bây giờ đòi quan hệ với mình à.
Mình bước lại cái công tắc đèn tắt cây đèn và lại cái giường xem phim tiếp.... Nhỏ quắn cái khăn vào người và cũng lại cái giường mình đang nằm . ..Nhỏ bõ cái khăn ra chắc lạnh lắm đây máy lạnh số 18 mà chứ có ít đâu....

“CHỉ 1 đêm thui a hãy sửi ấm cho e”
“ừ”

Nhỏ nằm tựa vào vai mình mà im lặng.... Mình thấy nhỏ run nên đắp cái mền vào cho hai đứa rùi nhắm mắt ngủ....
Hai đứa cứ im lặng cho tới khi nhịp thở đều đều

Viết tới đây mình lại nhớ đến 1 bài hát của Minh Vương

Đừng làm anh đau


Đừng nhìn anh bằng ánh mắt xa lạ.
Xin đừng nhìn anh bằng ánh mắt vô tình.
Đã bao ngày qua, em cứ lạnh lùng trốn tránh anh.
Rồi khi gặp nhau sao em hờ hững vô tâm.

Có phải em đã không còn yêu anh như ngày nào.
Có phải em đã yêu một người hơn anh.
Sao em nỡ lừa dối đánh mất tình cảm hai chúng ta.
Để khi anh nhận ra thì sự thật đã quá đau lòng.


Vì ngày hôm qua anh đã nhìn thấy em ôm hôn một người.
Lòng đau xót khi anh nhận ra sự thật sao quá trái ngang.
Anh đã thẩn thờ và gục ngã trước nỗi đau vô bờ.
Như muốn cào xé tan nát trái tim anh.

Từng giọt nước mắt cũng không thể xóa được hết những nỗi đau này.
Chẳng lẽ em xem như tình yêu chỉ là trò chơi đắng cay.
Sẽ có một ngày em nhận ra.
Chẳng có ai yêu em thật lòng như anh

.........

Đừng nhìn anh bằng ánh mắt xa lạ.
Xin đừng nhìn anh bằng ánh mắt vô tình.
Đã bao ngày qua, em cứ lạnh lùng trốn tránh anh.
Rồi khi gặp nhau sao em hờ hững vô tâm.



Có phải em đã không còn yêu anh như ngày nào.
Có phải em đã yêu một người hơn anh.
Sao em nỡ lừa dối đánh mất tình cảm hai chúng ta.
Để khi anh nhận ra thì sự thật đã quá đau lòng.



Vì ngày hôm qua anh đã nhìn thấy em ôm hôn một người.
Lòng đau xót khi anh nhận ra sự thật sao quá trái ngang
Anh đã thẩn thờ và gục ngã trước nỗi đau vô bờ.
Như muốn cào xé tan nát trái tim anh.

Từng giọt nước mắt cũng không thể xóa được hết những nỗi đau này.
Chẳng lẽ em xem như tình yêu chỉ là trò chơi đắng cay.
Sẽ có một ngày em nhận ra.
Chẳng có ai yêu em thật lòng như anh

.......

Vi ngày hôm qua anh đã nhìn thấy em ôm hôn một người.
Lòng đau xót khi anh nhận ra sự thật sao quá trái ngang.
Anh đã thẩn thờ và gục ngã trước nỗi đau vô bờ.
Như muốn cào xé tan nát trái tim anh.


Vì ngày hôm qua anh đã nhìn thấy em ôm hôn một người.
Lòng đau xót khi anh nhận ra sự thật sao quá trái ngang.
Anh đã thẩn thờ và gục ngã trước nỗi đau vô bờ.
Như muốn cào xé tan nát trái tim anh.

Từng giọt nước mắt cũng không thể xóa được hết những nỗi đau này.
Chẳng lẽ em xem như tình yêu chỉ là trò chơi đắng cay.
Sẽ có một ngày em nhận ra.
Chẳng có ai yêu em thật lòng như anh
.....

Sẽ có một ngày em nhận ra.
Chẳng có ai yêu em thật lòng như anh
 
Chap 42
Quá khứ

Lại phóng con xe sh của nhỏ đến trước bệnh viện...Nghe bà vú nói là nhỏ vẫn chưa tỉnh...Bác sĩ nói chỉ là sốt siêu vi bình thường thui...Do vận động quá sức nên mới xảy ra tình trạng hôn mê dài...Theo dõi vài ngày có thể xuất viện được.

Không biết ba mẹ nhỏ vô tâm thế không biết con vào bệnh viện 5 tiếng rùi mà chả thấy ba mẹ ở đâu...Sau một hồi truy vấn bà vú thì bả cũng chịu khai ra...Ba thì công tác ở Úc.. Má thì đi chơi với mấy thằng trai trẻ mà dt lein6 lạc không được.

Đúng là ba mẹ của nhỏ vô tâm quá...Mình còn hên là có ba mẹ ở bên chăm sóc nên cũng ăn no mặc ấm. Dù có nghèo hay đủ ăn hoặc giàu đi chăng nữa gia đình đều ở nhà ăn đủ 3 bữa cơm. Không như nhỏ phải tủi thân 1 mình ở nhà ăn cơm...Mà đâu phải 1 mình còn bà vú mà@@.

“Cháu về đi, để cô chăm sóc cho phương được rùi”
“Dạ cháu rãnh bác để cháu chăm sóc e được rùi”
“Thui về nhà lo học hành đi”
Ấp a Ấp úng 1 hồi cũng nói được câu.
“Dậy cháu về nha tối cháu lên thăm phương ạ”
“Ừ”.........

Nghĩ lại sao lúc trước mình không cần nhỏ thì nhỏ lại quan tâm chăm sóc mình đén thế...Bây giờ nhỏ bị bệnh phải nằm trong bệnh viện không quan tâm chăm sóc cho mình thì lại thấy thiếu thốn 1 cái gì đó... Cảm giác hụt hẫn và nhớ nhung vô cùng...Nhớ cái nắm tay ấy...Nhớ vòng tay ấy...Nhớ cái giọng nói dt* ngọt ngào kêu “CHồng iu” (bây giờ nhớ thiệt lun nè)...Nhớ cái dáng người ấy...Nói chung nhớ tất cả ký ức về nhỏ.

Anh nhận ra:


Có biết bao con đường mà sao ta vẫn đi con đường ấy.
Có biết bao nhiêu người mà sao anh vẫn yêu em.
Có biết bao cuộc tình rời bỏ tôi nhưng chỉ buồn thoáng qua.
Nhưng với em không vậy càng bên em anh càng thấy yêu em.

Và anh xin…xin lỗi em có những lần anh đã vội vã.
Mà vô tâm quên mất đi có một người luôn ngóng trông từng đêm.
Và khi anh đau em ở bên luôn cho anh một vòng tay ấm áp
Mà khi em đau anh ở đâu để cho em phải khóc thật nhiều.
Người yêu ơi anh đã sai hãy thứ tha cho anh người nhé.
Vì anh biết chỉ có em sẽ cho anh hạnh phúc trọn đời.

Lỡ nói với mấy thằng anh là nghĩ làm nên tụi nó lại rũ đi đá banh... Đương nhiên phải đi vì anh em cùng xớm nên cái gì cũng phải nghe theo mà... Đi thì có chụp bóng thiệt(em làm thủ môn nhá) nhưng khổ nỗi chả chụp được trái nào hết.
Trong đầu lúc nào cũng nghĩ tới nhỏ..Hậu quả là 5-0 chung cho bọn nó hết 5 chai nên mấy thằng anh cứ liếc mình...Vừa ra khỏi sân bóng đã bị nguyên đám nhào vào bem ...Hên là đánh giỡn chứ không bây giờ có môn mình vào viện nằm rùi...Đánh cứ như bê đê ấy nên mình thương tích chả đáng bao nhiu@@...

Sau khi lãnh hậu quả của cuộc thua ấy, thương tích đầy mình...Mấy ổng lại rủ vào quán nhậu mới ác chứ...Suy đi tính lại mình nhậu thế nào ông ba cũng la nên tốt nhất ngồi uống coca...Cả đám uống bia mà chỉ có mình uống coca công nhận cũng nhục thiệt thui kệ hi sinh vì tiền lương tháng sau...

Về tới cổng đã chạm ngay mặt của ông ba....Vãi thiệt..Không uống bia là quyết định đúng đắn nhất của mình..KHổ nỗi mỗi lúc mình đi chơi lại bị ổng tra hỏi này nọ nữa...

“Mày đi đâu giờ này mới về thế”
“Zạ con đi đá banh với mấy anh hàng xóm tí mà”
“Đá banh gì mà 5 6 tiếng thế”
“Zạ tại đá mê quá nên quên giờ giấc”
“Ừ lo học hành là chính đấy”
“À mà ba ơi con hết cái ấy ấy rùi”
“Là cái gì”

Nói rùi mình chìa tay ra búng búng...Đúng là mình dại thiệt làm dỵ ăn tán có ngày..Hên là hôm nay ổng vui nên móc ngay cái bop đưa mình 10 tờ polyme xanh

“TIền tiêu tháng này đấy hết đừng xin nữa nhá”
“Dạ ba là nhất”
“Lên tắm rửa xuống ăn cơm”
“Mà ba ơi tí con lên bv thăm nhỏ bạn”
“Bạn hay bồ đấy”
“bạn mà ba”
“Ừ”

Phóng lên lầu tắm rữa, mình hôm nay mặc đồ giản dị tí sợ người ta nói mặc đồ bảnh thế... Chọn ngay cái áo thun đen có hình đầu lâu(áo đôi của mình với nhỏ) quần rin mang con bata vào nhìn cứ như là đi kua gái(giản dị lắm ùi đó bt phải mang docter và somi nhìn mới đẹp )

Xuống ăn cơm nói chuyện với hai ông bà tí cũng đã 7g hơn .... Thui thì xin ổng bả vào thăm nhỏ cái rùi tính... Phóng con sh đến bệnh viện... Hôm nay không biết ngày gì mà gặp con nhỏ ấy đến 2 lần...Là con Phụng chứ ai đẹp, giàu chắc thuộc hạng chảnh@@..

“Á dân hổ báo đi đâu đây”
“Mà mặc đồ đẹp thế chắc lại kua gái”
“Con sh của ai đẹp thế”

Bó tay làm như mình là thánh ấy cứ hỏi mà không biết ngừng...

“Hỏi xong chưa”
“Rùi, í quên “

Nhỏ bụm miệng lại cười, úi vl ra có cái răng khểnh với má lún đồng tiến...Chắc đi thi người mẫu cười của VN là giành giải chắc lun.

“Người gì hôm qua lạnh như băng hôm nay nói nhiều thấy ớn”
“Kệ tui”
“Câu 1:đi vào bv”
“Câu 2:có bx rùi không cần kua ai”
“Câu 3:của bx tui”
“Được chưa”
“Bx ông là con Phương đúng hem”
“Ừ”

Nói xong mình bỏ đi lun để lại con nhỏ với vài lời ú
 
Chap 43
Quá khứ
Nói xong mình bỏ đi lun để nhỏ ở lại với vài lới ú ớ chưa kịp phát ra… Mie không biết ngày gì vừa tới cổng bệnh viện đã gặp đánh nhau..Mình thì không để ý nên lãnh lun cái cùi chỏ vào mặt…Má nó không để ý nên mới lãnh thui chứ không anh né như siêu nhân

Cái bọn chó này không thấy mình đứng đây nên không xl mà... Lúc đó nóng quá(ức chế mà mấy bác) nhào vô tung ngay cước vào cái thằng cho mình ăn cù chỏ…Tưởng đánh vào thằng này sẽ có bọn kia binh mình… thế mà cả đám nhào zô mình…Mie 5 thằng chứ có ít đâu(thằng kia nằm vì cước của mình roài)

“Cai dis mẹ mày là thằng chó nào đánh bạn tao thế”
“Dạ tại nó đục cùi chỏ vào mặt e”
“Mie thie thui làm gì cước nó ghê thế”
“Zạ tại e đau quá làm liều”
“Liều con mẹ mày chứ liều ăn đấm giờ”

Mie bị nói ức chế nha nó tưởng mình hiền đây…Thui kệ có bệnh viện kế bên cùng lắm là vào đó nằm tí rùi về@@..

“Zạ anh tha e”
“Mẹ đếu tha gí thết”
Mình bước lại gần nó.
“Không tha hã, không tha thì ăn đấm thui”

Mình dùng hết lực bình sinh tung 1 cú đấm gọi là chuẩn như lê duẩn… Máu mũi nó bắt đầu chảy…Nó đứng ôm mũi cho bọn kia xong lên đánh mình… mie còn 4 thằng sao đánh đây ta…

Cùng lắm vào hòm mà nằm…Suy nghĩ vậy mình lạì bay vào thằng gần nhất cho nó ăn cú gạt chân…Mie nhìn thằn này to lắm thế mà gạt chân cái té không thấy mặt trời lun…thằng tiếp theo kế bên mình…

Vừa đứng dậy mình cho 1 đá vào hạ bô nó(tính không đá hạ bộ đâu tại cái chân nó phang dại ấy mà)…Lần đầu tiên đá hạ bộ nó nên mình đứng suy nghĩ mà quên 2 thằng chó ấy đang up short mình…Hậu quả là lãnh luôn 1 đấm 1 đá vào mặt và bụng… Mie ghét nhất cái bọn up short…

Đang sắp chết vì cú đá nghẹt thở của tụi này thì có ai đó giúp mình…Chắc những người quanh đây thui…Ngó đầu lên thì 2 thằng ấy nằm chèm bẹp…Mình cũng chẳng biết là ai…Thui kệ cảm ơn tiếng…Hỏi ra mới biết bạn con nhỏ thấy mình bị đánh nên giúp thui mà…Mình cảm ơn bọn đó xong cùng tụi nó vào thăm nhỏ.

Ui đúng là đoàn quân đi thăm người bệnh có ít nhất 30 đứa chứ chẳng chơi…Bệnh viện là nơi chữa bệnh, nghĩ dưỡng thế mà tụi nó lại làm ầm trời 1 góc…Mình không bước nỗi nên giờ bọn bạn của nhỏ nhìu mình đi.. Có vài cái đá mà đả tê tái mặt mài…Hên là có mấy đứa con gái dìu mình nên cũng được an ủi phần nào vì da con gái mền mà@@...

Bọn nó vào thăm còn mình vào 1 chỗ cho bác sĩ băng bó, cũng chả có gì nhìu…Mình muốn tâm sự riêng với nhỏ nên chờ cho mấy đứa bạn nhỏ về đã…Thay xong ngồi đợi đến 30 phút mấy đứa đó mới chịu về…Con bạn nó còn nháy mắt với mình.

Mình vào thấy mặt nhỏ cũng bớt xanh xao hơn hồi trưa rùi…Chắc được bác sĩ chăm sóc nên nhỏ bớt sốt rùi.

“Zợ khỏe chưa”
“Rồi, chồng có đi học hem vậy”
Giọng nhợt nhạt nha tại viết nên không miêu tả được
“Có, đưa zợ zô là chồng đi học”
“Hi, chồng phải cố học sắp thi rùi”
“Biết rùi nói mãi”
“Mà zợ khỏe chưa”
“Rùi, zợ khỏe lắm nè”
“Cố gắng khỏe còn đi chơi với chồng chứ”
“zạ”
“thui chồng về đi tối rùi mai còn đi học”
“Ừ”
“Dậy chồng về nha pp zợ”
“Ừ pp chồng”

Mình phóng con sh nhỏ về… Do mệt quá nên nằm vật xuống giường rùi ngũ lúc nào không hay… Lại kết thúc 1 ngày nữa ngày mới rùi sẽ lên
 
Chap 45

Quá khứ

Từ hạt nắng len vào khung cữa sỗ đã rỉ sét vì thời gian…Lại một ngày mới lên không biết sẽ có chuyện gì xảy ra…Nhỏ đúng là tin mình thiệt…Tối qua mình đưa con sh lại cho nhỏ thế mà nhỏ không lấy còn bảo mình lấy chạy đi không ai cấm đâu

Tắm rửa, đánh răng lại theo thói quen hằng ngày là vào gương chăm chút cho bảnh tí có zợ rùi mà:))… Mang con bata đen vào rùi mình lại xuống ăn sáng cùng bà má…Không biết sao dạo này mình hiền thế...Nhớ hồi xưa mỗi lần có chuyện hay nản việc học là lại trốn học đi chơi..Hậu quả của các việc trốn học ấy là những trận đánh thừa sống thiếu chết của ba.

Ông ba lại hõi mình:

“Mày học sao rùi”
“Dạ thưa ba con học bình thường”(Dạ thưa ghê chưa mấy bác thấy em gương mẫu hem)

Mấy ông bà cũng thấy lạ lạ vì mình sao hiền thế không biết(tình yêu đến nó thế mà mình hiền bữa giờ mà).

“Ừ mà học bình thường là sao”
“Dạ con học tốt hơn, chăm siêng hơn”
“Sax bà à cho tui cốc nước, sao hôm nay thằng này nó sao sao ấy”
“Con như mọi ngày mà ba=.=”
“Thui không giỡn nữa chừng nào con thi”
“Dạ khoảng tháng nữa ba”
“Ừ thế thì chăm học vào và bớt ham chơi nha”
“Dạ”
“À mà 2 tuần nữa chúng ta sẽ chuyển nhà”
“Thế hả ba”
“Ừ”
“Zậy là sắp có nhà mới ở rùi khỏi ở nhà này”
“E..hèm”
“Thui con đi học đây “
“Ừ đi học cho tốt đó””
“Dạ con biết rùì”

Phóng con Sh đi sao hôm nay mình lại thấy yêu đời kì lạ, những cô gái lại cứ nhìn mình bằng ánh mắt hâm mộ cũng đúng thui …Một thằng nhóc như mình chạy novou gọi là được rùi bọn nhóc toàn đi xe đạp thế mà mình lại ngồi trên con SH mặc đồng phục thì cô nào không nhìn cũng uổng…Lại bước tới 1 ngày không có nhỏ kề bên mình đùng lần có thiếu hốn thiệt nhưng mình vẩn chăm siêng đấy thui…

Không biết mặt mình dính lọ lem gì không mà các bác 12 cứ nhìn mình thế nào ấy…Không lẽ bọn này bị “Bóng” thấy mình đẹp trai quá nên nhìn…Không phải vậy mấy con nhỏ lớp 12 cũng nhìn mình chắc có chuyện gì rùi…Mình phóng vào cái thằng đang nhìn mình gàn nhất…Nắm cổ áo nó lên hỏi ... Nghi lại sao không biết mình hổ báo thế@@...

“Có chuyện gì”
“Đâu có gì dâu”
“Sao tụi bây nhìn tao”
“Thích thì nhìn thui”
“Cái đez, thằng này láo”
Mình bum vào đầu nó 1 cú…Mie cái thứ bê đê đánh cái đã ôm đầu míu máu.
“Tao hõi có chuyện gì”
“Dạ…dạ…dạ”
“Nói mẹ đi cứ up up mở mở”
“Dạ..d…a…a”
Lại 1 cú đấm từ mình cho nó…Cú này có phần mạnh hơn nó lại ôm cái đầu mà khóc thật..
“Thằng Minh đòi đánh mày”
“Thằng Minh là thằng chó nào”
“Nó là đại ca khối 12”
“Nó đâ…”

Vừa chưa nói hết câu đó đã bị cái nhéo tay thật đau…Cứ tưỡng mấy đứa con gái binh thằng chó này nên mình quay lại vừa chửi..
“Mẹ con nào đó”
Sax thì ra là bà cô giám thị xong đời cô lựu rùi chơi dại thiệt…Kiểu này vào giám thị viết bảng kiểm điểm với mời phụ huynh đây mà…Kiểu này ông ba cắt tiền lương là chắc..

“Ha, dám chửi tui mà cón đánh lộn nữa “
“Vào phòng giám thị với tui”
“Dạ”

Mình vừa úp mặt xuống vừa vào phòng giám thị…Mie nó sao xui thế đáng lẽ giờ này bả chưa có ở trường mà sao ở đâu ra lù lù hay thế…

“Gọi phụ huynh đến”
“Zạ”

Lấy cái điện thoại bả đưa mình liền suy nghĩ nên gọi ai…Haz vãi gọi cho ông ba thì không được lở ổng cắt tiền lương là nhịn đói…Má thì khóc nhiều rồi mình không mún má bùn thêm thế là điện cho ông Tiến…

“Alô chú à”(giả bộ cho bả biết thui)
“Chú nào mậy anh nè”(hên là không mở loa nên bả cũng không nghe)
“Lên đây có giám thị cần gặp ạ”

Mình thường bàn tính với ổng là mỗi lần bị dậy là điện kêu ổng nên ổng cũng hiểu ra nên liền đổi cách xưng hô…

“Ừ chú lên liền”
Tắt máy quay qua bà cô:
“Zạ chút chú con qua liền”
“Sao không phải là ba hay má”
“Zạ ba má con giờ này bận rùi”
“Ừ”
Hên quá xém nữa bị bả phát hiện mình kêu ông TIến…Bả mà bắt gọi cho ba mẹ chắc mình xuống hòm nằm sớm chứ không phải 50 năm sau@@...Ngồi đợi 30 phút mới thấy ông TIến lẻo đẻo tới…
“Zạ chào cô”
“Ừ chào anh”
“Anh có phải phụ huynh em Cường”
“Zạ phải nó sao thế cô”
“Nó đánh nhau với bọn lớp 12”
“Cái thằng này học không lo học chỉ biết phá”
Ổng nói xong cho mình cái nhéo rùi còn nháy mắt nữa chứ…Mẹ nhìn cái tay như thế mà nghĩ sao nhéo mình đau bỏ mẹ….

“Dạ cháu nó biết lỗi rùi cô bõ qua..”
“Dạ anh chỉ cần viết cam kết thui”
“Ừ đưa tui viết cho rùi tui còn về có nhiều công chuyện quá”
“Đây anh”

Ông Tiến loay hoay một hồi cũng viết xong cái bảng cam kết… Ổng đi ra mà còn nháy mắt với mình đợt 2…Rùi hiểu chầu bia chứ gì…Thà dậy còn hơn chứ không lại mất tiền lương rùi khổ..

“Rùi lên lớp học đi”
“Zạ”
“À cô cho con xin cái giấy vào lớp”
“Đây gớm dân quậy mà cũng cần giấy nữa sao không trốn vào”
“Dạ sợ bị ăn đòn nữa”

Nói xong mình tranh thủ khoe cái nụ cười tỏa nắng với bả(giờ mới nhận ra cái nụ cười này vì năm lớp 9 10 toàn lạnh lành ủ rũ nên chả biết)
Phóng lên lầu rùi đi vào phòng học như chưa có chuyện gì… Đã qua tiết 2 rùi cơ à khỏe qua đươc môn Sử đầu tiên…
Bọn kia thấy mình xin vào lớp nên cứ nhốn nháo cả lên cũng phải tự nhiên đấm thằng lớp 12 phù mỏ@@.

Ra chơi:

Vẫn cứ mấy ánh mắt đó lại nhìn mình…Thui biết được vấn đền rùi thì tốt nhất im lặng mà chơi chứ hổ báo giống lúc nãy lại lên phòng giám thì là chết tập 2…Vào lớp mình lại ngồi vào bàn lấy tập ra..Tự nhiên móc ra 1 tấm giấy có đề;

“Mày là Cường phải không, có gan thì lên sân thượng gập tao lúc ra về nhá”

Mie không biết thằng nào ngu thía viết chữ gặp thành gập đúng là ngu mà…Mình vẫn bình thản ngồi học như chưa từng có chuyện gì xảy ra…Hồi đó giờ gặp nhiều chuyện như thế rùi nhưng chả lúc nào bị đập tơi bời mà toàn em đập bọn nó@@.

Tùng…Tùng…Tùng tiếng trống lại vang lên báo hiệu giờ ra về của các học sinh…Bọn học sinh cứ như ông vỡ tổ vậy chỉ có 1 thằng nhóc đang ngồi cười nữa miệng(mình chứ ai).

Bước lững thững lên cái sân thượng của trường…Nơi đây là nơi chuyên xảy ra trận đánh phải nói là thừa sống thiếu chết..Một thằng nhóc như mình vừa bước đi vừa cười nữa miệng không biết là bảnh cỡ nào gái nhìn vào không biết phải hâm mộ ra sao…

Em xin nói luôn tiêu chí của các bạn gái khi chọn bạn trai nì ai thích thì like nha:
1.Giàu(yếu tố lớn nhất vì giàu có thể đem lại nhiều thứ cho cô gái)
2.Dáng cao, mặt mũi dể nhìn cũng được baby thì càng tốt.
3.Hổ báo(có nghĩ là phải có chút danh tiếng về đánh nhau ở trường)
4.Giỏi thể thao(môn nào cũng được đội trưởng càng tốt)
5. lạnh lùng 1 tí( lành lùng nhiều cũng được vì các cô gái càng tò mò hơn)

5 yếu tố nói trên là quan trọng nhất nên các bác trai cố đạt được 2 yếu tố trên là mừng rùi vì đạt được 5 yếu tố trên phải gọi là đếm trên đầu ngón tay.


Sân thượng:

“Kì này nó sẽ chết với tao”
“Cho nó chết cho em “
“À mà hồi sáng mày bị nó bem cho 2 cái ngay mặt à”
“Dạ, tại e nhịn thui chứ không nó chít với em”
“Ha ha tại mày ngu không biết đánh lại”
“Da mốt gặp nó em bem cho trận “
“Nói phải làm nhá”
Đó là thằng Minh, dân hổ báo của cái trường NTB mà nhiều trường khác phải nể…Còn kế bên là thằng hồi sáng bị mình đánh và 5 đứa nữa…

Mình bước lên từ cầu thang không một chút run sợ mà còn cái điệu cười nữa miệng mới học của ông Tiến @@
“Có phải thằng đó không”
“Dạ phải”
“Ừ cũng gan 1 mình mà dám lên đây”
“Thằng này cũng gan thịt không hổ danh là người đã đánh trọng thương thằng Nam “
Thằng đại ca nhìn qua e và nói:
“Mày là Cường phải không”
“Ừ”
“Mày dám solo với thằng này không”

Nó nói xong đầy ra 1 thằng cũng gọi là to con trong cái đám đó… Mie chuyện nhỏ 2s là anh xử đẹp nó rùi.
“Chỉ sợ nó không chịu nỗi 1 phút thui..”
“Mie thằng chó nói gì đóa mún ăn đòn mà”

Nói xong nó xong lại chỗ mình đang đứng tung 1 cước, mình vẫn đứng cười(làm dáng tí vì có vài đứa con gái nữa mà)…Đợi đến lúc nó gần tới mình né sang bên rùi đạp vào eo nó 1 cái trong khi nó vẩn còn đá..Do cú đá có lực né nên thằng đó bị bay sang góc tường..
Thằng đó nằm ôm cái bụng mà rú lên từng hồi

“Đại ca nó xử thằng nay chưa đến 30s”
Trên mặt thằng đại ca cũng có chút mồ hôi.
“Cùng xong vào cho tao”

Ơ cái dis 10 đứa chứ ít à…Đúng là trời con thương mình nên kế bên cái sân thượng có cái chỗi chạy lại đó với cây chổi xuống… Nhắm vào bọn nó mà quất…Nhưng rùi cũng không đánh lại bọn nó vì bọn chúng quá đông đúng là sai lầm của mình mà.

Bổng có một bóng người......................................................................
Đố các bác: Ai tới cứu em
 
Chap 46
Quá khứ

Bỗng có 1 bóng người………8->

Nhìn kĩ lại thì ra là mười mấy đứa chứ không phải là 1 đứa(Không nhìn kĩ được vì lúc đó rối lắm, bị ăn đòn nhừ xương mà mắt mờ hết)…Thì ra là con phụng và mấy thằng bạn trong lớp… Mie tụi nó đứa thì cầm chỗi Đứa thì cầm cái hốt rác… Làm như là đi đánh giặc không bằng..L-)

“Đập tụi nó cho tao, dám đánh thằng Cường lớp tao à”

Thằng bòm ngựa la lên:~X(
Chít bọn này rùi bọn trong lớp mình đúng là có tinh thần đoàn kết…Thấy a e trong lớp bị đánh là ra tay nghĩa hiệp giúp cho thằng đó…Mình thì hơi đau nên chả biết nó đánh thế nào chỉ biết khoảng 5 phút bọn thằng Minh bị đánh đến ra cả máu…Công nhận bọn lớp mình đánh ác thiệt.
Thằng bòm ngựa chạy lại đỡ mình lên:

“Có sao không mạy”
“Có”
“Có ở đâu”
“Chả ở đâu”(cười :D)
“Mày giỡn hoài có bị gì tao đứa zô bệnh viện này”:-&
“Không sao mà, chỉ đau vài ba chỗ thui”
‘Ừ vậy đi về”
:D

Đứng dạy mình lảo đảo đi về…Vừa đi tới cầu thang mình đã ngã…Không biết vì đau quá hay vì bọn nó cho ăn đòn nhiều quá mà mình té đập đầu vào cái bình chữa cháy…Mie nó đau thấu xương chứ giỡn.:((

“Có sao không mạy”
“Không sao”
“Bạn ấy ấy ơi”

Nói rùi nó nhìn qua con Phụng.

“Ơi”
Phụng trả lời:
“Làm ơn chở thằng này về dùm”
“Ừ”
“Người gì mà lạnh thấy ờn”
“Xì”
Nói xong con Phụng lại đỡ mình lên…
“Có sao không nhóc”

Ẹc không biết nãy giờ bị nói câu này mấy lần rùi#-o

“Đã nói là không sao mà”
“Hỏi quài”
“Ũa mà sao mọi người bít tui bị đánh vậy”:x
“Vậy mới hay”
“Nói đại đi”
“Là vậy nè ra về con bạn ông nó rũ qua lớp chơi, tui thấy ông cứ cười như thằng điên mà còn bước đi từ từ lên sân thượng”
“Đoán biết có chuyện gì tui lại chỗ ngồi của ông, thấy có mãnh giấy ghi …. Nên chạy đi tìm người giúp”^#(^
“Hên là chạy ra cỗng trường còn có ông Bòm ngựa này đứng chờ với vài người bạn”8-|
“Thế là chạy lên sân thượng thấy ông đang nằm cho tụi nó đánh”:((
“Rùi cả đám mới chạy vào giúp ông đấy”
“Tk bà nha”
“Chuyện phải thì giúp thui”
“Ừ”
“Ế mà tui giúp ông thì phải trả ơn chứ”
“Bà thích cái gì”
“Tui thích ăn kem này, shoping…..nhìu lém nhưng trước tiên ăn kem đã”
“ok tui chở bà đi ăn kem”
‘Đi được không”
“Được mà”
“Tui sợ ông đi không nỗi rùi ai chở tui đi ăn kem =.=“

Ặc cứ tưỡng nó lo lắng cho mình, thế mà sợ mình bị gì không chở nó ăn kem bản lĩnh thiệt…Lại ra ngoài lấy xe bây giờ cảm giác đau mới bắt đầu…Những cú đá vào khắp thân thể bắt đàu nhức nhối...Hồi nãy cảm giác đau chỉ thoáng qua thế mà bây giờ giống như sắp xuống hố ấy nhưng mình vẫn làm mặt lạnh...Đứng trước con gái mà cứ than đau ôm bụng ôm đầu thì dễ mất điểm lém.:-t

Dắt con Sh ra thấy thân thể mình bắt đầu lão đảo...Chắc con Phụng cũng nhận ra việc đó nên hỏi mình::">

“Cường sao thế”
“Mệt tí ấy mà”:)D cười )
”Ừ nếu mệt thì về cũng được”
“Thui để tui chở bà ăn kem”
“Mệt thì về mà nghĩ “
“Không sao đâu mà”
“Tui cũng đang thèm kem ăn tí rùi về”
“Ừ”

Phóng con Sh đến quán kem trên đường ABC , tự nhiện thấy miệng có nước...Quái mình có khóc đâu mà có nước mắt...CHấm thử 1 miếng trên tay thì ra là máu...8->

“PHụng ời có giấy hem”
“Có đây”
“Đâu có sẵn thế”
“Con gái phải thủ trước chứ”
“Ừ”

Nói xong mình cầm khăn giấy của nhỏ Phụng lên lau cái vết máu đang dính trên miệng...Mie vừa lau xong lại chãy nữa không biết hôm nay sao yếu thế nhĩ không lẽ hết gân rùi à(bây giờ vẫn còn gân bt=)) )...Kêu 2 ly kem ra chĩ thấy nhỏ ăn ngốn nghiến còn mình ngồi ôm bụng vì đau.L-)

“Có cần tui chở về không”
“Cần, tui đau quá”
“Ừ đợi xí”

Sau 3 phút vật lộn nhỏ Phụng cũng quất hết 2 ly kem....”Về”...Leo lên con Sh vừa ngồi xuống thì mình ngất và dựa nhỏ lúc nào không hay, mình còn tí cảm giác là đã chạm vào cái gì đó mền mền....:-ss

Nhưng những cử chĩ ấy đã không lọt khõi tầm mắt 1 người và kéo theo nhiều truyện dở khóc dở cười...............................=D>
 
Chap 46

Hiện tại

Tháng 6/2012

Từng hạt nắng lại len vào khung của sổ của khách sạn 3 sao… Không biết tại sao lại gọi là 3 sao nhĩ…Chắc tại nó đẹp thui chứ ngoài ra chả có gì gọi là 1 khách sạn 3 sao@@.;;).
Quay qua Linh thì Linh vẫn ngũ(Từ bây giờ xưng tên nha riêng Phương Thì xưng là nhỏ)vẫn không mặc quần áo@@…Khuôn mặt ấy vẫn không thay đổi…Vẫn Thân hình da trắng nhưng khác là mái tóc tomboy nhìn toát lên nhiều cá tính của Linh.X_X<):)

Linh ngủ như một thiên thần …Người ta nói dù con người đó có ác cở nào có tâm địa thế nào nhưng khi ngũ cô ấy là một thiên thần đối với những thằng con trai chúng ta… Linh cũng thế nhìn đáng iu làm sao…Nghĩ thế nhưng mình vẫn giả bộ ngũ… Mắt chỉ một một con còn coi kia nhắm tịt:-s

“Anh giả bộ ngũ à”
“Ừ”
“Ngũ ngon hem”

Haz hôm qua thì lạnh lùng lắm thế mà mới sáng đã hóm hỉnh vui tươi như gái 16 vậy…Đã 20 rùi chứ bộ đâu có ít đâu:-j

“Không”
“Sao không”
“Thì hiểu là không được rùi”
“Sao vậy anh”
“không sao hết mà”
“Hay là thấy em đẹp quá mà không làm gì hết nên ngứa”
“Hừ”
“Đây không cần nhá”
“Sạo thích thì cho làm đó”
“Thui không cần đâu”
“Đi mà E năn nỉ đó”
“Đã nói là không”
“Có bánh sẵn mà không nếm nhá”
“Mốt đừng có hối hận”
“Ừ”(thật ra cũng mún lắm nhưng sợ zợ@@)
“Thui e đi tắm đây ở đó mà lim dim đi”
“Ừ”

Lịnh chạy vào tắm, hai cái mông cứ lắc lư chắc mún dìm hàng mình lần chót đây mà..=))
Lại ngồi dậy bật tivi coi…Hẽm biết mình nghiện tivi với máy tính từ khi nào… Cứ ngồi chán chán lại quơ cái ti vi hoặc con chuột để vào Game@@...

20 phút sau cũng thấy Linh ra… Vl đúng là con gái tắm lâu khũng khiếp mình thì 2 phút đã xong…:!!
“Giờ đi đâu 8g sáng rùi đó”
“Ăn sáng đi”
“Thui”
“Về đi”
“Ăn bánh canh đì mà, em biết 1 chỗ ngon lắm”
“Ngon thì ngon nhưng đang mệt”(về gõ chap ấy mà)
“Sạo mệt gì”
“Đã nói là mệt mà”

Mặt Linh lại đặc sệt chắc lại thất vọng về mình đây thui kệ về gõ chap là chính.o:)

“Nhà ở đâu”
“Ở ……”( e Không nói được nha mấy bác sợ mấy bác lại dìm hàng e là khỗ)
“Nhà lúc đó của tui ấy”
“Rùi cũng gần ngồi cho chắc nhá”
“Rùi mà chạy đi”

E phóng với tốc độ 60km/giờ… Như vậy là chậm rùi vì chạy xe thì 100km/giờ mới gọi là chuẫn@@..Linh ngồi sau mà run hết cả lên chắc vì buổi sáng ở sài gòn hơi lạnh tí …20 phút sau mình đã đứng trước căn biệt thự của nhõ. Vẫn là cái biệt thự như xưa chỉ khác là nó đã cũ theo thời gian.o:)

Mình lại phóng về nhà mình Chơi au và viết truyện cho a e lx. Đúng là chán thiệt vì hôm nay ở nhà… Up chap cho mọi người thì nhìn lại cũng đã 11g hơn …ăn cơm tắm rữa thấy cũng đã 11g20 hơn..…lại chán thế là lại ngồi vào con mấy tính viết truyện tiếp.:-B

Up xong hai chap cũng đã 1g40 hơn …Không biết sao mệt thế chắc sức lực mình có hạng@@...Thế là nằm lăn ra ngũ lúc nào không hay…

Tĩnh dậy nhìn lại cái đồng hồ cũng đã 4g rùi…Chả có gì làm thế là lại phóng lên con máy tính viết truyện tiếp …Đang gõ thì tự nhiên có điện thoại, số lạ.

“Alo ai thế “
“Tui nè”
Quái con nào thế mà mới zô đã xưng tui nè@@
“Tui là ai”
“Linh chứ ai”
“Ũa sao bà biết số tui”
“Hôm qua trong khách sạn Linh có nhắn qua”
“Ừ”
“Mà gọi có chuyện gì”
“Đi chơi tí đi”
“Chi”
“Chán wá”
“Ừ đợi tí tui thay đồ đã”

Chạy vào nhà tắm thay cái áo tay dài với quần rin…Phóng con ecxiter qua nhà Linh…Móa mỗi lần qua căn nhà này là mỗi lần choáng…Công nhận to thiệt, to hơn cả cái biệt thự nhà chú mình gấp 2 lần…Ước gì được ở trong đó chết cũng chịu@@=))

Sau 10 phút chờ đợi cũng thấy Linh đi ra…Làm ăn kiểu gì giờ này mới thấy mặt…

“Sao lâu vậy”
“Con gái phải sữa soạn chứ”
“Èo điệu quá”
“Kệ tui”
“Giờ đi đâu”
“Đi xem phim rùi ăn KFC hé”
“Thui tui nghèo không có tiền bao đâu nhá”(Anh mua 50 vé còn được nhá@@)
“Tui làm chủ xị là được chứ gì thui đi lẹ nào”
“Ừ”

Phóng con ecxiter đến CT plaza…Không biết đi đâu chứ vào đây coi phải lên tận tầng 10…Kêu lên galaxy ở Hồng Đào cho gần thế mà không chịu làm chạy một hồi mới tới

Vào chọn bộ phim kinh dị coi mà phim này chả có gì gọi là kinh dị cả vì mình có coi đâu ….Tối thui vẫn cố kím gái mà ngắm chứ mình không thích kinh dị cho lắm…THích hài với hành động cho lành…

Ngồi Vật lộn hơn 90 phút xong bộ phim đỡ khổ…Lại chạy qua kfc ăn gà nữa…Con Linh cứ làm như mình là oxin không bằng, quảng cho 500 rùi kêu đi mua gà đem lên trên cho nó…Thui kệ con trai không chấp nhất cứ đem lên cho lành.

Ăn xong chở con Linh về xong mình lại phóng về nhà viết chap cho a e …Viết chap xong up cũng đã 10g30 hơn nói xi per với a e lx mình cũng thăng lun…Ngũ sớm mai còn đi học nữa..Đã 15 ngày không đến lớp rùi mai đến cho có@@.

Sáng sớm vào thay cái áo tay dài với cái quần rin(ghiền áo tay dài mỏng)….Phóng con ecxiter đến lớp, hôm nay ai cũng nhìn mình 1 cách khác lạ chắc hot boy nó dậy…Đẹp trai nhất cái trường đại học mà@@…Mình học cái nghành về kinh tế nên nhìn đâu cũng mọt sách là nhiều chứ gái đẹp quá hiếm@@....

Đang ngồi cặm cụi cái bánh mì(đời sinh viên mà)thì lại có tin nhắn của ai đó gửi lại…Thui kệ chắc mấy con vũ trường rũ mình tối nay đi chơi chứ gì…Đang tu nên cứ từ từ ăn hết bánh mì đi rùi tính…Móc cái điện thoại ra thì nhận được tới 3 tin nhắn của con Linh và con nhỏ mới quen trong vũ trường …
Tin con Linh là:

“Dậy chưa tui nói cái này”
“Chưa dậy à chút dậy gửi tin cho tui nha”

Tin con nhỏ mới quen:

“Sao lâu quá không thấy vào vũ trường em thế, cố gắng tối nay tới chơi em thưởng cho.Iu anh nhìu lém chụt”(choáng)

Bà này ghê thiệt mình mới quen có vài ngày trước thế mà iu anh nghe thấy ghê…Chắc tối nay mình chốn lun chứ chả giám đến cái vũ trường của nó chơi quá…

Vào ngồi chơi tí thì cũng đến giờ vào học…Mình cũng trốn xuống bàn cuối(đi cho có mà) móc con 2700 ra ngồi nghe nhạc…Lúc đó khoái nhất bài lời anh muốn nói và mấy bài nữa của nhóm the men…Nghe mà phê lòi ảo ngũ lúc nào không hay.
 
  • Like
Reactions: Anhthichdit1979
Chap 47
Quá khứ

TĨnh dậy thấy mình đang nằm trong 1 căn phòng thật lớn...Nhìn lại thì mới 1g dêm thui”NHà ai thế nhĩ”.,,Nghĩ thế thui sao mình đoán được...Kế bên có 1 cô gái đang nằm thở điều điều với bộ đồ ngũ...Bõ mẹ rùi không biết mình đã ngũ với ai thế.

Tá hỏa 1 hồi thì mới nhớ ra hôm qua con Phụng chở mình về không lẽ đây là nhà con Phụng...

“Phụng ơi”
“Phụng.............”
Mình vừa gọi mà vừa lay con nhỏ...
“Gì thế mới 1g để tui ngũ”
“Ngủ gì “
“Ở đây là đâu”
“Nhà tui”
“Sao tui nằm ở đây”
“Ừ thì tui đưa ông về nhà”
“Ủa sao lại ở nhà bà”
“Ờ thì đang tính chạy về nhà ông, giữa đường quên là có biết nhà ông đâu thế là tui chở về nhà tui ngũ đở”
“Tui ngủ mấy tiếng rùi”
“Ừ thì hơn nữa ngày”
“Cái gì. Nữa ngày”
“Có sao đâu”
“Chết rùi làm sao ăn nói với cha mẹ đây”
Móc con điện thoại ra có đến 16 cuộc gọi nhỡ và 7tn của nhỏ...Mie ơi kiểu này thế nào cũng tiêu đời cho coi...

Lại alo cho nhỏ, tiếng nhạc chờ cứ vang lên...2 cuộc đầu nhỏ không bắt máy...Phải tới giữa cuộc thứ 3 nhỏ mới chịu bắt máy với mình.

“Alo zợ à”
“Hix hix hu hu”
“ZỢ khóc à, sao thế “
“Sao gì kệ tui”
“ZỢ đau à”
“Đau gì “
“TÍt tít tít”
Ặc nhỏ tắt máy với mình sao....Gọi lại gần chục cuốc nhỏ không nghe, sao thế nhĩ mình đâu có làm gì nên tôi âu(ngũ với con này mà không có tội à hên mà chưa làm gì nếu làm gì có nước về cặp đất mà ăn).

Thui kệ gọi cho ông ba thông báo tình hình đã...
“Alo ba à”
“Mịa mày đi chơi giờ này mới điện về à, mai về tao sẽ cho mày 1 trận nhừ tử”
“Ba à, nghe con giải thích cái”
“Rùi mày nói đi “
“Dạ con bla blo”
“Rùi hiểu”
“Vậy là mày bị xỉu rùi bạn mày chở về nhà nó”
“Dạ sáng con về trình diện=.=”
“Ừ giữ sức khỏe, sài gòn dạo này nhìu bệnh lắm đấy”
“zạ”
Haz đúng là cha thì có khác...Luôn luôn mắng mình để mình tốt hơn nhưng luôn luôn quan tâm đến mình...A e nào chưa hiều thì nên theo 1 khóa tu ở chùa hoằng pháp...Hồi 18 e cũng hơi nông nổi nên đánh nhau miết..Thời 18 phải nói là rất huy hoàng giờ nghĩ lại con thấy thương cha mẹ nhiều vì lúc đó cha thì chạy án, mẹ thì tối ngày cứ rơi nước mắt vì mình...Nên ông ba đưa mình vào khóa tu mua hè...

Từ ngày vào khóa tu đó mình học được rất nhiều điều bổ ích về phật pháp.... Có một lần mình đã khóc khi nghe các thấy giảng đạo...Đúng là đời người thì dựa vào cõi phật là thanh tịnh nhất@@...Khi khóa tu kết thúc cũng là lúc mình biết kết quả thi đại học...Hồi lúc đó chơi thì chơi chứ ban ngày là 1 học sinh gương mẫu nhất nhì lớp đấy... Kết quả thi mình vừa đâu vào trường đại học...Có những giọt nước mắt rơi ngay trên khuôn mặt khắc khổ của ba...

Các bác không biết e đã vui thế nào khi đậu đâu...TỪ năm 1 em đã chăm siêng ít quánh nhau hơn đó...Tại Phương đi nên có tí gọi là búc xúc nên mới đánh nhiều vào cuối năm 2 chứ năm 1 với đầu năm 2 là tu không...Ngoài lề tí là đủ bây giờ tiếp tục.

Quay qua con Phụng:
“CÒn chổ khác ngũ hem”
“Không”
“ũa nhà bà rộng lắm mà”
“Nhưng nhà tui chỉ thiết kế có cái giường”
“Nhà có ghế bố hay ghế sopha hem”
“Có ở phòng khách ấy”
“Thế thì tạm biệt tui đi ra đó ngũ đây”
“Ừ”

Dù không biết cái phòng khách của con nhỏ nằm đâu mà mình cũng thuộc dãng sợ ma nhưng vẫn cố gắng mò đến cái nơi gọi là phòng khách...

Nằm xuống mà lòng mình không thôi suy nghĩ về nhõ...Không biết tại sao nhỏ lại tắt máy mình mà mình điện không trả lời...Hay có đứa nào mách lẽo là mình đi với con Phụng...Haz thế là xong đời rùi

Ngồi nghĩ mơ hồ 1 hồi cũng chìm vào giấc ngũ...Trong giấc ngũ mình còn mơ thấy nhỏ đang đứng cười hồn nhiên bên dòng sông...Mình chạy lại ôm lấy nhỏ thì nhỏ lại chạy qua bên kia con sông như ma ấy@@...Mình chạy theo gọi tên nhỏ.
“Phương ời”
“Phương.........”
Trả lới mình là 1 ánh mắt đáng sợ của nhỏ dành cho mình.
“Anh biết mình sai rùi”
“Hãy tha thứ cho anh”
Bỗng có 1 tiếng nói làm mính thức tĩnh:
“Ê Cường, Cường ông sao thế”
Ặc thì ra chỉ là giấc mơ, hên mà ở ngoài không giống dỵ....
“Phù”
“Ông sao thế”
“Tui thấy ác mộng nên thế”
“Ừ”
“Không sao thì tốt”
“Dậy đi học đồ ông ở sào ra mà lấy”
“ỦA dậy mặc đồ ai”
“Của anh trai tui đấy mà”
“Ừ”
LẠi thay đồ chuẩn bị cho 1 ngày mới......


Mừng cái cm thứ 1000
Chap tuy không dài nhưng ở dưới Kiên Giang thế này tối thui nên có chút sợ
Có gì thông cảm nhá
 
CHap 48

QUá khứ



Lại thay đồ đi học chuẫn bị cho 1 ngày mới…Không biết sao cái tolet con gái nó thơm vãi chả bù con trai mình toàn mùi thôi…Thay đồ mà ngất ngây con gà tây.

Móc con nokia cùi ra gọi cho nhỏ…Cuộc thứ 1 rùi đến cuộc thứ 2,thứ3….thứ 10…
Vẫn tiếng nhạc chờ quen thuộc vang lên nhưng tại sao nhỏ lại không bắt máy……tại sao

Nhắn lại cho nhỏ 1 tn duy nhất:

“Zợ à, Chồng không biết mình đã làm gì sai hay có lỗi với zợ….Nhưng chồng luôn muốn nói 1 câu với zợ[I love U]…Nếu zợ nhận được tin nhắn này của chồng thì chỉ cần 1 cuộc gọi thôi hoặc 1 tn nói zợ cũng yêu chồng là được@@... Đâu có khó đúng không zợ…………………….nhớ nhé”

Đắng lẽ ra mình cũng có thể lên bệnh viện gặp nhỏ…Nhưng mình biết tính khí của nhỏ thế nào nên chuyện vào bệnh viện để nói là chuyện không thể.

“Ê phụng ơi”
“GÌ”
“Bà tự đi học nha”
“Sao”
“Bà tự đi học nha”
“Ế chơi kì dạ”
“Kì dỳ”
“Hôm qua tui chở ông về, thế mà bây giờ không chở tui lên trường là sao”
“Bà có con lasico kìa tự mà đi”
“Ông….O…ng”

Phóng con sh đi mất…Đi với con này nguy hiểm quá lở lại bị bọn kia mách lẽo à…
Hôm nay mình đi sớm thấy đang rãnh nên chạy qua nhà con đón con em đi học lun…Lâu lâu ngồi trên sh nên chảnh tí với bạn con nhỏ em chứ:D.

Phóng qua nhà bà bên quận tân phú…Haz vừa qua kịp thấy con em chuẫn bị được cô đưa đi…Rãnh chắc ghé thăm ông Tiến lun qua.

“A, anh Hai”
“Ừ đi học hã”
“Xe ai vậy anh”
“Xe anh đấy”
“Ghê ta khai mau”
“Xe bạn anh”
“CHở em đi học đi”
“Ừ cũng đang rãnh”
Con em nó lúc đó phải nói là như heo ấy…Leo lên xe là mún ngã qua 1 bên….Hõi nó thì nó nói Khoãng 40 ký chứ nhiu…Mie ơi 12 tuổi mà 40 ký cũng là thiên tài.

“Anh ghé qua ông Tiến cái nhá”
“Ừ còn sớm mà anh đến 30 phút lận”
“Ừ”

Phóng qua bên ông TIến chơi… Mới 6g5 phút sáng mà thấy ổng đang tập thể dục..
“Chào huynh khỏe hem”
“Chưa tắt thở”
“Chưa tắt thở là tốt”
“GỚm sáng sớm bày đặt tập thể dục mắc ói quá”
“Ói đi tao có thao mà”
“Giỡn tí, tk cái zụ hôm qua nha”
“Ừ chuyện phải giúp mà”
“Mà mày làm gì để ông bà điện qua hõi tao mày ở đâu thế”
“Bận tí việc nên ở nhà bạn ấy mà”
“Gái hay trai thế”
“Gái”
“Cái gì”
“Bình thường mà”
“Ủa mà sao người mày đầy thương tích thế”
“Có gì đâu”
“BỊ mấy thằng cùi cùi bem tí mà”
“Cần thứ gì phòng thân không”
Nghĩ lại hôm qua thằng bòm ngựa quánh tụi này ra máu…Thế nào hôm nay cũng có án mạng nên chuẩn bị cho chắc ăn..
“Cần anh có gì chơi hem”
“Có, cây tuýt mới mua hôm trước”
“Xài tuýt thì bt mà”
“Bt đâu bt, thấy vậy chứ quất cái chú nằm viện vài tháng ấy”
“Thiệt không anh”
“Tùy mày hiểu “
“Rùi ok”
Cầm cây ống tuýt của ổng bỏ vào cặp…Cái cặp bỏ không vừa thế là mượn cái bao nhét vào cùng cái cặp mà nhét hoài nó không vào…Ức chế vắt lun sau lưng..

“Hai ơi trễ giờ rùi”
“Ừ đợi hai tí”
Quay qua ông Tiến:
“E về nha anh”
“Ừ về đi cẩn thận đó”
“BIết rùi mà anh”
“Ừ”

Phóng con sh chở nhỏ em tới trường…Hên là trường nó cách trường mình có 5 phút chạy xe nên không bị trễ giờ học…Tiết 1 2 3 chẵng có chuyện gì xảy ra…

Ra về

Tùng Tùng TÙng
Tiếng trống giờ ra về lại điểm… Mình chạy lại thằng bòm ngựa mà nói:
“Ế mày sao thế mặt sưng sưng kìa”
“Ế 5 tiết mày không để ý giờ mới thấy à”
“Khỏi lo tao chưa chết”
“Èo sr mà tại tao cứ lo nằm ngũ”
“Mie làm ăn hay quá”
“Sao thía kể tao nghe đi”
“Hồi nãy tao bị bọn thằng Minh chặng đường đánh”
“Ọc rùi sao”
“Tao bị đánh nhừ tử chứ sao”
“Mie sao mày ít thương tít thế”
“Tại lúc đó nó thấy mày tới nên tụi nó giải tán”
“Còn bảo muốn gặp mày ở hẽm sau trường”
“Con mie nó lại up short sau lưng”
“Thui tốt nhất mỉnh im, tao có thằng anh chắc nó lo được”
“Lo con khỉ đá bỏ mẹ nó chứ nó láo à”
“Thui bỏ qua đi coi như xui xẻo tí mà”
“Cặc đếu bỏ anh chém nó chết mẹ lun”
“Sax bớt nóng ông nội”
“Nó hẹn sau trường đúng không, Cho nó bỏ mẹ lun chứ dám đánh bạn tao còn bày đặt hẹn chứ”
“Cần người theo không”
“Cũng được có gì tao chạy được”
“Sax tưởng mày ngon lắm cũng sợ chết”
“Con cặc lỡ nó chơi ỉ đông hiếp yếu thì sao”
“Thì quất chứ sao”
“Đợi tí tao kêu anh em”
“Ừ, tao ngồi chờ mày lẹ nhá”
“Ok”

Thằng bòm ngựa đi rùi mình lại ngồi trên cái hành lang chờ nó…Mie làm ăn gì lâu thía 10 phút rùi vẫn chưa thấy mặt…Lỡ thằng Minh đi mắt tiêu rùi sao.
THêm 2 phút nữa cũng thấy cái mặt nó ló ra:

“Sao mày đi 1 mình vậy”
“Mie tụi nó chốn hết rùi”
“Sax, thui kệ tao với mày thế nào mà chả ăn”
“Thui chắc để mai đi, tao còn zợ con”
“Mie sl mày zợ con gì”
“Thiệt chứ bộ”
“SL đi mày”
“À quên kím cái gì dùng được đi chứ đi tay không quánh ai”
“À có cây chổi”
“Mày có gì”
“Ống tuýt con ơi”
“Sax chuẩn bị trước nữa à”
“Tao mà”
“Mày ngon”
“Ngon con mẹ mày tao có tí gọi là linh tính mà”
“Linh tính nè”

Nói xong lãnh lun 1 cú kí đầu của thằng bòm ngựa…Mie cú cũng như bê đê ấy(úi mày
đọc đừng chém tao nha nói sự thật thui@@)

“ĐƯợc dám cú đầu tao”

Hai thằng cứ giỡn cho tới khi ra khỏi cổng trường…Bước ra sau cổng trường nhìn đi nhìn lại cũng 3 đứa…TƯởng nhìu chứ 3 đứa anh chấp..

“Mày ngon dám tới lun”
“Con mẹ mày tới thì làm con cặc gì tao”
“ÚI thằng này ngon ra anh em”

Nó vừa nói xong có 6 đứa từ đâu chui ra…Cái dis 9 đứa à
Mình khoe nụ cười nữa miệng của mình ra rùi nói:

“Ỉ đông hiếp íu anh đây đếu sợ”
“Cái dis giờ sao “
“CHỉ cần mày quỳ lạy tao và nhường Phương lại cho tao coi như hết”

Sax thì ra thằng này quánh mình vì nhỏ.
MÌnh nói đúng 1 từ:

“Không!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!”

Xong lên phang túi bụi…THằng đầu tiên lãnh lun cây tuýt vào bụng …Mie toàn cái bọn cùi bắp…Mới dùng 2/4 sức thui mà nó đã nằm ôm bụng…Thằng tiếp theo cho nó ăn đá vậy…Cầm tuýt mà cứ phang đại thì tốn sức lắm tốt nhất dùng các đòn đánh tay chân.
Bỗng có cây gỗ ở đâu bay ra phang thẳng vào vai của mình…Mie nó ngay cái vết thương hôm qua ê buốt chứ bình thương 10 đòn như thế con đứng vững ấy@@(nỗ qua)…Máu cứ thế mà tuôn phê vãi ra chứ….

“Á á…á”
“Có sao không Cường”
“Sax đau quá”
“Mie bọn này, nợ máu trả máu nhá”

Nói rùi nó cầm cây chỗi(chỗi mà xung vãi) bay vào bọn nó phang túi bụi cũng như hình nhưng chưa được 1 phút nó đã nằm ôm bụng…Trong thời gian đó mình cũng kip hồi phục may mà vết thương tay trái chứ tay phải mà bị thì thui rùi về nhà ngủ…

Tuy tay trái có ê nhưng mình cũng thuộc loại trâu bò… Còn 5 thằng không biết sống chết ra sao thui thì cứ bem đại…Bay vào thằng Minh “thẹo” (sau này mới biết)Phang cho nó cây tuýt…Số nó còn hên nên nó né được…Nó lại cho mình 1 đá vào bụng…Phê vãi lìn…Trâu cách mấy cũng có gục chứ…

MÌnh đau lắm vì người chứ phải thần thánh đâu nhưng vẫn cố gắng cho nó 1 đòn kết liễu làm nó mất cái vẻ gọi là đẹp trai vào đầu… Rùi cứ mặc kệ cho bọn đàn em của thằng Minh đánh…

Đố các bác tình tiêt tiếp theo:D
 
Chap 49
Quá khứ

Rùi mình cứ mặc kệ cho đàn em của thằng Minh đánh...Nhưng chưa được 30s thì “Cốp cốp” vang lên....Bọn thằng Minh văng qua 1 bên bởi cú đá rất có lực của một anh lớp 12.


“Có sao không nhóc”

MÌnh đứng dậy rùi nói với ảnh:

“Dạ e cảm ơn anh, em không sao”

“Ừ không sao là tốt”

“Ũa mà sao anh cứu em”

“Đi ngang qua thấy người bị bọn nó quanh vào cưu thui”

“Với lại anh hơi cay cú thằng Minh một tí”

“Dạ”

“Thui a đi đây”

“Tạm biệt anh hẹn ngày tái ngộ”

“Ừ”

Anh ấy là anh Khang học lớp 12a7 trường mình...Anh giỏi võ nên sau này mình cũng có gặp mấy lần...Cũng hay nhờ anh ấy ít truyện.

Nhìn thân xác mình bây giờ không khác 1 ăn mày ..Áo thì rách rưới vì nhưng cú đánh của thằng Minh và bọn đi theo nó...Vai mình bắt đầu đâu buốt vì bị thằng hồi nãy phang cây gỗ vào vai...Hình như mình quên cái gì đó..Tá hỏa một hồi mới nhận ra là thằng Bòm ngựa đang nằm hấp hối ở bụi cây(dùng từ hới quá).

Chạy lại nó thì nhìn thấy nó đã ói ra máu:

“Có sao không cha”

“Ọc đau gần chết”

“Nhà mày đâu”

“Ở ....”

“Rùi tao chở mày về”

“Ừ”

Đỡ nó lên con Sh cũng là cả một vấn đề vì vai đã bị thương ...Chở nó về nhà xong mình cũng phóng về nhà lun...Haz sao mệt thế không biết nằm xuống cái nệm ngũ lúc nào không hay.

Tĩnh dậy thấy cũng 7g hơn...Sax cái gì vậy chời sao mấy bữa nay cứ ngũ tới cho tối không mới thức vậy...Chắc là những thương tích để lại sau những trận đánh nên mình hơi giảm sức...Bình thường ngũ quá cũng chỉ 4 đến 5 tiếng là cùng ..7g thì đi học gì nữa thui thì ở nhà lun đi chứ mắc công đi trễ lảnh lun 50 cái hit đất

Tự nhiên nghe tiếng xa bóp kèn tin tin cộng với tiếng bấm chuông...Nhìn ra cổng thì ông già với bà già cùng về 1 lúc...Quái rỏ ràng 1 người thường thường là 7g 1 người 10 mà ta...Sao hôm nay cùng rũ nhau về đây mà chơi nhĩ.

Ra mở cửa cho ổng ba mà mình nói.

“Ũa sao ba má cùng về vậy”

“À thì ba qua đón mẹ về cùng 1 lúc”

“Dạ”

“Cường sao áo quần mày đi học sáng giờ mà không tắm, mà còn dơ dấy lem
lúa thế”

“Dạ...Dạ tại tại..”

Đứng trân một lúc thì cái đầy mình cũng sáng lên.

“Dạ hồi chiều con đá banh mà về ngũ quên”

“Thiệt không”

“Thiệt mà ba”

“Mày mà nói xạo tao thẻo lưỡi mày”

“Con biết rùi mà”

“Nấu cơm gì chưa”

“Dạ chưa”

“TỐt “

Quái mọi bữa mình chưa nấu cơm là ổng quát ầm lên sao hôm nay còn khen thế.

“sao tốt ba”

“Ba mới mua pizza nhà mình ăn chung”

Hồi đó giờ khoái ăn kfc là 1 còn pizza là 2 nên mình không mừng mới lạ.

“Hoan hô ba là nhất”

“Ba mày mà”

ĐÚng là ba chịu giởn ghê.

“Tắm rùi mới cho mày ăn”

“Thui ba ăn xong hã tắm “

“Tao đếm 1 2 3 mày không đi tắm tao dẹp lun”

MÌnh tiu nghỉu đáp:

“ZẠ”

Phóng lên lầu tắm rùi mặc lun bộ đồ cụt đá banh...Ngồi xuống ăn pizza xong mình lại phóng lên lầu nằm nhắn tin cho mấy thằng bạn con bạn...Đột nhiên mình nhớ ra nhỏ thế là móc con dt ra nhắn tin cho nhỏ vì mình biết điện nhỏ cũng không bắt máy.

Nhắn đúng 1 tin duy nhất có nội dung thế này:
“Haz vậy là zợ giận chồng rùi...Nếu giận thì thui ct nhá(đùa thui)...Zợ mau chóng bình phục để về đi chơi với chồng nha chồng bùn lắm...
Iu zợ nhiều chồng iu của zợ”
Nhắn nút send xong mình lại nằm ngũ típ...Haz đúng là ăn no nên ngủ dể thấy sợ vậy...Vừa nhắm lại chưa nằm được 1 phút nữa là mình lại chìm vào giấc ngũ lúcnào không biết.

Tĩnh lại cầm con dt lên mới 12g chứ nhiu...Sax chán thế nằm xuống lại ngũ nữa nhưng cứ nằm hoài mà không ngũ được..Nằm quay qua quay lại một hoài cũng không ngủ được...Biết vậy hồi chiều không ngũ đi chơi là giờ đang yên giấc rùi.

Không biết sao bây giờ hình bóng nhỏ lại hiện trong tâm trí mình...Bùn lắm chứ khi nhỏ lạnh lùng với mình...Các bác trong trường hợp em sẽ hiểu mà.

Quyết định rùi mình sẽ vào thăm nhỏ cho bằng được mới thôi... Đi qua bên phòng ông bà già thì thấy ông bả đang ôm nhau ngũ ....Chắc mới ấy ấy xong giờ chắc ngũ ngon rùi thui thì trốn cái tính...Dắt con sh ra phóng đi trong cái đêm khuya tĩnh mịch của 12g...Công nhận gió ban đêm làm lòng ta cảm thấy ấm hơn vì mình mặc cái áo tay dài +áo khoác mà..Không lạnh cũng phải.

Sau 20 phút cũng đến được bệnh viên nơi nhỏ đang nằm... ghế vào tiệm tập hóa kế bên mua vài bịch bánh vừa đi vừa huýt sáo...Nếu ai không biết thì sẽ nghĩ em yêu đời lắm chứ nếu biết được lòng em sẽ thấy trong đó đang có nhìu nỗi buồn chất chứa(dại gái)...Đây rùi cái phòng xxx cũng đứng ở trước mặt...Hít 1 hơi thật sâu mình bước vào phòng này.

Tay mình bắt đầu nắm lấy cái khóa cửa chuẩn bị bước zô thì mình thấy cái nắm cửa đã được mở..Ôi đúng là người con gái của đời mình...Tại sao nhỏ lại xanh xao thế không biết chả lẽ bệnh tình lớn hơn...

“Zợ”

“Anh về đi ở đây làm gì”

“Kìa zợ, anh tới thăm zợ”

“Thăm gì ai zợ anh về đi”

Vừa nói nhỏ vừa nhỏ mà hét toáng lên làm mấy phòng bên cạnh cũng ra coi...Sax gần 1 g đêm mà nhỏ la như thế chắc người ngoài nhìn vào nói mình là dê nhỏ quá.

“ZỢ à, anh iu zợ”

Nói xong mình hôn vào bờ môi ngọt ngào của nhỏ...ÔI đúng là cái hương vị của nhỏ không thể lẩn được..Cả Linh cũng hông bằng nhỏ ...Sau khi mình hôn nhỏ được 1 phút thì nhỏ cũng bớt quánh mình hơn(bất ngờ quá mà)

“Ư ư bỏ ra”

“Không anh cứ ôm đấy”

“Được rùi người ta nhìn kìa lên sân thượng rùi nói chuyện”

“Ừ”

Bước lên sân thượng mà tim mình rạo rực.

“Zợ à”

“Gì “

“Sao zợ giận anh thế”

“Hix hix kệ tui”

“Thui chồng biết chồng đã làm gì nhưng zợ cũng phải tha thứ cho chồng chứ”

“Zợ phải tin chồng chứ”

“Tin gì anh đi với con kia còn ôm sát rạt , Tui còn thấy anh với con đó vào nhà nó nhé hiz hiz”

“Bằng chứng đâu”

“Đây này”

Nói rùi nhỏ móc trong cái túi áo bệnh nhân ra 1 sắp hình chụp hình mình với con phụng .

“Anh..an..h”

“Anh gì quá đúng rùi nói không được chứ gì”

“nghe anh giải thích đã”

“Khon..g tui không nghe”

“Nghe anh giải thích cái đi mà rùi zợ mún làm gì anh cũng được”

“Rùi anh giải thích đi “

“BỮa đó anh đánh nhau với thằng Minh zợ biết chứ”

“Uhm tui biết nó hay theo tui mà nó hình như là trùm khối 12”

“Ừ thằng đó đó”

“Rùi sao”

“Con Phụng lên cứu anh thế là anh chở nó đi về, dọc đường anh bị xỉu lúc nào không biết, nó chở anh về nhà nên mới có những tấm hình này”

“Thiệt không”

“Thiệt mừ, anh thề với trời đất chỉ có mình zợ nếu zợ không tin chồng xin nhảy xuống từ sân thượng này để chứng minh cho zợ thấy”(lìu vãi vl ra)

“Dậy nhãy tui coi”

MÌnh đứng lên cái lang cang sân thượng chuẩn bị nhảy thì nhỏ nắm chân mình lại mà kêu.

“Rùi coi như zợ tin, đừng nhảy nữa”

“Zợ tin nha”

“Chưa để suy nghĩ cái thứ 2 zợ về rùi chả lới”

“Sao cũng được”

“Ừ zờ về đi nói chuyện nãy giờ cũng 1g rưỡi sáng rùi đấy”

“Chồng nhớ rùi “

“Cho hun cái nha”

“Quỷ hùi nãy hun chưa đủ hã”

“Chưa”

“1 cái thui n....”

Chưa nói xong mình đã đánh cái chụt vào mặt nhỏ ...Mặt nhỏ đỏ chót lên rùi mình cũng chạy xuống cầu thang(nghĩ sao lúc đó mình giống con gái thế ngại ghe6@@)

“CHồng về nha zợ”

“Ừ”

Ui cuối cùng cũng giải quyết hết mình liền chạy vào quán bar...Hôm nay phải ăn mừng mới được...Kêu chai bia xong mình nhảy cùng một cô gái...CHỉ nhảy cho zui thui chứ ko^ có làm gì đừng nghĩ bậy nha...Tiệc tàn cũng 4g sáng rùi ngày mai chủ nhật mà nên về ngũ 1 giấc cho khỏe...Về nhà mình dựa lưng vào giường ngũ lúc nào không hay.
 
Chap 50

P/s:Mình cũng không tính viết tiếp câu truyện đâu vì giờ bên đây có nhiều thứ phải lo như phải ôn lại AV(AV tuy không gà nhưng còn ấp úng) chổ ở thì có rùi nhưng còn nhiều bất tiện…Cuộc sống du học cũng có nhiều cái khó khăn chứ…Thêm 1 câu nữa a e thấy gái ở đây mới gọi là thèm (con nào con nấy nhìn từ trên xuống dưới to vãi)…Đùa tí mình thiệt cũng chả mún du học làm gì tại ông ba ef thui…
Mà Phương cũng theo dõi cùng mình viết truyện nên a e cm cẩn thận
Mình cũng nói lun từ bây giờ sẽ có những tình tiết sex nhưng sẽ ít vì mình không mún Phương bùn các a e thông cảm…
Kết:Nếu có gì không post kịp 1 ngày 1 chap thì a e thông cảm…GIờ trở lại câu chuyện ở quá khứ.


Quá khứ:
TỪng con gió vi vu của cái nắng buổi trưa hắt nghiệt…TĨnh dậy thấy trong người tê tê như mới chơi thuốc ấy…Chắc tại tác dụng của thuốc thui…Dụi mắt một hồi cũng chạy vào tolet bên dưới đánh răng thay đồ.
Ra thì thấy ông ba đang ngồi uống cà phê nhăm nhi trong có vẽ sa sĩ lắm…Cũng phải hôm nay chủ nhật chứ có phải thứ 2 thứ 3 gì đâu.
-Mới thức hả mày
Ông ba hõi mình:
-Dạ
-Ngũ gì gần 12g mới thấy mặt thế con
-Dạ hôm qua con ngũ không được
-Ừ có gì kêu ba mày mua thuốc cho chứ có gì ai chịu trách nhiệm
-Con biết rùi mà má
Nói rùi mình phóng ra ngoài định thần là sẽ chạy lên bệnh viện xem nhỏ thế nào…Ngày hôm qua là ngày thật tuyệt mà nhỏ đã chịu tha thứ cho mình…À quên còn suy nghĩ nữa mừ..
-Đi đâu đó
Ông ba nói với giọng khó chịu:
-Co…con đi hóng gió ấy mà
-Trưa rùi hóng gió gì ở nhà chuẫn bị với ba chuyển nhà
Mặt mình tiu nghỉu đáp với ổng:
-Dạ
-Lên trên gác chuẩn bị đồ đạc, cái nào cần thì lấy không cần thì vứt đi, ba không muốn thấy tình trạng mày ăn ở bừa bãi nhá
-yes father
Nói xong mình phóng lên cái gác chật hẹp chuẫn bị đồ để chuyển qua nhà mới…Sao hôm nay mình thấy yêu đời lạ thường thế…Chắc sắp good bye cái nơi quỷ ám này nên mình mới mừng như thế…
Bõ hết những bộ đồ hiệu mà mình tốn biết bao nhiu tiền đề mua vào cái vally…Còn những cái như tủ bàn ghế hay bàn học đều được người ta dọn dùm nên mình chỉ cầm cái vally và cái cặp đi học….
-Xong rùi ba ơi
-ừ đi chơi đi rùi 2g về chuẩn bị dọn đồ
-Con bít rùi
Sax…mie bây giờ 1g15 rùi có 45 phút đi đâu giài….Thui thì qua bên ông Tiến chơi đánh bài ăn tiền kiếm chút đỉnh rùi tính.
Phóng con sh của nhỏ đến nhà ông tiến…Công nhận chẳng xa chỉ ngại cái nắng ở sài gòn thui…Nắng thì nắng chói chăng mà mưa thì mưa xối xả@@...Qua tới nơi thì thấy ông Tiến đang nằm ôm bụng chắc mới bị đứa nào đánh đây..
Nhìn xung quanh thí thấy thằng nhóc đang chạy chắc làm chuyện gì rùi sợ này…Công nhận mắt mình cũng tinh thiệt…Thằng ấy hình như đang có đồng bọn chờ ở trước ngõ nên mình chặn đầu nó ngay ở gần đầu ngõ…Nó chạy bộ còn mình Sh nên chưa đầy 1 phút đã dí lại chỗ đồng bọn nó đạp 1 phát cho thằng đó ngã rùi đấm đá túi bụi…Thằng kia thấy thế thì chạy ngược lại mà tẩu thoát vào mấy lụm cây…Công nhận thằng ấy chạy bộ mà hay vãi…
Để thằng ấy nằm đấy mình vào trong nhà ông TIến lấy cái dây ra trói nó lại rùi đẩy con sh vào nhà ông TIến…Công nhận mấy thằng xóm ông TIến cũng thuộc dạng nhiều chuyện nên cũng ra giúp mình đưa con xe nó với nó vào nhà ông TIến…
-tks mày nha Cường
-Chuyện phải làm thui
-Mày không lại kịp chắc anh lên gặp ông bà nội rùi
-BẬy bậy phun nước miếng nói lại đi@@
-mà anh nhớ là thằng này đâu phải thằng đánh anh
-Dạ thằng này là đồng bọn của thằng hùi nãy…anh thử hỏi nó coi
-ừ để anh…mie dám đập lén anh mày chắc bọn này cũng thuộc dạng lớn
Ổng tiến về cái thằng đó làm cái mặt lạnh lắm chắc để hù “con nít” ấy mà…
-Ai sai mày tới
-Tui đếu nói làm cc gì tui
-Cái dis thằng này mất dạy để tao làm gì mày
Ổng nói xong móc con dao găm ra rạch vào cái tay nó…Thằng nhóc la lên ầm trời cả một góc..Có cả nước mắt nữa chứ mình cũng bó tay lun…Công nhận thằng anh mình có khác ác như “cá thác lác” ấy.
-Giờ có chịu nói chưa
-D…dạ e..m…em xin nói
-Ai nói lẹ
-Dạ l…à anh Trung sẹo
Thằng nhóc vừa nói xong thì đã thấy mặt ông Tiến tái mép…Chắc đây là cấp trên hoặc một người bạn của ổng…TỰ nhiên nhìn lại cái đồng hồ chít cha 2g10 rùi…Nãy giờ lo coi phim mà quên giờ giấc đi về…Lại phóng con Sh trên con đường sài gòn quen thuộc..Sao hôm nay lại thấy iu cái sg nắng mưa thất thường thế không biết…Cảm giác nó như là sống lại từ cỗi chết…
-Dạ thưa ba con mới về(tự nhiên vãi)
-Tao kêu mày 2g mà sao 2g25 mới thấy mặt thế
-Dạ tại con wen
-lần sau để ý chút cái gì ra cái đó
-Con bít rùi mà giờ chuẩn bị đồ đúng không ba
-Ừ chuẩn bị đồ đem xuống đây rùi chở qua nhà mới đồ đạc chút có người qua chở
-Dạ
Mình chạy 1 con sh với mấy túi đồ và cái va ly lỉnh khỉnh…Còn ông ba chở má ….TỚi nơi thì lại là căn nhà 3 tầng cũng có thể gọi là tạm được.
 
Chap 51

Cuôi cùng thì cũng đứng trước căn nhà 3 tầng và đây sẽ là nơi ở mới của mình về sau…Khinh đồ vào thì cũng đến lúc nằm dài ra ngủ một giấc cho khỏe chiều đi đá banh với bọn thằng anh…
Nhưng trong lòng mình lại cảm thấy không yên giống như sẽ có 1 chuyện gì đó xảy ra mà không thể nào đoán được…Với những suy nghĩ ấy mình lại nhớ đến thằng Nam …Sao nó kêu quay lại trả thù mình mà sao chưa thấy ta…Rùi thì cũng chìm vào giấc ngũ…

Tiếng nhạc chuông của con dt mà ông ba mới mua cho mình vang lên:

An empty street, an empty house
A hole inside my heart
I'm all alone, the rooms are getting smaller.
I wonder how, I wonder why, I wonder where they are
The days we had, the songs we sang together.(oh yeah)

And all my love, I'm holding on forever
Reaching for the love that seems so far

Nhìn vào cái dt thì ra là thằng tuấn xóm mình;

-Gì thế thằng cho

-CHó nào bít tao là ai không

-Dạ anh Sang à em cứ tưởng là thằng Tuấn

-Nó đang cười ha ha bên đây nè

-Mà anh gọi em có gì không

-Đi đá banh thằng nhóc ác giờ còn nằm ngủ à

-Dạ dạ em qua liền

-Sân abcd đó nha

-Dạ

Chạy vào nhà tắm rửa thay đồ ra mặc bộ đồ thủ môn của Mu… Hâm mộ nhất cái thằng Van der sar… Cái thằng ấy công nhận chụp gôm là số dách lun…Mình cũng đâu có gà đâu đưa ra chụp banh độ với Van der sar là hai đứa cũng quề chứ @@(nỗ)…

Hôm nay đi bộ cho lành chứ đi đá banh mà để con sh ở đó bảo đảm chắc chắn sẽ mất vì mình cứ mãi mê lo đá mà quên cái xe rùi sao.

-Hôm nay đá sao anh

-Thì như bt 1 trái 500k nhá

-Rùi ok anh

-Ê mà chụp cho cẩn thận nha, thua 1 trái tao bắt mày bao 1 chầu đấy

-Chuyện đó anh yên tâm, hôm nay tinh thần em tốt lắm.

Mới vào trận đấu thì bên em đã có lợi thế…TỚi phút 20 thằng tuấn chạy ngang biên tung cho thằng anh 1 trái…Ổng bay lên đánh đầu…Vào vào vào…Cuối cùng đội em đã dẫn trước…Cứ thế này a e sẽ có 500k vào quán nhậu thui…thủ môn cũng bị áp đảo lắm chứ…Dẫn trước 1 bàn mà để nó vào là cả đám bằm ra làm từng mảnh đấy

Trận đấu cứ thế tiếp diễn những pha sút vào cầu môn của đội bạn rất đẹp được tung ra…Cho đến khi 1 đứa sút vào…lúc đó không để ý kĩ nên trái banh dội từ trong tay mình dội ra thằng khác đứng kế bên cái biên…Nó lại tung 1 cú hiếm hóc từ biên vào cầu môn…

Lúc đó do nhảy lên để chụp trái bóng văng ra nên giờ ngồi dậy hơi khó khăn …THế là ngồi xỏm bay qua bên cột bên kia để chụp trái banh…chụp thì chụp được rồi nhưng bị dính vào cái cột gôn nên sưng một 1 ngay đầu…Phê vãi chứ nhẹ đâu.

-Có sao không Cường

-Không sao anh ơi hơi ê ê đầu thui

-Còn chụp được không

-Dạ được anh

-Sắp hết trận rùi vào quán nhậu 1 chuyến thả ga

-Dạ, lên đi em chuyền cho ghi 1 bàn

Ổng chạy lên tới gần cầu môn của đội bạn…Mình sút một cú hết lực vào quả bóng bay gần tới cầu môn của tụi nó…Ông Sang này đúng là ghê 1 cục làm một trái dứt điểm cũng vừa hết giờ…Kết thúc là đội mình ăn 2-0 gôm về 1 chai ngon lành…

Hôm nay nhở mình chứ ai không có mình là cái thằng chó thủ môn dự bị thua 3 4 trái là có đó…Bọn ổng rũ vào quán nhậu la liếm cho đã rùi đi về…Do uống bia nên chốn luôn lên phòng mà ngủ chứ chả dám trình diện sợ ổng thây chém chết.

Lại một ngày mới nữa lên những cơn gió buổi sáng cứ vi vu trên những tán lá cây…Không bít sao hôm nay trời đẹp thía ..Chắc ông trời bít nhỏ hết bệnh đi học nên không dám cho nắng sợ nhỏ đen@@...

Phóng con sh ra trước cổng trường chờ nhỏ đến…chắc phải làm cho nhỏ mừng mới được.. NGồi một tí thì thấy con ô tô Lexus bóng loán chạy tới làm bít bao con mắt phải nhìn qua vì nó quá đẹp và sang…Hồi lúc đó mà con lexus náy thì giàu 1 cây

Nhỏ bước ra từ chiếc ô tô ấy làm biết bao cặp mắt phải nhìn trầm trồ khen ngợi…Tóc nhỏ ôm nay đả cuột cao lên… Do bệnh nên nhỏ càng ốm hơn làm lộ 3 vòng đầy đủ…. Và không ai khác người mà đầu tiên nắm tay nhỏ khi nhỏ bước ra khỏi chiếc xe là mình đây(
lúc đó tự hào không thể tả được)…

-Ê sao nắm tay tui

-Zợ anh thì anh nắm

-Không cho đâu bõ ra…

Nhỏ giả bộ nũng nịu với mình còn hơn là gái mới về nhà chồng ấy.

-Thui thương zợ mà đi ăn sáng với chồng nhoa, thương mà

-Nể anh đó đi nèo

-Hì hì

Thế là mình dẫn nhỏ vào quán bánh canh quen thuộc của trường ngồi ăn…Nhỏ
vẫn như mọi người dưỡng eo không chịu ăn nhìu cứ sớt qua cho mình…Cũng
mặc kệ ăn nhiều thì no ai ăn ít mau đói@@:D

Yêu nhau một phút cũng đành
Miễn là phút ây chân thành yêu nhau.

Người ta nói nếu mình có cái gọi là tin tưởng nhau trong tình yêu thì đó là liều thuốc giúp tình yêu vươn cao, vươn xa hơn …

Hai đứa hì hục ăn cuối cùng cũng xong là lúc trường đả đánh trống vào tiết
1…Đúng là những ngày học cấp 3 là những kĩ niệm không thể quên được…
Những tiết ấy lại trôi qua chắc hôm nay phải bao nhỏ một chầu thật lớn quá…

Chạy ra đến cổng thì thấy nhỏ đang đứng ở cổng chở mình…


-Đợi chồng tí chồng qua đường lấy xe

-Lẹ nhe chồng, zợ đợi

-Ừ

Qua lấy xe hì hục 10 phút cũng lôi được con xe ra…Tính chay qua thì chả thấy nhỏ đâu …Đang đứng nghĩ chắc nhỏ làm gì đó mua nước chả hạn…Thế là cứ nháo nhắc tìm một hồi thì có thằng nhóc cầm tờ giấy lại chô mình đứa cho mình…Mình cũng chả hiểu gì cầm tờ giấy ra đọc thì có nd như sau:

“Ha ha mày không ngờ đúng không Cường, tao báo cho mày bít nếu tối nay mày không ra công viên …. Mày phải ra một mình nếu mày dẫn theo ai tao sẽ hiếp và giết chết nó….Nhớ đấy chi một mình”

Cho thằng nhóc hồi nãy đem tờ giấy ra 1 đấm rùi mình hỏi nó:

-Thằng nào đưa cho mày tờ giấy này

Chắc do khuôn mặt mình lúc đó hơi ác nên thằng nhóc sợ đến nổi người run
nhu cày sấy

-D…dạ có anh kia đưa tiền nhờ em đe…m qua

Suy nghĩ lợi thằng này cũng vì tiền nên mới làm vậy thui thì tha cho nó vậy.

Phóng con Sh về mà lòng mình đầy suy tính và lo lắng cho nhỏ…….

p/s:+Ai gia cát dự được thì thoải mái
+GIờ nhóc phải thăng vì 1 ngày cực nhọc
+bân đây đang ban đêm nên đừng tưởng mình bị khùn nhá
 
Chap 52


P/s đầu chap:Mình đổi cách xưng hô “Nó” để tả hết được tâm trang lúc đó
Dấu “…” là những suy nghĩ
Dấu – là những lời thoại trong truyện
Nếu con gì thắc mắc có thể cm để hỏi
THời gian này mình rất rất bận nên chuyện ra chap là không nói trước được.

Phóng con sh về nhà mà lòng nó như lửa đốt thế.Không thể nào tình yêu nó và nhỏ mới bắt đầu mà nó chưa đi đến đâu thì làm sao kết thúc chứ.”Phương ơi nếu e có mệnh hệ nào chắc anh sẽ nhảy lầu chết để theo e”@@(sến ghê quả thật lúc đó có suy nghĩ như vậy).

Qua tới nhà anh Tiến thì nghe bọn nhóc nói là anh ấy đi giải quyết chuyện quan trọng. Thui thì cuộc đời nó đã nhờ ổng nhiều thứ rùi. Đã mang rất nhiều ơn của ổng thì làm sao có 1 chuyện nhỏ nhặt là bảo vệ người iu của mình mà không làm được à .

“Thế thì mày chết đi Cường ơi”

Tự nói nhãm mà nó tự tán vào đầu mình đúng là bệnh cũ tái phát@@.Nó tự an ủi nó là cuộc đời nhìu trận cùng sinh ra tử thì có 1 chuyện như thế mà cứ suy nghĩ chứ. Cứ xong vào mà đánh thui.Nó đang ngồi vẫn vơ trên ghế đá trước nhà ông TIến thì lại bắt gặp bọn thằng anh cùng nó vào sinh ra tử.

-Nhóc có chuyện gì mà ngồi vẫn vơ suy nghĩ thế

-Chắc nó thất tình thui

Thằng anh tí(tên giả thui nha) thấy nó cầm tờ giấy mà bọn thằng Nam viết cho nó bị vò nhăn trong tay thì anh Tí lại giựt tờ giấy trong tay nó. Nó cố sức đòi lại nhưng đó là chuyện không thể vì những thằng anh nó thực sự mạnh. Mạnh đến nỗi sức trâu như nó mà giựt lại 1 tờ giấy cỏn con như thế mà không được nữa.Nó đành lực bất tầm tông để thằng anh nó cầm tờ giấy lên và đọc………….

-Có chuyện lớn thế mà mày không nói với anh à

-Mày không xem tụi anh ra gì à

Anh nó giận dữ nhìn nó với khuôn mặt nhăn nhó của tuổi 30 . Các anh nó là
thế đã vào sinh ra tử thì chuyện gì cũng làm vì a e cả.

-Zạ h..hu hu

Lúc đó nó đã khóc thật sự. Từ xưa đến giờ dù có bị ức hiếp hay trong trận đánh nhau dù có đau cở nào thì chưa bao giờ đụng tới nước mắt . Hồi lớp 3 nó hay tụi bị tụi bạn ức hiếp vì quả thực hồi ấy nó rất ốm. Nó không bít đánh nhau là gì chỉ bít đưa đầu cho tụi bạn con trai cùng lớp đánh.

Anh Tiến là người đầu tiên dạy dổ nó những cách đánh nhau gọi là có tí hiệu quả. Từ dạo nó theo anh Tiến thì chả thằng nào dám bắt nạt nó cả. Rùi từ lúc nó chuyển vào xóm anh Tiến thì gặp được các anh em trong đây . Kể từ đó nó rất xung lúc nào cũng chỉ nghĩ đến đánh nhau mà thui(bởi dậy bây giờ xung vãi gặp ai cũng động chân động tay)

Nó là thế vậy mà bây giờ chỉ vì 1 cô gái nó mới biết iu chưa đến 10 ngày mà nó đã khóc thực sự. Thằng anh thấy nó khóc nên cũng an ủi nó mấy câu cũng vui vui đại loại như:

-Mày là nam nhi mà khóc thế thì về làm cave đứng đường đi.

Nó cũng bắt đầu cười vì những câu nói vui có tí bậy của những thằng anh nó. Nó bắt đầu quẹt nước mắt và đứng lên thề với lòng mình là:”Mày phải bảo vệ người mày iu không được íu đuối như đàn bà, hành động đi Cường ơi”
Bấy giờ khi thấy nó đứng lên anh nó mới bảo:

-Cường mày đi à có cần anh mày giúp không
-À thui chuyện này phải giúp thui không cần hỏi nó anh Tí ơi
-Chuyện của thằng Cường cũng là chuyện của anh em mình mà

Nghe được những lời như thế nó cũng ấm lòng lắm chứ. Trong hoàn cảnh như thế mà có anh em động viên giúp đỡ mình như thế này là tốt lắm rùi. Nhưng nó đã có 1 suy nghĩ khác:

-Em cảm ơn các anh nhìu, tuy các anh là anh em giàu sinh ra tử với em nhưng
chuyện nhờ vả các a thì e không làm được. Đây là chuyện của em nên các
anh hãy ở nhà chờ tin vui.

Nói xong bỗng “bụp” nó bị chúi dũi vì cú đấm rất có lực của anh Tí.

-Tao nói mày bít nhá nếu mày không cần bọn tao thì bọn này cũng không rãnh hơi theo mày làm gì.

“Phụt” ổng phun nước miếng vào cái cống rùi bỏ đi mất. Những thằng anh thấy thế cũng đi theo ổng . Cũng phải nó nhỏ nhất trong đám này nhưng được cái liều nên các thằng anh cũng quý nó lắm chứ(mà nhỏ nhất về tuổi chứ nhìn cái thân hình nó chả thua đứa nào đầu nhá )

Nó đứng dậy trong sự đau đớn của quả đấm vừa rùi của anh Tí. Thắm lắm chứ nhưng nó vẫn đứng dậy và lau vệt máu đang chảy từ miệng xuống. Vẫn giữ nụ cười nữa miệng của mình nó vào nhà ông Tiến tắm rửa bình thản như chưa có việc gì. Leo lên giường ngủ 1 giấc cho bình yên cái rùi tính. Người ta nói đi đánh lộn mà không ngủ lấy sức thì vào trận chiến lơ ngơ nó quánh chết@@.

Tỉnh dậy cũng 6g hơn sắp tới giờ hành đạo rùi lần này không bít có toàn mạng trở về không.Nó lại lao vào nhà tắm và sạch sẽ trước cho thoải mái rùi làm gì thì làm. Trước khi đi nó còn cầm theo cây ống tuýt và dắt vào cái quần thêm cây dao nhỏ để phòng thân. Nó là thế lúc nào cũng khoái cầm theo tuýt để có những cái khác biệt của mình@@.

Suy nghĩ lại thì thấy bụng nó đang cồn cào thui kệ ăn cái rùi tính sau . Vừa cầm ống tuýt vừa vào quán hủ tíu thì người ta đã bít ngay giang hồ rùi. Nó bắt gặp những ánh mắt sợ sệt của những người già có, trẻ có . Không thể thiếu những ánh mắt ngưỡng mộ của các cô gái. Bây giờ mình không khác gì một công tử đi đánh lộn cả. Tóc để dài che gần hết con mắt bên trái . Ăn hết tô hủ tíu rùi mình cũng phê đến tận óc rùi. Trưa giờ chả có gì vào bụng nên có 1 tô hủ tíu mì thơm như thế thì còn gì bằng.

“7g rùi đi thui”

Tuy đã trãi qua nhìu cuộc chiến rùi nhưng lần này công nhận người nó cũng có chút run run. Những trận chiến nó trãi qua thì củng bt thường nặng nhất thì ngồi trong hospital để ngắm nurse cả tháng trời. Nhẹ thì băng bó vài cái là hết .

Cuối cùng cũng đến cái công viên xxx .Nơi này 8g cũng vắng thiệt chắc mọi người ở đây làm biếng thì phải. Nhớ công viên ở nhà nó 8g phải gọi là náo nhiệt thì phải. Ở giữa cái công viên này có cái hồ nước rất to. “Bữa nào ra đây bắt cá mới được” .Tự suy nghĩ mà tự cười với lòng mình. Chưa thấy thằng nào đi cứu người iu mà cười ha hả như nó cả@@
Đi tới thì thấy thằng Nam đang đứng với bọn nào đó khoảng 5 thằng trong đó không thể thiếu Phương đang bị trói . ÔI sao khuôn mặt nhỏ lại lem luốt thế .

Tiếng thằng Nam cất lên + với giọng điệu khinh khỉ như người sắp chiến thắng.

-Ha ha mày có dũng khí lắm dám đến 1 mình

Nó vẫn đứng cười nữa miệng với vẻ mặt khinh khỉ thằng Nam.

-Sao giờ thích 1 vs 1 hay hội đồng tao cho mày chọn
-Sao im re thế thằng nhóc nhớ bữa đó oai phong lắm mà còn đánh tao mền xương mà
-Lên tiếng đi chứ 1 vs 1 hay hội đồng để tao bít mà còn xử mày chứ

Bấy giờ nó mới lên tiếng với 1 giọng nói rất nhỏ chỉ đủ cho bọn nó nghe.

-Tao….Chấp….Hết
-À Mày ngon hôm nay xem tao xử mày ra sao

Thằng Nam cùng những thằng khác móc ra hàng. Chỉ toàn là Tuýt hoặc cây gỗ chứ chả có đao kiếm gì cả. Nó cũng thở “phù” trong lòng vì khi đến đây nó có dự tính chỉ cho tụi nó đánh xong rùi tụi nó sẽ bỏ đi. Thế là hết chuyện.Nhưng khi nghe thằng Nam thách thức như thế máu nóng nó cũng dồn lên. Từ nhỏ nó là một thằng nhóc có tình nóng trong người nên nghe ai thách thức nó đều bem mặc kệ ông nội hay cố nội nó là vua .

Nó lao vào thằng nam tuốt 1 đường tuýt rất bén vào người thằng Nam. Thằng Nam cũng không vừa né sang 1 bên tránh đường tuýt của nó. Nhưng thằng Nam đã nhầm tưởng né đường tuýt là xong sao. Vung tay trái đấm vào mặt của thằng Nam. Do lực né của thằng nam + lực vung tay nên thằng Nam nằm xả lai. Thế là xong nó cũng đuối sức rùi cho bọn kia đánh , cùng lắm vào viện nữa tháng thui.

Những cú đấm+cú đá được bọn này tung ra rất mạnh bạo đến nổi mà nó phải ối ra máu . Bỗng có tiếng huýt huýt vang lên. Thì ra là mấy cha bảo vệ công viên nghe đánh nhau ra xem có can được không.Bọn nó đi rùi thấy bụng mình đau như búa đổ . Sau khi ông bảo vệ cơi trói cho Phương chạy lại ôm nó như mấy tháng chưa gặp. Nó vẩn nở 1 cụ cười nữa miệng để Phương bít nó vẫn còn sống, vẫn còn có thể cười với vợ của nó.

-A có sao không
-Hì anh chưa tắt thở
-Còn giỡn được à

Vừa nói nhỏ vừa đánh vào tay của nó. Thấy nó nhăn nhó nhỏ mới hớ ra là đánh chổ đau của nó rùi

-E xl anh e ko bít có sao không
-Ừ về đi a mệt quá
-Xe đâu a lấy gì mà về
-Chít a đi bộ ra thui, chịu khó xe căng hải nhoa vợ
-Ừ

Về tới nhà nhỏ cũng là cả một vấn đề với nó và nhỏ. Nó vừa đau và vừa mệt nhưng vẫn cố gắng lết cho đến nơi định bụng là ngũ 1 giấc.
Tắm xong nó lao lên giường ngủ lun mặc kệ miệng nhỏ chữ a chữ o

-Người gì……..

Đang mơ màng thì tự nhiên có thân hình nào đang nhún nhún trên người nó. Ặc sao khó thở thế không bít.

-Đau…….gì thế
-Ơ ơ đau hờ e sr hẽm bít
-Hừ đang ngủ kêu ngta dậy làm gì mún làm à
-Xí không hèm nhá dậy người ta băng bó cho
-Đang ngủ ngon

Nhìn nhỏ đang băng bó cho nó mà khuôn mặt chảy mồ hôi dày đặt. Nhìn nhỏ bây giờ dể thương chưa từng thấy. Khuôn mặt trắng hồng nhìn mà muốn báu liền nhưng đây là phận sự quốc gia nên mình chả dám sợ nhỏ đánh nữa có
môn chết trân ờ.

-Có đau hem a
-Có tí tí

Đột nhiên mình đè nhỏ xuống ………………………………..
p/s: chap sau có tí sex nhá mới mọi người đón xem
Suy nghĩ lắm mới dám viết sex ^^……..
 
Chap 53

Nó đè nhỏ xuống, nhỏ không kháng cự. Cứ thế đôi môi khô ráp của nó lướt vào đôi môi mền mại nóng ấm của nhỏ. Nó như biến thành một con người khác, không còn tự chủ được những hành động mà có thể làm nhỏ giận. Nó cảm thấy là chưa đủ nên nó bắt đầu mò xuống áo ngực của nhỏ. Ôi nhỏ mặc áo ngực màu đen làm tôn lên làn da màu trắng của nhỏ.
“ĐỪng a….anh”
Nhỏ đưa tay xuống ngăn nó nhưng hình như con quỷ tình dục đả biến nó thành cái thằng bạo lực. Nó đè nhỏ mà cởi phăng chiếc áo ngực ra. Nó vùi đầu vào đó hôn lấy hôn để vào đôi hồng đào của nhỏ. Nhỏ biết không làm gì được nó nên cắn răng mà chịu đựng. Sau khi đã vò nát đôi gò đào ấy nó lại mò xuống cái gọi là “suối thần tiên” của nhỏ. Nó hôn lấy hôn để vào cái chỗ đó của nhỏ. Chịu không nỗi nửa nên nhỏ bắt đầu rên những tiếng nho nhỏ…

“A..a”

Bỗng………

Kính kooong….Kính kooooong………………..

Nó giật mình như đã tỉnh lại sao cơn mơ. Mặt nó đỏ hết cả lên(nói thiệt lúc đó nhục hết biết, có ý đồ mà không thành). NHỏ cũng không tệ vừa mặc quần áo vào mà mặt cũng đỏ y chang nó. Hai đứa cứ lắp bắp như người mất hồn.
“Chắc a…i…ai về rùi, thui a vào tủ trốn đ….đở đi”Nhỏ nói mà giọng run run
“Ukm”Nó cũng chui vào cái tủ to tướng quần áo của nhỏ. Công nhận tủ quần áo của con gái nó thơm khỏi chê lun ^~^……………………………

-----------------------------------------------
10 phút trôi quá nó vẫn chưa nghe động tĩnh gì từ bên ngoài cả. Nó sợ nhỏ có chuyện gì vì bên ngoài cũng đã 10g rùi còn gì, với lại đang có trời mưa lất phất. Lỡ có thằng ăn trộm nào vào thì có gì nữa nó cũng chả nghĩ đến………….
Thêm 5 phút nữa nó chịu hết nỗi tính đạp phăng cái tủ mà bay ra ngoài nhưng nó lại khựng lại vì nghe giọng ai đó.
“Cún của mẹ , dạo này khỏe không con”Chắc mẹ của nhỏ rùi, teen thấy ớn:D
“Hi hi, con khỏe lắm mẹ . Dạo này công việc sao rùi mẹ”nhỏ vui vẻ đáp với mẹ
“Công việc vẫn như bình thường thôi, thui con yêu của má đi ăn với má đi”
“Dạ mẹ ra xe trước đi, tí con ra “
Nó núp trong tủ nên chỉ nghe được đoái thoại chứ không thấy được mặt mẹ nhỏ. Sau khi mẹ nhỏ đi nhỏ bắt đầu kêu nó ra. Nó cười híp mắt đi ra mà nói:
“He he, biết rùi nha cún. Chà chà giờ a gọi em là cún lun”
“Xì, người ta không thích nha”nhỏ bỉu môi nói với nó
“Ũa mà giờ em đi ăn à, anh thì sao”Nó chề mỏ nói
“Kệ anh, hrum không quan tâm. Ai biểu hùi nãy bạo lực với em chi”
“Hì, cho a xl. Cái đó là……”Nó im lun
“Ble~~~~, hết nói được lun . GIỡn đủ rùi chìa khóa nè, tí lấy mà ra xong khóa y hệt vậy nha”Nhỏ đưa chìa khóa cho nó.
“Tks cún yêu của anh :))”Nó nhéo má nhỏ
“Hrum đã nói là không thích cái tên ấy mà, mún chết ak…… chết nè…….. chết nè”Nhỏ rượt nó chạy lòng vòng trong căn phòng của nhỏ. Căn phòng to nên chạy tí đã đuối clm ra rùi.
“Phương, con giỡn với ai đó”Mẹ nhỏ ở dưới la to lên
“Dạ…Dạ tại tivi đó má”Nhanh trí ớn
“Nhanh lên con 10g hơn rùi”
“Con biết rùi”
Nói đoạn nhỏ quay qua nó.”thui không đùa nữa tí về nha, giờ e đi ăn đây”
“ĐI ăn cho sướng đi, mập người ta bỏ ráng chịu”Nó mỉa mai
“an…anh”Nhỏ nói mà mặt đỏ như trái gất
“Thui thay đồ đi cô nương, nhớ rữa sạch nha ha ha”
“Rầm”Cái này gọi là giận chàng chém lun cái cửa he he………………

----------------------------------------

“woa tui cóbị nhầm không trời, hôm nay mặc váy nữa chứ”Nó thốt lên khi thấy nhỏ ra
.Nhỏ mặc một cái váy đen bó sát làm lộ lên 3 vòng chuẩn như mấy con siêu mẫu vậy. Làn da trắng mịn màng láng o như của em bé vậy. Chắc nhỏ cật lật xài kem lắm đây(sau này nhỏ mới nói là da đã dậy rùi, kế thừa sản nghiệp của má mà :D)
“Quỷ nè…E đi đó”
Nhỏ đi xong nó phóng về nhà lun, tuy bị sạc một trận vì cái tội đánh nhau nhưng nó đã biết được nhiều thứ về nhỏ. Bỏ vài cuốn tập vào cặp nó chìm vào giấc ngủ với những giấc mơ về nhỏ”

I love Ho Chi Minh City

Reng…reng…reng
Nhìn lại cái đồng hồ mới 5g sáng. Nó phãi hốt lên”Ơ cái dis, mới 5g mà đã réo. Tao trù cha trù me mài cái đồng hồ” Nói xong nó mới lớ ngớ là đồng hồ làm gì có cha có mẹ. Mới sáng đã ngồi tự kỉ rùi điên thiệt . Thôi kệ hôm nay mình tập thể dục cho lành. Nó bay ra cái lan can cầm cục ta 10kg mà nâng lấy nâng để. Tự nhiên nó thấy có con nhỏ mặc đồ séc xy đi ngang qua. Thế mà chị này còn nháy mắt với nó làm nó nổ cả con mắt. Nó nghe bọn anh nói sáng sớm gặp gái để ý là hên nguyên ngày. Áy thế mà mới ra khỏi nhà đạp ngay cục cức chó, chạy dọc đường thì bị tạt nguyên vũng nước vào cái quần. Hên là nó nhìn kịp nên chỉ bị cái giày thui. Chứ cái quần nó lao vào đạp cái thằng cờ hó chạy chiếc xe là có đó. “ có phải Phương không ta” Nó nhủ thầm trong đầu khi thấy cái mái tóc dài tận mông đó. Nó chạy lại nói.
“Zợ ơi ăn sáng với chồng nè”Nó lay nhỏ đó từ đằng sau
“Bốp, xài cái gì thế này, zợ zợ chồng chồng gì. Đồ biến thái”Không phải nhỏ hix hix
“Ơ xl, nhầm người”Nó cay cú chạy vào cổng trường cùng với cái tát trên mặt. Sáng sớm gái với gú là thế .
Nó lại thấy khuôn mặt của nhỏ hiện diện trước mặt nó, nó dụi mát thật kĩ và nhéo mình vài cái để chắc là nhỏ.
“Hôm nay sao đến sớm thế anh”
“hì,…..rãnh rỗi nên đến sớm. Đi ăn sáng nè”
“ukm, zô căn tin nha a”
“Thui đồ ăn vừa dở mà có mấy thằng cờ hó cứ nhìn nhìn, ngứa mắt anh đập nó đó”
“Hông chịu, em thích ăn ở cô tư căn tin hơn. Giận đó”Nhỏ nũng nịu
“Ukm thoy thì ăn”
Nó nắm tay nhỏ dắt vào căn tin của trường. Quả đúng như nó nói, mấy thằng cơ hó lớp 11 cứ nhìn chằm chằm vào nhỏ. Cơ mà có đứa còn chảy cả vãi nữa. Nó làm mặt tĩnh nhìn tụi nó vì mang tiếng là dân đại ca trong trường mà cứ cười toe toe thì thể diện bỏ đâu.Bọn nó cũng thoy nhìn mà ăn típ vì cái ánh mắt chết người của nó. Nó khoái chí trong lòng nhưng khuôn mặt vẫn tỉnh bơ như không.
 
Chap 53


Cuộc đời của mỗi con người chỉ có mấy chục năm ngắn ngủi phải không mọi người? Tuy với mọi người mấy chục năm nó ít so với lòng tham của con người nhưng mọi người hãy nghĩ lại đi. Có những mảnh đời bất hạnh sinh ra đã bị kì thị. Họ thường bị mắc những căn bệnh nan y hay gì gì đó chả hạn. Những chap sau sẽ nói về người con gái ấy. Người con gái mắc căn bệnh H trong người nhưng lúc nào cũng cá tính, cười nói vui vẽ. Có những lúc mình đã cố tìm cô gái đấy nhưng chỉ là con số 0. Nên mình muốn nói với mọi người thế này:Chúng ta hãy sống thật ý nghĩa, sống thật có ích để sau này không hối tiếc về bản thân………………….



Hình như sắp đến mùa đông thì trời có vẻ lạnh lạnh thì phải, lâu lâu lại có
những cơn mưa phùn phẳng phất trên cái đất sài gòn này. Kêu 2 tô phở ra thì cơn mưa phùn ấy lại tới, nhắc nó nhớ lại những kỉ niệm về một thời lớp 10. Vui có, buồn có, đau khổ có, hạnh phúc pha trong đó có vị đắng nữa. Mới ngày nào nó là một thằng nhóc vui vẻ táo tợn trong những cuộc nói chuyện nhưng mối tình đầu đã cướp đi cái vẻ táo tợn ấy. Tự nhiên nó lại hứa với mình là sẽ cố gắng học thật giỏi và hòa đồng hơn với mọi người hơn. Nhỏ thấy nó suy nghĩ cái gì mà khuôn mặt trầm tư quá nên quơ quơ tay trước mặt nò. Ấy thế mà nó vẫn ngơ ngơ 2 con mắt như chưa có chuyện gì .

“aaaaaaaaa”Nhỏ hét vào lỗ tay nó

“Hả cái gì”Nó tỉnh lại sau khi thoát khỏi mớ hỗn độn suy nghĩ đấy

“Nè, làm cái gì mà suy nghĩ ghê thế, người ta gọi mà không nghe”Nhỏ nhẹ nhàng nói với nó.

“ SR tại đang nghĩ lại cuộc đời ấy mà he he”Nó nhéo má nhỏ cười nham nhở.

“Ế, ai cho nhéo má tui. Tin ăn nhéo của tui không hrum”tức roài

“Zợ tui thì tui có quyền nhéo, ai cấm nhĩ” Nói trắng trợn ghê

“Hrum ai zợ ông nhĩ”nhỏ bỉu môi nói

“Ế, hông thì chia tay he he”

“Thui đức vua tha cho nữ tì này, nữ tì còn non người trẻ dạ”

“Thế yêu lại từ đầu nhé “

“Hrum thui lo ăn đi ông tướng, mới thấy hôm nay tếu táo ghê nhà”

“Chồng của zợ mà”

Nói xong nó ghấu ghiến ăn tô phở bỏ mứa nãy giờ. Công nhận nó dở nhưng ngồi kế người đẹp trong bộ áo dài là nó sướng phải biết. Ăn xong đường ai nấy đi, ý lộn nó đưa nhỏ về lớp . Cái này chắc sợ cái bọn con trai ở lớp con nhỏ rùi. Nó cũng chưa công khai nhỏ là người yêu bao giờ. “Hay bữa nào mình thử tỏ tình một lần để đánh dấu chủ quyền ta ha ha” Với cái suy nghĩ ấy nó bước về cái lớp của nó với cái miệng đang cười mĩn. Ai thấy nó chắc mất số là cái chắc. Ukm, mà nó có số gì đâu mà sợ chỉ mới đánh thằng Minh thui mà có gì to tát.

Nó bước về chỗ rùi quăng thẳng cái cặp vào cái chổ trồng. Bây giờ nó không còn ngồi với thằng bòm ngựa nữa mà nó bị chuyển xuống cuối lớp với cái ghế trống bên cạnh vì cái tội”ngủ trong giờ học”. Mấy bà cô cũng ngộ, đáng lẽ ngủ thì cho lên bàn đầu để dể kiểm soát chứ ai lại chuyễn xuống bàn cuối như vậy “bó tay”.

Quăng xong nó lại bày trò với tụi bạn(lâu nay viết mà chả noi gì về tụi bạn lớp 10, nhưng mình mún giấu tên nên ghi chữ cái thui nhé). Lớp nó chơi thân với thằng k, l , p , n(bờm ngựa). Hồi lớp 10 tụi nó thường gọi là bộ năm quậy phá nhất lớp nhưng tự nhiên giữa năm lớp 10 nó bị trầm cảm nên cũng ít nc với bọn này nữa. Hôm nay bọn nó đang bàn tán xôn xao về cái vụ gì đó. Nó cũng nhảy vô nc cho xôm tu:

“Ế mấy thằng cờ hó, bàn vụ gì đấy”

“ohm, mày hôm nay lạ nha”Tụi nó há hóc mồn nhìn nó

“Lạ gì mạy, vụ gì nói anh nghe với”

“À, thì có học sinh mới chuyển vào”

“Tao mới nghĩ ra trò này, hay là ………..”Nó nhanh nhảu bày trò

“Ờ được đó, để tụi tao chuẩn bị he he”Thàng N ngựa la lên

“Ok zụ keo để tao”Thàng L chó nhanh nhẩu

Tụi nó cứ thế phân chia việc ra , đầu tiên thằng K đen(tại nó hơi đen, dân miền tây vào sg học) đi lấy cái xô đựng chút nước. Thằng p mập thì ngồi hì hụt với đống phấn trên bản bỏ vô cái xô của thằng k đen lấy. Cuối cùng là thằng L chó với chai keo 502 và đòn kết thúc là của nó. Nó ôm nguyên chậu nước đặt lên cái cửa phía trước. Còn chai keo nó sẽ đổ vào cái ghế kế bên vì nó biết học sinh chuyển vao sẽ ngồi kế bên nó. Vì lớp còn chỗ đó là trống mà. Nó chưa vội đổ chai keo vào cái ghế vì nó sẽ mau khô mà khô sao dính. 5 phút trôi qua tụi bạn ở cái cửa phía sau la lên là cô tới và thêm nhỏ nào đẹp lằm.

“Con gái à……………….”Nó lẫm bẩm

“Chết rùi tụi bây ơi con gái đó, mau lấy thâu nước xuống”nó la làng với tụi bạn.

Tụi bạn còn lo ngắm con nhỏ ấy nên không đoái ngoài đến lời nói của nó. Nó cũng mặc kệ tụi bạn chạy lên cái cửa trước định là leo lên lấy cái xô xuống. Thế mà hôm nay đúng là ngày xui xẻo thiệt, tới bây giờ nó còn rủa cái con nhỏ ban sáng đó. Ma xui quỷ khiến thế nào mà nó chạy vấp té chúng cái cửa cái “ạch”. Nguyện cái chậu nước trên cánh cữa bay thẳng xuống cái người nó đang nằm xả lại.

“Đời mày khổ rùi c ơi, số đâu nữa mà còn hu hu”Nó nói thầm
Đúng lúc ấy cô và nhỏ học sinh mới cũng vào, và rồi thì cái gì mọi người cũng biết nhĩ. Cô sạc cho nó một trận và ghi cái bản kiểm điểm. May mà nó tự bày tự chịu nên không bị nặng. Bọn bạn thì cứ đứng dưới mà cười ha hả. Nó rủa trong bụng”Tụi bây nhớ đấy, quân tử trả thù 10 năm chưa muộn”.Vì nó quê quá nên nó cũng chả ngước mặt lên nhìn nhỏ đó. Cho tới khi nó về bàn ngồi thì nó mới thấy được mặt con này .

“Bà… bà là con nhỏ táng tui hùi sáng đúng không”

“Ukm rùi sao nhóc, he he”Cười nham nhở

Bây giờ nó mới nhìn kĩ con nhỏ này, 1 chữ chuẩn không cần chỉnh. Ít gì cũng đẹp hơn mấy con mắn của lớp nó. Mái tóc hạt dẻ làm nó ban sáng tưởng nhầm là nhỏ của nó đây mà. Khuôn mặt trái ngược với nhỏ Phương. Nếu Phương mang một nét gì đó hiền dịu ít cười thì nhỏ này mang một khuôn mặt cá tính lúc nào cũng cười nói. Nó có ấn tượng về nhỏ này vì lúc nào cũng cười nói vui vẻ hết. Nhỏ này thấy nó nhìn chằm chằm nên cũng nhéo cho nó một cái. Cái nhéo nhẹ nha:

“Nek làm giề mà nhìn tớ ghê thế”

“Đẹp thì nhi….”

Chưa nói hết câu nó mới ú ớ là mình vừa nói cái gì đó.”Chết cha rùi”

“Cái gì, ông nói tui đẹp nên nhìn à. Có nhầm không thế”

“Hề hề cứ coi như tui chưa nói gì nhé”

“hk đó, nói thì cứ nói. Tui đẹp thiệt chứ bộ he he”Xỉu lun bó tay. Nhưng nghĩ lại nhỏ này chỉ thua nhỏ Phương của mình là già hơn thui mà :))

“Ukm bó tay bà lun, lo học sinh học sinh mới mà già chuyện thấy ớn”

“Kệ tui”
Thế là hai đứa im từ tiết đầu đến tiết ra chơi lun. Chắc tại ngại nhau về những câu nói lúc nãy, tuổi học sinh có khác. Ra chơi đã thấy nhỏ thấp thoáng ngoài cánh của lớp nó. Chắc lại rủ xuống căn tin ăn uống gì đây. Nó phóng cái ào ra chỗ nhỏ đứng nắm tay dắt nhỏ xuống căn tin trước bao nhiu là ánh nhìn của tụi bạn. Chắc chắn tụi nó sẽ nghỉ thế này”Thằng này im im mà ghê thiệt”. Nghĩ thế mà nó lại cười mỉn trong lòng .

Thui mệt rùi, đi ngủ cho lành. :-@
 

Bình luận mới