ACHECKERVIET.COM là tên miền phụ khi checkerviet không truy cập được.
CLICK HERE để truy cập vào kênh telegram của diễn đàn.
CHÚ Ý: Cập nhật mới nhất v/v đăng ký nhà cung cấp tại checkerviet Xem thêm
Xóm trọ buổi sáng , nói là sáng cho vui chứ 9h giờ xừ rồi ! .Em đang lúi húi giặt đồ khu trọ này mấy chục phòng , nhưng không khép kin giặt giũ ở ngoài hết vì thế nó rẻ nhưng sạch sẽ .Cô chủ nhà cũng đáng yêu cơ … đang giặt thì “ cạch cạch ” phòng đối diện mở ra . Anh bù xù như con quạ xấu mù. ..hì hì nhưng nhìn kỹ anh đẹp trai phết .Đến gần em anh vặn vòi nước giặt khăn mặt … liếc em rồi ! Biết mà người ta trắng lại mặc quần shot , không nhìn mới bê đê hi hi . Em quay sang lấy nước thêm vào chậu giặt , nhìn anh nhoẻn miệng cười. Lúc đó em đã thích anh đâu em chào xã giao thôi, dù gì cũng hàng xóm. Anh cười chào lại … nhưng mắt anh nhìn xoáy vào cổ áo em. Sao lúc đấy em gét anh thế thấy anh thô tục bỏ mẹ , ừ thì em không mặc áo lót ngực trần quyến rũ anh rồi. Nhưng anh hư bỏ xừ nhìn như đốt cháy áo người ta ra ...nhìn tí thôi chứ . Khi nào em quay mặt anh cứ nhìn thoải mái đi hi hi … anh vô duyên .
Bị anh soi lâu quá em ngại quay mặt đi giặt tiếp , nhưng vẫn thấy hình như ánh mắt anh vẫn nóng bỏng rát rạt phía sau . Rồi anh hỏi :
- Hàng xóm ơi ! em tên gì thế ?
- Anh gọi em tên gì cũng được …!
Bực anh em đáp kiểu chống đối , thế mà vẫn ngang hi he … nhưng chính thế em mới bắt đầu để ý anh .Anh nói tiếp :
- Thế anh gọi em là vợ nhé !
Úi … ! Gọi “vợ” thế khác quái gì em là người yêu anh …em vội đính chính luôn …Em nói :
- Thôi hi !
- Thế nói tên thật đi ,anh không gọi là vợ ..phải lúc người yêu em đến chơi mệt đấy !
- Em tên là Phương Anh em 18 tuổi năm thứ nhất Đại học Sư phạm ngoại ngữ ạ …!
Thành thật luôn bị thích cách nói chuyện của anh rồi hì …Nhưng anh chẳng nói gì thêm nữa , lẳng lặng đánh răng xong về phòng . Thật chẳng vào đâu đúng là bất lịch sự ! Cay quá … nhưng làm được gì anh chứ ? chả lẽ hỏi “Anh ơi! anh tên gì đấy ạ ?” động vào lòng tự kiêu của em rồi , mà em cũng đầy thằng khiến gì cái mặt anh tán . Anh đóng cửa đi làm …tưởng anh đi xe máy nào ngờ hóa ra cái xe đạp cà tàng cũ rỉ vứt xó là của anh .Em vừa đến thôi nhé chứ em biết anh hấp thế đừng hòng nhé , thế kỷ nào rồi có đứa dở người đến vậy ?
Quyết định không thèm hỏi tên anh nữa gọi mẹ là “ thằng hấp ” đi ,với cả hôm nay ở trường cũng được nghỉ . Lại mới đến em còn nhiều việc phải làm ,em ở phòng trên đầu “ thằng hấp” của em . Có lẽ là nghiệt duyên .. em tắm rửa xong ,đang phơi đồ anh cành cạch lao cái xe cà tàng về …À hi.. đứt phanh nhé đâm vào tường vui thế !Thế là cái bánh xe yêu qúy của anh thành số tám,em cười như nắc nẻ trên đầu anh .
Anh ngước lên nhìn đăm đăm vào em rồi anh cũng cười ,xoa xoa đầu gối xước anh vào phòng lấy cái túi để quên . Anh tập tễnh đi ra em kệ “ ngu cho chết ! ”, nhưng vẫn cay cú anh nhất là lúc anh nhìn lên xong cười cười .Đang lúi húi dọn thì cái Trà đến nó gọi ầm lên:
- Con Phanh ! mày không đợi tao dọn cùng cho …ít nhất gọi cho tao câu chứ ? Sợ tốn cơm mời à !
Em tên Phương Anh nhưng chả ai gọi thế toàn “ Phanh” , mà gọi phanh lại nhớ quả đứt phanh lao mẹ vào tường của anh cơ .Ôm bụng cười tiếp …đang ngặt nghẽo con Trà đứng dưới nói lên :
- Thôi con lậy mẹ ! Sau mẹ ở tầng trên thì mẹ quần cho con nhờ , nhìn lên thấy hết cả săm lẫn lốp mẹ phơi ra .Đã thế còn cười cười ..kéo xếch cả váy lên khiêu dâm vãi chưởng .Thằng nào mà nhìn tha hồ bổ mắt nhá ..!
Em cúi nhìn ngược lên … mặt đỏ dừ, “Thằng hấp” anh khốn nạn nhá ! nhìn hết xong cười đểu à …Mối thù với anh đã tăng cấp độ lên rồi , sáng thì nhìn vú người ta lúc sau về soi bím .Mịa được rồi con dê cụ anh nhớ cái mặt em đấy ,có hai chỗ thầm kín nhất anh ngó hết mẹ rồi ức chế . Chiều tàn sau dẫy nhà lô xô chen chúc , em gét thành phố thế chật chội xô bồ . Gió thổi mơn man trên tóc em thấy lòng vui hơn , cũng nguôi ngoai sự cay cú về thằng hàng xóm khắm bựa anh . Con Trà đã về từ lâu em chả muốn đi đâu chơi cả , tại cũng mệt mỏi vì dọn nhà nữa . Mười hai giờ cái cửa phòng anh vẫn đóng im ỉm , hay là anh chết xừ ngoài đường rồi nhở .Chả thèm rình nữa em lên giường đi ngủ , nhắm mắt vẫn nhớ nụ cười nhăn nhở dê cụ của anh gét.
Sáng sau em dậy định mặc váy ra nghĩ chuyện hôm qua , ngượng thế lại lại thay quần shot hậm hực đi ra . Thấy anh ngay bên dưới thò đầu ra sẵn ca nước uống đêm qua, bị con gián vô duyên nhảy dù vào. “Ào !” em ..dội luôn sướng thế ...anh ướt như chuột con gián vẫn vướng trên tóc , em vờ đạo đức cúi xuống ngó nói :
- Ui em xin lỗi nha ! em trượt tay ạ … anh có ướt lắm không ?
- Không sao đâu ! đằng nào anh cũng tắm hôm qua về muộn quá …!
Trả thù xong nhưng vẫn hậm hực vì anh chả phản ứng gì , anh hiền quá đâm ra em cũng mất vui .Em đi học thì gặp anh đi bộ lóc cóc phía trước , chân anh tập tễnh tồi tội . Em dừng xe bảo :
- Anh hấp ! đi nhờ không em đèo một đoạn cho ạ …!
Cơ mà anh vô duyên vãi cứt , hỏi thế anh leo phắt lên xe ngồi sau em luôn .Cái yên xe đạp điện loại này lại ngắn , anh ôm sát bực quá … mà làm ơn mắc oán rồi .Chả biết anh vô tình hay lợi dụng anh ôm eo xong bảo :
- Phương Anh eo nhỉ … người mềm thế !
Thế này thì hỏng để anh ôm tí ra đến gần trường, chết với mấy con mồm thối lớp mình . Anh được mỗi cái mặt dễ nhìn chứ anh ăn mặc ngu bỏ xừ , nhìn chả vào mắt em tý gì .Em thay đổi kế hoạch bảo :
- Thôi anh đèo đi !
Ngồi sau anh chẹn cái cặp , cơ mà yên chật sáng phố lại đông cứ tránh nhau lại dúi ngực vào lưng anh . Ừ thì thôi ! sáng em dã man với anh quá coi như chuộc lỗi đi ..hừ hừ …Gần trường anh dừng xe lại anh bảo :
- Cảm ơn ! cho anh đi nhờ ! nhưng gần trường rồi nhỡ bạn bè em thấy ngại cho em …! À kia có hàng xôi anh mời em ăn xôi để cảm ơn vậy !
Hai đứa kéo nhau vào hàng xôi ,anh kéo ghế cho em ngồi mà lấy khăn giấy lau hẳn hoi chứ .Trông anh ngu mà cũng biết tâm lý phết ,nhưng bà bán xôi chửi luôn :
- Gớm hai đứa chúng mày cũng sinh viên mà sạch không đâu ! U có tiền mấy đâu chúng mày mang giấy lau cả ghế thế kia .Cả hai đứa giỏi thì 20k tiền xôi chứ gì ..chết u tiền giấy rồi.. .! Mà thằng này có người yêu xinh thế chả chiều nó cũng yêu mẹ thằng khác …
- Không phải đâu ạ !
Em đỏ mặt thanh minh ,nhưng bà ấy nói luôn xen ngang :
- Thôi tôi lạ gì các cô các cậu , ở chung nhau đi đèo nhau bám như sam ấy thanh với chả minh .Ngủ với nhau mãi còn xấu hổ …mà u bảo này con là con gái phải lo giữ thân , không khổ mình đấy con .
Anh cắm cúi ăn trong im lặng , sau em mới biết “thằng hấp” của em anh đã quá nhiều nỗi buồn để không thể nói .Ăn xong anh loay hoay ,thọc túi nọ túi kia lúng túng …anh bảo bà bán xôi:
- Bác ơi ! con hết tiền lẻ rồi mai con qua đưa trả bác nhé !
Em nhục với anh luôn chắc đéo có tiền rồi ý , có 20k thôi mà bày đặt mời mọc khắm không tả . Chung quanh còn dăm đứa nữa ,cũng đang ăn xôi bọn nó cười làm em không biết chui đâu .Bà bán xôi cũng tốt tuy nói nhiều bà bảo:
- Thôi đi học đi mai qua cũng được , cảnh sinh viên u hiểu mà …!
Mẹ xư ! anh hết tiền bảo là hết , nhìn quả xe rách của anh là biết rồi “ thằng hấp ”. Em rút tiền ra trả rồi lên xe phóng vội đi , mặc kệ anh đứng ngẩn ngơ …
Đời càng gét nhau thì lại càng hay nghĩ về nhau , tối lại vẫn 12 giờ hơn phòng anh vẫn đóng im ỉm . Anh làm cái cứt gì mà về muộn thế không biết, có khi đau chân bò về cũng lên . Em nghĩ tự dưng em lại xót xa cho anh , mãi không ngủ được em đi vệ sinh . Mà thế nào cũng có đứa đi khuya thế , buồn quá chạy xừ xuống nhà vệ sinh của tầng một . Cũng vội cơ vì mắc tè quá , tụt quần ngồi xuống…đang sướng vì giải quyết xong đống nước vô dụng . Thấy của nhà về sinh tối sầm , anh vào móc chym ra định tè luôn .Chắc nghĩ đéo có ai tại em cũng buồn quá quên cả bật điện ,ánh sáng mờ mờ vẫn thấy của anh chả to lắm .. .Em đe luôn :
- Nài ! đừng có mà tè nhá !
Chắc lúc này anh mới nhận ra em , anh lúng túng … em nhìn anh .. nhìn em ... em ngượng quá luôn .May em nói nhỏ cả nhà vệ sinh cũng không quá gần các phòng , hai đứa đều cởi truồng cả rồi ..đúng hơn là em. Anh bỏ mỗi cái đó ra thôi . Anh đè em vào tường nhà vệ sinh anh hôn luôn ... liều quá... em cũng cuống mà kêu lên cũng dở cơ . Tưởng anh hôn không thôi ,em bất đắc dĩ hôn lại để cho anh hôn xong thả em về .Nhưng khi anh lách chân em ra ấn ấn nó vào , em run cầm cập “thôi chết bị anh chịch cho rồi ! ”. Anh liều dã man ý ! còn em á ...sợ thót tim nhỡ có ai vào đây thì nhục ,em không còn trinh trắng gì trinh trắng của em đã đánh đổi đi rồi . Để mà em con mãi ân hận suốt sau này …
Của anh nóng rực trong em trượt lên trượt xuống , em sợ chả có nước mấy dù em nhạy cảm . Hôm mất trinh em cũng chỉ đau tí thôi ,hơi thở anh sầm sập vào mặt em . Em vừa ngượng vừa lo ..anh hành động nhanh quá ,anh thúc cho một lúc em có cảm giác hơn . Cắn chặt vai anh không dám rên vì sợ bọn hàng xóm biết .Anh thở hồng hộc ép em sát tường ,anh ra rồi chảy trong em nóng rực . Của anh và cả nước của em trào ra theo kheo chân , em thấy nóng nóng chảy thành dòng … Anh buông em ra cái em kéo quần chạy bán mạng về phòng , về nhớ ra chả tát anh vài cái cơ …
Em ngồi âm thầm lấy khăn lót bên dưới , của anh vẫn đang âm ỉ rớt ra trong em .Giờ đây em không biết đối diện anh thế nào nữa , mới biết nhau được bao lâu đâu . Nhỡ có thai với anh thì sao nhỉ ? một nỗi sợ bùng lên trong em . Ngồi thừ đến gần sáng mong của anh nó trôi ra hết , nhưng em vẫn biết đó chỉ là an ủi tinh thần thôi . Chứ còn chả có gì đảm bảo là chắc chắn em không dính , gét hay hận anh đây ? Em nghĩ mãi rồi em ngủ lúc nào không hay , em tỉnh dậy thì đã là 12h trưa. Thế là bỏ học luôn buổi nay rồi, em biết làm thế nào với anh hả “ thằng hấp ” kia.?.. Khi mở cửa việc đầu tiên em ngó xem phòng anh đóng hay mở , khóa rồi em vui quá đi đánh răng rửa mặt luôn . Chắc anh đi làm rồi may quá , đi vài bước em thấy người mỏi nhừ tại thức khuya ? Hay tại tối qua làm chuyện đấy cùng anh , em thấy gét anh dã man… anh tồi như chó .
Anh làm thế không ở nhà mà chạy lên xin lỗi em đi , còn đi làm cái cứt gì … hay là anh sợ anh trốn xừ rồi nhỉ ? Chắc sợ mình tố cáo hiếp dâm cũng lên , hèn thế ... em á ngu gì mà tố cáo anh đi tù em cũng nhục nhã .Đánh răng rửa mặt mà toàn nghĩ liên thiên về anh , quay lại anh đã đứng lù lù đằng sau từ khi nào .Cả dãy trọ đi vắng cả mỗi anh và em đối diện , nhìn mặt anh lại nhớ tối qua với anh . Ngượng kinh khủng luôn giả thử yêu nhau ít lâu rồi , thì anh có làm thế em cũng còn đỡ ngại .Đây biết nhau được mất hôm đâu , anh mất dậy ý đè nghiến người ta chịch . Căm thù ! em gạt anh ra quát :
- Cút ra ! đồ chó …!
Anh túm tay em lôi lại nghĩ là anh đánh cơ ,em vừa chửi anh mà … nhưng anh chỉ ôm em rõ chặt . Thấy cả tim anh đập rộn lên ,anh ôm chặt lắm mà anh chả nói gì cả .Giá như anh xin lỗi một câu ,thì em cũng tha thứ và em sẽ đồng ý chấp nhận anh .Sau này em mới biết anh chả bao giờ nói xin lỗi , cái ôm đó chính là lời xin lỗi . Chờ mãi anh không nói em tủi thân khóc trong tay anh , ướt đẫm ngực áo anh là nước mắt em . Mãi mãi anh nói được câu, nhưng câu nói nói ấy làm em điên …anh bảo :
- Nếu có em thai chúng mình cưới nhé !
“ Ớ ! thế em đéo có thì anh rũ bỏ hết trách nhiệm à ?”Em nghĩ thế và em cáu vùng khỏi anh vừa khóc vừa nói :
Em về đóng cửa phòng khóc ầm ĩ , anh gọi em cũng mặc anh gọi chán anh bỏ đi tồi dã man. Anh chả có lòng thành gì hết , anh vừa hấp vừa ngố . Ít nhất anh cũng phải tỏ ra thành khẩn chứ …có thế đã biến đi đâu rồi . Lúc sau Trà đến gõ cửa nghe giọng nó em mở , nó vào nhìn mắt em đỏ hoe lại thấy phòng vẫn nồng nặc cái mùi tinh trùng của anh vương lại . Nó bịt mũi rồi chửi :
- Mày dại trai vừa thôi Phanh ! vừa chuyển về đây đã lôi thằng nào về chịch rồi , trước mày ngoan lắm cơ mà .Mày cứ lằng nhằng với con Trâm cơ con đấy đĩ đượi mất dạy có tiếng rồi !
Lại nói con Trâm nỗi đau em lại nghẹn nghào hơn , em nhớ lại trong nước mắt .Bữa ấy mẹ cho tiền mua xe máy để đi học , em đểnh đoảng làm mất lúc đi xe buýt .Nhà em nghèo mấy chục triệu có bé đâu , em đỗ đại học cả họ phấn khởi . Rồi bác trưởng họ bảo mỗi người gom góp một ít, cho em đi học vì nhà em nghèo quá . Em học được vài tháng em muốn đi làm thêm, em cần xe máy thế là bố mẹ chạy vạy lo toan . Tiền mất em hoang mang lắm.. nhưng có lẽ họa vô đơn chí , bố bị ốm nặng mẹ gọi điện bảo em mang tạm tiền về chữa trị cho bố trước . Lo sợ tột cùng bây giờ em biết lam sao ? bạn bè ai có tận hai mấy triệu mà cho em vay ? Mà vay người thân cũng chả được vừa lộ , cả họ em cũng giàu có gì đâu thuần nông hết …
Một hôm em và Trâm đi ăn chè , em luôn tốt với Trâm không phải vì nó ngồi cạnh em. Mà người khác nghĩ nó xấu , tuy nhiên em thấy nó cũng chả đến nỗi nào .Em chép bài hộ nó đôi lúc bảo cả bài thi cho nó, thế là thân nhau mặc dù bạn bè chê nó hư .Em chợt bảo :
- Trâm này ! mày cũng từ quê như tao ! Sao mày lắm tiền thế ? tao đang mất một số tiền tao muốn kiếm tiền mày có cách không ?
- Phanh ! mày có thực cần lắm không ?
Em gật đầu ! Trâm nó thở dài bảo :
- Mày là bạn tao ,còn mấy khắm lol lớp mình tao đeo chấp …nếu ít tao có tao giúp ,còn đừng đi kiếm tiền như tao . Tao làm phò vinh dự đéo gì … chỉ mày là bênh tao quý tao thôi .Tao lỡ mày đừng lỡ …mày và tao cùng xinh nhưng mà đi sai đường khó quay đầu lắm . Trước tao cũng tiêu mẹ tiền nhà đi ..chắc mày cũng thế kiếm không thì nhà truy ra ấy gì .?
Em nói lại cho nó nghe , nó thở dài thườn thượt bảo :
- Hai tám triệu nhiều quá ! lại chỉ có ba bốn ngày nữa … tao chỉ còn được có 12 triệu . Còn đớp hết với đập vào quần áo son phấn rồi , vừa mua điện thoại nữa .Mày không nói sớm … đéo tin tao à ? Tao cho mày vay 12 tr còn lại 16 tr lo được không ?
- Tao chả vay đâu được hai triệu nói gì tận 16tr …!
- Trai nó cũng đéo ngu trả vay được thằng lol nào nhiều thế , mà mày xinh nhưng lại lùn .. kể cả có bán trinh cũng đéo chắc nổi số ấy nó chặt chém các kiểu … đến mình được mấy .Hồi xưa tao bán trinh được có chục triệu mà nó giã tao cả đêm hôm ấy … nhục .! Mà mày còn trinh không Phanh ? hay chịch mẹ rồi …!
- Kể cả sờ lol còn chưa cho ai động luôn , nhà tao nghèo tao chỉ học thôi … thương bố mẹ lắm …!
- Tao cũng thế ! Tao đi sai đường nhiều lúc chán … có mỗi mày tốt an ủi tao . Thôi cứ cầm 12 tr gửi về nhà trước đi rồi tính sau Phanh ạ …! Còn mày đừng như tao cùng lắm thú thật đi Phanh nhà mày đéo mang mày đi mổ thịt đâu ..
Em cũng không muốn mạo hiểm em sợ , nhưng đúng là lẽ ra lên thú thật với gia đình . Nhưng bố bệnh ngày một nặng em chủ động gặp Trâm bảo nó em muốn bán trinh , nó thở dài nói :
- Chắc số tao mày buộc với với nhau rồi toàn phải khổ , để tao tính đã …!
Một ngày sau nó gặp em và nói :
- Tao tìm được cho mày một ông rồi ! đại gia đấy mà nó cũng già cả tử tế …Chứ thanh niên mày đéo chịu nổi đâu , mà hứa vào tao chỉ duy nhất lần này thôi .Tao có tiền cũng giúp mày rồi Phanh ạ , nhưng tao kiệt lực rồi .
Em đi vào vết trượt đời em như thế đấy ,ông ấy đón em ở cổng nhà trọ trông phải hơn tuổi bố tóc hoa râm to béo . Đưa em đi chơi một vòng , vào quán ăn tây còn dạy em cả cầm dao dĩa .Em cũng bớt sợ nhưng khi ông ấy đưa em vào khách sạn, thì tim em đập loạn lên sợ tái mặt . Ông ấy có vẻ dày dặn kinh nghiệm rất từ tốn ôn tồn, lên đến nơi ông ấy đi tắm trước . Em ngồi ngoài run cầm cập , em chỉ muốn bỏ trốn về .Nhưng cứ nghĩ bố hơi thở đang yếu dần , khuân mặt đầy vết nhăn đau khổ của mẹ em dũng cảm hơn .Em cũng yên tâm hơn vì từ lúc gặp ngoài lúc cầm tay dạy em cầm dĩa , ông ấy chả có chỉ gì sỗ sàng cả . Ông ấy tắm xong trần truồng đi ra , cái ấy dựng lên thẳng tưng to tướng . Em cúi gằm mặt không dám nhìn , ông ấy giục em đi tắm đến lần thứ ba em mới tỉnh ra đi tắm ..
Vào nhà tắm nước làm em thấy dễ chịu hơn , nhìn thân thể mình trong gương. Em nghẹn đắng trong lòng giá như em có thể cho người em yêu ,nước mắt em tràn theo nước của vòi hoa sen trên đầu tỏa xuống .Nhưng ngay cả tận giờ đây nụ hôn con trai, em còn chả biết thì người em yêu ở nơi nào ? Em mặc nguyên quần áo cũ bẽn lẽn đi ra , chỉ khác em không mặc áo chip. Đầu vú nổi lên nhòn nhọn trên áo ,em ngượng lắm khi ông ấy nhìn chằm chằm vào nó .Ông ấy nói :
- Em lùn hơn con Trâm nhỉ ? Nhưng xinh hơn nó con Trâm anh ăn nước hai thôi , chứ không phá nó… em yên tâm Trâm nói hoàn cảnh rồi .Anh chơi đẹp cứ yên tâm , đây anh đưa trước em 20tr luôn đây là anh cho em... là chính .Chứ em phải chân dài hơn tí thì mới có giá cao được …Chứ tầm hơn chục triệu có đầy con trinh trắng , mà con trẻ và ngon hơn em đấy .
Em thấy nhục nhã vì em không khác món đồ , em khóc nước mắt em lăn dài trên má .Ông ấy nhìn lại cười bảo em :
- Để dành nước mắt cho lúc nữa đi đau đấy ! Mà bỏ ra cho anh xem hàng nào bé con .
Trâm không bảo gì em hết ,em ngơ ngác rốt cuộc ý ông ấy là gì ? Em cứ đứng thẫn thờ, thi thoảng liếc trộm cái đấy . Nó to đầu bóng nhẫy nâu đỏ ,cứ nghĩ nó sắp chui vào của em là em chỉ muốn bỏ trốn .Ông ấy lại giục em :
- Show hàng ra anh xem nào , cứ yên tâm anh không phải thô lỗ đâu …!
Mãi sau này em mới hiểu thế nào là “show hàng ”, em bối rối hỏi có lẽ ngoài câu “ vâng dạ ”từ khi gặp đây là câu trọn vẹn đầu tiên em nói :
- Chú nói gì cháu không hiểu ?
- À gọi anh ! thôi nhé …anh quên em đâu như bọn kia nhỉ ! Em cởi hết quần áo ra đi chứ còn gì nữa .
Em ngượng ngùng cởi áo rồi quần , em trần truồng mặt em đỏ rực . Em cảm thấy tia mắt nóng rực của ông ấy quét khắp cơ thể , ông ấy săm soi một lát rồi nói :
- Em gái quê mà trắng thế ,gái thành phố cũng chả bằng giá cao chút nữa thì ngon .Vú cũng đẹp đấy con gái vú bánh dầy là xinh nhất rồi ,nhưng lol nhiều lông ghê nhỉ chắc em cũng dâm đấy .
Em đã ngượng sẵn rồi , giờ bị nói như thế cảm thấy xấu hổ tận cùng luôn . Thiếu nước có chui xuống đất mà trốn , ông ấy đến gần em tự như em sợ một cách hoảng loạn . Nhất là cái ấy nó cứ chĩa thẳng lên lúc lắc theo nhịp bước, em bị bế bổng lên rồi vứt lên giường .Em mím môi lại khi ông ấy hôn em cố gắng giữ nụ hôn cho người em yêu , dù gì em không thể bán hết . Ông ấy không hôn nữa môi ông lướt xuống ngực ,đám râu cọ vào ngực buồn buồn .Ông ấy mút vút chùm chụp như trẻ con ở quê bú ti mẹ vậy ,em chả thấy thích thú gì chỉ cảm giác nhột nhột .Chắc em đang sợ hãi vì lần sau em đã thích khi được làm thế .
Nhưng khi cái miệng đầy râu lởm chởm chạm đến chỗ thầm kín ấy thì khác ,em bật cong cả người dậy khi lưỡi ông ấy miết vào cái khe hẹp ẩm ướt của mình .Một cảm giác như điện chạy dọc sống lưng ,em đã rên rỉ oằn oại túm cả vào tóc ông ấy . Trong đời chưa bao giờ có cảm giác ấy , sướng đến run rẩy …Ông ấy ngẩng mặt lên miệng và râu bóng nhờn nhờn ,rồi ông ấy chĩa thẳng cái ấy vào mặt em nói :
- Em thổi đi …À ờ … ngậm lấy mút đi …. Quên là em chả biết gì !
Em miễn cưỡng ngậm nó , cảm căng cả mồm mùi nó tanh nhờm nhợm .Chắc em vụng về mút mấy cái ông ấy đẩy ra , nằm đè lên em …em run lắm thế là chịch rồi …Chắc đau lắm…tự nhiên em bật khóc không biết là sợ , hay tủi thân nữa .Nó chạm vào bẹn nóng rực , em cảm thấy sợ tột độ nhắm tịt mắt chả dám nhìn mặt ông ấy . Rồi nó cũng vào trong …đau em kêu khe khẽ , bên dưới căng ra ,ông ấy béo nặng chịch bên trên em .Chọc chọc một lát như thế ông ấy ngồi dậy châm điếu thuốc , em xấu hổ nằm im tưởng thế là xong rồi cơ .Ông ấy nhả khói thành vòng rồi lẩm bẩm :
- Em đúng là zin thật , nhưng của em bé quá chơi nhẹ nhàng không ăn thua …lần này mạnh đấy nhé !
Lần này không nằm đè lên em nữa , ông ấy banh đùi em ra cầm nó dúi vào..em đã bị rát từ lúc trước ấn mạnh cái thế đau. Em chồm dậy tụt lùi ra đằng sau mếu máo :
- Chú đau …lắm …cho cháu nghỉ tí .. !
Ông ấy không nói không rằng chồm đến cầm hai chân em , lôi sềnh sệch lại …nó chui vào em rát rạt … lần này em khóc thực sự vì khó chịu . Thúc …thúc… rồi thụp cái đau nhói ,em gào toáng lên :
- Đauuuuuuuu… ! Á …..a,,,,,,,,á,,,,,,,……a !
Nó căng cứng bên trong ,vừa to vừa nóng như khúc củi đốt cháy trong em . Thế là em thành đàn bà , ông ấy rút ra khỏi em nhìn cái của em nghoe nghoét máu . Ông ấy có vẻ sướng nói :
- Thật ra chịch nhiều toàn hàng lởm vá trinh , mỗi em zin thực sự …con vợ anh cũng con zin đâu lấy nó chả qua vì tiền ..!
Em tưởng thế là xong định dậy thì ông ấy đè xuống lại ấn vào , đó mới là phút kinh khủng …Cứ “ bạch… bạch ” ông ấy thúc tới tấp kệ em gào thét cào cấu bấn loạn … Mười phút gì đấy rồi nó chảy vào em nóng rực …Ông ấy lăn ra ngáy ngay sau đó còn em ngồi gục khóc thút thít .. cảm giác vừa đau đớn vừa nhục nhã .
Đến sáng ông ấy mới dậy , nhìn em mắt đỏ hoe vì khóc cả đêm .Ông ấy nhẹ nhàng bảo :
- Thôi anh đi ăn sáng với anh rồi anh đưa về ! lần đầu như này cũng buồn là phải .Anh cho thêm 5 tr nữa này lẽ ra ít nhất phải hai lần đấy , nhưng em còn đau.. mà chắc phải hàng tuần .Cố mà học em nhé …đừng theo con Trâm.
- Cháu không lấy cháu cần có 16 tr mà 20 tr kia là quá nhiều rồi ạ ! Cháu cảm ơn !
Em thật thà bảo thế , ông ấy cất tiền lại vào ví .Rồi đưa em đi ăn sáng trong lúc ăn ông ấy cứ nhìn nhìn em ,em ngượng vô cùng cắm cúi ăn rồi về . Đưa em về đến cổng , ông ấy đưa cho em số điện thoại nói :
- Em cầm lấy khi cần gọi cho anh , anh trải đời nhiều rồi …anh thích em vì em rất thánh thiện .
Mà đúng là đau thật liền cả một tuần ê ẩm ,xót bên trong đấy em đi học chắc bạn bè cũng nhận ra trêu các kiểu .Trâm vẫn bên em nó đúng là bạn tốt dù cuộc đời nó xấu , em cầm 4tr trả nó nó không lấy và bảo :
- Phanh ! nếu muốn trả tao mày làm bằng bàn tay đi , tao không lấy đồng tiền mà nhuộm bằng máu lol cả sự đau đớn của mày .Mà tao nói rồi đấy tao đéo dẫn khách cho mày nữa đâu lần duy nhất đấy …
Em ôm Trâm khóc nó cũng khóc ,nó thổn thức bảo :
- Tao đã nát rồi thêm nữa cũng trả sao , mày nhớ tìm ai đó mà yêu nhé Phanh sống làm đứa con gái bình thường …thứ tao đéo bao giờ có nữa .
Em giữ lời với Trâm nhưng em cũng không thích nợ ai cả , em gọi cho ông ấy và hẹn đi khách sạn .Vào đến nơi em bảo ông ấy :
- Cháu đỡ đau rồi hôm nay cháu cho làm nữa bù lại hôm nọ với số tiền chú đưa thừa , sau cháu không làm trò này nữa đâu lần duy nhất này nữa thôi !
- Khi ban đầu em gọi điện anh nghĩ em cũng tầm thường như con khác , giờ anh hiểu rồi .Em cứ về đi anh không cần đâu gái anh không thiếu ,quả nhiên đúng là em thánh thiện thật . Từ bây giờ anh chỉ đi với em nếu em tự nguyện thôi .
Em thật sự không muốn nợ nần, em bảo ông ấy :
- Cháu tự nguyện ạ !
Thế là lần thứ hai em làm chuyện đó với ông ấy ,cũng cả đã không đau với lại nhẹ nhàng . Em nhớ hôm đấy là lần đầu em biết cảm giác sướng của đàn bà , ông ấy từng trải và lại nhẹ nhàng tình cảm .Em thích rên rỉ ầm cả căn phòng , cắn cả vào vai ông ấy …sau em phát hiện ra em man rợ ở chỗ. Khi mà em làm tình em hay cắn người trai của mình , cả anh cũng thế đấy ạ .Hôm đấy không chỉ là một lần mà tận ba lần liên tục , em ra nước ướt cả tấm đệm thành vũng . Ông ấy sung sướng bảo :
- Anh chơi gái nhiều ! Nhưng với em anh sướng nhất …em nhiều nước mà nhanh thích .Với cái kiểu rên cắn cấu của em anh lại thấy phê .
Em xấu hổ cúi gằm mặt xuống , những vết ố loang trên đệm làm em ngượng .Ông ấy cho em rất nhiều tiền nhưng chả lấy đồng nào cả , em bảo ông ấy:
- Cháu tự nguyện nếu đưa tiền thì là xem cháu không tự nguyện rồi , chú cất đi cháu không lấy …!
- Thế em gọi anh thôi ok !
- Nhưng …nhưng cháu không gọi được …Chú bằng tuổi bố cháu !
- Ừ thôi ! Sẽ có ngày anh để cho em gọi anh là anh tự nguyện !
Rồi sau đó cũng chả biết đặt tên mối quan hệ ấy thế nào cả , một tình bạn vong niên chăng ? Bạn với người từng chịch mình , lấy đi sự trinh trắng của mình .Em không vụ lợi ông ấy đến em đón tiếp như một người chú ,ông ấy đưa em đi ăn... đi mua đồ thì em chả lấy gì .Chỉ duy nhất cái xe đạp điện tặng em ngày sinh nhật thì em lấy ,vì ông ấy bảo em là đây chỉ là món quà . Người nghèo thì tặng cái nghèo , với người giàu thì đó là cái nhỏ . Em nhận và cảm ơn em chỉ hôn vào má ông ấy , thấy thế ông ấy hỏi :
- Bao giờ thì em hôn vào môi ?
- Bao giờ cháu yêu ai , cháu sẽ hôn môi với người ấy … nếu chú để cháu yêu cháu sẽ sinh con với chú … hi ..hi..!
Lỡ mồm nói ra tự nhiên em xấu hổ , sau cái lần đó ông ấy không đòi hỏi em cũng không cho nữa . Rất lâu lại nhắc chuyện đó ra em ngượng cực độ ,không ngờ ông ấy bảo :
- Vợ anh chết một thời gian dài rồi , tuy lớn tuổi thật nhưng anh sẽ tán em công bằng với các cậu khác . Chuyện cũ chúng ta coi như chưa có nhé …!
Thế đấy giờ tự dưng anh nhảy vào cuộc đời em , em gét lắm “ thằng hấp” của em ạ ! Em không muốn chú ấy buồn nhưng chắc chắn, em không bao giờ yêu một người già như bố mình cả đâu .Anh vô trách nhiệm nhá ! Chịch người ta rồi anh phải quan tâm người ta chứ ! Đã thế em trốn anh vài ngày xem anh thế nào … Em bảo Trà :
- Tao sang bên mày ở mấy hôm nhé , tao muốn trốn thằng người yêu tao ..!
Đi một tuần thì nhớ anh cả một tuần ,anh là thằng đàn ông thứ hai làm chuyện đó với em. Mà anh lại là thằng ăn cướp nhá , người ta cho anh đâu …anh hiếp em thì có . Em về trong nỗi phập phồng lo sợ anh chuyển đi mất hút cơ,may quá thấy anh đứng lù lù ở của phòng anh .Em bực bội mắng trong lòng “ cái mặt thằng hấp anh nhìn mà gét , anh trốn đi thật nhỡ em có con thì em biết tìm cha nó ở đâu …anh tồi như chó ý . Con chó vô trách nhiệm ạ ..” Em làm mặt lạnh đi qua anh , vùa dựng chân chống xe đạp điện . Anh đến gần túm tay luôn anh nói :
- Phương Anh ! em đi đâu thế anh lo cả tuần đấy ! đừng giận anh nữa …anh biết lỗi rồi !
- Bỏ ra !
Em tức tối gằn lên , chứ trong lòng em đã vui lắm rồi … “ ..hi ha ..thế mới ngoan chứ ! người ta yêu xừ anh rồi đấy …” Anh kéo em vào hôn em giữa sân luôn, lại liều rồi …đẩy ra may thế cả khu vắng ngắt họ đi học với đi làm cả rồi . Thảo nào anh liều con chó ạ ! em đấm mạnh vào ngực anh bùm bụp em chửi :
- Hôn cái đéo gì ! Ai cho phép anh hôn em ?
Em chạy vọt lên trên phòng em mở của thì anh cũng đi theo , hư thật cửa mở anh vào luôn trươc cả em cơ đấy .Em chốt cửa mặt vênh vênh lên nhìn anh ,em nói :
- Thế giờ anh định nói cái đéo gì nữa ? Nói xong về đi cho em ngủ …!
Anh đúng là con cáo gian giảo ,anh ôm em hôn luôn tay anh luồn vào áo bóp vú . Anh đúng là thằng mất dạy ý , nhưng em thích anh xừ rồi hi hi...Lưỡi anh tham lam cuốn ấy lưỡi em , tuy anh hiếp em thật nhưng anh là thằng con trai đầu tiên em đi hôn môi đấy chó ạ .Anh cởi quần em biết là anh lại thế rồi ,em cứ kệ choàng vai anh hôn đắm đuối .Anh bế em ra giường lại hôn tiếp , môi anh ngọt ngào thơm vì anh không hút thuốc như ông ấy .Của anh vào em nóng rực , em bị thích anh rồi lên cô bé của đã ướt nhẹp .Anh ấn vào em “.. nhóp.. nhép.. ” em rên khẽ khẽ bấu chặt lấy anh . Chợt có tiếng dép lạch sạch lên cầu thang , có người phòng bên cạnh về rồi .Em oằn ườn lên trong lúc anh vẫn đang thúc rõ mạnh , em hổn hển thầm thì vào tai anh :
- Chồng chó ! chơi vợ nhẹ nhẹ tí đi … người nghe thấy giờ ….ư …hư…ư …!
Mà anh bướng nhé ! , thúc còn dã man hơn ý muốn đẩy anh ra tát cho cái cơ . Nhưng tiếng “ phạch ..phạch ” hai đứa chạm nhau lẫn trong tiếng nhạc inh om ."Thằng hấp " anh khôn phết cơ , đã biết với tay bật cái loa nhạc trong phòng từ nãy rồi .Đoạn nhạc dạo bài đấy nó nho nhỏ lúc hát mới to, cả em đang bị anh thúc cho ngất ngây xừ rồi . Chả để ý gì chung quanh mấy hi hi…anh lại ra trong em nóng rực . Con chó anh nhớ mặt ! phải cho ra ngoài chứ em mà chửa em đập chết . Kệ nó tràn ra đùi nhớp nháp tí tắm vậy , rúc vào nách anh co ro . Anh xoa xoa trên lưng em buồn buồn , rồi anh vuốt nhè nhẹ vân vê đầu ti . Anh biết em vẫn chưa tan cơn sướng hay sao ý nhỉ , anh xoa ngực cho thích …rồi ngủ xừ luôn trong lòng anh hạnh phúc .
- Phương Anh ! em tắt nhạc đi cho anh học tí bật inh om suốt thế !
Em choàng tỉnh vì tiếng anh Tùng phòng bên gõ ầm ầm , mà đã 8h30 tối thật .Con chó anh vẫn ngủ say như chết bên cạnh ,em tắt nhạc rồi lay mãi anh mới mở mắt . Anh định nói gì đó em bịt mồm luôn , em thầm thì vào tai anh :
- Anh điên à ! nói người ta biết con trai trong phòng em đấy !
- Thế giờ làm sao về được ?
- Để đêm đi hãy ra , giờ ra chết em à người ta xì xào … !
- Đói rồi ..trong phòng em có đồ gì ăn không ? ra ngoài thế nào được.. !
- Hình như vợ còn mỗi gói mì tôm , đi mấy hôm rồi cơ !
- Thôi dậy úp ăn tạm vây !
Thế là thôi không thầm thì nhau nữa , em dậy lây mì úp cơ mà trần truồng anh cứ soi soi gét thế .
Nước sôi úp xong hai đứa trần truồng cả ngồi ăn mì , đói dã man mà có tí tẹo mì . Anh nhường bón cho em … em cũng bón lại cho anh , thế là chính thức em và anh yêu nhau chó iu của em nhỉ . Ăn xong vẫn đói nhưng chả biết thế nào nữa , lại mò lên giường ôm nhau . Anh thầm thì vào tai :
- Phương Anh ! tuy lúc đầu anh không tốt nhưng mà anh yêu em thật đấy , nghèo thế có lấy anh không ?
- Anh hấp ý …hỏi ngu bỏ xừ ra , thế người ta chả thích anh thì nãy để yên cho “ ấy ” chắc ! Mà chồng tên là gì nhở hì hì … !
Vãi cả chúng mình yêu nhau rồi ,cả chịch nhau luôn mà tên anh em chưa rõ . Anh ôm chặt em vào nói khe khẽ :
- Anh tên Hưng , tên đầy đủ Đỗ Trung Hưng nhé !
- Em là Phạm Phương Anh ạ .. ! chúng mình buồn cười nhở ? chịch chán rồi đi làm quen , mà có khi anh không “ hấp diêm ” em tối đó …có cứt mà tán được em nhanh thế nhá ! Anh xấu mù ra ấy ..
Nằm vân vê cái đầu ti anh , ti con trai bé tí hi ha … em thè lưỡi liếm nó anh nhồn nhột rùng người lên .Anh lại đè lên em , thế là em đẩy ra vội ghé tai nói .. :
- Chó hấp ! cấm đấy... vợ đói lắm chịch nữa chết xừ đi …chả thương người ta gì cả ?
Anh cứ nằm rục rịch suốt chắc khó chịu , đàn ông kinh thật đói bỏ mẹ ra con có sức chịch .Nhớ hồi trước ông ấy bảo mút ,chắc là mút con trai dễ chịu hơn . Em vén tóc rồi mút cho anh , vô tình em nằm ngược nhau với anh .Thế là anh hôn cô bé của em , còn em chăm sóc chym anh luôn hi hi .Em sướng run ngươi quên cả đói , lưỡi anh miết miết sướng cơ .
Anh khẽ “.. hự… ” cái phun bao nhiêu trong mồm em tràn cả vào họng, kinh không tả nổi .Không dám ọe sợ hàng xóm nghe thấy , em nuốt hết vào bụng quay lại ghé tai anh mắng :
- Chồng chó ! làm em nuốt sạch cái đấy rồi .. em đánh anh chết giờ… !
- Thì anh cũng kém gì , em ra đầy nước đây …không ngờ em dâm ghê Phương Anh nhỉ !
Lại người thứ hai bảo mình dâm ,có khi em dâm thật ý ạ …Mãi tận 12 giờ hai đứa rón rén đi ra , em tắm trước còn anh về làm gì ý mãi sau mới tắm . Ra đường ăn tối với anh ,đèo nhau trên xe đạp điện áp chặt ngực vào lưng anh. Lưng anh ấm phết cơ thế là em yêu anh rồi đấy “ thằng hấp ” của em ! Mà anh oách nhé có tận gần chục tờ 500k , anh bảo mới lấy lương… ăn tối xong ai về nhà đấy ngủ .
Hôm sau em đèo anh ra giới thiệu với Trâm , vì nó là bạn tốt nhất của em tốt hơn cả Trà .Cuộc gặp vui vẻ lắm nhưng hôm sau đi học Trâm lôi em ra góc giảng đường bảo :
- Phanh thằng ấy chịch mày chưa ? mày yêu nó lắm không ? Tao không muốn nói lúc ấy ... nhưng phải nói cho mày biết ...
- Rồi ! tao yêu anh ấy …mà có gì không ? Anh ấy bảo mẹ chết rồi bố anh ở quê nhà nghèo lắm .
- Nó lừa mày đấy Phanh , thằng ấy nghèo tao làm con cho mày … !
- Anh ý có tiền đâu , ăn xôi tao còn trả đi xe đạp rách mà …hôm nọ mới lĩnh 5 tr tiền lương !
- Mày ngu bỏ mẹ tao va chạm công tử và đại gia tao biết rồi , nó mặc toàn đồ hiệu mày đéo biết vì không va chạm .Cái đồng hồ trên tay nó phải cỡ mấy trăm triệu , tao mới thấy một cái ông đại gia hôm phá mày đeo thôi. Tao tìm trên mạng rồi đồng hồ đó nạm kim cương thật đấy .Áo quần nó toàn một hiệu Versace cả cái giầy nữa , loại chơi độc một hiệu như nó không tầm thường đâu mày .Có khi nào nó lừa mày không Phanh ?
Em nghe xong hoang mang cực độ , “Thằng hấp ” của em thật anh có lừa một con bé như em không ? Người ta cứ tỏ ra giầu còn anh tỏ ra nghèo là sao ? Mà Trâm chả lừa em rồi ạ … chỉ anh là hư ...em buồn quá anh ơi !
Đi học về trong hậm hực, con chó anh nhé lừa em nếu mà em có thai á . Lừa cả hai mẹ con em rồi đây “ thằng hâm ”ạ . Về đến cổng phòng anh đóng im ỉm , anh chưa về chả có ai trút giận đành nhốt con “ chim cú ” lại đi tắm .Có lẽ tắm xọng bị hạ hỏa quên xừ con “ chim cú ” lúc nãy , thấy anh lên phòng có cả túi quà to . Thích ! cười nhe nhởn :
- Hôm nay dở trời mua cả quà tặng vợ cơ đấy , để tiền tân trang con ngựa sắt của anh đi … không nhìn anh đi xe ấy khắm bỏ mẹ !
- Anh mua ít đồ cho em , tại thấy nó rẻ !
Anh cười nhăn nhở ,“ …á à.. đồ rẻ thanh lý mua cho vợ mất dạy , à nhớ ra rồi nhé … chó chồng lừa vợ nhé ” Em hậm hực bảo anh :
- Anh ! nhìn thẳng mắt em đi …nói ! anh có nói dối vợ gì không ?
- Em đang vui tự nhiên sao thế ? anh nói dối gì đâu ?
Anh ngơ ngác đến tội , chắc không lừa mình đâu nói dối mặt đã biến sắc rồi . Em dọa luôn cầm tay anh áp vào bụng xong ghé tai anh nói :
- Em có baby với anh rồi đấy ! nói dối em á mẹ con em đi chết cho anh biết mặt .
- Ừ không mà …thế mai về quê em đi anh ra mắt rồi làm đám hỏi !
Người ta bốc phét tí vừa đi học đã lôi trai về cưới , bố mẹ chả đập em chết hoảng quá khai thật luôn :
- Em đùa tí …chứ đã biết có hay không đâu ! Anh cứ thích về quê hỏi cưới là thế nào nhở …thấy vợ xinh muốn giữ à ?
- Thế dám lừa anh đã thế cho em có chắc luôn !
Anh đè em xuống giường luôn ,chỉ được cái làm liều là giỏi Đẩy anh ra em dậy ngó nghiêng , may tầm này chả có ai về chắc lúc nữa cơ .Em chốt cửa xong cái anh đã ôm rồi , hư thật chỉ mỗi trò đấy anh nhanh .Cơ mà bị yêu anh rồi hay em dâm thật cũng lên , em cứ ở gần anh là đã ướt quần rồi .Anh cũng vội chắc tranh thủ người ta chưa về , thế là đi lên làm vụng trộm vợ cái ý gì . ! Anh cho vào luôn nhẹ nhàng trơn tuột trong em , em víu cổ anh thì thầm “.. không được ra trong vợ nữa nhé, chửa ra đấy bỏ dở học hành …là vợ đấm cho đấy…ư ..hư…hự..… ” Nói chưa xong câu đã bị anh thúc cho rúm cả người rên hừ hự …Yêu anh thế nhìn anh nhấp nhổm bên trên mình ,của anh thụt ra thụt vào trong em. Em thích quắp chân lên lưng anh ghì chặt lấy anh , cong như con tôm em cắn tại anh nhay nhay thì thào với anh :
Mà thích thật ý …nó mút chặt của anh ,cho ra vào nổ “ ..bọp.. bọp… ” xấu hổ thôi rồi .Ai nghe thấy thì ngượng dã man , thế là em giục anh :
- Chồng nhanh đi nhỡ ai về thi sao … nhá ….ư…hư….ư … !
Anh không nói gì cứ thế ôm gì em thúc huỳnh huỵch , nhanh cả mạnh gấp đôi em thấy tức bụng quá . Định đẩy anh ra thì anh mặt anh nghệt ra ,công nhận sao con trai cứ lúc ấy nhìn mặt ngô ngố thế nào ý hi ..hi… Lại để trong em rồi chồng chó nhé , nóng rực cảm tưởng đọng thành vũng trong đấy . Anh ra nhiều thật...cái của anh căng lên giật giật mấy lần trong em mới hết , anh không bỏ ra cứ nằm đè lên thở phì phò .
Em hất anh ra lấy quần lót kẹp vào đấy , thấy nó tràn ra bẹn nóng rực nhớp nháp.Chả giận nổi anh cơ ,anh làm thế càng nhiều em càng yêu anh thì phải . Công nhận là dạo này nhìn thấy anh lại nghĩ lúc anh làm thế này, rồi đũng quần cứ ướt nhẹp . Một lát chưa thấy tiếng ai về đuổi anh về phòng anh vội ,anh về mới mới mở đồ ra xem . Có tận hai bộ đồ còn cả đồ lót nữa quan tâm vợ phết nhỉ , mà cái gì anh mua cho mặc cũng vừa …anh tài thế ! Chắc sờ mó bóp em nhiều lên là anh biết cỡ à hi hi..Mà cũng ghê cơ hồi yêu anh đến giờ chắc cũng ngủ với anh hàng gần chục lần rồi ý.
Hôm sau tung tẩy mặc bộ mới đi học bọn bạn lác mắt luôn, khi nhìn đồ vừa vặn thế .Trâm ngó em nó lẩm nhẩm một lúc bảo em :
- Ba chục triệu là ít của đống tiền đắp vào mày , mày không xinh lên mới lạ .. ! Thế nó thú nhận rồi à , cũng chịu sắm cho vợ nhỉ !
- Ba chục nghìn thì có , chả qua vừa cỡ tao thôi . Anh bảo tao mua đồ hạ giá mà !
- Ờ ! học xong tao đưa mày đến chỗ hạ giá cho mày xem nhé !
Thế là học xong hai đứa dẫn nhau đi , cái cửa hàng cũng to đẹp cơ . Vừa đến cái bà chủ cửa hàng đã đon đả như quen lắm :
- Em xinh thật đấy ở ngoài đẹp hơn trong ảnh , chị lựa cho em cũng được đấy chứ . Mà em được bạn trai như thế là chuẩn rồi …à quên mất cậu ấy dặn không nói . Mà thôi yêu nhau cứ dấu mãi chịu thật … !
- Chị …chị nhầm ai chứ em đã gặp chị bao giờ đâu ạ ?
- Mặt có thể người giống người , nhưng đồ em mặc của cửa hàng nhà chị… chị biết mà .Với lại mấy bộ đồ nhập hiệu Hermes của nữ này đắt lắm có đặt trước chị mới nhập .Trừ sao showbiz ra chắc có mỗi em mặc đấy … nhưng em mặc đẹp thật chỉ phải cái hơi lùn chút .
- Thật ạ ! chị cho em xem hóa đơn được không ạ … nếu mà đúng là của chị ý ạ !
Chị ấy không cho xem hết lấy bút xóa xóa cái tên bên trên , rồi cho em xem còn đưa xem cả hóa đơn nhập nữa . Tai em ù đi khi nghe chị ấy nói hai ba bộ quần áo gần một tỷ đồng rồi sao ? Em hận anh sao anh cam tâm lừa em, có gì mà không nói được chứ ? Chưa dừng ở đấy thì chị ấy bảo anh đến , mà đúng anh thật nhưng giờ anh bảnh bao đi cái ôtô màu đen mui trần .Anh chắc chưa kịp nhìn ra em và Trâm tại em khuất sau mấy cái tủ áo , anh hồ hởi nói với chị đấy :
- Chị à người yêu em mặc vừa lắm , chị đặt thêm cho em vài bộ nhé em chuyển khoản cho chị rồi đấy chị xem đi !
- Cô ấy ở đây ! trong góc kia kìa …Chị đã bảo rồi em cứ cho cô ấy biết , giờ em tự dỗ dành đi .
Em vùng chạy ra luôn , gạt phắt anh em ra cửa nhảy lên taxi đi đoạn xa em mới bật khóc .Không biết sự thể thế nào anh gọi Trâm gọi em cũng không nghe máy , em thấy hận anh lắm và đau khổ khi lừa em .Rồi em chợt nhớ đến chú ấy gọi ra hẹn gặp , nhìn mắt em đỏ hoe chú bảo :
- Lại cãi nhau ban trai à ? thằng ấy là thằng nào mà thật có phúc mà không biết hưởng .. thôi đi anh cho em đi chơi mấy chỗ hết buồn ngay .
Em tắt máy không thèm nghe anh nữa , em đi theo chú ấy và đúng là chú biết dỗ dành thật . Chắc vì chú lớn tuổi nữa , ở bên chú em vui vẻ quên hẳn chuyện anh lừa dối em .Nhưng ở đời vui quá hóa rồ hay con đàn bà dâm dục trong sống dậy , em bảo chú đưa vào khách sạn chú cười buồn bảo em :
- Em nghi kỹ chưa ? anh không thích em như này để anh đưa em về nhé .. Khi nào tỉnh rượu em sẽ hối hận thôi … !
Em uống có bao nhiêu đâu , nhưng có thể vì em chưa quên hẳn nỗi buồn mang tên anh . Và em xa ngã để rồi chúng mình mới trắc trở về sau .. trong khi chú ấy thuyết phục về . Thì em lại làm điều ngược lại , em cúi xuống tháo khóa quần chú ấy . Rồi em mút nó chùn chụt ,khiến chú lái xe không nổi tay run run …rồi vào khách sạn thật . Nhưng khi nó thực sự ở trong em thì em lại bừng tỉnh , nhưng em đi quá xa để dừng rồi anh. Người rung lên bần bật, không sướng tí nào như lúc được anh chơi . Nó thúc vào em đau nhói …em cong người mắt trân trối nhìn chú ấy . Khi xưa em từng rên rỉ quằn quại sung sướng tận mấy lần , hôm nay em cảm thấy như lại bị hiếp vậy … Màn cực hình cũng qua chỗ đấy em rát bỏng, và lại ngập tràn tinh trùng của một người đàn ông khác . Và nếu chẳng may có con nó sẽ là của ai chứ ?
Lâu không động vào em dù em đã khô ran ,nhưng chú ấy đang hăng đàn ông lúc ấy đáng sợ quá . Em khóc lóc lần hai đúng là như bị hiếp thật ,em tự đi về nhà bằng taxi. Trong lúc chú ấy chơi em xong thỏa mãn lăn ra ngủ , bên dưới em rát bỏng ..khó chịu cực độ . Anh đứng đợi em ở cửa trên cái xe ô tô ấy , không nói không rằng lôi tuột em lên xe . Anh đưa em đi đến một căn biệt thư lớn , vào phòng ở trên tầng đấy... thấy trên bàn thờ ảnh một người thiếu phụ trẻ nghi ngút khói hương . Anh đưa em ba nén hương bảo em thắp ,anh nói nghẹn nghào :
- Mẹ anh đấy em , anh là người giết mẹ anh đó là nỗi đau …khiến anh phải dấu em . Nhưng anh yêu em lắm Phương Anh ạ !
Em ngoan ngoãn thắp hương , tại em thấy có lỗi cả em giờ đã biết em yêu anh nhiều hơn em nghĩ .Rồi anh kể “ .. ngày ấy mẹ anh lấy bố anh 14 tuổi đẻ anh đưa con ngoài ý muốn , mẹ không xinh đẹp lắm nhưng con nhà giầu bố anh đã kết hôn với mẹ. Đúng là có tiền thì làm được tất cả , dù mẹ 14 vẫn cứ là vợ chồng .…Cuộc sống của mẹ lúc anh 27 tuổi mẹ mới 41 đang độ tuổi hồi xuân của thiếu phụ. Nhưng cha bỏ rơi mẹ theo các cuộc vui với những cô gái trẻ , anh bận thành lập công ty làm ăn vì anh muốn tự lập .Cha con đối lập ông ấy chỉ vung tiền, còn anh thì biết kiếm tiền và kiếm tiền . Mẹ yêu cha không phản bội, có lẽ phản bội được chắc mẹ sẽ vui hơn chăng ? Rất nhiều lần anh đi làm về căn nhà vắng rộng hoang vu , thấy mẹ say gục bên chai rượu . Ngoài lúc chôn vùi vào ma men thì mẹ tự dọn nhà làm cơm chờ cha con anh về , nhưng không một lần bữa cơm ấy đủ mặt cả . Mẹ buồn nhìn mâm cơm nguội ngắt … ban đầu thì mẹ khóc , rồi mẹ uống rượu để quên đến khi nghiện hẳn rượu .Mẹ cô đơn trong nhung lụa bạc tiền ,mẹ đi mỹ viện đi spa nhìn mẹ xinh hơn sau phẫu thuật . Nhưng vẫn chả đủ xinh bởi vẻ đẹp dao kéo, không thể sánh bằng vẻ đẹp ngời ngời rạng rỡ tự nhiên của các cô gái trẻ chân dài đang vây quanh cha anh . Mẹ lại thất vọng lại say …
Ngày nối ngày mẹ vẫn kiên trì học hỏi làm những mâm cơm thật đẹp, nhưng ngọn nến lung linh vẫn mãi… lụi tàn trong sự chờ đợi mỏi mòn nơi mẹ .Mẹ làm những mâm cỗ ngày một ngon , mẹ làm để quên buồn… hay là mẹ hy vọng hai ngươi đàn ông của mẹ nhớ ra là mẹ tồn tại . Anh mải làm ăn cho đến đêm tối mới về hay gặp mẹ say gục một mình bên bàn ăn mòn mỏi … Hôm ấy kêt thúc hợp đồng sớm anh về , thấy mẹ đang uống rượu một mình . Anh cũng khá say vì tiếp đối tác , nhìn mẹ vừa giận vừa thương giật chai rượu ném đi . Anh lôi mẹ về phòng cho bà đi ngủ ,đưa đươc lên phòng váy áo mẹ cũng bung gần hết . Mẹ gần như trần truồng đầy gợi dục , mẹ gọi tên cha anh rồi mẹ lại khóc. Trong giọt nước mắt nghẹn nghào ấy , anh chợt biết hóa ra 27 năm của anh . Thì cũng chừng ấy năm cha anh không hôn mẹ lấy một lần …
Theo lời mẹ cha khinh mẹ vì mẹ không còn trinh , nhưng cha anh đâu biết trinh trắng của mẹ lại bị chính cha đẻ mình lấy đi trong cơn say .Mẹ đáng thương hơn đáng giận… sở dĩ mẹ không nói ra vì mẹ muốn giữ danh dự gia đình. Và anh đứa con oan nghiệt mà sau này mẹ chết anh mới biết , anh có thể gọi mẹ là chị gái vì anh và mẹ chung một bố .Cha anh đã cay đắng khi cầm xét nghiệm ADN và cha hận mẹ bỏ rơi mẹ hoàn toàn .Cha anh chỉ biết mẹ có con với người đàn ông khác, sự thật đớn đau ấy chỉ chôn vui tận khi mẹ mất và truyền sang anh .Anh chỉ thấy mẹ cô đơn lúc ấy mẹ tội nghiệp , anh hôn mẹ thay cho cha . Có lẽ 27 năm mẹ chờ dù là cơn say mẹ đón nhận nó trong hạnh phúc , hạnh phúc của trái tim được yêu mẹ yêu cha anh thật lòng . Có lẽ vì thế mẹ đã không phản bội cha …
Anh hôn mẹ một cách thành kính , không ngờ 27 năm vùi dập mong đợi mỏi mòn của mẹ bùng lên .Mẹ tự cời đồ trần truồng cuồng nhiệt cuốn lấy anh , anh thì cũng khá say vả lại ai cũng có một chữ con . Thế là trong cơn say mẹ được làm tình với cha , mẹ rên rỉ cuồng loạn trong sung sướng .Hai mẹ con cuồng nhiệt với nhau hai lần rồi lăn ra ngủ ,mẹ tỉnh trước mẹ viết lại khoảnh đau khổ vào nhật ký . Một nỗi đau vô ngần của người con gái bị loạn luân , rồi tự loạn luân với con trai mình .Mẹ mang cafe lên cho anh mặt mẹ ngượng ngùng xấu hổ , anh tỉnh và nhớ lại anh xin lỗi mẹ không ngờ mẹ nói :
- Mẹ cho phép mà , con có biết đêm qua mẹ thực sự rất … rất sướng ..con khỏe lắm mạnh mẽ lắm … !
Nhìn những vết ố nước dâm thủy loang lổ trên mặt đệm trôn lẫn mùi tinh trùng nồng nặc , anh kinh tởm cả anh và cả mẹ. Nhất là mẹ con nói ra được câu dâm loàn đó … anh gào lên căm phẫn :
- Con không bao giờ coi một người đàn bà dâm loạn như mẹ làm mẹ nữa , con khinh mẹ khinh cả con … chúng ta là lũ súc vật khốn nạn !
- Con ..con nói khinh mẹ … con nói mẹ súc vật … !
Mẹ nghẹn ngào chạy lên tầng thượng , anh đang dằn vặt bối rối thì thấy bóng mẹ rơi từ trên xuống . Anh xuống đến tầng một thề mẹ đã chết , mẹ nhẩy từ tầng 7 xuống sân bể bơi sau nhà .Sự việc ấy cha anh không biết chỉ biết mẹ tự tử , đoạn cuối nhật ký mẹ ghi cuộc làm tình của anh và mẹ anh cùng đoạn mẹ viiết anh là con ông ngoại xé cất đi còn lại để cha anh xem ….Ông hối hận và tập chung làm ăn chu chỉnh , cũng không thấy ông lao vào cuộc vui như trước nữa . Cha dằn vặt một anh dằn vặt mười ,cha anh thuê giang hồ đánh ông ngoại thành tàn phế . Một sự trả thù muộn màng cho mẹ , anh đau khổ tự hành hạ mình sống cho thật khổ ải coi như hình phạt và anh đi thuê nhà , rồi gặp em dù hôm ấy hiếp em … nhưng chính em làm anh sống lại . Để cho anh biết hứng thú về tình dục và biết yêu ai đó …nhưng vì nỗi đau này anh không thể nói ngay được . Anh sợ ..sợ.. em khinh anh ! ”
Đọc cuốn nhật ký hoàn chỉnh , và em đã hiểu anh em tự nhiên thấy mình bé nhỏ ti tiện . Em đứng dậy tự cởi quần áo mình rồi em hôn anh nghẹn nghào nói :
- Em không khinh đâu , anh yêu em đi …từ giờ em sẽ chỉ của riêng anh thôi …Em sẽ sinh con với anh chúng mình cùng nhau sống hạnh phúc anh nhé !
Em và anh làm chuyện đó chính trên cái giường tội lỗi ấy , và em cũng giống mẹ anh . Em sung sướng quằn quai rên rỉ khi anh làm điều đó , em sướng vì em đã thuộc về anh hoàn toàn rồi “ thằng hấp ” của em ạ !Từ thể xác đến tâm hồn …em yêu anh thật sự ! Em ghì chặt lấy anh , bấu vào lưng anh cắn vai anh đến bật máu .Còn anh điên cuồng đè em chặt xuống nệm thúc liên hồi .Tự nhiên em không biết đến rát đau nữa , rồi em lên đỉnh cái mà lần đâu em chạm đến.
Để rồi sau em lại mãi kiếm tìm, hóa ra đời phụ nữ chạm đến thượng đinh vu sơn ấy thực chả dễ gì . Các lần sau đó em cay đắng nhận ra đơn giản em chỉ là quá sướng , vì được anh chơi thôi . Nhưng điên cuồng và mãnh liệt thế này chỉ duy nhất một lần …
Những ngày sau đó em ở luôn lại nhà anh, hai đứa triền miên yêu nhau em nghỉ học hai hôm. Đến ngày thứ ba mới đến lớp nhìn mặt em phờ phạc Trâm nói :
- Mày thử soi gương nhìn lại cái mặt mày xem , có khác gì con điên không ? Cái gì cũng nên có mức thôi … con gái chưa chồng chiều nó quá chỉ thân tàn ma dại , rồi nó chán đấy … !
Mà đúng thật yêu nhiều cũng chả còn thấy thích nữa , đến chiều ngày thứ hai thân thể mỏi nhừ mồm miệng nhạt thếch . Ăn gì cũng chả thấy ngon, nhưng yêu anh lắm cơ cứ nhìn thấy anh là lại chả thôi đi được .Hai ngày bên nhau ,em cảm nhận được thế nào là cuộc sống vợ chồng .Không có ai để ý soi mói lên tha hồ yêu nhau ,làm các kiểu trò mà em cũng chả ngại rên rỉ quằn quại sung sướng trong vòng tay anh .Như lúc ở nhà trọ cứ lo thon thót có ai biết, chúng mình đang làm thế với nhau xấu hổ cực . Đến ngày thứ ba phần vì mệt , cũng muốn đi học nữa thế là lên lớp thì Trâm bảo thế . Sau đó em về nhà trọ và không cho anh làm nữa , mà anh cũng ngoan cơ hay chơi em nhiều rồi không đòi cho nữa …
Em hạnh phúc lắm bên anh cuộc sống thật vui , nhưng em có thai thật của anh hay chú ấy đây ? Em hoang mang lo cực độ, rồi tính ngày tháng kỹ lại chẳng phải của anh ...nhưng tối đi ăn em bảo anh :
- Chồng à ! vợ có em bé thật rồi … làm thế nào bây giờ ?
- Thật à !
Thế là anh ôm chầm em reo lên giữa quán , anh vui lắm anh bảo chúng ta chuẩn bị cưới .Anh đưa em về nhà anh giới thiệu em cứa nghĩ căn nhà đó nơi hai đứa đã ngủ với nhau nhưng không phải , đi qua mấy con phố lên tận hồ Tây nơi này toàn biệt thự cao cấp cả .Anh mở khóa đưa em vào nhà rồi anh bảo :
- Đợi tí bố anh dặn là sắp về rồi !
Em hồi hộp lắm rốt cuộc bố chồng tương lai em thế nào đây ? Nhưng cái em không ngờ đã đến ,anh vừa bảo bố anh về rồi em nhìn ra cửa bàng hoàng . Bố anh ư ? người ấy chính là chú ấy người lấy đi trinh trắng của em, cũng từng ngủ với em đây mà ...thậm chí là cha của con em bây giờ .Em mặt đỏ rực cúi gằm trong nỗi nhục nhã lẫn hoang mang :
- Chào cháu ! Chúc mừng cháu gia nhập gia đình ta ,không ngờ con trai chú cũng biết chọn đấy . Cháu rất xinh đẹp đấy !
- Dạ
Em đáp mà mặt không dám ngẩng lên , khen em xinh là ý gì đây ? Chú ấy không hề tỏ ra biết em, thậm chí rất vồn vã như đúng một người cha . Em phập phồng lo sợ còn anh thì vui lắm , lục tủ thấy thiếu đồ ăn anh ra xe đi mua . Em chạy theo thì anh bảo :
- Em ở nhà làm bếp đi chứ bố biết gì đâu !
- Vâng ạ !
Anh đi rồi em bối rối không dám nhìn chú ấy , nhưng chú mở lời trước :
- Đã như này thì từ nay gọi bố đi thôi ,chúng ta quên chuyện cũ đi …anh có thể cạnh tranh với bất cứ ai . Trừ con trai mình , nó đã chọn em anh thua hãy cưới nhau sống hạnh phúc … lần cuối chúng ta nói chuyện thế này !
- Chú … chú … !
Em ấp úng không thốt ra lời ,chú ấy lại nói :
- Anh đã từng không tốt với mẹ nó , em và con trai anh hợp đôi hơn .Nếu không nghĩ tự khắc khác quên . Bí mật này chỉ anh và em biết mà …chúng ta chả ai nói ra là xong . Anh cũng không đòi hỏi em nữa…cứ yên tâm đi.
Chú châm điếu thuốc mặt buồn thiu nói tiếp :
- Thú thật anh đã rất hy vọng sau khi con trai kết hôn , anh sẽ tìm em cầu hôn thực sự …nhưng cay đắng con dâu lại chính là người mình muốn cưới .
Em cũng buồn buồn chú quân tử thật , và cũng trân thành chỉ tiếc là không có duyên thôi . Em ấp úng mãi rồi thú thật :
- Chú …chú … cháu có thai rồi , hôm đó chú ra trong người cháu theo ngày hình như không phải con anh ấy …Cháu muốn đi làm xét nghiệm ADN cho chính xác .
- Em à ! cảm ơn em …còn có cần ADN hay không ? khi mà nó cũng là con trai anh , đời người ai cũng có bí mật riêng em ạ . Anh sẽ làm tốt vị trí người cha chồng với em .Nhưng giá như trước đây một lần được em yêu thật sự được em đồng ý , hạnh phúc của anh trọn vẹn hơn nhưng thôi… sau này anh mãi là một người cha tốt với cả con trai anh , lẫn đứa con của chúng ta .
Em bật khóc cũng may em không nói nhiều , nếu chú ấy biết anh chả phải con ruột mình . Thôi thì đời ai cũng có bí mật riêng như chú nói ,coi như em trả nợ duyên cho anh và mẹ . Em xin lỗi đứa con sau em sẽ sinh với anh nhé , em nhìn chú ấy tự dưng thấy mình lên làm gì đó bù đắp. Em ra khóa cửa lại rồi cởi quần bảo chú :
- Cháu ..à …em .. ! Anh yêu em đi …có thể là lần đầu tiên và lần cuối cùng em gọi thế này ! Nhưng anh nhẹ nhẹ thôi nhé , không ảnh hưởng đến con .
Thế là yêu nhau luôn trong phòng bếp , lần đầu tiên mà chú chơi em lại thấy yêu chú ấy .Có lẽ vì đấy là người cha trong của đứa con trong bụng em ,hay là vì em đa tình không biết nữa . Cởi quần em chổng mông lên ,chú cho vào từ đằng sau em. Của chú cứng nhắc bên trong đẩy nhè nhẹ ra vào, nhưng em thì sướng lắm em thì thầm với chú :
- Bây giờ em cũng yêu cả anh đấy ,yêu lắm cơ … !
Chú cũng hạnh phúc lắm thì phải , chơi em không vũ bão như lần khác nhưng rên ồ ồ trong họng. Mà lúc trước chỉ lúc ra trong em mới thấy thế , người em run lên hai chân khép chặt . Nước nhễ nhại chảy thành dòng theo kheo chân xuống sàn , nhưng lên đỉnh đến mức run rẩy cả người thì không .Những tiếng “.. bạch bạch ..nhóp nhép … ” hòa lẫn tiếng rên của em thành một âm thanh hỗn loạn trong căn bếp . Chú chợt lấy điện thoại ra đặt tay lên môi ra hiệu , em hiểu ý mím chặt môi lại . Mặc dù nó vẫn chạy ra vào chùn chụt bên dưới ,em nghe cả tiếng anh bên kia nữa chú bảo :
- Con à qua bên chỗ công ty lấy giúp bố thùng rượu vang Pháp luôn nhé ! Hôm nay chúng ta mời luôn bạn bè cho đông vui ...mừng cho con . Không nấu nữa đặt bên nhà hàng nào đó đi con … !
- Vâng !
Chả biết anh nghe nổi không chứ dù là em không rên , nhưng lúc gọi chú vẫn ấn ấn nó vào em “ …bạch bạch ..bụp bụp … ” liên tục . Em thì sướng mê đi mặc kệ ,chú đặt điện thoại xuống thúc mạnh nhanh hơn . Em sướng quá cong cả người lên oằn oại ..em thổn thức :
- Ôi…á ..á ...ôi….anh …. nhẹ …nhẹ.. em thôi , không có ảnh hưởng đến con …á ui…ôi… !
Cảm giác thích và vụng trộm lại khiến em nứng tột độ ,em nắm chặt thành bàn bếp nấu rên rỉ . Sướng quá rồi em đẩy chú ra ngồi bệt xuống đất thở dốc , nước trong em phun tung tóe ra sàn gạch . Chú cũng không chịu nổi nữa cái đấy rung dần dật , em ghé mặt định mút … Nhưng không kịp nó đã phun ra tung tóe trên mặt , tinh trùng đặc sệt bết nhớp nháp .
Giờ em biết em dâm thật rồi , cuối cùng em làm tình cả hai cha con mà lại sướng .
Cả hai mặc lại quần em ôm chầm lấy chú nói nho nhỏ :
- Em sướng lắm ý , chỉ sợ con mình ảnh hưởng thôi … !
- Anh cũng hạnh phúc , và giờ anh yên tâm làm cha chồng được rồi . !
Khi anh về đến nơi mọi thứ đã bình thường , có lẽ anh chẳng biết gì cả trừ đám nước của em vẫn loang trên nền gạch . Làm em cả lúc sau cứ nhìn nó là xấu hổ mặt đỏ gay gấc . Sau đó bữa tiệc vui vẻ vô cùng ,và có những bí mật mỗi người giữ riêng cho mình . Chú trở thành cha chồng thực sự và cưới cái Trâm làm vợ , nhưng Trâm không sinh con được do những tháng ngày kia đã nạo phá thai nhiều dẫn đến vô sinh .Trâm biết và chú đều biết rõ đứa con gái đầu lòng ấy là con ai , chỉ anh là không biết vì nó cũng giống em nữa xinh xắn đáng yêu . Tốt nghiệp đại học em có với anh đứa con trai nữa …Ít lâu sau Trâm chết trong tai nạn xe , một kiếp hồng nhan mà bạc mệnh . Nhưng dù gì nó cũng có thời gian hạnh phúc bên chú ấy … Chú cũng qua đời ít lâu sau vì bệnh ung thư toàn bộ gia sản đều di chúc lại cho em và con. Còn em thi thoảng vẫn đi qua xóm trọ ngày nào ….Nhìn cảnh cũ chợt buồn xa xăm… nó vẫn là chuyện tình buồn cho anh “ thằng hấp ” của em ạ .