[Không gió] Lạc lối ở

  • ACHECKERVIET.COM là tên miền phụ khi checkerviet không truy cập được.
    CLICK HERE để truy cập vào kênh telegram của diễn đàn.
    CHÚ Ý: Cập nhật mới nhất v/v đăng ký nhà cung cấp tại checkerviet Xem thêm
Cài đặt VPN 1.1.1.1 khi checkerviet bị chặn
Cài đặt ngay
Chương 1: Kay- Mỹ nam tử đầu tiên

Nửa đêm, tiếng chuông điện thoại nhạc tây du kí trích đoạn Ngộ Không hái đào nheo nhéo vang lên như muốn gọi cả tất cả hàng xóm của tôi dậy đi bắt trộm vậy…

- Ai đấy ạ?
- Giờ em có rảnh không?
- Dạ???
- Đi chơi với anh đi
- Chơi bời quái gì giờ này anh ei
- Đi đi anh qua đón nhé?
- Nhầm số rồi má ...
- Em là Mỵ phải không?
“Cái dis” … Tôi rủa thầm, chuyện quái gì thế này?! Chơi nhau sao? Không thể đếm nổi đây là lần thứ bao nhiêu trong ngày mình bị quấy rối bởi những cú điện thoại thế này.
Tôi thản nhiên trả lời :
- 2 triệu overnight!
- Cái dis!!!
Đầu dây bên kia văng lên tiếng chửi tục rồi tắt máy.

Tôi thừa thông minh để biết là mình bị share, nhưng tôi không giận, tôi cảm thấy tò mò về việc ai là người đã làm thế và người ta share mình kèm giới thiệu như thế nào hơn là giải quyết vấn đề bị quấy rối.

Tôi đổi số là xong, dù sao cũng chỉ là sim rác thôi mà :)

Web sex đó thì tôi nhẵn mặt lắm rồi…Trước đây tôi chỉ vào xem là chính , mà thường thì tôi cũng chỉ lượn lờ box nhật ký mây mưa hoặc box ảnh chứ không sinh hoạt. Từ khi bị share trên đó tôi mới bắt đầu reg nick để đi cmt chơi chơi.

Inbox đầu tiên tôi nhận được là của Kay, trai đẹp đúng nghĩa :) Kay là người đầu tiên tôi quen, cũng là người đầu tiên tôi hẹn gặp ở 4rum này.

Đặc biệt ở Kay là cậu ấy rất thẳng thắn. Tôi không chối là tôi rất thích album ảnh của cậu ấy. Kay không giống những người đi ib gạ tình khác. Cậu ấy đặt vấn đề rất rõ ràng nhưng không tạo cho người ta cảm giác khó chịu. Có lẽ là vì trai đẹp luôn đúng!

Kay có cái tôi lớn, cậu ấy cũng ý thức được giá trị của bản thân nên cậu ấy không sỗ sàng. Nói sao nhỉ?! Kay xuất hiện giống như thế này “Hey, cô gái, cô thấy là tôi rất ổn phải không? Tôi thích cô. Nếu cô cũng nghĩ vậy thì sao chúng ta không vui vẻ thêm một chút với nhau?!”

Đó là cảm nhận của tôi về Kay.

Đúng, cậu ấy tự giới thiệu về bản thân trước và để tôi tự chủ động bật đèn xanh. Không phải ai cũng đủ tự tin làm vậy. Nếu bạn không đủ sức hấp dẫn, bạn thất bại là cái chắc.

Chúng tôi nói chuyện với nhau vài ngày và hẹn gặp luôn. Đó là một ngày cuối đông, trời vẫn còn se lạnh. Tôi khoác chiếc áo dạ màu sáng, quàng khăn lông cừu ấm áp đến chỗ hẹn. Trong lòng không khỏi hồi hộp và hưng phấn.

Kay ngoài đời còn đẹp hơn trong ảnh,
cao chừng m8, dáng người cân đối và khuôn mặt ưa nhìn. Cậu ấy mặc áo khoác màu đen, bên trong là sơ mi trắng, quần kaki tối màu và đi giầy nâu nhạt thì phải.

Trông cậu ấy như người mẫu vậy :)
***********************

Khi tôi còn đang băn khoăn nên cởi đồ rồi vào giường hay cứ thế leo lên giường và chờ Kay cởi giúp thì cậu ấy nhẹ nhàng kéo tôi lại...
Mùi nước hoa thoang thoảng của Kay làm tôi lâng lâng thích thú. Tôi nép mình
vào khuôn ngực rộng của cậu ấy, hít hít cái mùi đàn ông đặc trưng lẫn trong
hương nước hoa quyễn rũ. Ngực của Kay rộng và rất mịn.

"Roẹttttt!!!"
Tiếng khoá quần bị kéo tuột xuống làm tôi
ngượng ngùng ôm chặt lấy Kay. Cậu ấy không vội, thong thả luồn bàn tay lạnh
buốt vào trong áo tôi để gỡ nốt cái móc áo lót đang làm tôi khó thở...

Thật là thành thục, chỉ lát sau tôi hoàn toàn khoả thân nằm ngoan ngoãn trong vòng tay Kay. Một cảm giác thật lạ, giữa tôi và cậu ấy chỉ thuần là nghĩ đến sex, không hề có một chút tình cảm trai gái nào.

Nhưng tôi không thấy xa lạ, tôi chưa từng có tình một đêm đúng nghĩa. Tôi chọn sex partner dựa vào trực giác nhiều hơn. Chỉ cần tôi cảm thấy thích là được, không cần quá trình bồi dưỡng tình cảm.

Cậu ấy đẹp và tôi muốn sex với cậu ấy. Nó giống như việc bạn thấy một món ăn ngon và bạn muốn ăn vậy. Hoàn toàn là bản năng.

Kay hôn và vuốt ve tôi rất dịu dàng, như thể sợ làm tôi đau. Bàn tay cậu ấy khám phá tất cả mọi nơi trên người tôi một cách từ tốn. Tôi hưởng hứng bằng việc thả lỏng và thư giãn...cảm nhận những cái xoa nắn, vuốt, miết của cậu ấy như một sự hưởng thụ.

Đáp lại sự nhiệt tình ấy, tôi tìm đến cậu bé của Kay để âu yếm. Dường như cả hai đều cố gắng chiều chuộng người kia đến khi...chịu hết nổi mới thôi. Nghịch ngợm nhau hồi lâu, tôi hỏi:

-Cậu có mang bao cao su không?
Kay hiểu ý, đỡ tôi nằm xuống giường. Cậu ấy quì gối giữa hai chân tôi, sừng sững như người khổng lồ và bắt đầu đẩy từ từ cậu bé vào trong.

Tôi đã ướt đến mức nó trơn tuột và lao êm ru đến tận cuống. Kay "a" lên một tiếng thoả mãn cùng lúc tôi cũng bắt đầu cảm nhận được cậu bé đã nằm trọn trong người mình. Nó vừa chật, vừa trơn lại vừa cấn cấn vì vào sâu.

Tôi cào nhẹ lên tay cậu ấy, kích thích cậu ấy bằng tiếng rên và những va chạm đầy mời gọi.

Kay to lớn gần gấp đôi tôi, mỗi cái đẩy của cậu ấy thật sự chất lượng, tôi quên bẵng đi cả việc tôi và cậu ấy vừa mới gặp nhau nữa kìa, chỉ còn sex, sex và sex điên cuồng.

Bỗng tôi cảm thấy có chút gì đó gượng gượng, dường như Kay không thể lên đỉnh như tôi. Rõ ràng có gì đó khiến cậu ấy không thể hoà hợp với tôi được. Chúng tôi làm tình chỉ với 1 tư thế duy nhất.
Cậu ấy vẫn out nhưng không phê, tôi chắc chắn vậy.

Kay ôm tôi vào lòng, hôn lên trán tôi như một đôi tình nhân thực thụ:
-Cậu tuyệt lắm

Tôi không nghĩ vậy, nhưng tôi cũng đã mệt nên ngủ thiếp đi trong vòng tay ấm áp ấy.

Kay phải rời đi sớm, cậu ấy đánh thức tôi bằng một màn vuốt ve gợi tình hết sức. Tôi trườn lên người cậu ấy, giống như một tấm đệm thịt vậy:

- Cậu có cần đi gấp ko?!
- Không. Sao vậy?!
- Làm cái nữa đi, tớ muốn...
Lúc này Kay đang nựng mông tôi như người ta nựng má trẻ con ấy, cậu ấy bảo:
-Cậu chủ động đc không?!
-Là sao?!

Kay im lặng 1 chút rồi lên tiếng:
-Cậu hiếp tớ đi!
Lần này, tới lượt tôi im lặng. Tôi là một masochist, tôi đâu thể nào mạnh tay với ai được. Kay cũng như tôi thì phải, hẳn đây là lý do tôi cảm thấy tôi và Kay không thể hoà hợp.

Tôi cười, không hợp, là không hợp thôi :)

Kay mặc quần áo, tôi giúp Kay cài cúc áo sơ mi và cũng tự mặc đồ của mình. Sau đó mỗi đứa bắt một chiếc taxi ra về. Từ đó tới nay tôi chưa hề gặp lại Kay, mặc dù chúng tôi vẫn liên lạc, vẫn nói chuyện như những người bạn …

Kay chơi đẹp và quân tử. Với ngoại hình và công việc của mình, Kay thừa sức tán gái bằng cái bài tình yêu muôn thủa, nhưng cậu ấy không làm vậy. Ở Kay luôn là thẳng thắn, thích sex thì nói là thích sex, sex xong là xong không vương vấn tình cảm...có chăng thì quí nhau như bạn bè mà thôi.

Tôi và Kay chỉ ngủ với nhau một đêm duy nhất, nhưng tôi không nghĩ đó là “one night stand”... Cậu ấy đến giờ vẫn là bạn tôi.
 
Chương 2: Hans-Reborn!


Tệ hại nhất trong cuộc đời tôi là khi tôi thật lòng yêu một người, chúng tôi đã rất hạnh phúc với nhau. Tôi luôn nghĩ tôi và anh ta là một cặp trời sinh, chúng tôi hợp nhau mọi thứ, từ sở thích ăn uống, suy nghĩ đến quan điểm sống đều tương đồng. Tôi luôn ước mơ được rời xa thành phố, mua một mảnh vườn rộng ở ngoại thành hoặc một vùng quê nào đó, tôi sẽ cùng người tôi yêu hằng ngày đọc sách, uống trà, nuôi gà, thả cá... Anh ta cũng có suy nghĩ giống tôi, quả thật chúng tôi quá hợp nhau, đến sex cũng hợp cực kỳ.

Chỉ là một bà thầy bói chết tiệt nào đấy phán rằng tôi và anh ta chẳng thể lấy được nhau.

Chúng tôi chia tay, thật là ngớ ngẩn hết mức. Tôi đã từng bỏ cả thế giới của mình để đi theo anh ta, và rồi cũng phải từ bỏ tất cả chì vì vài câu nói của một người xa lạ. Sau cùng, tôi trở về Hà Nội với cái suy nghĩ mình đã để mất trái tim ở chỗ anh ta.

Mẹ kiếp, bói với chả toán. Bà ta chỉ cần nói vài câu mà đủ sức chia loan rẽ thúy, báo hại tôi buồn tới mức tự tử mà không thành.

Nhưng khi một cánh cửa khép lại thì luôn có một cánh cửa khác mở ra, vấn đề là người ta có đủ tỉnh táo để bước vào cánh cửa mới hay không thôi.

Tôi vẫn bảo số tôi hưởng mà, kể cả có chuyện gì không vui thì cũng chỉ là bước đệm để tôi nảy bật lên thôi. Các cụ bảo là lùi một bước tiến vài bước luôn đó.

Lúc thất tình thì ai cũng muốn đi uống rượu, dù là ai cũng biết nó chẳng giải quyết vấn đề gì. Tỉnh rượu còn thấy tồi tệ hơn, nhưng ít nhất trong lúc say thì người ta tạm quên đi tất cả.

Bạn tôi, Hans, người rất có ảnh hưởng với tôi sau này, biết tôi buồn vì chia tay người yêu nên rủ tôi đi bar hoài. Tôi kêu hết tiền, Hans chuyển khoản cho tôi để tôi tiêu tạm, bao giờ có thì trả, cơ mà tôi trả thì cũng chẳng lấy.

Hồi đó tôi mới quen Hans thôi, gặp nhau được 1 lần mà đã cho tôi mượn tiền rồi. Tôi ở nhà nhiều cũng chán, Hans bảo tôi đến chỗ anh ta làm, hừ, anh ta là giám dốc ở đó. Nghiễm nhiên, đang từ bạn bè tôi trở thành nhân viên của Hans.

Hans cao chắc trên m7 xíu thôi nhưng vì anh ta gầy đét nên trông cao hơn nhiều, anh ta gầy lắm, chân bé tẹo luôn. Xấu dây tốt củ, các cụ chẳng bảo vậy là gì. Hans không đẹp trai, được cái nhìn duyên, lúc cười thì rất quyến rũ. Tôi thích tính của anh ta, rất tinh tế khi quan tâm đến người khác. Và quan trọng hơn là anh ta đủ bản lĩnh để làm điều đó.

Tôi vẫn giữ lối xưng hô cũ với Hans, là “ông tôi”, còn Hans thì xưng tao gọi mày với tôi. Hans nói tôi có vóc người giống như kiểu người Hans thích, tức là tiny ấy. Dù ngực tôi nhỏ, mông cũng nhỏ nhưng tổng thể thì ngoài cái đùi to di truyền ra trông tôi cũng không đến nỗi.

Hans nói vậy là tôi hiểu rồi, Hans muốn tôi tự quyết. Tôi có thể đến với Hans như người tình hoặc giữ mối quan hệ bạn bè, đó là tùy tôi. Còn Hans, anh ta sẽ vẫn tốt với tôi như thể kiếp trước anh ta mắc nợ với tôi.

Tôi đi làm được vài bữa thì Hans rủ vài anh em trong công ty đi bar, dĩ nhiên là có tôi. Ngoài ra còn có một người bạn của Hans nữa. Gã này nhìn mặt đã thấy dâm dê đê tiện rồi, y như rằng, hắn dâm thật. Hắn cứ đứng sát cạnh tôi, lợi dụng nhạc nhẽo nhảy nhót mà ôm tôi, ghét dã mannnn!!!

Tôi cũng quen với cái kiểu đó rồi nên tôi vờ say lảng lảng ngả ngốn sang người cô em cùng cty để né gã. Gã cũng lỳ cơ, mời rượu riêng tôi rất nhiều, mà ở đây thì chẳng ai đỡ cho tôi cả, Hans thì đang mải chém gió với anh quản lý nên chẳng bảo vệ được tôi. Thế là tôi đành phải phô diễn tửu lượng thượng thừa của mình, hừ, một trong những kỹ năng đáng giá mà tôi luyện được chính là tửu lượng. Không chơi thì thôi, đã chơi thì tôi sẵn sàng chơi khô máu luôn. Tôi mà say thì gã đừng hòng tỉnh. Trò này tôi tự tin lắm, tôi ngày trước bỏ bao công sức ra tập uống rượu cũng chỉ là để phòng thân thôi ấy!

Hans thấy tôi uống nhiều, tưởng tôi cao hứng uống, anh ta gọi thêm 2 chai nữa bảo tôi:
-Rủ mày đi chơi tốn rượu vãi lol

Tôi dở khóc dở cười, rượu thì tôi uống được nhưng tôi có thích uống quái đâu. Tôi thích coca hơn mà T.T

Mà cái tính tôi thì chỉ thích ngồi hò hét cổ vũ, nghe nhạc và ngắm gái đẹp thôi. Tôi nào có hứng thú nhảy nhót hay ăn uống gì gì. Gã dâm tiện kia cứ rình rình sờ mó làm tôi bực cả mình. Lựa lúc mọi người đang tưng bừng nhảy điệu xác sống, hắn kéo tôi lại bảo:
-Tối nay đi nhà nghỉ với anh đi?

Mẹ kiếp, nếu không phải hắn là bạn của sếp thì tôi cho hắn ăn cả cái gạt tàn rồi. Tôi chúa ghét những người vì l** tâm hồn điên đảo đến vậy. Tôi hôm đó ăn mặc lịch sự kín đáo chứ đâu có phải thiếu thốn gì mấy mảnh vải! Bực mình!!! Tôi vớ bao thuốc trên bàn rút ra 1 điếu gõ gõ xuống ra hiệu cho nhân viên đến mồi lửa.

Hắn buộc phải buông tôi ra, xí, muốn bắt nạt tôi sao?! Tuổi giề?!!!!!

Tôi cứ đứng đó nói chuyện với mấy đứa trong cty để né hắn, mặc dù tôi chả thích thuốc lá tí nào, chát hết cả miệng lại còn rít răng >.<

Đến lúc Hans để ý đến tôi, Hans giựt điếu thuốc của tôi dụi luôn vào gạt tàn, càu nhàu:
-Mày hút shisha kia kìa, hút thuốc cái đéo gì!

Tôi cau có trả lời:
-Thằng bạn ông cứ đòi ngủ với tôi kia kìa >”<
-Mày thích thì mày ngủ với nó, tao có cấm đâu.
-Có ngủ thì tôi ngủ với ông, ngủ gì với nó.
Hans cười hề hề bảo:
-Tao chờ

Tôi xua Hans ra ngoài, nói chuyện với mấy đứa nhây nhây mệt lắm.
 
Chương 3 : Bồ nhí của Hans


Tôi đi làm rất vui, tôi vốn là dễ thích nghi với mọi môi trường, ở chỗ làm thì tôi là người hài hước, chịu khó, hiệu suất công việc cao nên Hans cũng không phải ngại vì để tôi nhảy vào làm mà không cần hồ sơ. Tôi là người tiêm nhiễm cái văn hóa “chịch” đến công ty. Từ ngày tôi đi làm, Hans cũng trở nên dễ gần thân thiện với nhân viên hơn.

Hans đối xử với tôi rất tốt. Tôi muốn đi du lịch, Hans cho mượn tiền. Tôi muốn đổi điện thoại, Hans cũng cho tôi mượn… Anh ta chẳng hề từ chối bất cứ yêu cầu nào của tôi cả. Tôi thừa nhận khi đó mình ỷ lại vào anh ta.

Nhưng Hans cứ tốt một cách vô tư như vậy và chẳng hề đòi hỏi điều gì ở tôi. Hans là loại người chinh phục người khác bằng cách đó chứ không trao đổi tiền - tình.

Rõ ràng, với tiềm lực tài chính vững như vậy anh ta thừa sức chăn một cô sinh viên hoặc gái xinh nào đó bất kể ngây thơ hay hồ ly… Nhưng chẳng hiểu sao anh ta lại thích kiểu tình cảm tự nguyện ở tôi :)

Một ngày mùa đông se lạnh, tôi đến nhà bạn chơi và ngủ lại. Nhưng mà nó chẳng thương tôi gì cả, nửa đêm người yêu nó đòi đến… làm tôi đành phải xách quần áo đi về. Đúng là cái loại vì trai quên bạn.

Tôi đang nghĩ nên về nhà nhà hay ra tạm nhà nghỉ ngủ chứ nhà tôi với nhà nó cách nhau đến chục km, đường lại vắng… Đúng lúc đấy thì Hans nhắn tin rủ tôi đi uống rượu. Sếp say thì sếp có thể không đi làm, chứ nhân viên say đi làm muộn cũng bị trừ lương rồi á… Tôi đang bực mình vì bị đuổi khỏi chăn ấm đệm êm, tôi bảo Hans:
-Rượu chè quái gì giờ này, ông đi ngủ với tôi thì đi…

Hans đến đón tôi liền, anh ta nhìn tôi luộm thuộm trong bộ pijama mà chép miệng chê tôi như mẹ sề…

Tôi líu ríu đi theo anh ta vào cánh nhà nghỉ gần đó, trông chúng tôi lúc đó như kiểu tôi bỏ nhà theo trai, vôi đến mức chẳng cả kịp thay quần áo vậy =.=”

Anh ta thích sạch sẽ, tôi cũng bị nhiễm cái thói thích sạch sẽ từ sau khi quen anh ta. Tôi đi tắm, còn anh ta nằm chơi game mobile.

Chỉ nói là ngủ chung thôi mà, đâu có ai nói là sẽ làm tình với nhau đâu. Tôi nằm trong góc sát tường vào facebook đọc tin tức, mặc kệ anh ta. Làm tình thì làm, chả làm càng khoẻ cho tôi.

Tôi luôn cảm thấy mình mắc nợ Hans, anh ta tốt với tôi có thể là có mục đích, cũng có thể không. Nhưng tại thời điểm anh ta cứ mặc nhiên cho đi mà không chắc đã được tôi đền đáp lại thì tôi đã biết mình nợ người ta ít nhất là một tấm chân tình rồi.

Từ một đứa đang đau khổ vì thất tình, Hans vực tôi dậy, làm tôi yêu đời và hạnh phúc. Tôi biết ơn lắm chứ.

Hans muốn tôi, là bản tính thích chinh phục và tham lam của đàn ông… Hans là người duy nhất tôi sex vì nể, vì muốn trả ơn hơn là vì thích.

Tắm xong dễ chịu mà chăn thì ấm, đệm lại êm, tôi nằm một lúc là ngủ luôn. Khi đó tâm trạng tôi rất tốt, tôi có một công việc dễ chịu, đồng nghiệp thoải mái, lương ít nhưng thưởng nhiều, bạn bè tụ tập ăn uống suốt ngày, tối nào về nhà cũng có sẵn cơm ngon canh ngọt… Cuộc sống chẳng có gì đáng phàn nàn nên tôi ngủ cũng thấy ngon.

Hans đúng là kẻ phá hoại những giấc mơ, tôi đang say giấc thì bị anh ta lật ngửa dậy. Người anh ta lúc nào cũng có mùi quần áo mới, cứ như kiểu anh ta thay đến vài bộ quần áo một ngày vậy. Tôi ngái ngủ đẩy anh ta ra, càm ràm:
-Làm cái gì vậy trời?!

Hans không trả lời, anh ta luồn tay vào trong bộ pịama hoạ tiết pacman của tôi mà khua khoắng loạn cả lên. mùa đông tay anh rõ lạnh, người tôi thì ấm chứ >”<

Tôi túm tóc anh ta đẩy ra bằng được, bị tôi phản kháng dữ quá, anh ta lên tiếng:
-Nằm im cái xem nào
-Khônggggg!!!!!
Hans cười khì khì ấn tôi xuống giường, tôi lầm bầm:
-Mệt… để ngủ mai còn đi làm
Anh ta lúc này đã giật tung hết mấy cái cúc bấm trên áo của tôi, cười nham nhở:
-Mai không phải đi làm, sếp cho nghỉ!
Tôi ngoan cố hỏi tiếp:
-Có trừ lương không vậy?
-Không, mai bảo thằng A là em đi việc cho sếp.
A là quản lý chỗ tôi làm. vẫn tiếp tục lầy, tôi lại hỏi:
-Đi việc mà không có công tác phí à?

Hans đang dụi đầu vào cổ tôi mà hôn, tay thì lần mò hết chỗ này đến chỗ khác, anh ta nào có biết cái gì nữa đâu, chỉ trả lời cho có:
-Biết rồi, mai đưa

Tôi đâu có định vòi tiền, anh ta dùng tài khoản của tôi để nhận giao dịch cá nhân, tiền trong đó tôi thích rút bao nhiêu thì rút, nào có ai nói gì…

Tôi ướt đầm đìa, hẳn là thế vì hồi đó tâm trạng tốt, suốt ngày ăn chơi nên tôi chẳng có hứng thú với đàn ông, cả mấy tuần liền tôi không làm gì luôn ấy, thế nên cô bé của tôi khóc như mưa vì có người sang chơi.

Mà phải cái tôi ra nhiều nước quá làm anh ta không kiềm được lâu, anh tao out trước cả khi tôi kịp thấy thích. Cảm thấy hụt hẫng, tôi dậy tắm lại rồi đi ngủ. Anh ta có vẻ ngượng, thanh minh vài câu rồi quay lưng lại với tôi, chắc là mất mặt lắm :)

Sáng hôm sau tôi bị anh ta đánh thức sớm, chắc là muốn lấy lại thể diện nên anh ta làm cũng ra gì lắm. Cái kiểu của Hans là nhẹ nhàng, dịu dàng, đều đều và bền bỉ… Ấy thế mà mưa dầm thấm lâu, chả hiểu sao hồi đó tôi lại thích cái kiểu như vậy mới tài.

Tôi trở thành sex partner của Hans, anh ta quan tâm tới tôi còn hơn cả trước đây. Nhưng tôi không yêu anh ta, chẳng yêu một chút xíu nào hết. Chỉ vì anh ta hào phóng với tôi, vì tôi cũng cần đàn ông nên đối với tôi thì đó là một mối quan hệ qua lại dựa trên sự tự nguyện của đôi bên. Hans tự nguyện tốt với tôi, tôi tự nguyện sex với Hans. Chỉ có vậy thôi. Điều kiện duy nhất là trong thời gian đó tôi không sex với bất cứ ai, ngoài Hans.

Tôi là người chuyện gì cũng không hiểu, chỉ là chuyện này thì tôi hiểu. Thế nên tôi cũng giữ khoảng cách với tất cả mọi người. Tôi vừa được Hans chăm sóc, vừa được tiêu xài thoải mái… tôi có cần thêm gì nữa đâu, thế này vui mà.

Trong một lần cả công ty đi hát, tôi say từ lúc đi ăn rồi, đến lúc vào quán karaoke thì tôi nhức đầu không chịu nổi. Tôi ra hành lang đứng, Hans vội ra theo. Nhìn thấy anh ta tôi mặc kệ là có thể bị bắt gặp, tôi nhào vào lòng Hans, than thở:
-Em mệt

Anh ta vỗ nhẹ lên lưng tôi, rồi vuốt tóc tôi nữa, nhẹ nhàng nói:
-Vào ngồi 1 lúc rồi anh đưa em về.

Lựa lúc mọi người không để ý, Hans đưa cho tôi cái thẻ visa, ngọt ngào nói:
-Cho em, thích mua gì thì quẹt nhé.

Soái caaaaa…!!! Vậy là tôi đi uber bằng thẻ của Hans, đi ăn quẹt thẻ của Hans, mua đồ cũng quẹt thẻ của Hans… Tôi vẫn thường nói tôi số hưởng mà.

Mọi người hát hò vài tiếng mới chịu giải tán, tôi đau đầu kinh đi được vì cái rượu chết tiệt ở quán ăn. Hans đưa tôi đi giải rượu… Tôi không say, chỉ đau đầu thôi. Vào thang máy, tự nhiên tôi nổi cơn thèm, tôi chẳng quan tâm là có camera trong thang máy hay không, cứ thản nhiên giật thắt lưng của Hans ra và BJ ngay trong thang máy. Hans cũng chẳng phản đối mà, thế thì tôi có gì mà ngại đâu???

Đang hì hục mút mát thì cửa mở, đã lên đến tầng cần lên, bên ngoài có nhân viên dọn phòng đang đứng, cô ấy nhìn thấy việc tôi và Hans đang làm, tôi thản nhiên đứng dậy, sốc lại quần cho Hans và kéo anh ta vào phòng.

Vì có rượu vào nên tôi nhiệt lắm, tôi chăm sóc Hans đến từng milimet trên người, rên rỉ cũng cảm xúc miễn bàn luôn… Hans làm cũng dữ dội, tôi và anh ta lần nào làm tình cũng đều đều chẳng hề có gì đột biến, nhưng có lẽ do cuộc sống của tôi khi đó bình yên nên tôi cũng thích sex nhẹ nhàng như vậy.


Đó là đợt cuối năm, tôi tiêu tiền trong thẻ gấp mấy lần lương của tôi, Hans cũng chẳng nói một lời nào. Có lần mấy chị em trong công ty rảnh rảnh ngồi lướt facebook mua đồ online, tôi đang phân vân giữa mấy màu của khăn lông cừu, nó gần chục màu liền mà tôi thì màu nào cũng thích. Hans nhắn tin hỏi:
-Bao tiền 1 cái?
-200k
-Bao nhiêu màu?
-7 màu
-Thế lấy tất đi, mỗi màu 1 cái!
Tôi im luôn, sao có thể như trong phim như vậy được kìa...Tôi tự hỏi kiếp trước Hans nợ gì tôi nhỉ???

Công ty liên hoan cuối năm, làm luôn lại văn phòng, bữa đó ăn lẩu thì phải. Rượu thì tôi uống được nhưng rượu đểu thì chỉ một lát sau là tôi thấy nhức đầu ngay. Hôm đó uống rượu mua dưới siêu thị, chỉ vài chén là tôi ong ong luôn rồi. Mọi người cứ đòi tôi uống, vì công ty tôi ít con gái, lại chỉ có vài người chịu uống. Nhưng Hans xua tay bảo không uống được thì thôi. Thấy sếp nói vậy rồi thì chẳng ai mời tôi nữa. Thoát nạn, tôi ngồi ăn thêm một lúc rồi vào phòng nghỉ.

Trong phòng có một cô bé nữa đang nằm nghỉ rồi. Phòng có hai giường, tôi nằm một mình ở giường ngoài. Ôi, trời thì lạnh, phòng nghỉ lại có chăn ấm, đệm êm, bụng cũng ấm… tôi ngủ xừ luôn.

Đang thiu thiu ngủ thì cảm thấy hình như có người chui vào trong chăn của mình. Tôi cũng chẳng nghĩ gì, đoán là cô bé khác ăn xong vào nằm thôi. Bình thường phòng nghỉ đó mấy anh con trai không bao giờ vào.

Chỉ là tôi đoán sai rồi, Hans mò vào chăn của tôi. Anh ta uống nhiều quá rồi… Bình thường trong công ty tôi và Hans vẫn tỏ ra thân thiết như bạn bè, đùa nhau cũng nhiều nên chẳng ai nghĩ gì, mọi người chỉ nghĩ tôi và anh ta thân nhau thôi.

Cô bé kia cũng biết là sếp vào, nhưng em ấy chẳng quan tâm, em ấy giả vờ ngủ cho đỡ ngượng. Và thế là gã sếp hư thân đó được thỏa sức bắt nạt tôi.

Anh ta thọc bàn tay lạnh ngắt vào trong áo tôi mà nắn bóp, nhào nặn các kiểu… rõ khổ, tôi không dám kêu vì sợ em kia biết. Chán sờ bên trên, anh ta mò xuống bên dưới, bị ngón tay buốt như nước đá chọc vào người, tôi cắn răng để nén tiếng kêu. Anh ta thì như muốn thử thách sức chịu đựng của tôi vậy, hết chọc lại ngoáy… Tôi thấy khổ sở dã man.

Giường bên cạnh thì có người nằm, phòng ngoài thì có người đang ăn uống tưng bừng và chẳng biết lúc nào thì người ta mò vào đây tìm người ra uống tiếp, bên cạnh thì ông sếp trời đánh cứ dày vò hết cô bé đến cô lớn…

Cuối cùng, Hans kéo quần tất của tôi xuống, bất ngờ nhét “nó” vào. Tôi giật mình đến ú ớ luôn, tôi không ngờ anh ta liều đến thế. Mà không chỉ thế anh ta còn làm đủ kiểu nữa. Úp thìa đã đành, anh ta còn dựng tôi dậy để doggy nữa chứ… Cạn lời luôn, tôi nghiến răng cắn vào mép chăn để khỏi bật ra những tiếng rên thích thú, còn anh ta thì … tôi chẳng buồn nói nữa.

May mà anh ta cũng nhanh ra, chứ không mà bị phát hiện thì chắc chẳng biết giấu mặt đi đâu. Nhưng cũng phải công nhận là làm tình kiểu đó kích thích vô cùng. Vừa sợ vừa thèm khát khiến người ta một lần nếm thử lại cứ muốn có tiếp những lần sau…

Tôi kéo lại quần áo, ra ngoài lấy khăn giấy chăm sóc cho cậu bé của anh ta. Vừa kịp lúc mấy người ở ngoài vào kêu chúng tôi ra nhậu tiếp…

Tôi bảo mọi người là sắp sinh nhật tôi, mọi người hãy chuẩn bị quà từ giờ là vừa. Hans lúc đó hỏi tôi thích quà gì, tôi đang cau mày suy nghĩ thì anh ta chỉ vào điện thoại của anh ta hỏi tôi:
-Cái này được không?
Tôi chun mũi đáp:
-Mới cơ, em ko thích 2nd
-Thì mới

Trước sinh nhật 4 ngày, Hans đưa quà cho tôi. Hẳn là điện thoại đời mới nhất, màu nữ tính nhất, trong túi còn cả hóa đơn thế giới di động :3

Tôi chỉ nghĩ Hans đúng là cái loại … ngốc. Rõ ràng tôi đâu có đẹp, cũng chẳng chân dài, chẳng cả xinh, ấy vậy mà anh ta chiều tôi như công chúa.
 
Chương 4 : Me before “Bảo Bảo”

Giáp tết, tôi tình cờ đọc được một thông báo quyên góp từ thiện ở siêu thị phía dưới công ty, Khi đó tôi rất xông xênh, tôi vào siêu thị mua rất nhiều bánh kẹo, mứt tết. Tôi chỉ nghĩ là quần áo thế nào cũng có nhiều người quyên góp rồi, hẳn là những em nhỏ thiếu may mắn sẽ rất vui nếu nhận được quà của tôi. Nghĩ vậy, tôi vét hết tiền trong ví để mua. Phú quí sinh lễ nghĩa mà.

Vả lại, những người dễ hài lòng với mọi thứ như tôi đều rất “thảo”, có nhiều cho nhiều, có ít cho ít… Vật chất vốn là phù du thôi mà.

Tôi có dùng hết tiền trong ví thì vẫn có thể đi rút. Hans chẳng bao giờ để tôi thiếu thốn. Tôi kệ nệ ôm thùng các tông to oành đi đến sảnh nhận đồ từ thiện. Một anh đẹp trai style Hàn Quốc đứng ra nhận quà và hỏi thông tin của tôi để ghi nhận. Tôi thật không muốn cho số, vì tôi chẳng cần ai gọi cảm ơn hết. Nhưng vì anh ta nhìn lịch sự quá nên tôi lỡ lời đọc vanh vách cả hai số điện thoại của mình. Tôi bị dại trai, trai đẹp tôi dại lắm.

Chẳng hiểu anh ta thích tôi ở chỗ nào mà từ hôm đó ngày nào cũng nhắn tin nói chuyện với tôi. Anh ta hay gọi tôi là Bối, Bối trong “bảo bối”, còn tôi thì gọi anh ta là “Bảo Bảo”.

Giáp tết trời rất lạnh, một hôm đi làm mắc mưa nên tôi mệt. Hans bảo cho tôi nghỉ buổi chiều để về nhà nghỉ. Tôi than với Bảo Bảo là tôi ốm, tôi đau đầu, tôi mệt và sếp cho tôi được nghỉ buổi chiều… Thực ra ý tôi là tôi muốn nhờ Bảo Bảo đưa về, nhưng anh ta lại rủ tôi đến nhà anh ta ăn trưa. Công ty tôi ở bên dưới tòa nhà, bên trên là chung cư. Bảo Bảo ở bên trên, anh ta nhắn tin số phòng để tôi tự đến.

Tan làm tôi lên nhà Bảo Bảo liền. Cửa mở sẵn, mùi bí ngô thơm nức làm tôi đói meo… Nhà Bảo Bảo đẹp một cách quá đáng, đầu thai làm con nhà giàu thích thật. Bảo Bảo có một căn chung cư riêng hai phòng ngủ, sàn ốp gỗ, phòng khách có tivi màn hình cong to thật là to, một cây piano, sofa bọc da và tủ sách lớn bằng gỗ lim…

Tôi thả mình lên ghế, thật là êm ái làm sao… Tôi co chân lên ghế ngồi bó gối nhìn Bảo Bảo đang nấu ăn trong bếp… Anh ta nấu cháo bí ngô đỗ xanh cá hồi cho tôi. Lại còn ninh xương sườn lấy nước nữa chứ, đầu tư cầu kỳ chiều tôi quá đáng. Nhưng tôi thích!!!

Bảo Bảo dáng người mảnh khảnh, không quá gầy, thông số kỹ thuật m73-62kg, anh ta mặc sơ mi trắng bên trong áo ghi lê len đen, quần kaki cũng màu đen, tất trắng. Tôi bất giác mỉm cười, nhìn anh ta nấu ăn trông thật tuyệt, cô nào lấy được anh ta hẳn là tốt số lắm đây.

Tôi vốn là thích dáng người như vậy, tôi thích con trai cao và gầy, gầy bình thường thôi đừng gầy quá vì tôi thích kiểu thanh mảnh.

Anh ta biết là đang bị tôi nhìn, cháo nấu cũng gần xong, chỉ ninh nhừ thêm là được, anh ta bảo:
-Bối, nghe đàn không?
-Uhm

Tôi mệt mỏi dựa vào gối… Anh ta hào hứng chơi bản “river flows in you” rồi “canon in D”. Nhạc êm ru, tôi ngủ quên lúc nào không biết, mùa đông tôi không mệt cũng thấy buồn ngủ cả ngày. Đến lúc tôi giật mình tỉnh dậy thì Bảo Bảo đang miệt mài chơi bản “everything I do, I do it for you”. Bất giác tôi thầm nghĩ giá như tôi có thể trở thành người yêu của anh ta thì thật hạnh phúc biết bao. Trong đầu tôi bỗng tưởng tượng ra một gia đình, có tôi, Bảo Bảo và một đứa bé giống anh ta như đúc… Tôi tự cảm thấy ngượng với cái suy nghĩ như vậy, thật xa vời!!!

Bảo Bảo là mẫu người mà nếu tôi có con trai, tôi muốn con mình giống như vậy. Anh ta biết chơi piano, thích đọc sách, biết nấu ăn, biết chăm sóc người khác, lại còn rất lương thiện, anh ta lúc nào cũng đem lại cảm giác bình yên cho tôi, rằng chỉ cần ở bên anh ta thôi, cả thế giới cứ để anh ta lo vậy…

-Bảo!
Anh ta ngừng đàn, quay lại hỏi tôi:
-Sao thế?
-Em đói rồi, cho em ăn đi …

Tôi nói rất nhẹ, vì tôi mệt thật, vừa mệt vừa đói. Hồi đó tôi để tóc xoăn sóng, lại yêu đời và chịu khó make up nên nhìn cũng không tệ, đã thế tôi rất hợp với quần áo mùa đông. Bảo Bảo hay nói hồi đó chỉ nhìn thấy tôi thôi cũng đã thấy bị lây sức sống của tôi rồi. Lúc đó tôi lại nghĩ đến Hans, người lôi tôi từ vực thẳm lên và tái tạo lại tôi như vậy…


Bảo Bảo nấu cháo rất ngon, nhưng tôi mệt nên chỉ ăn được nửa bát. Ăn xong tôi ngồi lỳ luôn ở bàn ăn, mặt xị ra chẳng muốn làm gì cả. Anh ta lại đi cất dọn rửa bát, tôi vẫn ngồi đó lật mấy tờ tạp chí của anh ta. So với Bảo Bảo thì tôi lúc đó rất nhỏ bé, hồi đó tôi bị sụt cân, không nổi 40kg và chiều cao thì khiêm tốn lắm, anh ta không thèm hỏi, tự ý bế xốc tôi vào phòng ngủ.

Tôi còn “hợp đồng” với Hans. Tôi giẫy khỏi tay Bảo Bảo rồi kiếm cớ đi về. Tôi sợ ở lại sẽ không kiềm chế được mất. Trời mưa bụi, Bảo Bảo lấy xe đưa tôi về, anh ta còn xin lỗi tôi nữa… Tôi nhắn tin cho Bảo Bảo là tôi không giận, nhưng tôi không muốn mọi chuyện diễn ra như vậy.

Chẳng có lý do gì để tôi cự tuyệt Bảo Bảo cả, nếu thấy khả quan, tôi sẽ dứt với Hans, Bảo Bảo có tương lai hơn Hans nhiều… Vì tôi và Hans chẳng thể nào có gì khác hơn là một mối quan hệ không tên!!!

Bảo Bảo giống như một giấc mơ của tôi. Tôi thích tất cả mọi thứ về con người của Bảo Bảo, thích style mùa đông của Bảo Bảo nhất, anh ta giống tôi ở điểm trời lạnh bình thường hay rét đại hàn thì cũng chỉ mặc hai lớp áo, một áo khoác và một áo mỏng bên trong… Tôi có hỏi vì sao anh ta không mặc nhiều áo hơn thì câu trả lời của Bảo Bảo y xì với điều tôi nghĩ “mặc nhiều khó vận động đem lại cảm giác không an toàn”

Tôi và Bảo Bảo thỉnh thoảng đi xem phim với nhau, cả đi nghe nhạc nữa. mối quan hệ tưởng như tiến triển rất tốt đẹp... Nhưng tôi và anh ta chẳng có duyên, cũng chẳng nợ nần gì nhau từ kiếp trước nên chúng tôi đơn giản là như hai đường thẳng không song song nên chỉ gắn với nhau bằng một đoạn tình duyên ngắn ngủi rồi cứ thế rời xa nhau.

Người tính chẳng bằng trời tính, ai làm gì sai cũng sẽ phải trả giá. Hans là người đã có gia đình. Tôi không thể bao biện rằng là do tôi khi đó tôi quá đau lòng mà bấu víu vào Hans hay lý do này lý do nọ. Tôi sai là sai thôi.

Khi tôi đang háo hức với một tình cảm mới thì Bảo Bảo biết chuyện của tôi. Tôi chẳng thể ngờ người như Bảo Bảo lại đăng nhập zalo của tôi vào máy tính. Bao nhiêu chuyện tôi và Hans nói với nhau sau này anh ta đều đọc được…

Tôi chẳng biết phải giải thích ra sao, và anh ta cũng không cho tôi cơ hội giải thích.
Tôi với Bảo Bảo dừng lại tại đó. Rất lâu sau tôi mới gặp lại anh ta…

Có lẽ do tôi sai khi biết Hans có gia đình mà vẫn gần gũi nên cuộc đời đưa Bảo Bảo đi xa khỏi tầm với của tôi như một sự trừng phạt.

Tôi cảm thấy mệt mỏi.

Mọi thứ lại trở nên nhạt nhòa, tình yêu, đàn ông, cuộc sống… tất cả tôi đều không màng nữa. Tôi đã trải qua quá nhiều, cảm xúc trong tôi bị đời đùa giỡn chai sạn đến mức thậm chí cả niềm vui tôi cũng không thể cảm nhận được trọn vẹn nữa.

Tôi khi đó chán cả thế giới, chẳng rằng buộc mình với bất cứ điều gì, giống như một con diều đứt dây vậy…

Trai đẹp chỉ là một món ăn ngon, tình cảm trở thành một dạng cảm xúc không hơn không kém!!! Cầm lên được thì buông xuống được.

Sex với tôi cũng mang một màu sắc khác, thuần bản năng hơn, đôi khi tôi sex vì tôi thích, cũng có khi tôi sex như một cách tự hành hạ bản thân… Chỉ những cơn đau thể xác khi làm tình mới có thể đem lại “cảm giác” cho tôi.

Sau vài tuần co mình để tự cân bằng cảm xúc, thực ra là tôi thất tình mà, Bảo Bảo ấy ... tôi chui ra khỏi vỏ ốc bật chế độ tìm xung quanh của Zalo và tự mỉm cười. Cần phải xả stress!!!

Tôi quen một bạn trai qua zalo, tôi không thể nhớ nổi bạn ấy tên là gì vì đối với tôi thì bạn ấy là tình một đêm, nói vậy là còn lịch sự chán vì thực sự thì gọi bạn ấy là “đồ chống vã” cũng chẳng sai, đã là lướt qua đời nhau thì nhớ tên làm gì đâu.

Nhưng với bạn ấy thì tôi lại là rau 0 nốt.

Khổ thế không biết, sau khi vui vẻ với nhau rồi, bạn ấy lại còn muốn giữ tôi làm rau ruột nhưng tôi đâu có muốn. Bạn ấy ngon nhưng yếu xìu à… tôi không thích nên tôi từ chối thẳng thừng. Thà không gặp nhau tôi còn có thiện cảm với bạn ấy, gặp rồi ...thất vọng kinh khủng!!!

Nhọ làm sao bạn ấy share tôi lên box rau miền bắc khiến cho tôi mấy đêm liền mất ngủ vì bị quấy rối.

Tôi điên lắm, nào tôi có phải người ăn khoai bỏ vỏ đâu, không hợp nhau thì dừng lại, tôi chẳng rêu rao bạn ý yếu sinh lý thì thôi bạn ý còn share tôi nữa!!! Tôi bực mình, mất công gọi điện nói chuyện tử tế, rồi cả đe dọa bạn ý mới chịu thôi. Thật là mất hứng, từ đó tôi không thiện cảm gì mấy bạn nông dân cho lắm.

Có share thì lựa lựa người mà share, rồi thì cũng nên nhắn tin nhắn tọt dịu dàng chứ đừng thấy con nhà người ta 0 nốt là các bố hoa toàn nhụy rữa cũng gọi điện set như thể gặp đúng hôm “hàng” sale phục vụ miễn phí ấy...

Đó… Mọi chuyện bắt đầu từ cơ duyên như vậy :)
:)
 
Chương 5 : Mons - Thượng phẩm nam nhân

Sau Kay, tôi nhận ra lauxanh đúng là nơi tôi có thể dừng chân vui lâu dài… Đây đúng là nơi đất lành chim đậu!!!

Tôi kể với mấy đứa bạn tôi nghe chuyện tôi và Kay, tụi nó nói tôi liều vì tôi chẳng biết gì về Kay mà đã vội đi gặp, đã thế lại còn hẹn gặp luôn ở nhà nghỉ ... Nhỡ chẳng may xui thì Kay bán tôi sang Trung Quốc mà đỡ xui hơn thì bị úp some, đỡ nữa thì chỉ bị tráo hàng bằng một bạn xấu trai lại còn dai sức bla bla bla.

Tôi chỉ cười thôi, tôi trước giờ nhiều lần liều như vậy rồi mà vẫn an toàn thì đó không phải là do may mắn nữa, mà là do tôi có kinh nghiệm nhìn người, ha ha :D

Tất cả những mối tình một đêm hoặc những lần say xỉn đều ần chứa nguy hiểm, nếu không phải là tôi có bản lĩnh thì tôi đâu dám buông thả. Thế mà mọi người cứ nghĩ là do trông tôi hiền lành quá chẳng ai nỡ làm hại. Còn lâu ấy, trông tôi chỉ hiền thôi chứ tôi đâu có ngu.

Ngoài sex ra tôi còn mê nhiều thứ lắm, tôi thích nhạc không lời, thích sách về tâm lý học, thích ăn thịt ức gà, thích ngủ trên một cái giường đệm lún, thích cafe... à tôi thích game nữa. Tôi rất có duyên với những bạn chơi game hay, có vài cuộc tình của tôi đến từ game online. Và cũng nhờ game tôi quen với Mons, một người sinh ra để làm nông dân, phải, Mons là cao thủ trong trò tán gái.

Mons cũng là lxer.

Tôi ấn tượng với Mons vì một cái tên đẹp, một cái avatar đẹp và cách nói chuyện rất vô tư.

Mons xuất hiện như một người bạn có cùng sở thích game với tôi, không hề đề cập đến sex.
Tôi và Mons trở thành bạn ingame nhưng chưa từng chơi chung với nhau. Tôi không đề phòng Mons nhưng cũng không có ấn tượng gì đặc biệt về Mons cả. Cho đến khi Mons tặng tôi 1 món quà ingame.

Tôi vì nể mà chủ động rủ Mons chơi, rõ ràng khi đó tôi mới bắt đầu chú ý đến Mons.

Mons dễ dàng hẹn tôi đi xem phim, tôi coi Mons là bạn thôi, người ta dù sao cũng tặng quà cho mình, mình chẳng tặng lại cái gì thì thôi đi xem phim với người ta cũng chẳng sao đâu mà. Vấn đề không phải là đi xem phim cùng nhau, mà là ở bộ phim đó, nó là bom tấn, và cả tôi lẫn Mons đều mê nó . Hơn nữa đâu phải cứ quen nhau trong web sex là sẽ sex với nhau đâu?!

Mons đến muộn một chút, và tôi thì đùng đùng bỏ về. Thực ra đó không phải là lý do chính khiến tôi bỏ về hôm đó. Một phần vì tôi sắp tới tháng nên khó chịu, 1 phần khác là vì Mons không dặn tôi "mặc đồ tử tế".

Tôi trước giờ vẫn là người xuề xoà chuyện ăn mặc. Quần áo chỉ cần sạch là tôi mặc, nếu muốn tôi mặc tử tế thì phải nhắc trước vì tôi rất ít khi chăm chút quần áo.

Hôm đó tôi mặc quần sooc, áo phông, dép tông còn Mons thì … bảnh bao như hoàng tử bước ra từ phim ngôn tình ấy.

Mons mặc áo sơ mi xanh nhạt, quần trắng, giầy trắng… Và đôi giầy của Mons sạch đến quá đáng. Tôi gần như choáng ngợp vì Mons chẳng khác chút gì so với “người tình trong mộng” của tôi. Cao, gầy, thơm, ngon không lệch lấy 1 ly.

Tôi luôn cảm thấy trong mình luôn tồn tại một thứ ham muốn khó tả về sex. Tôi là người thích khổ dâm. Và tôi thấy hứng thú với những chàng trai cao, gầy, thơm, mịn có bàn tay đẹp. Tôi có thể chỉ vì 1 bàn tay mà thích cả một con người.

Tôi bị ám ảnh về 1 lần have sex trong mơ với một chàng trai có ngoại hình đúng như tôi muốn, thêm nữa anh ta phải là người vừa nhẹ nhàng vừa thô bạo, vừa biết nâng niu cũng phải biết tàn phá dày vò người khác… Khung cảnh sẽ là trong xe riêng hoặc một căn phòng có cửa kính lớn … Anh ta sẽ vuốt ve tôi dịu dàng nhưng làm tình thật mãnh liệt, cuối cùng anh ta có thể out bên trong hoặc bên ngoài tùy ý còn tôi sẽ mãn nguyện nhìn mình trong gương với những vết hicky kín người.

Đó là sở thích của tôi thôi… Không hiểu tại sao tôi lại có cảm giác Mons rất giống với mẫu người tình tưởng tượng đó của mình.

Trở lại bữa đi xem phim, tôi giận, mặc hẳn hoi tư tế mà không dặn trước với tôi chẳng khác gì muốn dìm hàng tôi á. Hừ, một đứa thì mặc đồ như sinh viên đi học, một đứa thì áp nguyên style trà đá vỉa hè bảo sao tôi chả khó chịu. Nói vậy thôi, sau này tôi cũng suốt ngày mặc quần đùi áo ba lỗ đi gặp Mons. Nhưng hôm đó tôi bắt taxi bỏ về, Mons cũng về. Hôm sau tôi đi xem phim 1 mình, Mons đi xem với người khác.

Mons có thiện ý chuộc lỗi vì đến muộn, nghĩ cũng áy náy vì Mons thích phim đó và lại còn đặt vé rồi mà chỉ vì cái tính hâm dở của tôi mà Mons chẳng được xem. Tôi để cho Mons đưa tôi về.

Lúc đó rất khuya rồi, khoảng 12h đêm. Tôi đứng cuối đường Trần Duy Hưng chờ Mons. Đêm đã khuya, một đứa con gái ăn mặc như tôi lúc đó lại đứng còn đứng một mình cầm điện thoại nhắn tin liên tục, không tránh khỏi bị người ta... rủ đi chơi. Tôi vừa tức vừa ngại.

Mons đi ô tô trắng, đỗ xịch cái ngay sau lưng tôi còn lãng mạn hơn cả mấy cảnh anh hùng cứu mỹ nhân trong phim Trung Quốc!!!

Bạn đọc “người đẹp và quái vật” rồi phải không? Nếu anh ta có cả một tòa lâu đài thì việc đẹp trai hay không không còn quan trọng nữa. Mons khi đó chẳng khác gì bạch mã hoàng tử cả!

Mons giận, trên đường đưa tôi về cậu ấy chẳng nói chuyện gì với tôi, chỉ lặng lẽ mở nhạc và hút thuốc. Cậu ấy biết tôi thích con trai hút thuốc, và có thể vô tình hay cố ý cậu ấy thường xuyên hút thuốc và tạo dáng cho tôi xem. Đến giờ tôi vẫn không quên được lúc đó, tôi ngồi ghế sau, nhìn cậu ấy ở một góc nghiêng, tay áo sơ mi xắn cao đúng kiểu, lơ đãng hút thuốc và lái xe … Đẹp như trong tranh vậy.

Tối hôm đó tôi quên chìa khóa nhà, nhưng vì giận nhau nên tôi không đi ăn khuya với Mons nữa, tôi sang nhà bạn ngủ nhờ. Giờ nghĩ lại nếu hôm đó đi ăn khuya với nhau thì chắc cũng thành tình một đêm hoặc rau một nốt luôn rồi. Mons lúc về nhắn tin hỏi tôi:
“Đói ko? Đi ăn chim quay ko? Điiiiii. Tui đãi”
Tôi dứt khoát :
“Ko ăn”
Mons vẫn kiên nhẫn mời mọc:
“Đi đi. Thề, ngon cực”
“Ko đói”
“Có đóiiiiii. Điiiii. Tui đón cậu nha”

Tôi thấy thú vị lắm. Một chàng trai thơm ngon, lại còn dễ thương vậy thì cậu ta cưa đâu chẳng được gái?! Rồi lại còn tỏ ra giận dỗi với tôi mấy cái vớ vẩn khác nữa vì tôi sang nhà bạn ngủ và “chơi trò người lớn”.

Mons hôm đó diễn rất sâu, rất tròn vai, đánh đúng tâm lý của một đứa luôn tự cho rằng mình hiểu người khác như tôi. Cậu ấy biết tôi thích kiểu vô hại như vậy. Tôi nhiều lúc cũng nể cậu ta vì bắt bài được mình.. Mons đã mất công diễn thì chả có lẽ tôi lại không tin. Tôi lúc nào cũng có thể là một bạn diễn ăn ý của bất cứ ai mà.
 
Chương 6 : Đêm không ngủ


Mấy ngày sau đó tôi và Mons vẫn chơi game cùng nhau, vẫn nói chuyện nhắn tin như bình thường và chẳng ai gạ gẫm gì ai. Thật là một tình bạn trong sáng.

Cho đến kỳ nghỉ lể 30/4, tôi rủ Mons chơi game, cậu ấy cứ nằng nặc đòi tôi đến chỗ cậu ấy chơi. Tôi mua trà sữa đến chỗ Mons, tính chơi game với nhau cả đêm nhưng chẳng hiểu sao đến nơi thì tôi lại buồn ngủ, buồn ngủ đến lờ đờ cả người luôn. Tôi nhắn tin kêu Mons ra lấy nước rồi định về nhưng lằng nhằng một hồi rồi tôi và Mons dẫn nhau vào nhà nghỉ. Là tôi dụ dỗ cậu ấy.

Tôi hỏi Mons đêm nay ngủ với tôi được không, cậu ấy hỏi lại:
“Có sạc điện thoại không?!”
Và thế là Mons bán thân cho tôi cả đêm để đổi lấy chút điện :D

Tôi buồn ngủ và tôi chỉ muốn ôm cậu ấy ngủ thôi. Cơ mà làm sao có thể ngủ được cơ chứ!!! Mons ngon kinh khủng, rõ ràng Mons là mẫu người tôi muốn ăn tươi nuốt sống… nhưng vì Mons tỏ ra quá trong sáng, đến mức cậu ấy chẳng cả đem bao cao su lên phòng thì tôi có muốn cũng đành chịu.

Đầu tiên là mỗi đứa một đầu giường, ôm điện thoại lướt fuckbook, rồi đến cùng xem tivi, cuối cùng thì là nằm cạnh nhau nhưng có gối chắn ở giữa. Kiểu tình trong như đã mặt ngoài còn e.

Tôi chủ động nắm tay cậu ấy trước, rồi cậu ấy vươn tay ra ý muốn nói tôi hãy gối đầu lên tay cậu ấy. Dĩ nhiên tôi chẳng từ chối rồi. Nằm im được một lúc, chẳng thể nào ngủ nổi, Mons hỏi tôi có muốn nằm lên người cậu ấy không. Thỉnh thoảng tôi cũng thích có cái đệm thịt nên tôi chẳng chờ cậu ấy hỏi đến câu thứ hai, leo là leo luôn.

Tôi nói dối là tôi đến tháng, nhưng kể cả thế thì tôi và Mons cũng vẫn cuốn lấy nhau. Tôi nằm trên người cậu ấy, không kiềm chế được mà đưa tay vuốt ve cổ Mons, Mons kêu tôi dừng lại vì nếu tôi tiếp tục thì sẽ đến lượt cậu ấy không kiềm chế được.

Mons dùng nước hoa có mùi giống như tinh dầu vỏ cam hay bưởi gì đó, nó hăng nhẹ, thơm kiểu rất dễ chịu. Tôi đến giờ vẫn nhớ cái mùi đó…

Nhưng tôi là một đứa xấu tính, tôi thích kích thích người khác, chỉ kích thích thôi không làm tình, đối với tôi thì trò đó rất vui. Mons rõ ràng là kích động nhưng lại bị cái câu nói “đèn đỏ” của tôi kiềm hãm. Cậu ấy gồng mình luồn tay vào trong áo tôi, vận sức để cố chạm tới đúng nơi cần tới nhưng tôi cũng ra sức níu tay cậu ấy lại. Mà sức tôi thì đâu thể bằng cậu ấy, thế nên chỉ một lúc vật lộn là Mons đã gỡ được móc áo lót của tôi, rồi hả hê nhào nặn hết bên này đến bên kia.

Tôi ngượng, ngượng thật sự. Vì Mons kém tuổi tôi, có cảm giác như tôi đang … ấu dâm vậy.

Mons thở mạnh, còn tôi thì thở hồng hộc vì vật nhau rất mất sức. Hai đứa tạm đình chiến.

Mons ngồi dựa lưng vào thành giường, tôi ngồi lên chân Mons. Ánh mắt cậu ấy nhìn tôi lúc đó khiến cho tất cả máu trong người tôi như ngừng chảy, tôi cảm nhận được sự ham muốn trong đôi mắt đó, nó như muốn nói “tôi đang cố kiểm chế bản thân đây, cô đừng có gây sự nữa”

Tôi chẳng nhẽ không động lòng hay sao?! Tôi cũng muốn phát điên đi được nhưng có quá nhiều rào cản tâm lý khiến tôi không thể chơi tới bến với Mons đêm đó. Tôi sà vào lòng cậu ấy, áp môi lên môi nhau và hôn ngấu nghiến như muốn cắn nát môi người kia ra vậy. Tay cậu ấy vẫn không ngưng vần vò, nắp bóp… Vừa kích thích vừa phải kiềm chế, một cảm giác thật kỳ cục.

Mons mịn màng và thơm ngon đến mức tôi chịu không nổi... Cuối cùng sau cả tiếng đồng hồ ôm hôn dày vò nhau, Mons lôi cậu bé ra và ấn nó vào miệng tôi. Tôi biết Mons bức xúc lắm rồi, một phần là lỗi của tôi nên tôi ra sức chiều chuộng cậu bé của Mons để bù đắp. Tôi mút, liếm thật lâu nhưng Mons chẳng chịu ra gì cả.

Gần sáng, chúng tôi ngừng hành hạ nhau để đi ngủ, tôi kiệt sức và cậu ấy thì cũng chẳng khỏe hơn tôi được. Rồi Mons lại đưa tôi về…

Hôm đó cậu ấy đã nói với tôi là cậu ấy biết mẫu người tôi thích, và cậu ấy chẳng cần phải cố diễn để nhập cho tròn vai "người tinh trong mộng" của tôi...

Đó là lần thứ hai chúng tôi gặp nhau, mối quan hệ có vẻ đã lái sang một hướng khác. Tôi biết, sớm muộn gì tôi và Mons cũng sẽ sex với nhau, chỉ là sớm hay muộn mà thôi :)

Đúng là có sự thay đổi, tôi và Mons nhắn tin không còn trong sáng nữa. Chúng tôi thi thoảng đả động đến sex và vờn nhau bằng những từ ngữ gợi tình. Chẳng thể nào có chuyện “cơm không ăn gì gạo còn đó, vội gì” được. Tôi muốn ăn thịt Mons càng sớm càng tốt, vì tôi thèm!!!

Cái gì mới và lạ bao giờ cũng hấp dẫn mà, đàn ông hay đàn bà thì như nhau cả thôi. Tò mò là bản tính không bỏ được của cả nhân loại rồi.

Hết nghỉ lễ, tôi đi uống bia với mấy người bạn. Vài cốc bia là tôi lạc lối luôn rồi. Trưa hôm đó tôi về, say mà, tôi nhắn tin với Mons là tôi muốn ôm cậu ấy…

Mons khi đó chưa chén được tôi nên rất nhiệt tình đến phóng đến cho tôi ôm ấp. Hôm đó cậu ấy mặc đồng phục đi làm, đẹp trai và thơm nức mùi nước hoa. “Rượu nhập thâm cuồng dâm nổi dậy”, dù là masochist nhưng tôi khi đó cũng lao vào hôn Mons ngấu nghiến, tay tôi hư loạn cả lên chỉ muốn giật tung hết cúc áo của Mons, nhưng tôi cố nhẹ nhàng cởi từng cái một để lát Mons còn đi làm …

Tôi hôn Mons điên cuồng, nhưng đang giữa trưa nên chẳng thể làm gì hơn được nữa. mà Mons thì chỉ ở lại được với tôi chút xíu thôi. Tôi hậm hực đặt một cái hickey lên cổ Mons rồi tiễn cậu ấy đi làm.

Mons nhắn tin cho tôi bảo tôi “dâm ô”

Thừa!!! Tôi bình thường đứng đắn, chỉ dâm ô với trai đẹp như Mons thôi :)

Mons không chat sex, nhưng nói chuyện kiểu đứng đắn còn gợi tình hơn cả chat sex nữa. Cuối cùng, mặc kệ là tôi vừa hêt đèn đỏ, tôi và Mons nhất quyết phải chơi khô máu với nhau...
 
Chương 7 : Vượt đèn đỏ

Mons đi làm đến tối muộn mới về…Tôi thì chơi game ở gần nhà nghỉ, cậu ấy đến thì tôi cũng đi bộ ra lấy phòng.

Cậu ấy cởi tất cho vào trong giầy, để giầy ngay ngắn ở gầm bàn, treo áo lên móc trong tủ...Hôm đó Mons mặc đồng phục đi làm, giày da cổ cao màu đen mà nếu tôi không nhầm thì là Dr Pascal, tôi thích đôi giày đó của cậu ấy. Thật ra là tôi thích con trai dáng người cao gầy đi kiểu giầy đó, nhìn nó hay hay.

Mons có một hình xăm trên vai, mỗi lần nhìn nó tôi lại không ngăn được mình đưa tay vuốt nhẹ lên đó… Thỉnh thoảng tôi thích hôn lên dòng chữ đó, nó chẳng có ý nghĩa gì với tôi nhưng nó đẹp và sexy. Vậy thôi!!!

Tôi và cậu ấy cùng nằm xem clip game, nói chuyện bâng quơ hồi lâu.

Tôi nhớ là mình đã cắn cậu ấy thật đau và bị dỗi. Thậm chí cậu ấy còn định bỏ về nữa. Tôi đã phải dỗ lâu ơi là lâu mới chịu thôi.

Mons để tôi gối lên tay cậu ấy, tay kia kéo cằm tôi lại hỏi ngọt ngào :
-Còn hứng không?!

Cậu ấy còn đưa ngón tay ngưng dưới mắt tôi, như thể xem tôi có khóc không nữa. Cảm thấy ngọt ngào gì đâu!!!

Tôi gật đầu, hơi ấm ức vì chỉ cắn có nhõn một cái mà bị hắt hủi. Mons đặt một nụ hôn nhẹ nhàng lên môi tôi như muốn an ủi, rồi bắt đầu mạnh bạo dần…

Tôi vừa hết đèn đỏ nên gần như chẳng phê chút nào, thậm chí là còn thấy hụt hẫng nữa. Cái kiểu vừa làm vừa sợ lúc rút ra nó...nhoe nhoét ấy mất hứng cực kỳ.

Đêm đó tôi gần như thức trắng vì khó ngủ, thỉnh thoảng tôi lại ngắm khuôn mặt Mons, tôi thích cậu ấy, thích theo cái kiểu ...hay hay thì thích thôi!!!

Mons có cái mũi đẹp, thẳng và cao. Cậu ấy vẫn tự khoe là “đẹp như mũi làm”

Vì tôi thích Mons quá đỗi nên hôm đó dù chẳng phê nhưng về tôi vẫn viết 1 bài rp.

Và bao nhiêu là chuyện thú vị xảy ra sau khi bài rp của tôi lên sóng :)
:)
 
Chương 8: Nông dân tài ba

Chả là ngoài tôi ra thì Mons còn tà lưa một người nữa, em ấy là Vivian. Tôi và Vivian lại quen biết nhau. Thế nên ngay khi đọc được bài viết của tôi, Vivian nhận ra Mons. Vivian nhắn tin cho tôi hỏi:
-Mỵ à, cái người Mỵ viết đó đi xe gì?
-XXX
-Thế thì đúng là nó rồi!
-Sao vậy???
-Nó tán cả em
-Huh? Đánh hoa cả cụm sao :))

Thật ra thì tôi biết Mons và Vivian quen nhau, có lần Mons chụp ảnh màn hình cho tôi xem thì vướng tin nhắn của Vivian vào, và với cái độ sát gái kinh khủng đó thì tôi lờ mờ đoán ra Mons chắc chắn cũng đã có gì đó với Vivian rồi.

Chỉ là tôi không nói, trước đây tôi và Vivian đều có quen Kay, cả 2 chúng tôi từng have sex với Kay vào những thời điểm khác nhau và chuyện đó quá bình thường nên tôi nghĩ với Mons cũng vậy. Tôi, Vivian và Kay thậm chí còn hẹn nhau some nữa cơ, mà vì Kay là con người của công việc, lúc nào cũng bận nên cái hẹn đó cứ treo hoài...

Tôi từng nói Mons là nông dân bẩm sinh, là vì cậu ấy rất yêu nghề và diễn cũng rất nhập tâm. Mons tạo cho người khác cảm giác cậu ấy chân thành và vô hại, lại còn rất biết cách sử dụng mồi câu.

Tôi là người công bằng, tôi không thích “đồng nghiệp” mà còn lừa nhau, giao lưu thẳng thắn được rồi chứ người như Mons đi tán gái thì mấy đứa còn tỉnh táo cơ chứ. Mà tán tỉnh nghiêm túc thì không sao, tán để chịch rồi bỏ rơi con gái nhà người ta thì không nên. Đó là xét trên góc nhìn của người ngoài cuộc. Còn ở đây, hẳn là Mons sẽ được tung hô một mông nông dân tài ba. Không những có thể quất một lúc cả hai chị em trong một hội mà còn khiến chúng tôi chết mê chết mệt :) Đứng ở box rau mà nhìn vào thì hẳn là chẳng ai tiếc cậu ấy một lời khen.

Mons dùng bài tình yêu đẹp với Vivian, nên khi đó mọi chuyện khá...đắng lòng. Tôi như đứng giữa hai người họ, một người tôi coi như em gái, còn người kia rõ ràng tôi chưa muốn dứt.

Cậu ấy quá ngon, quá hợp khẩu vị của tôi mà, sao có thể mới chén 1 lần đã phải bỏ, tôi không cam tâm. Vả lại, đưa được con gái nhà người ta lên giường cũng là một dạng tài năng, nói gì thì nói cậu ta cũng thuộc dạng có tài nên tôi không ý kiến gì cả.

Tôi vẫn giữ mối quan hệ với cả hai. Mons và tôi tuy không còn gần gũi như trước nhưng tình cảm của tôi và Vivian lại đi lên. Chị em tôi trở nên thân thiết, thỉnh thoảng đi ăn và tán gẫu cùng nhau không biết chán. Sau này lúc tôi thiếu thốn, Vivian còn share trai cho tôi nữa mà :)

Cuộc sống của tôi khi đó rất bình yên. Tôi hằng ngày dậy sớm ăn sáng, chơi game, ngủ trưa, chiều chạy bộ quanh khu chung cư, tối đi chơi… Dĩ nhiên tôi cũng có kiếm tiền, nhưng chuyện đó không phải là vấn đề chính.
 
Chương 9 : Ham vui

Tôi bước vào lx không phải như newbie, tôi sinh hoạt trong một box khác trước khi dừng chân ở đây. Thế nên tôi mới biết là mình bị share ở đâu ngay khi ngửi thấy mùi.

Chẳng có ai khôn ngay từ khi mới lọt lòng, tôi nhạy cảm và đa nghi với mọi thứ cũng vì tôi giống như một con mồi đã từng bị thử bằng quá nhiều loại bẫy rập. Cảnh giác trở thành phản xạ tự nhiên rồi.

Trước khi trở thành người cái gì cũng đề phòng tôi cũng từng có một khoảng thời gian “từng trải” lên bờ xuống ruộng. Sau này chơi mãi cũng chán nên tôi chẳng chơi nữa.

Nhưng đừng đùa nha, tôi tuy hiền không trêu ai bao giờ nhưng trêu vào tôi thì cũng mệt lắm ấy:))

Người nhà tôi bày đủ cách giới thiêu, xem mặt giục tôi lấy chồng, nhưng tôi chưa muốn. Tôi nhất định phải cưới người tôi yêu, nên không bao giờ có chuyện tôi lấy chồng vì làm tròn nghĩa vụ.

Lập gia đình sớm hay muộn không ai dám chắc cái nào tốt, nhưng lập gia đình khi bản thân thực sự sẵn sàng thì chắc chắn là tốt.

Chưa lấy chồng thì thôi, chơi tiếp vậy :)

Dù sao thì tôi vẫn thấy mình vẫn là người may mắn, cực kỳ may mắn.

Dạo chơi trong lx dần thành sở thích cũng như thói quen của tôi. Tôi thích sex nhưng không phải loại điên tình, thực ra thì tôi cũng chẳng thích cái từ “dâm” chút nào. Sex là nhu cầu của con người, đã là như vậy thì nó là điều đương nhiên thôi. Mà cái từ “dâm” thì nó lại ở trên mức bình thường. Bản thân tôi thấy nó mang nghĩ xấu nên tôi không thích, vì thế tôi cũng ít dùng.

Bẵng đi một thời gian, tôi và Mons ít nói chuyện và gần như là ngừng chơi với nhau vì cái vụ đánh hoa cả cụm đó. Vivian giới thiêu cho tôi một người, có thể liệt vào hạng “thượng phẩm ngon trai”.

Bạn ấy là Dan. Theo như lời giới thiệu của Vivian thì Dan ngon, thơm, mịn màng đúng kiểu tôi thích và cậu bé của Dan thì … trên cả tuyệt vời. Tôi tin Vivian nên tôi tự cho mình cơ hội được ăn sẵn một lần mà không cần check trước :D

Dù tôi vẫn thích Mons, nhưng tôi không thể từ chối việc thưởng thức một lần have sex với trai lạ ngon lành như Dan. Khốn nạn ở chỗ lúc thì chẳng có ai, lúc thì thấy bỏ ai cũng tiếc.

Trước hôm hẹn với Dan, Mons và tôi nói chuyện với nhau… Mons là trường hợp đặc biệt, tôi luôn luôn thèm khát Mons nên khi nói chuyện với cậu ấy một lúc thì hai chúng tôi lại lôi nhau đi nhà nghỉ.

Mons hôm đó mới đi làm về, cậu ấy mệt nên shot đầu tiên trôi qua khá nhanh mà chẳng ấn tượng gì lắm. Tôi vẫn thèm, tôi năn nỉ cậu ấy làm nữa nhưng cậu ấy ngủ mất tiêu rồi. Tôi ấm ức nằm cạnh ngọ nguậy quấy rầy giấc ngủ của cậu ấy mà rút cuộc là một lúc sau tôi ôm cậu ấy ngủ luôn.

Ngủ được một giấc, tay tôi vô tình quờ phải cậu bé của Mons, nó cứng ngắc rồi, chả hiểu sao luôn. Tôi bò dậy chui vào chăn và mút mút cậu bé. Mons tỉnh ngủ, lúc tôi đó tôi muốn hôn Mons nhưng cậu ấy lại ấn tôi xuống bắt tôi tiếp tục BJ.

Lần thứ hai này chất lượng hơn hẳn. Cậu ấy vừa dịu dàng, vừa mạnh mẽ. Tôi và Mons không dùng bao nên nước nôi cứ gọi là lênh láng…

Mons đổi tư thế liên tục, không ngừng đưa tôi lên đỉnh. Cậu ấy dày vò tôi rất lâu, cứ như muốn thể hiện bản lĩnh thống trị của đàn ông trước tôi vậy.

Đến khi tôi đã gối mỏi chân run, cậu ấy lật ngửa tôi ra và bắn đầy lên ngực, lên mặt tôi.

Tôi nhăn nhó vì bị tinh trùng văng cả vào mũi còn cậu ấy thì cười thích thú cầm khăn bông đi tắm.

Tôi kiệt sức nằm nghỉ, chợp mắt một chút thì đã thấy Mons đi ra. Cậu ấy đứng lau người ngay trước cửa phòng tắm, tôi càu nhàu:
-Ra cho tôi đi vào
Mons nâng cằm tôi, nhìn tôi chằm chằm làm tôi ngượng đến mức phải quay mặt đi. Mons cao giọng hỏi lại:
-Tôi á? Thích xưng tôi không?!
-Thì ra cho Mỵ đi tắm
Không hài lòng với câu trả lời đó, cậu ấy lại hỏi:
-Ở đây ai là Mỵ?!
-Rồi, emmmm. Ra cho em đi vào!!!

Tôi cố tình kéo dài giọng ở chữ “em”, hậm hực gạt Mons sang 1 bên còn cậu ấy thì phởn phơ châm thuốc hút vì cuối cùng cũng ép được tôi xưng em.

Tôi quấn khăn tắm đi ra đúng lúc cậu ấy vừa mặc xong quần dài, nhìn tấm lưng của cậu ấy, tôi nhịn không được mà lại gần ôm ấp. Mons để kệ cho tôi ôm từ phía sau, cậu ấy rít một hơi rồi bảo:
-Đi chơi game đi, kiếm gì ăn đã tôi đói rồi.

Tôi dẫn cậu ấy đến quán game gần nhà cũ của tôi, cậu ấy gọi một bát mì tôm vừa chơi vừa ăn nhìn đáng yêu không thể tả được. Lúc đó tôi thấy mình và Mons giống chị em hơn là sex partner.
 
Chương 10 : Dan- Đồ ngon mỗi người một chút

Ngày hôm sau, tôi có hẹn gặp Dan. Thật sự tôi muốn huỷ hẹn, vì Mons vắt kiệt sức tôi rồi nhưng chẳng hiểu nghĩ sao cuối cùng tôi vẫn đi.

Dan cũng là lxer.

Phụ nữ lúc nào cũng có thể, nhưng không phải lúc nào cũng muốn :)

Dan cũng là một người có thể nói là niềm mơ ước của biết bao cô gái. Cậu ấy ưa nhìn, dáng người hơi đậm nhưng cân đối, mặc đồ phong cách công sở kiểu quần âu + sơ mi + giầy tây và cà vạt, thêm nữa cậu ấy đi cái xe có giá trị bằng cả một căn chung cư ba phòng ngủ vị trí đẹp :)) Rõ ràng, nếu cậu ấy muốn chăn gái đẹp thì chẳng khó, ấy vậy mà Dan rất nhiệt tình với tôi, cư xử cũng đúng mực. Cậu ấy đúng là rất thơm, rất mịn, rất khỏe và sex rất phê.

Tôi và Dan hẹn nhau ở Mai villa, gần như chẳng cần gặp trước vì người môi giới trên mặt có tem bảo đảm rồi. Tôi đến chỗ hẹn, Dan đã chờ sẵn trong phòng. Ấn tượng ban đầu của tôi về cậu ấy là “ngon” cho đến khi tôi chạm phải cậu bé của Dan thì tôi cảm thấy có chút gì đó hối hận.

Nó quá to so với tôi, cậu nhỏ đúng là thơm và đẹp lắm luôn nhưng để nhét nó vừa vào với khuôn miệng của tôi thì hơi có phần gượng ép. Bj cho cậu ấy một chút thôi mà tôi có cảm giác khóe miệng rát như rách ra vậy.

Cậu ấy tỏ ra chủ động, rất biết cách làm cho tôi không thể từ chối. Sau một hồi chiều chuộng nhau với những màn dạo đầu mang tính phô diễn kỹ năng cá nhân của cả hai, Dan chỉnh cho tôi vào đúng vị trí vừa tầm với mình rồi bắt nạt cô bé của tôi bằng tư thế doggy. Quả thật cậu bé tiến vào rất khó, Dan vén tóc tôi, thì thầm vào tai:
-Ôi… sao của cậu lại baby thế này?!

Tôi không đau vì cậu ấy làm rất nhẹ nhàng, nhưng nó cấn và tức tức kinh khủng. Phải mất một lúc lâu cậu ấy mới có thể đâm lút vào người tôi vì cứ nhích 1 chút lại phải ngừng vì sợ tôi tổn thương. Dan rất biết cách làm tình với phụ nữ, cậu ấy giữ nguyên như vậy vài giây để tôi quen với kích cỡ quá khổ của mình, trong lúc đó không ngừng vuốt vuốt lưng cho tôi dễ chịu…

Dan sex rất mạnh mẽ, phát nào ra phát đó và đúng là đẩy như cái pittong xi lanh vậy, lần nào cũng sâu lút luôn. Tôi ướt ra cả đệm luôn chỉ vì cậu ấy làm quá giỏi.

Nếu giữa tôi và Kay chỉ là lướt qua nhau như một sự tò mò khám phá, tôi thích Mons như một món ngon lạ miệng, thì lần làm tình của tôi và Dan mang đậm màu bản năng ham muốn hơn. Nó vừa nồng nhiệt vừa cuồng loạn.

Dan với tay bật điện, ánh đèn làm ấm cả căn phòng vừa đây còn tối đến mức chẳng thể nhìn rõ ai với ai. Bình thường tôi không thích bật điện, nhưng ánh đèn vàng ở đó cũng dễ chịu nên thôi.

Cậu ấy ngừng doggy, vén tóc tôi sang một bên bảo:
-Nhìn vào gương đi
-Huh?

Dan bóp mạnh hông tôi và lại từ từ nhấp:
-Cậu có biết tớ thích dáng người nhỏ nhỏ như cậu không?!

Tôi ngượng, chỉ biết rên theo từng nhịp đẩy và thi thoảng nhìn vào gương để ngắm chính mình …

Dan kéo tôi ngồi xuống, ở tư thế này tôi có thể nhìn rõ mình trong gương… Làn da tôi như được nhuộm kín bởi ánh đèn vàng, khuôn ngực nhỏ bị che kín bởi hai bàn tay đang thô bạo xoa nắn, và trông tôi cũng có eo đấy chứ, tôi giật mình thoát khỏi sự mê đắm dành cho cơ thể nhỏ bé trong gương vì một cú thúc mạnh đến đau nhói. Tôi thật ra rất rất yêu bản thân mình. Tôi thích ngắm bàn tay của đàn ông và xương đòn của phụ nữ. Tóc tôi rủ xuống che một phần ngực càng làm tôi thấy vai mình… đẹp!!! Dan lên tiếng:
-Nhìn vào gương đi, nhìn xem anh chơi em này!!!

Tôi than thầm sau lần này chắc phải nghỉ ngơi cả tuần mất, và chắc chắn Dan sẽ ở trong list hạn chế của tôi. Để cậu ta nện nhiều thì cô bé của tôi toang hoác ra mất.

Dan dịu dàng nhưng cậu bé của Dan thì ngược lại. Tôi chưa từng gặp ai có kiểu làm tình dữ dội đến vậy. Cậu ấy đẩy rất mạnh, đến mức tiếng mông tôi chạm vào người cậu ấy còn to hơn cả tiếng rên của tôi.

Nó vừa to, vừa sâu, vừa mạnh mẽ…Nhưng xong việc nó làm tôi đau. Vì đâm sâu quá nhiều lần nên tôi đau bụng một lúc. Dan dịu dàng vuốt ve tôi tỏ ý lo lắng rất tình cảm.

Tôi không nhớ mình đã lên đỉnh bao nhiêu lần, nhưng tôi làm ướt cả một mảng ga trải giường… Dù là tôi nghĩ mình chẳng còn nước mà ra sau lần gặp Mons hôm trước.

Tôi nằm rúc vào ngực Dan nói chuyện. Dan là mẫu đàn ông thích chinh phục. Chinh phục để thỏa cái sự hiếu thắng của cậu ta mà thôi. Cậu ấy hỏi tôi có thích cậu ấy không… Hừm, tôi trả lời là “có”, nhưng cái thích của tôi với Dan cũng khác cái thích của tôi dành cho Mons. Tôi phân biệt rõ tình cảm của mình dành cho từng người.

Dan là kiểu tôi “không chê, có thì dùng” vì trong những mối quan hệ thuần sex thì xe đẹp hay điện thoại xịn không phải là thứ tôi quan tâm. Tôi cũng có nói Mons mới là mẫu người tôi thích, vì thuần sex mà, tôi thích cái dáng người của Mons, thích nụ hôn của Mons. Dan cũng ngon nhưng tôi không thích thì biết làm sao được :)

Cậu ấy không hài lòng với câu trả lời của tôi, có vẻ cậu ấy nghĩ ai cũng sẽ phải thích cậu ấy. Khi đó cậu ấy đã nhắn tin ngay cho những cô gái trẻ & đẹp đang là sex partner của cậu ấy để hỏi họ có thích cậu ấy không. Như thể muốn chứng minh cho tôi thấy là luôn có rất nhiều người thích cậu ấy.

Tôi chẳng muốn phân bua, tôi không thích thì cả thế giới thích tôi cũng chẳng quan tâm!!! Còn tôi mà đã thích thì cả thế giới chê bai tôi cũng kệ.

Đúng lúc đó thì Dan có điện thoại, tôi không cố ý nghe nên thông tin duy nhất tôi ghi nhận được là tên thật của Dan.

Tôi về nhà gõ tên đó vào facebook :)

Dan đã có gia đình riêng, một vợ một con. Tôi càm thấy hơi đắng lòng. Tôi không thích Dan như thích Mons, nhưng tôi thừa nhận mình thích sex với Dan. Chỉ là tôi lại rất có nguyên tắc, tôi có thể không để bụng chuyện cậu ấy hơi tự phụ, nhưng người có gia đình hay bạn gái rồi không phải tuýp đàn ông tôi muốn dây vào nữa.

Thế nên mặc kệ là Dan thơm, Dan ngon, Dan khỏe tôi cũng dứt. Tiếc thì vẫn tiếc nhưng biết làm sao được…

Tôi có thể chiều chuộng những yêu cầu vô lý của bạn tình, chăm sóc cưng nựng họ như ông hoàng chỉ miễn sao mọi thứ không vượt quá những nguyên tắc mà tôi tự đề ra.


Mà cái tính tôi thì có lập trường từ nhỏ cơ, tôi yêu ghét rõ ràng, thích ai là thích ra mặt, ghét ai thì ghét như tát nước đổ đi và đặc biệt là tôi tôn trọng tuyệt đối luật chơi.

Đã là quen nhau trong lx thì tôi không hỏi thông tin cá nhân, không xâm phạm đời tư bất cứ ai, vui vẻ thì đến với nhau, không hợp thì thôi … Kể cả không chơi với nhau nữa tôi cũng không nói xấu ai bao giờ, tôi dành mọi lời có cánh cho Dan, dù tôi chắc chắn chẳng bao giờ gặp lại Dan nữa.
 
Chương 11 : Mons- Sex in car


Không giống như những người khác, đối với tôi thì Mons rất đặc biệt. Cậu ấy là nguồn cảm hứng bất tận của tôi, có lúc tôi còn nghĩ nếu có thể tôi sẽ nhốt cậu ấy lại và hằng ngày vắt kiệt sức cậu ấy mới thôi.

Tôi từ nhỏ đã sống có trách nhiệm và tự biết lo cho bản thân, thế nên gia đình tôi mới không can thiệp vào cuộc sống của tôi. Tôi thích đọc những sách viết về bản năng của con người, thích xem phim Mỹ kiểu chủ nghĩa anh hùng, giải cứu thế giới, hy sinh vì chính nghĩa… trước khi thành công, ít nhất cũng phải thành nhân đã.

Vì bị nhiễm cái tư tưởng anh hùng nên tôi tự nhận mình là người tốt :) Tôi sợ phải chịu trách nhiệm với tình cảm của người khác, người ta bỏ rơi tôi thì được nhưng tôi không bao giờ bỏ rơi ai. Nhiều lúc tôi cũng sợ cái tính bao đồng của mình cực độ. Tôi thà thích một người không thích tôi còn hơn, như thế ít nhất khi tôi muốn ra đi thì cũng không cảm thấy tội lỗi.

Đó cũng là một lý do tôi cho phép mình thoải mái thích Mons, vì nếu giữa tôi và Mons buộc phải cắt đứt quan hệ thì người đau lòng chắc chắn không phải là Mons, thế là đủ.

Rõ ràng Mons không phải người đẹp nhất, không phải người làm tình giỏi nhất, nhưng cậu ấy là người tôi thích nhất.

Tôi gặp lại Mons vào một đêm mưa. Trước đó cậu ấy và tôi đã thủ thỉ với nhau là sẽ sex in car. Mons đi làm đêm, về đến chỗ tôi là khoảng 1h sáng. Đêm đó trời mưa rào, không sấm chớp, chỉ có mưa mà thôi.

Tôi mặc bodycon, trông cũng ra gì lắm, thựa ra là để cởi cho tiện ấy mà :) Lúc đi vào thang máy gặp ngay 1 chú say rượu từ, chú ấy nhìn bộ ngực đã được độn căng lên của tôi mà mặt phừng phừng… Tôi không giấu được cái suy nghĩ hả hê là hóa ra mình cũng sexy đấy chứ :)

Đi ngang qua barie bảo vệ, mấy thanh niên nhìn tôi rồi xì xầm bàn tán. Chà, 1h sáng, một đứa con gái mặc váy bó khoét cổ phơi ra gần nửa bầu ngực, còn khoe cả hình xăm dài ngoằng trên lưng, lại có ô tô đến đón thì bố không bảo họ cũng nghĩ tôi là hàng. Nhưng ai mà thèm quan tâm chứ, đến cái mặt tôi họ cũng chẳng nhìn rõ cơ mà.

Lúc đó mưa nhỏ, tôi lững thững đi bộ ra, cầm theo lon bò húc vì tôi biết Mons chẳng mấy khi để nước trong xe. Khu chung cư nhà tôi chưa hoàn thiện nên có 1 đoạn đường là ngõ cụt, các đôi vẫn thường ra đó tâm sự. Mons dừng xe ở cuối đường, tắt đèn, mở nhạc rồi xuống ghế sau ngồi cùng tôi.

Là tôi nhớ cậu ấy quá rồi, tôi sà vào lòng Mons, chun mũi cố ngửi cái mùi “cam quýt” trên người Mons nhưng hôm đó cậu ấy lại xài nước hoa mùi khác. Tôi thích mùi cũ hơn!!!

Chúng tôi không có nhiều chuyện để nói với nhau. và cũng chẳng thể nói được nhiều vì cậu ấy vừa ngồi xuống đã bị tôi hôn rồi. Tôi vẫn thích hôn cậu ấy, không phải vì kỹ thuật tốt, mà vì hôn cậu ấy rất cảm xúc.

Trong lúc hôn, nếu bạn mất tập trung người khác sẽ nhận ra ngay là bạn xao nhãng, còn cậu ấy thì không bao giờ làm cho tôi cảm thấy cậu ấy nghĩ đến người khác trong lúc hôn tôi.

Say và đắm kinh khủng!!!

Dù Mons hút thuốc nhưng lúc nào cũng thơm, kể cả mùi thuốc lá vương trên môi cậu ấy cũng thơm. Mons ngồi sát bên cửa, tôi co chân lên ghế, dựa vào lòng Mons và quàng tay lên cổ cậu ấy, cứ thế tôi như bị nhấn chìm trong nụ hôn ngọt như mật của chàng Cự Giải tên Mons. Tôi mơn man dần xuống cổ, tay bứt dần những cúc áo sơ mi đồng phục của cậu ấy. Thật khó để diễn tả cảm xúc của tôi lúc đó, vừa muốn giật tung hết quần áo của Mons, lại vừa muốn thưởng thức từ từ từng chút một.

Tôi gạt vạt áo của Mons sang một bên, lùa tay vào trong vuốt ve ngực cậu ấy. Ngực của Mons không nở nang theo kiểu vạm vỡ, nó đẹp kiểu cân đối và thanh mảnh, rất đúng sở thích của tôi. Tôi cúi xuống hôn lên ngực cậu ấy, chỉ là những cái chạm môi hờ hững thôi, nhưng tôi thích như vậy. Tim tôi đập như trống trận rồi.

Bên ngoài, những chuyến xe tải chở vật tư không ngừng đi ra đi vào khu nhà tôi, ánh đèn pha thỉnh thoảng hắt lên làm tôi giật mình, nhưng họ chẳng bao giờ rẽ vào ngõ cụt này làm gì.

Nhạc và mưa tạo nên một khung cảnh lãng mạn khó quên.

Tôi thấy mưa rơi nặng hạt hơn, làn nước mưa trôi trên cửa kính khiến mọi thứ trở nên mờ ảo càng dễ dìu người ta lên đỉnh vu sơn.

Mons kéo tuột quai váy của tôi xuống, cậu ấy rời môi tôi để tìm đến phần thịt mềm mại ấm áp trên ngực. Mons tham lam vừa mút vừa nắn bóp như một đứa trẻ, tôi nép sát vào người cậu ấy, cơn run của tôi khiến cậu ấy nhiệt tình hẳn lên. Tôi nhận ra tiếng thở của Mons trở nên gấp gáp hơn.

Tôi chạm vào thắt lưng của Mons, phần bên dưới đã căng phồng lên rồi, cậu ấy bất giác nắm tay tôi giữ lại, tôi cười, nhẹ nhàng dụ dỗ:
-Ngoan, để tôi cởi thắt lưng cho

Cậu bé của Mons bật dậy sáng khoái vì được giải thoát khỏi hai lớp quần. Tôi chạm nhẹ lên nó và lặng nghe phản ứng của Mons. Cậu ấy vuốt tóc tôi, thì thầm:
-Mút cho tôi

Cậu ấy nói rất khẽ nhưng tôi lại nghe rất rõ. Tôi cũng chỉ chờ có vậy thôi mà. Tôi quì giữa 2 chân cậu ấy, cúi xuống chăm sóc cho anh bạn nhỏ kia, phải chăm sóc thật tốt, vì nếu không anh ấy sẽ chẳng thể chiều tôi được :)

Mưa, nhạc ballad và một nơi ấm áp an toàn… Có thể kích thích hơn sao??? Tôi miệt mài BJ các kiểu, tôi thích chiều Mons, thích làm Mons thỏa mãn. Những hành động xoa nắn, miết bóp càng lúc càng có lực của cậu cho tôi biết rằng tôi đang làm rất tốt.

Cuối cùng, Mons đỡ tôi nằm sát bên cửa và bắt đầu nhích dần cậu bé vào người tôi. Cảm giác của tôi lúc đó giống như mình đang đối mặt với một cỗ xe tăng Đức, cậu ấy lừng lững, lừng lững tiến vào, chậm mà chắc. Cho đến khi đã vào sâu hết cỡ mới dừng lại để cúi xuống hôn tôi.

Mons hôn rất nồng nhiệt, như muốn lấp đầy tôi cả trên cả dưới vậy. Tôi “ư...ưưư” lên một tiếng đầy kích thích, Mons bắt đầu đẩy thật nhịp nhàng. Lựa lúc tôi đang cao hứng, cậu ấy lại bắt nạt tôi bằng cách đòi tôi gọi là anh.

Tôi lưỡng lự, Mons gây áp lực bằng cách rút từ từ bảo bối hoan lạc ra khỏi người tôi. Tôi không muốn vậy!!! Tôi đang thích mà >”<
-Anh...
-Anh sao? Em muốn gì?
-Muốn anh chiều em...

Tôi biết Mons muốn khẩu dâm, nhưng tôi khi đó đang muốn out nên tôi cuống, vả lại, Mons kém tuổi tôi, không dễ gì để một người sống nguyên tắc như tôi nhanh chóng gạt bỏ tất cả như vậy được…
-Nói rõ ra
-Đừng mà ...

Về sau, khi đã đủ thân thiết và gần gũi hơn, tôi và cậu ấy mới nói tục khi sex… Còn hôm đó, tôi nghĩ thế là đủ :)

Vì ngượng nên sau đó tôi đòi lên trên, tôi ngồi lên đùi Mons, tư thế này tôi cũng thích, thích sau doggy thôi vì nó vào được rất sâu và tôi là người chủ động (dĩ nhiên chỉ khi nào sức khỏe tôi tốt mới mới thích chơi kiểu này). Mons thích thú vỗ thật lực vào mông tôi, không đau, mà thích thôi :”>

Mons hỏi tôi cậu ấy đánh tôi như vậy tôi có thích không… Và tôi chẳng cần phải trả lời cậu ấy cũng hiểu là tôi thích đến chết đi được.

Ở cái tư thế đó, ngực của tôi vừa đúng tầm miệng cậu ấy, lúc cao trào, tôi áp nó vào miệng câu ấy, tay tôi lùa vào tóc của Mons, tôi năn nỉ “cắn em đi mà”

Mons chiều ý tôi, nhay nhay một chút đủ để tôi đau và lên dỉnh...

Chỉ là không gian hơi hẹp nên tôi cứ bị cộc đầu hoài, Mons xoay người tôi lại để doggy. Cậu ấy làm rất dữ dội, chân tôi mỏi đến run rẩy luôn. Mons bảo:

-Anh đi** em như này có thích không?!

Mons của tôi trước giờ không nói tục với tôi, hẳn là Mons sắp ra rồi, tôi rung giọng trả lời:
-Thích… nữa…!

Cuối cùng Mons cũng ra, tôi ngồi phịch xuống ghế, bắp đùi mỏi nhừ…

Chúng tôi lặng lẽ mặc quần áo ngồi nói chuyện linh tinh. Chân tôi bị chuột rút, Mons dịu dàng vươn tay định xoa chân cho tôi, nhưng tôi lại tưởng cậu ấy đòi … nữa. Tôi kiệt sức rồi, la bai bải:
-Định làm cái gì vậy?
-Xoa chân thôi
-Ừ, thế xoa đi
-Thôi, nói thế tự ái rồi không làm nữa.

Rồi Mons không massage cho tôi thật, chỉ ngồi cạnh để mặc cho tôi dựa dẫm, ôm ấp …

Mưa cũng tạnh, tôi về nhà. Mấy gã bảo vệ chỗ nhà tôi nhìn tôi rồi thì thầm với nhau mấy câu mà tôi nghe loáng thoáng là “tàu nhanh rồi”, “hàng” này nọ. Tôi thở dài, con người ta sao cứ thích sỉ nhục nhân phẩm của người khác thế nhỉ?!

Hàng thì sao? Cave thì sao? Đĩ cũng có đĩ yêu nước huống gì tôi chỉ là một người ham vui thôi mà?!

Tôi đứng lại nhìn họ, tôi nhìn chằm chăm 3 gã đàn ông đó khiến họ không nói nổi thêm câu nào, và tôi cứ đứng đó nhìn thêm cho đến khi chính họ vì ngượng mà giải tán. Hứ, trêu tôi à, mơ đi nhé!!!
 
Chương 12 : PKL -Jungle khó tính
Ngoài Mons, tôi còn có mối quan hệ không trong sáng với vài người nữa. Trong đó có PKL, tôi gọi vậy vì cậu ấy có một chiếc phân khối lớn của kawasaki.

PKL là mem lx. Cũng là một thánh thủ trong nghề chăn dắt.

Tôi, cũng giống như bao nhiêu mem nữ khác trong diễn đàn, hằng ngày nhận được rất nhiều tin nhắn làm quen, gạ chịch … Nhưng tôi là người chịch có chọn lọc, tôi dị ứng những cái ib quá thô bỉ. PKL thì khác, cậu ấy pm tôi rất lịch sự.

Đó cũng là lý do tôi kết bạn với PKL. Chúng tôi có cùng sở thích chơi game, và PKL thì thuộc hàng cao thủ trong game tôi chơi. Riêng cái việc xem cậu ấy chơi thôi cũng đủ để tôi ngưỡng mộ rồi.

Cậu ấy chơi theo phong cách sát thủ, dứt khoát, quyết đoán và dồn sát thương cực chuẩn. Tôi vẫn nghĩ cách người ta làm bất cứ việc gì cũng đều toát lên tính cách của người đó. Cậu ấy chơi theo kiểu đứng mũi chịu sào, là người thổi hứng thú vào game và có thể gánh cả đồng đội luôn.

Tính cách cậu ấy cũng nhiệt tình, phóng khoáng và cầu toàn y như cách cậu ấy chơi game vậy. Ngoài game, tôi và PKL còn thích rượu và sáo nữa. Rượu thì tôi biết uống, sáo tôi cũng biết thổi nhưng hàng xóm nhà tôi không thích nên tôi bỏ lâu rồi, còn PKL thì thổi sáo rất hay.

Thế nên tôi và cậu ấy dễ thân nhau.

Một tối đẹp trời, trăng thanh gió mát… PKL rủ tôi đi chơi game. Mới đầu tôi cũng ngại vì chơi game với nhau thôi thì chơi ở nhà cũng được mà, đâu cần phải đi cùng nhau?! Nhưng mà cậu ấy còn hứa mua trà sữa cho tôi nữa, miếng ăn đúng là miếng nhục … Tôi bị dụ dỗ nên gật đầu cái rụp.

Cậu ấy còn dặn “đừng mặc váy nhé, tớ đi xe số”

Xe gì không quan trọng, tôi có khó tính gì đâu. Tôi chỉ ghét mấy cái SH trong nước thôi, còn lại xe gì tôi cũng kệ :D

PKL đến khu nhà tôi, cậu ấy đứng dựa vào cái xe màu đen, nhìn cái xe đẹp dã man, và chủ nhân đang lơ đãng nghe nhạc trông thật là … tiêu sái.

PKL cao nhưng không gầy, cũng chẳng mập, tóc undercut, khá ưa nhìn, cậu ấy mặc quần màu xám nhạt, áo phông trắng trơn, giầy converse cao cổ cũng màu xám, tay đeo đồng hồ kiểu hầm hố, tai nghe beats in-ear 2016… Cậu ấy đứng đó mà các chị các cô đi thể dục ở khu tôi cứ phải đi qua đi lại để liếc.

Còn tôi, tôi ngạc nhiên lắm chứ. Tôi đâu có ngờ một người như cậu ấy lại chơi game đẳng cấp vậy đâu. Nếu tôi là PKL, tôi đi tán gái và chịch choạc cả ngày chứ chẳng ngồi nhà chơi game đâu. Cậu ấy ngon đến vậy cơ mà.

Chúng tôi đi chơi game cùng nhau khá vui vẻ, mà đúng ra thì là ai chơi game người nấy vì cậu ấy bảo chơi ở rank của tôi sẽ làm cậu ấy ức chế phát điên.

PKL nói thẳng với tôi là chỉ muốn làm bạn với nhau, cậu ấy không muốn đi quá giới hạn rồi lại mất một người bạn. Tôi mới đầu cũng nghĩ vậy, nhưng càng nói chuyện và tiếp xúc thì tôi càng muốn sex với cậu ấy,

Có lẽ đó cũng là “bài” của cậu ta.

Tôi thỉnh thoảng đến nhà cậu ấy chơi, vì cậu ấy lười nấu ăn, mà nhà cũng gần nhau nên mấy lần tôi đến ăn cơm cùng cậu ấy. Nhà cậu ấy cũng có một cây sáo tầu giống của tôi, trong lúc cậu ấy rửa bát, tôi ngứa nghề lấy nó ra thổi một đoạn bài “tình nhi nữ”, đa số những người bập bẹ tập sáo đều bắt đầu bằng bài ấy. Cậu ấy kêu ầm lên là tôi đang phỉ báng vào nghệ thuật.

Tôi biết, hàng xóm tôi cũng biết nên tôi có thổi sáo ở nhà đâu. PKL dọn dẹp xong thì giành lấy cây sáo trong tay tôi rồi ra ban công ngồi biểu diễn bài OST trong trung nguyên kiếm khách.

Kể cũng có chút ngưỡng mộ, PKL thổi sáo cũng hay, chơi game thì càng hay chỉ mỗi cái là cậu ấy chẳng thích ...chơi tôi!

Một hôm tôi vào game hơi muộn, cậu ấy pm rủ tôi đi uống rượu. Tôi vốn là thích rượu mà. Thế là hai đứa dắt nhau lên phố cổ, vào một cái pub nhỏ chơi trò oẳn tù tì uống rượu.

Không hiểu là do tôi phản ứng chậm hay tôi ăn ở không ra gì mà tôi thua rất nhiều. Bàn của tôi có tôi, PKL, một nhân viên quán, hai bạn nam không quen nhưng thấy vui nên nhảy vô chơi cùng và một bạn nước ngoài.

Tôi uống đến lê tê phê luôn, PKL và bạn tây thỉnh thoảng uống hộ tôi mà tôi vẫn ngây, ngồi chơi đến lúc xuống nhạc mới về. Tôi say, nghĩ là muốn sex với cậu ấy nên tôi ngỏ ý muốn … chịch. Cậu ấy từ chối, lại còn mắng tôi nữa. Tự nhiên tôi thấy tủi thân và ấm ức phát khóc, tôi níu áo cậu ấy, rơm rớm nước mắt rồi. Không chịch thì thôi, sao phải nặng lời với tôi cơ chứ!!!

Cậu ấy hỏi :
-Sao khóc?!

Tôi nhào vào lòng cậu ấy như kiểu bị oan ức lắm lắm. Rồi cậu ấy rủ tôi về nhà cậu ấy chơi game.

PKL bảo không chịu được mùi rượu tôi thở ra nên mặc kệ tôi nằm chèo queo để ngồi chơi game. Tôi cũng mệt, lăn ra ngủ luôn.

Ngủ một lúc là tôi tỉnh, PKL vẫn đang chơi game. Tôi nhẹ nhàng lại gần ôm cổ cậu ấy và bình luận về game cậu ấy đang chơi. Đúng là khác xa so với tôi nhiều lắm.

Mà có chút men trong người nên tôi bạo hơn hẳn, tôi ôm cổ cậu ấy, bắt đầu cắn vào tai, vào cổ … cố mọi cách ve vuốt để kích thích cậu ấy mà không được.

Hết cách, tôi lách hai chân cậu ấy ra để chui vào giữa BJ …

Thật đáng ghét, mặc cho tôi BJ nhiệt tình hết cỡ, cậu ấy vẫn cố chơi nốt ván game. Tôi cứ nghĩ hết game rồi sẽ chịch nhưng hết game cậu ấy kéo quần chạy ra phòng khách. Nhất quyết không cho tôi làm nhục :))

Tôi vừa buồn cười vừa ngượng, đành phải làm mặt tỉnh bơ ra ngồi cạnh cậu ấy nói chuyện. Cậu ấy cuối cùng cũng chịu nhượng bộ, kêu tôi chỉ cần ngoan ngoãn không đi chịch loạn 1 tháng thì cậu ấy sẽ sex với tôi …

Về sau tôi mới biết cậu ta còn diễn sâu hơn bất cứ ai tôi quen, luôn tỏ ra không cần vì cậu ấy thừa biết tôi là loại thích bị ngược đãi, càng lạnh nhạt với tôi tôi càng thích...
 
Chương 13: Mons- Xích mích

Đời vốn chẳng phải lúc nào cũng như ý, nhưng mà vì PKL cũng đáng được trân trọng nên tôi nghĩ là tôi cũng sẽ chiều theo như cậu ấy muốn.

Nhiều khi tôi nghĩ mình bệnh hoạn, tôi thích sex, tôi khó có thể kiềm chế được quá một tuần mà không làm gì. Cô bạn thân của tôi cũng biết tôi có sở thích trai lạ và nhu cầu về sex hơi không bình thường cho lắm.

Cô ấy hay rủ tôi đi chơi để giúp tôi thư giãn đầu óc. Chỉ là cô ấy toàn chữa lợn lành thành lợn què. Tôi nhịn sex những hơn 1 tuần liền, bứt rứt không thể tả nổi mà cô ấy còn rủ tôi đi uống rượu.

Ôi, mà cô ấy rủ thì tôi chẳng thể nào từ chối nổi. Tôi và cô ấy cùng 3 người bạn nữa đến cái pub nhỏ trên Tạ Hiện mà mấy đứa vẫn thường tới đó chơi bài và uống vài ly.

Tôi thèm sex, hu hu… Thèm sex và nhớ Mons. Tôi nhắn tin cho Mons:
“Tối nay ngủ với tôi được ko?”

Mons rep lại
“Đang đi làm rồi”

Một lúc sau Mons nhắn thêm rủ tôi đến chỗ Mons vì Mons làm đêm, sáng hôm sau làm tiếp nên không về. Tôi băn khoăn đôi chút rồi cũng đồng ý.

12h hơn, mấy đứa bạn giải tán, tôi bắt taxi đến chỗ Mons. 1h sáng mới tới nơi, Mons đang ăn khuya, tôi đi lấy phòng trước.

Mons nói sẽ ở lại với tôi đến 6h sáng rồi đi làm, tôi cứ ngủ lại thoải mái đến trưa tan ca Mons sẽ đưa tôi về nhà.

Tôi nhớ mùi của Mons thật nhiều, nhớ bàn tay thon gầy của cậu ấy… Tôi cứ cầm tay Mons suốt như thể sợ rằng nếu tôi buông tay ra thì cậu ấy sẽ biến mất vậy. Nhưng tôi còn lời hứa với PKL, thật sự tôi nửa muốn sex với Mons, nửa muốn có trách nhiệm với lời hứa…

Tôi ngồi co mình dựa vào tường, nắm tay Mons nghịch ngợm rồi cuối cùng bản năng cũng thắng, tôi yêu thương bản thân mình, sao tôi có thể để cô bé của tôi khóc lóc vì nhớ Mons được :))

Thế là tôi nằm xuống cạnh Mons, rúc rúc vào người cậu ấy và chờ đợi. Mons vẫn thường để tôi nằm cạnh một lúc rồi mới động thủ. Cậu ấy bắt đầu vuốt ve và hôn tôi. Opps!!! Tôi vừa đi uống bia, rượu, măm măm vài món đồ nhậu và cả hút vài điếu thuốc… Nên cậu ấy không thèm hôn tôi nữa >”<

Mons nằm đè lên tôi, cậu ấy áp môi lên cổ tôi như muốn tạo một cái hickey, tôi tự nhiên nghĩ đến PKL, không được, tôi từ chối Mons. Nhẽ thường tôi thích Mons làm thế, nhưng vì còn PKL nữa… Mons khó chịu thì phải.

Tôi không biết Mons nghĩ gì, nhưng thường là Mons cũng chẳng quan tâm đến những mối quan hệ khác của tôi nên tôi không nghĩ cậu ấy bực mình.

Tôi vẫn BJ và sex cùng Mons như trước đây. Chỉ có điều Mons hơi mệt nên nghỉ hơi sớm, tôi ấm ức lắm, tôi chưa xong mà. Tôi đòi cái nữa thì Mons nhất quyết không chiều, cậu ấy ngủ luôn.

Tôi giận, nhưng chẳng làm gì được thì cũng đành phải ngủ.

Chuông báo thức của Mons làm tôi dậy trước. Tôi đòi bù đắp chuyện đêm qua nhưng nếu làm thì Mons sẽ trễ giờ… Tôi khó chịu bỏ xừ ra.

Mons đi tắm mặc lại đồng phục, thấy tôi đang nằm phụng phịu giận dỗi, có vẻ cậu ấy áy náy. Cậu ấy cúi xuống thơm lên má tôi, an ủi là đến trưa sẽ về đền cho tôi.

Tôi vẫn co mình tròn chăn ngắm cậu ấy từ lúc còn khỏa thân cho đến lúc mặc xong quần áo. Mons hay bảo tôi biến thái, nhưng tôi thích ngắm trai đẹp mặc quần áo đẹp thì có gì là sai…


Tôi nằm ngủ một lúc rồi trả phòng đi uống cafe, Mons nhắn tin báo lại Mons phải làm đến chiều, kêu tôi tự về trước. Tôi giận lắm. Đã chẳng được thỏa mãn lại còn phải tự về. Cứ như kiểu đem con bỏ chợ ấy, rõ ràng Mons rủ tôi đến mà, cậu ấy phải có trách nhiệm với tôi chứ >”<


Tôi không chịu về một mình, chúng tôi cãi nhau. Tôi hậm hực ngồi uống cafe gần chỗ Mons làm, tôi có thể chờ đến chiều cũng được, dù sao đi loanh quanh đó chơi cũng vui, đối với tôi thì ở đâu cũng như nhau, chả mấy khi có dịp đi chơi mà.

Tôi chọn uống cafe ở một chỗ có view khá ổn, gọi thêm 1 miếng bánh ngọt và ngồi thưởng thức mọi thứ.

Trái đất tròn và Hà Nội thì quá nhỏ. Tôi có một người bạn làm cùng chỗ với Mons. Chả hiểu sao nó lại đến đúng chỗ tôi ngồi uống cafe mà ăn trưa cơ chứ!!! Tôi với nó nói chuyện vài câu và vì ngày xưa nó dê kinh khủng nên tôi ghét nó, tôi ghét cả Mons nữa nên bóng gió nói rằng tôi chờ người đưa về và gài thêm thông tin để nó tự đoán ra người đó là ai. Tôi lúc bình thường thì rất biết điều nhưng chọc tôi điên lên thì tôi sẵn sàng làm loạn luôn.

Mons cuối cùng thì cũng vẫn đưa tôi về, cậu ấy biết tôi giận nên cũng hỏi chuyện rất thiện chí nhưng tôi ghét rồi. Về đến nhà, thằng bạn chết tiệt kia phun ngay với Mons chuyện nó biết tôi và Mons quen nhau, nó cũng đoán ra đêm vừa rồi tôi ngủ với Mons.

Tôi chẳng quan tâm đến nó, nhưng Mons thì cũng nổi tiếng ở chỗ làm rồi, lại thêm chuyện này nữa… Nói chung chẳng tốt đẹp gì. Thế là Mons cũng giận tôi.

Tôi và Mons ngừng liên lạc từ đó.
 
Chương 14: Bin - Người tình kim cương

Tôi thời gian đó suốt ngày ngồi quán game, tôi hay ngồi trong phòng không hút thuốc, chỉ ngồi ghế màu đỏ vì tôi ghét ghế màu xanh, và tôi luôn ngồi trong góc.
Hồi đó tôi hay chơi game với em Tiếu Nương, bạn nào chơi bên GCE nhiều hẳn là biết :)

Một đêm mất ngủ, 2h sáng mà tôi vẫn còn tỉnh như sáo. Nghĩ ở nhà cũng chán chán, tôi dậy thay quần áo đi chơi game. Được cái tôi lúc nào cũng tỏ ra là người có trách nhiệm và giỏi xoay sở nên tôi đi chơi bạt mạng cũng chẳng ai ý kiến.

Quán vắng, tôi chọn chỗ ngồi quen thuộc, cầm theo chai Aquarius vì ở đó toàn nước ngọt càng uống càng khát. Đang ngồi xem phim thì có một bạn đến rủ tôi chơi cùng, bạn ấy ngồi cạnh tôi. Thực ra còn rất nhiều chỗ trống nên tôi không thoải mái lắm vì có người ngồi cạnh, bao nhiêu chỗ không ngồi, ngồi cạnh nhau làm gì cho vướng víu ra.

Nhưng trông bạn ý cũng sáng sủa ưa nhìn, lại còn chủ động nói chuyện với tôi theo kiểu rất vô tư nên tôi cũng trả lời. Bạn ấy khá hoạt ngôn, khuôn mặt nhìn có thiện cảm lắm. Bạn ấy bảo nhìn thấy tôi hay tới đó chơi nhưng ngại vì tôi đi cùng bạn, hôm nay thấy tôi đi một mình mới dám rủ.

Bạn ấy chơi game hay thật, là trình Kim Cương xịn chứ không phải Kim Cương thuê người cày kéo đâu ấy. Nhìn bạn ấy chơi thấy vui vui, tôi thích những bạn chơi game hay, vì tôi chơi game không có kỹ năng nên tôi ngưỡng mộ mấy bạn ấy lắm.

Ngồi xem bạn ấy chơi mà tôi cũng thấy hào hứng. Bình thường tôi lầm lầm lì lì nhưng lúc đó vui nên tôi cười nói liên tục cùng bạn ấy.

Có một game bạn ấy chơi khá outplay so với đối thủ, lúc shutdown được một kẻ địch mạnh, bạn ấy nhếch miệng cười, nụ cười của một kẻ tự tin và mình ấy khiến tôi xao xuyến. Người khác cười nửa miệng tôi thấy chảnh, thấy như là khinh người ấy, còn Bin (tên nick garena của bạn ấy) thì... trông đẹp trai thôi!!!

Tôi vẫn nói tôi là một người thể hiện tình cảm rất thoải mái mà, thấy cậu ấy cười đẹp, tôi không nhịn được mà thốt lên :
-Cậu cười trông đẹp trai á!

Bin ngoảnh sang nhìn tôi, hình như ngượng vì bị tôi khen nhưng cậu lấy lại cười với tôi lần nữa. Răng cậu ấy thật là đẹp… Đều tăm tắp luôn!

Tôi lúc đó cũng “cô đơn”, mà Bin thì rất ổn. Mỗi lần nghĩ đến Bin, tim tôi đều đập những tiếng rộng ràng “chịch...chịch...chịch...chịch”. Nhất định phải chịch bẳng được cậu ta.

Tối cuối tuần, một người độc thân như tôi nếu không đi ăn uống với bạn bè thì cũng ra quán game ngồi cho đỡ bị người nhà càm ràm là sao không chịu đi chơi. Hôm đó tôi lại ra quán chơi game, lại ngồi đúng cái chỗ tôi hay ngồi, ghế nhất định phải màu đỏ.

Tôi chơi game cùng hai người bạn, còn Bin thì chẳng hiểu đứng đằng sau tôi từ khi nào nữa. Cậu ấy xem tôi chơi chắc thấy buồn cười lắm vì tôi bóp đồng đội kinh khủng.

Đang hăng máu chơi, tôi thỉnh thoảng cũng chửi tục, có lúc tôi buột miệng kêu ầm lên “Địt...” nhưng rồi chợt nhớ ra Bin đang đứng xem, tôi lại phải nuốt hết cả “con mẹ” vào trong bụng… Bin phá ra cười vì tôi diễn không tròn vai cô gái có văn hóa.

Cậu ấy kéo ghế ngồi xuống cạnh tôi, tôi nghỉ, ngồi nghe nhạc và xem cậu ấy chơi còn thích hơn là tự tôi chơi. Rồi chẳng hiểu kích bác nhau thế nào mà chúng tôi cá cược nếu Bin thằng ba game liền nhau thì tôi sẽ mời cậu ấy ăn khuya và ngược lại, thua một game thôi cậu ấy cũng phải mời tôi ăn.

Bin thắng, tự nhiên tôi chẳng quan tâm đến bữa ăn khuya nữa. Tôi muốn ăn thịt người. Bỏ mặc cái menu đồ ăn, tôi nhìn cậu ấy đắm đuối như thể đó mới là món ăn của mình.

Bin bị tôi nhìn đến phát ngượng, cậu ấy bảo:
-Nhìn gì thế?
-Đẹp trai…

Tôi nói mà chẳng ngại gì hết, thì đúng là đẹp trai mà. Cậu ấy cười cười, bị khen mà ngại trông còn đáng yêu hơn ấy:
-Thích ăn gì thì gọi đi, không phải nịnh!
Cảm thấy cơ hội đã đến, tôi nũng nịu:
-Không thích ăn mấy món ở đây!
-Thế thích ăn gì?
-Thịt người!

Tôi tỉnh bơ trả lời, hừ, tôi mặt dầy lắm chứ đùa đâu! Bin cười, quay mặt sang chỗ khác làm tôi nghĩ chả có lẽ tôi thất bại rồi sao?!
Tôi đang nghĩ phải làm thế nào tiếp theo thì cậu ấy nhìn tôi đắm đuối, bảo:
-Tí dẫn đi ăn cấm đòi về đấy!

Có gì đó sai sai thì phải, tôi nhớ tôi là người thả thính mà, sao tự nhiên lại có cảm giác mình bị câu thế này…

Nhưng tôi đúng là không đề phòng Bin, lúc nhân viên ra lấy tiền đồ ăn, Bin đưa ví nhờ tôi trả hộ. Tôi tỉnh bơ soi hết giấy tờ trong đó, còn có cả một bản phô tô thẻ ngành chính chủ nên tôi chẳng sợ :)

Chơi đến gần sáng, tôi mệt, ngồi ngáp ngắn ngáp dài… Bin bảo:
-Muốn về chưa?
Tôi gật đầu :
-Muốn đi ngủ

4h sáng, về đâu được cơ chứ!!! Như này có phải tình một đêm không nhỉ? Chắc là không vì ít nhất cũng gặp nhau tới hai lần rồi mà.

Đợi Bin chơi hết game, tôi lẽo đẽo theo cậu ấy đến cái nhà nghỉ gần đó. Bin cao hơn tôi nhiều, mà đa phần tôi đều thích những bạn cao cao, vì tôi thấp. Bù trừ mà. Dù đi đôi guốc 9cm, tôi vẫn chỉ đứng đến cằm Bin.

Mũi tôi khá thính, với mỗi người tôi đều thấy họ có một mùi riêng. Bin không dùng nước hoa nhưng người cậu ấy cứ thơm như ướp bạc hà vậy, gần gũi thấy rất dễ chịu.

Tôi nằm gối đầu lên vai cậu ấy, Bin để tay lên vai tôi, thoải mái như thể chúng tôi quen nhau từ kiếp trước:
-Ngủ thật à?
Tôi mà ngủ được thì tôi ngủ ở nhà rồi chứ ra nhà nghỉ ngủ làm gì cơ chứ! Tôi hào hứng trả lời:
-Không, chúng mình chơi trò vợ chồng đi
Bin quay sang ôm tôi, thơm nhẹ lên trán, đùa tôi nữa:
-Ừ, thế vợ yêu ngủ ngon nhé. Chồng buồn ngủ rồi.
Tôi giẫy đành đạch trong tay cậu ấy, nhăn nhó bảo:
-Không phải như vậy
-Chứ làm sao?
-Làm tình!!!

Tôi chủ động lần tay xuống bứt cúc quần của cậu ấy, Bin rúc vào cổ tôi mà hôn từ tai xuống ngực, vừa nhột vừa thích thú… Sex với người lạ kể cũng thú vị. Tôi thích cậu ấy, thích như kiểu bị át vía vậy. Bin nói gì tôi cũng nghe theo, bảo làm gì tôi cũng làm.

Thường thì chỉ thân quen lắm tôi mới để cho người ta out trong miệng, nhưng Bin có lẽ đặc biệt hơn một chút, tôi mút cho Bin ra luôn lần đầu. Bin tình cảm lắm, cậu ấy lấy nước cho tôi súc miệng, lấy cả cốc để tôi không phải ra khỏi giường, đã thế lại còn lấy khăn ấm lau miệng cho tôi nữa. Thật cũng bõ công chiều chuộng.

Bin hình như thấy áy náy vì chưa kịp làm gì cho tôi, cậu ấy nằm cạnh vuốt ve tôi thật lâu. Tôi dựa hẳn người vào cậu ấy, vô lực vì bị ngón tay của cậu ấy trêu chọc.

Bin cũng thật biết làm tình, bàn tay cậu ấy không ngừng khiến tôi run rẩy vì sung sướng. Đã thế, Bin còn thì thầm vào tai tôi những lời dụ hoặc “nữa không cưng”, “thế này phải không?”, “sao em hư thế?”

Tôi như người đang chìm trong bể tình, hoàn toàn chẳng biết trời đất gì nữa. Bất thình lình Bin cắn mạnh lên ngực tôi, cậu ấy nghiến đau thật đau làm tôi tỉnh người. Bin lúc đó mới chính thức chơi trò vợ chồng với tôi …

Sex với Bin đúng là một trải nghiệm tuyệt vời, chúng tôi quấn lấy nhau cho tới khi căn phòng ngập đầy ánh sáng. Bin phải đi trực, cậu ấy mua bánh ngọt cho tôi, đưa tôi về tận nhà nữa. Chỉ là Bin chẳng hỏi số của tôi nên tôi cũng ngại…

Quán game đó hết khuyến mại, tôi đâm ra cũng lười đến đó...
 
Chương 15: Mons-Gặp lại

Bẳng đi một tháng không gặp lại Mons, tôi thấy nhớ cậu ấy. Tôi nhớ bàn tay của Mons, nhớ giọng nói của Mons, nhớ cả cái cảm giác mềm mịn khi chạm vào lưng cậu ấy...Một lần say rượu tôi nhắn tin cho Mons…

Một tháng, đủ để người ta bớt ghét nhau thì phải. Mons và tôi thỉnh thoảng nói chuyện, điều đó có nghĩa là tôi và Mons sẽ lại sex cùng nhau.

Hôm đó hình như là cuối tuần, tôi có một chuyến đi xa và 2 tiếng sex điên cuồng với một người đặc biệt. Tôi vẫn luôn biết chăm sóc bản thân, không bao giờ để cô bé của mình phải đói bụng cả.

Những 2 tiếng nên tôi mệt lắm, về nhà là lăn ra ngủ ngay, cô bé của tôi khô zoong và rát đến mức tôi khép chân lại cũng thấy đau. Ấy thế mà đêm đó Mons lại còn kêu gợi tôi. Tôi biết là mình bị vắt đến cạn nước rồi, giờ kể cả Mons hay Mons lẫn PKL gộp lại thì tôi cũng chịu. Nhưng tôi nhớ Mons vô cùng, được chạm vào cậu ấy thôi cũng được.

Tôi vẫn gặp Mons, từ nhà Mons đến nhà tôi chỉ khoảng 10-15 phút thôi ấy, còn nghĩ là cậu ấy chưa kịp đến thì đã thấy nhắn tin đang ở dưới khu nhà tôi rồi.

Mons mặc gì tôi cũng thấy dễ thương, cậu ấy lúc nào cũng thơm tho, kể cả mặc quần đùi áo cộc trông cũng vẫn ngon…

Vẫn như mọi khi, Mons bắt đầu bằng một nụ hôn, luôn luôn là vậy. Tôi nhận ra mình thích sex với Mons là vì cậu ấy lúc nào cũng tỏ ra rất tỉnh cảm, nụ hôn của Mons khiến tôi có cảm giác giống như thể tôi là một người đặc biệt với cậu ấy, đặc biệt như bao nhiêu người khác đã từng sex với Mons... Nhưng dù thế thì nụ hôn của Mons cũng vẫn rất là rất cảm xúc.

Tôi vô lực dựa vào người cậu ấy, hoàn toàn mê đắm… Mons kê tay lên đầu tôi, cậu ấy hỏi rất nhỏ:
-Nhớ tôi không?
Dĩ nhiên là tôi nhớ, tôi rúc vào cổ Mons để ngửi cái mùi cơ thể của cậu ấy, tôi nhớ cậu ấy thật nhiều:
-Phải hỏi là “có quên tôi không” để tôi trả lời “không lúc nào không nhớ” chứ!

Tôi vốn là người thẳng thắn, bộc lộ tình cảm cũng rất thật. Tôi thích thì tôi nói là tôi thích, nhớ thì nói là nhớ… Tôi chẳng bao giờ dối lòng khi dành tình cảm cho ai cả, tôi chỉ có nói quá lên thôi :D

Cô bé của tôi trơ lỳ trước sự kích thích của Mons, cô ấy mệt đến mức không thể ướt thêm chút xíu xiu nào. Bàn tay của Mons trước giờ vẫn đầy ma thuật đối với tôi thì lúc đó chỉ khiến tôi đau rát.

Tôi bù đắp bằng việc BJ cho Mons, lâu thật là lâu cậu ấy mới chịu out. Mons hả hê ngồi dựa vào cửa châm thuốc hút, tôi cũng thấy dễ chiu. Cứ như thể tôi bị nghiện cậu ấy vậy, chỉ riêng cái việc chạm vào cậu ấy thôi cũng đủ giúp tôi tạm dứt cơn. Mons trông tươi tắn hẳn lên, cậu ấy còn vui vẻ hát cho tôi nghe nữa.

Phụ nữ không phải lúc nào cũng muốn, nhưng nhiều khi muốn cũng không được!!!!
 
Chương 16: Mons - SM
Không chỉ Mons, PKL cũng liên lạc lại với tôi. Khi đó tôi mê game hơn cả mê trai. tôi và một người bạn nữa suốt ngày rủ nhau ra quán game cày kéo. Dành rất nhiều sức lực cho game nên tôi giảm ham muốn đi nhiều. Mặc dù tôi cũng thích PKL lắm nhưng cậu ta cứ nguy hiểm sao sao ấy, làm tôi sợ.

So với PKL thì Mons còn an toàn hơn nhiều, ít nhất tôi cũng cảm thấy Mons sống tình cảm, còn PKL là kiểu người ngoài mặt thì tỏ ra thương mến nhưng trong lòng thì lạnh lùng lãnh đạm.

Tôi mặc kệ PKL, tôi thích Mons hơn.

Tôi bắt đầu nói với Mons về những gì tôi thích khi làm tình…rằng tôi thích được cậu ấy hành hạ, thích cậu ấy mạnh chân mạnh tay với tôi, trời ơi tôi còn phải dụ dỗ Mons bằng ảnh nóng nữa cậu ấy chịu cơ.

Hôm đó Mons làm đến chiều, về qua nhà rồi sang với tôi luôn…

Mons nằm lướt fb xem clip, tôi gối đầu lên tay cậu ấy hóng hớt. Được một lúc mà chẳng thấy cậu ấy làm gì, tôi nằm quay lưng lại với Mons. Cậu ấy như hiểu ý, bỏ điện thoại xuống bàn rồi quay sang ôm tôi.

Mons vươn tay lên ngực tôi, thô bạo nắn bóp nó đúng y như tôi muốn. Cùng lúc, cậu ấy áp môi lên môi tôi. Mons vẫn vậy, vẫn có một nụ hôn khiến người ta ngây ngất. Tôi vòng tay ôm cỏ cậu ấy, nồng nhiệt đáp ứng lại. Tôi thích ngậm lấy môi Mons, mút lưỡi của cậu ấy nữa… Mons kéo tôi nằm lên người, để mặc tôi hôn lên cổ còn tay cậu ấy bắt đầu len vào trong quần của tôi. Mons vừa lách qua quần lót đã chạm tay vào vùng ẩm ướt của tôi. Cậu ấy thì thào:
-Sao ướt thế này?!

Tôi không biết phải nói sao, đành im lặng. Tôi đã hứng tình lắm rồi mà cậu ấy còn trêu tôi nữa.

Mons kéo tôi dậy, cậu ấy đứng trên giường còn tôi ngồi bệt dưới chân cậu ấy, tôi biết mình phải làm gì. Cậu bé của Mons đang chờ để gặp tôi, tôi cũng nóng lòng gặp cậu bé lắm rồi. Tôi luống cuống tháo thắt lưng của Mons, kéo quần cậu ấy để vồ lấy cây xúc xích căng phòng bên trong.

Mons ra lệnh:
-Mút đi

Tôi còn cần cậu ấy giục nữa sao?! Tôi ngậm lấy cậu bé của Mons, liếm ướt không chừa một chỗ nào rồi mới bắt đầu mút… Tôi vốn không giỏi BJ nhưng Mons cũng chẳng phiền vì kỹ thuật của tôi kém, thế là đủ.

Mons lột áo của tôi, vừa để tôi BJ vừa vân vê cặp ngực nhỏ nhắn của tôi. Chỉ BJ thôi mà tôi cũng thấy … nứng. Mons tự nhiên bật đèn ngủ. Tôi và Mons trước giờ sex với nhau không bao giờ bật đèn, vì tôi hay bị ngượng…

Tôi năn nỉ Mons tắt điện mà không được, cậu ấy lại còn đẩy ngã tôi xuống giường, thô bạo kéo quần tôi xuống rồi dứt khoát đẩy anh bạn nhỏ vào người tôi theo kiểu doggy.

Bị bất ngờ nên tôi hơi đau, cô bé chưa được vuốt ve chút nào đã bị bắt nạt rồi. Mons đâm vào rất mạnh, chẳng để cho tôi kịp thích nghi, cậu ấy nhấp liên tục. Mons trước đây làm tình cũng giống như người ta viết văn vậy, nhẹ nhàng như nước chảy mây trôi nhưng vẫn có đoạn cao trào… Còn lần này, cậu ấy mạnh mẽ dữ dội ngay từ đầu.

Tôi chưa kịp phản ứng gì thì đã cảm thấy một đợt sóng tình dạt dào ùa đến, Mons vừa khít với tôi, chật trội nhưng trươn ướt. Thật khó để diễn tả, tôi bắt đầu lảm nhảm những từ vô nghĩa vì … sướng!

Mons bỗng nhiên đè người tôi xuống đệm, cậu ấy cúi sát bên tai tôi hỏi nhỏ:
-Ở đây ai là chủ?

Tôi thích kiểu này, tôi mặc kệ là Mons kém tuổi tôi, một mặc định ngầm là khi làm tình tôi sẽ gọi Mons là anh. Tôi hổn hển trả lời:
-Anh!!!

Mons đẩy thêm vài cái rồi xô tôi ra, ngay lập tức cậu ấy thọc hai ngón tay vào lấp chỗ trống vừa rồi, tôi ướt đến mức nghe thấy cả tiếng nhép nhép khi cậu ấy moi móc nữa. Tôi cắn răng cào mạnh vào ga trải giường để dằn cảm xúc.

Mons rời khỏi người tôi ngồi lên thành giường, tôi nhìn cậu nhỏ đang dựng đứng của Mons mà thèm thuồng, chẳng cần ai nói, tôi lao vào mút lấy nó. Vì tôi và Mons không dùng bao nên cậu bé của Mons ướt nhẹp nước của tôi. Mons vén tóc tôi sang để tôi đỡ bị vướng, cậu ấy hỏi nhỏ:

-Nước *** em có ngon không?

Tôi gật đầu, “ưm” một tiếng, mặc dù tôi thấy nó chẳng có vị gì.

Tôi mút sạch cậu nhỏ của Mons, cậu ấy lại đẩy tôi xuống và đâm vào tôi một lần nữa...Mons không chỉ tấn công cô bé của tôi vũ khí tối tượng ấy, ngay cả bàn tay của Mons cũng không tha cho tôi.
Hôm đó tôi tự nhiên cao hứng tẩy sạch cho cô bé. Cậu ấy thì thầm:
-Em làm gì nó vậy?!

Tôi không trả lời, tay cậu ấy thật hư. Tôi rên rỉ:
-Chơi ăn gian, bắt nạt người ta...Bỏ tay ra đi mà…

Mons đâu có nghe lời tôi, cậu ấy không ngừng day nó làm tôi như muốn phát điên đi được. Mons chủ động mọi tư thế, hết sấp lại ngửa mà còn mạnh mẽ khinh khủng, chả khác gì cái máy khâu.

Chưa bao giờ tôi thấy Mons dữ dội như vậy, tôi nhào lên hôn ngực cậu ấy điên cuồng...

Cậu ấy không những dày vò đúng như tôi muốn, thậm chí còn bóp cổ tôi nữa, vừa tấn công cô bé của tôi, vừa dùng những lời tục tĩu kích thích tôi...Tôi dần thấm mệt, chân cũng run vì mỏi và mất sức, cậu ấy nằm đè lên người tôi, thì thầm gì đó đại loại như muốn ra trong người tôi. Nhưng tôi từ chối, trước giờ vẫn không dùng bao và cho ra ngoài mà… Cậu ấy lại dụ dỗ:
-Không làm vậy sao em có thai được?

Tôi từng nói tôi muốn làm single mon, và tôi thích “giống” của cậu ấy. Nhưng tôi vẫn nhất quyết nói không… Cậu ấy đẩy thêm vài cái nữa rồi rút ra bắn đầy lên mặt tôi. Tôi chờ cậu ấy ra xong mới ngẩng đầu mút sạch cậu bé của Mons lần nữa…

Mons đi tắm rồi lại ra nằm cạnh tôi, ở bên cạnh cậu ấy dễ chịu quá tôi ngủ quên luôn. Lúc đó rôi rất mệt, mệt như kiểu bị ngộ độc thức ăn vậy. Cậu ấy đưa tôi về nhà, tối hôm đó tôi cũng ngủ sớm, rồi ngủ một mạch đến trưa hôm sau… tôi còn nghĩ là tinh trùng cậu ấy có độc nữa…
 
Chương 17 : PKL - Sex trong mưa

Mons không phải chỉ có riêng tôi, cậu ấy còn có bao nhiêu người khác nữa tôi chẳng thể nào biết được, thế nên tôi và Mons cũng ít khi gặp nhau. Tôi thì đôi khi cảm thấy mình thật sai lầm khi biết fb của Mons, tôi không muốn nhìn thấy bất cứ điều gì trong cuộc sống của Mons cả. Tôi và Mons chỉ sex với nhau thôi là đủ, biết càng nhiều thì càng dễ ghét nhau hoặc dễ nảy sinh tình cảm thôi…

PKL lại xuất hiện, like a boss.

Hôm đó trời mưa, mưa rất to. Tôi ở nhà chơi game, trời mưa làm người ta cũng trở nên tâm trạng sao sao ấy.. Tôi để cái status “need a hug” trên garena, PKL chỉ xóa bạn ingame, ko xóa bạn garenan nên cậu ấy đọc được status đó của tôi.

Cậu ấy biết tôi thích trà sữa ở Tous les Jours nhất, 11h khuya cậu ấy đội mưa đi mua cho tôi. Thấy cảm động sao sao ấy, thật ra tôi cũng nhớ PKL rất nhiều. Tôi thỉnh thoảng lại không thể ngăn mình nhớ lại lần have sex cùng cậu ấy và tưởng tượng nếu gặp lại nhau mình sẽ làm gì…

PKL đúng là rất giỏi nắm bắt tâm lý người khác. Cậu ấy chỉ đưa trà cho tôi rồi về, chính thế làm tôi muốn gặp lại cậu ấy nhiều hơn.

Cậu ấy vẫn thế, vẫn phong độ như trước, không gặp thì thôi, gặp lại làm tôi động lòng. Tôi có thể thích cùng lúc nhiều người, ai tôi cũng thích như nhau, nếu có thể tôi sẽ đối xử công bằng với tất cả … Nhắn tin qua lại một hồi, rồi 1h sáng tôi đến nhà PKL.

Là cậu ấy dụ dỗ tôi, gửi cho tôi cái ảnh vừa tắm xong, cởi trần mặc jean đang lau tóc...kèm câu stt của tôi “need a hug”. Đừng nói mưa to, bão tôi phải đi bằng được, tôi bị dại trai mà T.T

PKL cầm ô ra tận taxi đón tôi, không để tôi dính lấy một giọt nước mưa. Cảm giác đó khác lạ lắm. Trước đây hai đứa là bạn, nhưng rồi vì sex mà nghỉ chơi với nhau. Giờ gặp lại nhau tôi chẳng nghĩ gì ngoài sex cả.

Tôi không còn coi cậu ấy là bạn nữa, tôi chỉ muốn sex với cậu ấy thôi, giống như tôi thèm Mons ấy.

Thang máy đi thật là chậm, giờ đó chẳng có ai, tôi đứng một góc, PKL đứng ở một góc khác. Trong lòng rõ ràng rất nhớ, rất muốn lao vào mà âu yếm nhưng lại thấy dường như có một khoảng cách vô hình nào đó ngăn cách…

PKL đẩy cửa nhường tôi vào trước. Vừa nghe tiếng cửa sập lại sau lưng tôi đã thấy mình bị ôm cứng trong vòng tay của cậu ấy. Ngoài trời mưa rất to.

Tôi xoay người lại kiễng chân hết mức níu cổ cậu ấy xuống để hôn, tôi hôn cậu ấy như điên dại… tôi đã nhớ cậu ấy thật nhiều, tưởng như chẳng còn gặp lại nhau nữa. PKL đáp lại tôi cũng rất nồng nàng, cậu ấy nhấc bổng tôi lên để tôi có thể hôn cậu ấy dễ hơn. Tôi choàng tay qua cổ cậu ấy, chân quặp vào hông PKL, được cậu ấy đỡ lưng và mông, tôi thoải mái ngậm mút bờ môi sexy ấy chẳng chịu rời.

Cậu ấy cứ thế bế tôi vào giường rồi thả tôi xuống, tôi những tưởng cậu ấy sẽ sà vào giường cùng tôi nhưng cậu ấy bỏ tôi lại đó để ra chỗ máy tính. Cậu ấy cười trêu tôi nữa:
-Game thủ không ngủ với gái.

Tôi cũng cười, không ngủ thì thức, quan trọng gì đâu… Mà kể lâu rồi tôi cũng không xem cậu ấy chơi game, ngồi xem chút cũng được, tôi thích mà.

Nhưng cậu ấy chỉ mở nhạc thôi :Nói với em!!!

“Nói với em con tim anh rung nhịp yêu thương
Đôi chân anh sẽ đi kiếm em dù mọi phương
Nói với em không ai bằng em đâu
Anh bối rối quấn quít mỗi khi gần bên nhau ...”


Cậu ấy không hát hết đoạn điệp khúc mà kết thúc bằng câu thì thầm “chiều anh đi!”

Bao nhiêu giận hờn, tủi thân của tôi đều bị bàn tay thuần thục của PKL phủi sạch. Tôi ngoan ngoãn nép mình vào cậu ấy, vừa thích thú tận hưởng những cái vuốt ve đầy kích thích, vừa áp môi lên ngực cậu ấy cho thỏa nhớ nhung. Cậu ấy cười kéo tuột tôi xuống sàn, sàn nhà lạnh toát mà cậu ấy lại nằm đè lên tôi khiến tôi không thể bật dậy được.

Tôi cong cả người lên để tránh lưng mình chịu lạnh, PKL thích thú nhìn tôi quằn quại chống lại sự khống chế của mình, cậu ấy nhẹ nhàng đẩy anh bạn nhỏ vào trong người tôi, nó vừa ấm áp vừa dũng mãnh khiến tôi tạm quên đi cả cái lạnh dưới lưng.

Cậu ấy kéo cái gối kê dưới hông tôi để vào được sâu hơn. Thật là “thốn tận rốn” luôn ấy. Tôi kêu lên một tiếng để báo với cậu ấy là tôi đau, câu ấy bế tôi ra sofa, tôi tự hỏi sao cậu ấy không để cái ghế tantra ở đây luôn nhỉ =.=”

Cuối cùng PKL bồng tôi ra bàn ăn, bàn ăn kê sát bên cửa sổ. Vừa làm tình vừa nhìn bóng của chính mình in trên kính, bên ngoài là toàn cảnh thành phố lấp lánh trong mưa và những ánh đèn màu ...Tôi chạm tay lên cái bóng của mình trong giương, cậu ấy áp tay lên tay tôi rồi kéo tôi nằm xuống bàn, ở tư thế đó tôi không ngừng cào cấu vào tấm lưng rịn mồ hôi của cậu ấy.

Mặc kệ là ngày mai hàng xóm của cậu ấy có nói đi nữa, tôi vẫn không thể ngăn mình kêu ca rên rỉ được, ai bảo cậu ấy làm tốt quá mà.

Tàn cuộc mây mưa, tôi kiệt sức nằm xụi lơ trên bàn ăn, kéo cái khăn trải bàn che người còn cậu ấy thì vuốt ve tôi vài cái rồi đi tắm.

Lát sau cậu ấy mới trở lại bồng tôi vào giường… Ngoài trời mưa vẫn không ngừng rơi. Tôi nép vào ngực cậu ấy, ngon lành chìm vào giấc ngủ!!!
 
Chương 18 : Bảo Bảo - Before midnight

Khi tôi đã nguội lạnh với thứ gọi là tình yêu rồi, cuộc sống của tôi bình yên và thảnh thơi rất nhiều. Tôi đang trong mối quan hệ chịch choạc với Mons, với PKL và với người yêu cũ và ...hên xui, thì Bảo Bảo xuất hiện.

Tôi biết, trong lòng anh ta thì tôi là một dấu chấm hỏi khó hiểu. Anh ta đã từng thích tôi, là tôi khi nằm trong vòng bao bọc của Hans chứ không phải tôi thật sự.

Trong mắt Bảo Bảo khi đó tôi yêu đời, tốt bụng, rộng lượng, anh ta thích tôi khi đó nên khi biết tôi từng sống bằng tiền của Hans thì anh ta coi tôi chẳng khác gì gái bao. Tôi cũng chỉ cười buồn thôi, sau chuyện đó tôi đã chẳng còn thiết tha bất cứ gì rồi. Anh ta tin tôi tốt cũng được, không tin cũng được.

Vì tôi không giải thích nên Bảo Bảo lại muốn nối lại quan hệ với tôi. Chỉ là tôi không còn là tôi của cái ngày quen Bảo Bảo nữa. Tôi sau này hững hờ với tất cả, tôi có thể nói yêu thương, nhớ nhung bất cứ ai, tất cả đều là thật lòng nhưng rõ ràng đối với tôi thì ai đến ai đi chẳng quan trọng gì nữa.

Bảo Bảo và tôi thỉnh thoảng đi ăn, đi cafe với nhau. Bảo Bảo đúng là càng gần gũi càng thấy xa vời. Anh ta lúc nào cũng từ tốn, nhẹ nhàng. Ở bên cạnh anh ta tôi không bao giờ phải lo nghĩ gì cả, thậm chí tôi còn tự hào vì quen anh ta nữa. Nhưng anh ta càng hoàn hảo càng khiến tôi tự ti.

Có lúc tôi thầm nghĩ giả dụ anh ta ngủ với tôi thì liệu có phải là tôi dụ dỗ anh ta không nhỉ?! Có thiệt thòi cho anh ta không?! Tôi thật sự nghĩ thế ...

Bảo Bảo biết tôi thích ăn đồ nướng, thích buffet, thích lẩu, thích buffet lẩu nướng… Từ hồi quen nhau tôi và anh ta cũng suốt ngày đi ăn mấy món đó. Bảo Bảo lại rủ tôi đi ăn đồ nướng, thấy bảo có quán đồ Hàn mới mở đi ăn thịt nướng với uống rượu sochu nghe cũng bùi tai nên tôi đi.

Tôi dễ bị dụ ăn lắm…

Bảo Bảo ngồi nướng thịt, rồi cũng làm luôn cái việc cuộn rau chấm cho tôi. Bảo Bảo chăm sóc người khác rất giỏi mà. Tôi vẫn nghĩ ai được anh ta yêu thì thật là có phước.

Rượu trong chén của tôi cứ hết lại được anh ta rót, không phải để chuốc say tôi. Anh ta chỉ là cái gì cũng chăm sóc tôi, mà không phải riêng tôi, anh ta với ai cũng tốt như vậy cả.

Bảo Bảo có giọng nói rất hay, ngồi ăn tối và nghe anh ta kể chuyện cười thật thú vị. Tôi cảm thấy mình lại bị anh ta cuốn hút thêm một lần nữa. Quả thực Bảo Bảo đúng là cực kỳ quyến rũ.

Hôm đó tôi mặc một chiếc váy bó màu đen, trông cũng ko tệ. Tôi nghĩ rượu làm tôi trở nên bạo dạn hơn, dù sochu chẳng thể nào làm người ta say được. Chúng tôi bắt đầu ôn lại chuyện ngày xưa. Bảo Bảo bóng gió trách móc tôi ngày đó làm anh ta buồn…

Tôi cũng chỉ im lặng, nếu không có Hans tôi chẳng thể quen Bảo Bảo, nên tôi không trách Hans, dù là thế nào đi nữa thì cũng là do duyên số. Tôi không đủ tự tin đến với Bảo Bảo, vì tôi tự thấy mình không xứng. Nhưng tôi cũng không giấu được suy nghĩ muốn có một đêm nồng cháy với Bảo Bảo, thế nên tôi mới cố làm Bảo Bảo động lòng với tôi…!

Có vẻ như anh ta cũng nghĩ vậy. Cuộc sống này đôi khi quá tẻ nhạt, quá khuôn khổ khiến người ta mất đi lửa trong lòng. Tôi và Bảo Bảo cùng thích seri phim Before sunrise/sunset/midnight. Vì nhân vật chính trong đó mở đầu bằng việc gạt bỏ những suy nghĩ thường tình để tự do sống với cảm xúc. kết thúc phim cũng vậy… Chẳng thể nào biết mai này ra sao, tôi và anh ta đều muốn nếu sau này cuộc sống có nhàm chán thì ít nhất tuổi trẻ cũng có những kỷ niệm đáng nhớ…

Bảo Bảo đưa tôi về, vì tôi tự cho mình là thân thiết nên tôi ngồi cạnh anh ta. Cái dây an toàn ngu xuẩn kẹp vào giữa ngực khiến cho đồi núi của tôi thành ra nhấp nhô hơn mức cần thiết. Bảo Bảo thỉnh thoảng lại liếc sang nhìn tôi, tôi biết mà, có thể không nhìn khi mà tôi mời gọi đến vậy sao?!

Tôi không muốn về, tôi muốn ôm Bảo Bảo. Tôi ngồi lỳ trên xe không chịu xuống. Bảo Bảo phải giúp tôi tháo dây an toàn, vì tôi nói tôi say rồi.

Ở sát nhau như vậy, ngực tôi gần như đập thẳng vào mắt anh ta, công thêm tiếng thở dài na ná tiếng rên của tôi. Bảo Bảo tuột tay để sợi dây an toàn rút khỏi người tôi, anh ta nhìn tôi đắm đuối, ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống tôi vậy.

Tôi nuốt nước bọt, tôi cũng rất muốn Bảo Bảo chạm vào mình rồi. Tôi nắm lấy tay anh ta, những ngón tay đẹp không tì vết, tôi vuốt dọc từ đốt cuối cùng lên tận đầu ngón. vừa vuốt vừa dụng lực như muốn anh ta biết nếu đó là cậu bé của anh ta thì tôi cũng sẽ chăm sóc y như vậy…

Anh ta thở hắt một hơi rồi kéo tôi sang, tôi nhào vào lòng anh ta, nép mình trong vòng tay ấy khiến tôi cảm thấy thật an toàn. Tôi thích những không gian hẹp nhưng ấm áp như vậy.

Anh ta cứ để mặc tôi ngồi trong lòng như vậy rồi vòng ra bãi đỗ xe phía sau khu nhà tôi. Mùi thơm từ hương nước hoa trên người Bảo Bảo khiến tôi rung động, mùi của gỗ rất hợp với phong cách của Bảo Bảo, thêm vào mùi rượu, mùi cafe trong túi thơm… Khứu giác của tôi tự nhiên thính đến lạ, từng cái hít thở đểu cảm nhận rõ rệt từng loại. Tôi rúc vào cổ Bảo Bảo, nơi mùi nước hoa phảng ra rõ nhất.

Tôi thích cái mùi đó ghê gớm, ngửi hoài không chán. Bảo Bảo kéo váy của tôi xuống, úp mặt vào ngực tôi như thể anh ta thèm khát lâu lắm rồi, tôi thích vậy :)

Tôi cúi xuống bắt đầu BJ, tôi thích ai thì tôi sẽ BJ nhiệt tình. Tôi bắt Bảo Bảo phải kể chuyện cho tôi nghe trong lúc tôi BJ, mà phải kể không được gián đoạn tôi mới chịu. Nếu anh ta ngừng kể thì tôi cũng ngừng mút…

Tiếng nhạc lẫn trong tiếng gõ đập của công trường bên cạnh khiến tôi không thể BJ lâu hơn, tôi kéo váy ngồi vào lòng Bảo Bảo một lần nữa… Qua gương, anh ta nhìn thấy hình xăm trên vai tôi, Bảo Bảo rà ngón tay lên hình xăm trên vai đó, rồi áp môi vào hình xăm trên ngực tôi...Tôi thích cái lúc anh ta đỡ eo tôi trợ lực cho những lần nhún nhún của tôi, rồi thì thầm nói rằng anh ta thích tôi thật nhiều…

Ở trong tay anh ta, tôi cảm thấy mình nhỏ bé nữa. Ngón tay Bảo Bảo rất dài, anh ta chỉ cần dang rộng một bàn tay thôi là cũng đủ ôm trọn phần eo lưng của tôi.

Tàn cuộc mây mưa, tôi xốc lại váy, lấy khăn ướt lau sạch cậu bé của Bảo Bảo rồi lại rúc vào lòng anh ta lần nữa. Bảo Bảo cứ thê ôm tôi, không ai nói với ai câu gì. Rồi tôi cũng lên tiếng phá vỡ sự im lăng… Đã là không muốn đi đến đâu thì việc gì phải cố trì hoãn lời tạm biệt?!

Tôi vào đến phòng mới nhận được tin nhắn của Bảo Bảo:
“Babe, you’re gonna miss that train”

Câu thoại này nam chính trong seri phim tôi và Bảo Bảo cùng xem đã nói, trong một trường hợp cũng tương tự như hai chúng tôi lúc đó…

Chẳng nhẽ anh ta vẫn nghĩ tôi và anh ta có thể đến với nhau sao? Tôi thì không nghĩ vậy, có lẽ anh ta say rồi. Tôi nghĩ hôm đó tôi cũng say… Tôi trả lời:
“No, I miss you”

Là tôi đã để vuột mất bảo bối của mình :)
:)
 
Chương 19: Tình một đêm và hội nông dân chết bầm

Ở cái tuổi 25, tôi thấy suy nghĩ của mình vẫn rất trẻ con. Lúc nào tôi cũng thấy mình giống một đứa trẻ không chịu lớn, cả về thể xác lẫn tâm hồn.

Tôi có rất nhiều tính xấu, trong đó có tự phụ và ích kỷ.

Đọc những gì tôi viết hẳn là ai cũng có thể nhận ra đằng sau những gì tôi viết là một đứa trẻ quá đỗi ngạo mạn nhưng lại thích tỏ ra mình khiêm tốn :)) Không, tôi đúng là thuộc cái thể loại "tâm cao khí ngạo", giống như đa số những người có sao thái dương thủ mệnh...

Tôi vẫn nói tôi bị nhiễm cái tư tưởng chủ nghĩa anh hùng ấy, nên dù có như nào đi nữa thì tôi vẫn là người tốt, là người tốt nhưng hơi xấu tính một chút ^^

Lx là một thế giới có phần đáng sợ với những đứa con gái như tôi. Tôi dạo chơi với một tâm trạng như kiểu không biết lúc nào thì danh tính mình bị tung hê hoặc lúc nào thì bị úp... Cái cảm giác đó khiến tôi vừa thích thú vừa khó chịu.

Mons, người có một đặc quyền to lớn là có thể làm tôi buồn...

Cậu ấy biết tôi thích cậu ấy. Trong một mối quan hệ thuần sex và tình bạn, tôi khong mong muốn mình biết bất cứ điều gì khác nữa.

Tôi không muốn có bạn chung, không muốn biết về facebook hay bất cứ gì cả. Vì tôi sợ mình đau lòng nếu phải thấy những thứ đó.
Tôi biết cậu ấy còn những mối quan hệ khác, còn cả tình yêu đơn phương này nọ ...Nói chung là tôi không muốn biết. Nhưng cậu ấy lại cố tình để tôi biết về những chuyện đó.

Nó khiến tôi buồn thật sự.

Hừm, buồn nghiêm túc đó >.<

Cô bạn thân của tôi, cô ấy rủ tôi ăn với bạn của cô ấy. Mục đích chính là bởi vì cô ấy tin tưởng vào mắt nhìn người của nên muốn tôi nhận xét về một chàng trai cô ấy định yêu đương.
Bỏ qua cái chuyện cô ấy và anh ấy chẳng liên quan gì lắm đến tôi, vấn đề là tâm trạng tôi không vui nên tôi uống hơi nhiều một chút.

Tôi gọi cho Mons. Thuê bao. Tôi không nghĩ cậu ấy đổi số, nhưng thuê bao thì là không liên lạc được.

Tôi bắt đầy say. Và lại còn cộng thêm việc tâm trạng rất tệ khiến tôi nghĩ đến việc xả stress bằng sex. Đây là sai lầm của tôi.

Tôi nhắn tin cho cô em gái hỏi cô ấy có quen chàng trai nào khả dĩ có thể qua đêm cùng tôi khi đó không... và tất nhiên là cô bé "thủ kho trai" không làm tôi thất vọng.

Tôi chưa bao giờ thích tình một đêm, cũng không thanh minh thanh nga gì cả. Tôi độc thân, người độc thân sex với người độc thân thì chẳng có gì là sai, nhưng nhẽ ra là không nên.
Từ ngày quen với Mons, PKL tôi gần như chẳng tìm kiếm thêm mối quan hệ nào mới cả. Chỉ có bớt đi chứ chẳng hề thêm ai cả.

Tôi không đổ lỗi cho việc hôm đó tôi tìm đến tình một đêm là vì tôi không thể gọi cho Mons, nhưng giả như lúc đó cậu ấy nói chuyện với tôi thôi... có lẽ tôi sẽ về nhà :)

Rồi, tình một đêm được set ngay lúc đó. Là lỗi định mệnh nên tôi không muốn kể lại nữa. Đại khái là cũng phê đi. Bạn zai đó gia cảnh tốt, body cũng ổn và tính khá ok.

Khốn nạn ở chỗ tình một đêm đó của tôi chơi với một hội nông dân, dù là tôi thấy cậu ta khác hẳn cái đám mà cậu ta chơi. Tôi thậm chí còn tính đến chuyện sex lâu dài với cậu ta, nhưng đám bạn cậu ta tệ quá làm tôi bỏ luôn cả ý nghĩ đấy ngay sau khi gặp lại nhau.

Ngày hôm sau, hội nông dân của 419 (là for one night, tức tình 1 đêm ấy) với em tôi set kèo gặp nhau ăn uống "như những người bạn". Tôi biết là có mùi không lành mạnh, nhưng tôi không nghĩ gì cả, thật ra tôi còn tò mò không biết cái đám kia ra làm sao nữa cơ.

Cái đám đó 5 người, còn tôi đi cùng 2 nhỏ em. Tệ hại, tệ hại không để đâu cho hết.

Tôi cực kỳ dị ứng cái kiểu sỗ sàng. Ngày trước tôi và Mons quen nhau, biết tỏng nhau rồi nhưng ai cũng diễn cái vai không đen tối. Ấy thế mà 4/5 người kia thả thính bực phát ghét.

Họ thậm chí còn chẳng chia nhau gì cả, mạnh thằng nào thằng ấy thả, sống chết gì cũng phải ném thính chết sặc con nhà người ta. Nó khiến tôi cảm thấy khó chịu vì họ chơi không đẹp với "người trong nghề"

Đến cái tầm chơi chán chê rồi thì người ta còn lạ gì mấy cái trò đó nữa đâu?! Chẳng qua thích cho ai chén thì cho thôi...

Tôi ghét cái kiểu thả thính chẳng có kỹ năng gì cả như vậy. Nhạttttt!!! Thật là coi thường nhau, trông tôi ngu và thích giả ngu thật nhưng đừng có tin, tin là tôi giận đấy >.<

Tôi cảm thấy Mons đáng yêu hơn đứt, so với Mons của tôi thì họ nhạt toẹt. Một trong những lý do tôi chết chết mê mệt Mons là vì cậu ấy chất, chất lừ từ thả thính đến cách cư xử chứ không cùi cùi như mấy bạn nông dân nửa mùa kia.

Tôi dứt luôn với cả 419 lẫn cái đám bạn cậu ta. Xí, họ chăn gái hay nổi tiếng ở đâu tôi không quan tâm. Họ đi xe gì dùng điện thoại gì tôi cũng "đôn ke", mặc kệ họ đẹp hay thơm hay gì đi nữa ... Tóm lại, tôi không thích là không thích!!!

Lx vốn không phải chỗ cho những người ngây thơ mà ...:)

Nhưng cũng nhờ họ mà tôi lại được tái ngộ với Mons sớm hơn ...

(Mai Mỵ kể lại chuyện gặp Mons nhé ^^)
 

Bình luận mới