Sáng nay lão Dự đi họp ở trên cty mẹ về, đến chiều lão gọi mọi người tụ tập để nghe thông báo của cấp
trên. Thông báo được khen thì ít mà chê thì nhiều. lão là người quản lý ở đây nên cũng bị cấp trên
mắng như tát nước vào mặt, về cửa hàng lão mắng lại mọi người, mọi người chỉ biết cúi đầu nghe lão
nói mà ko dám hở mồm ra cãi câu nào. Rồi lão thông báo sự việc quan trọng là cho hai người bên đội
kho nghỉ việc vì tội ăn cắp tài sản cty. Hai người đó không ai khác là lão Tân và Thanh. Việc ăn cắp
cty quy tội cho lão Tân, còn Thanh ko ăn cắp nhưng vẫn bị đuổi việc là do ko có trách nhiệm bảo vệ
tài sản, có thể biết sự việc nhưng che dấu ko khai báo với cấp trên...nói chung bị quy thêm tội là
bao che hoặc đồng lõa với nhau. Ông Tân chắc biết sự việc nên hôm nay ko thấy đi làm, còn Thanh..anh
buồn bã lủi thủi đi về...chị linh cũng buồn cứ phải ra an ủi. Lan nhìn Thanh như vậy, cô cũng động
lòng thương, thấy hết ghét, hết giận với anh.
Buổi chiều mấy đứa con gái đạng rủ nhau làm về tạt té đi ăn chè để xả stress thì Lan nhận được tin
nhắn của Thanh " anh chờ em ở quán cà phê xxx trên hồ tây!" Lan lưỡng lự đi gặp Thanh, nhưng cũng
chẳng có hứng thú đi ăn chè với mấy người kia, cô chẳng biết thế nào nữa...về nhà thì ko có ai ở nhà
vì hôm nay Ngọc đi công tác hai ngày.
Lan từ chối lấy cớ này nọ ko đi ăn chè, cô lái xe chẳng biết đi đường nào,nhưng cái xe máy của cô như
hiểu ý chủ của nó, nó cứ nhằm hướng hồ tây để đi. Lan thấy Thanh ngồi trong quán, cô lại gần kéo ghế
ngồi xuống trước mặt Thanh.
-Ngồi trên này đẹp quá nhỉ! Có thể view được cả cái hồ.
-Anh tưởng em ko đến?
-Sao anh ko gọi chị Linh mà lại gọi em?
-Linh có gọi cho anh, nhưng anh ko nghe và đã tắt máy.
-Sao lại ko nghe máy? Người yêu với nhau ai lại làm thế? Chị Linh chắc đang lo lắng và quan tâm đến a
lắm đấy.....lan nói và nhìn thẳng vào mắt Thanh..
-Em đừng nhắc đến Linh ở đây nữa được ko? anh ko muốn nghe...anh đang chán lắm em biết ko?
-Anh chán cái gì? Sao lại chán? Không làm chỗ này thì làm chỗ khác, có gì đâu mà phải ủ rũ thế ?
-Không phải là vì cái đó. Em biết vì sao anh lại gọi em đến ko?
-Em ko biết..
-Người khác anh không quan tâm, họ nghĩ về anh như nào anh mặc kệ. Chắc em biết tính anh rồi đấy, từ
trước tới nay anh đi làm ít nói, ai nói gì anh mặc kệ, chẳng bao giờ anh quan tâm. Nhưng lần này anh
sợ nhất một người nghĩ xấu về anh nên anh gọi em đến đây để nói cho em biết là cho dù em ghét anh đến
đâu đi chăng nữa thì xin em đừng nghĩ anh là con người như thế.
Lan nghe Thanh nói, cũng ko tin là Thanh đồng lõa với lão Tân, nhưng nhớ lại trò chơi cá cược của hai
người thì Thanh cũng khốn nạn lắm chứ...có tử tế gì đâu.....nhưng cô nghĩ lại....nếu hắn khốn nạn thì
chắc đêm hôm nọ mình đẵ bị hắn xơi cả đêm rồi...
-Thế em hỏi thật là anh có biết lão Tân ăn cắp ko? Em nghĩ chắc anh biết
-Có hai người ở kho thì sao ko biết. Lão ấy đôi lần rủ anh tham gia ăn chia nhưng anh ko làm, anh mặc
kệ lão ấy làm gì thì làm. Anh cứ nghĩ mình ko làm thì sẽ ko sao, ai ngờ bị liên lụy theo lão ấy.
-Ở đấy có kamera ra vào ngay tại cửa kho cơ mà....lão ấy làm sao ăn cắp được 1 mình? Phải có ai cùng
lão làm việc đó chứ?
-Lão ấy làm đây lâu lăm rồi nên năm vừa rồi được tín nhiệm cả khâu kiểm hàng khi xe chở hàng vào kho.
Sự việc mới được 5 tháng thôi, vì mấy tháng đầu lão chưa dám.
-Thế lão lấy ra kiểu gì được?
-Lão lôi kéo được 1 ông lái xe chuyên chở hàng đến. Cứ hôm nào là ông lái xe kia thì hai người mới
làm được. Khi hàng bốc xuống, hai ông sẽ để lại mỗi thứ 1 ít trên xe, sau đó chính ông Tân là người
kiểm hàng nên ông sẽ tích hàng đủ hết. Tất cả số hàng trên xe sẽ được lão lái xe mang đến chỗ cất
trước khi lão ấy lái về cty.
-Thảo nào em thấy lão ấy hay rủ anh nhậu nhẹt thế?...Lan cười nói...trong câu nói có vài ẩn ý...
-Thì cũng ko thích đi cùng lão ấy đâu, sợ mang tiếng...nhưng nhiều hôm về nhà buồn, lão ấy cứ gọi
liên tục nên mới đi.
-Chắc lần nào lão ấy cũng bao hết nhỉ?
-Không...nếu lão ấy chi hết thì còn lâu anh mới đi nhé. Anh ko thích như thế. Hôm nay lão ấy chi thì
mai anh chi. Nếu lão ấy ko để anh trả thì hôm sau anh sẽ ko đi nữa. Như thế để về sau nếu có làm sao
thì mình cũng đỡ mang tiếng bị lão ấy nói là "mình ko làm nhưng mình vẫn được ăn".
-Thôi ko nói chuyện đấy nữa...em tin anh được chưa...cười cái lên xem nào....
-Anh cám ơn vì em đã tin anh...anh chỉ cần mỗi thế thôi.
-Hồ tây về chiều đẹp quá nhỉ!
-Uh...em có thích ra giữa hồ ko?
-Đạp vịt à?
-Uh..đạp ra giữa hồ luôn..
-Đi...em lâu lắm rồi ko chơi đâu...hôm nay chơi tí cho nhẹ đầu.
Thanh với Lan thuê một con vịt hai chỗ ngồi, khi lên Thanh phải cầm tay Lan sợ cô ngã, lên trên được
con vịt Lan dụt tay lại nói:
-Ai đã cho cầm tay mà dám cầm hả! Thích ăn đòn ko?
-hihi..có cái còn được nhìn thấy rồi huống chi cái cầm tay...Thanh cười trêu Lan..
-Này..này...thích nhắc lại chuyện đấy ko? Đây vẫn chưa trị cái tội đấy đâu nhé...Lan lườm nguýt Thanh
-Anh chịu tội mà...em cứ phạt anh đi...anh chịu hết.
-Được rồi...bây giờ hình phạt đầu tiên là mình anh đạp nhé, em mỏi chân lắm..hihi...
-Tuân lệnh! Anh sẽ phục vụ quý bà hết mình! Mà...cái kia của em...đẹp thật...Thanh nói nhỏ vào tai Lan.
-Bốp.. Lan đấm cái vào vai Thanh....đạp đi..còn đứng mà nói nữa à! Nói nữa là đạp cho bay xuống hồ bây
giờ....lan ngồi xuống cúi đầu mỉm cười...cô cũng hơi ngại khi Thanh biết cái đấy của cô nhắn thín.
Hai người tự dưng im lặng, mỗi người thả mình theo dòng suy tư khác nhau. Lan thì đeo kính ngửa cổ lên
trời thư giãn, còn Thanh thì cứ thế tập chung vừa đạp vừa lái cho con vịt ra tận xa chốn nhộn nhịp.
- Em về muộn có sợ chồng nói ko đấy?
-Việc của anh là đạp thì tập chung vào đạp đi...ko phải lo cho người khác!
-Đanh đá gớm!
-Chưa bằng bà Linh của anh đâu.
-Lại nhắc!
-Nhắc thì sao?
-Không thích thế thôi..
-Không thích? Nghe câu trả lời đơn giản nhỉ! Ăn nằm với nhau xong rồi nói...không thích..Đàn ông hình
như ai cũng thế thì phải. Chắc chán rồi à?
-Chưa chán!
-Chưa chán sao lại thế?
-Vì thích người khác mất rồi....Thanh nói quay sang nhìn Lan như thăm dò nét mặt của cô..
-Thích người khác nhưng vẫn quan hệ với người ta à? Có ai khôn hơn anh ko?
-Không quan hệ nữa....chắc chắn là vậy. Từ hôm nay sẽ ko nhận điện thoại cũng như ko gặp nữa.
-Ăn no rồi đứng dậy phủi đít như thế à? Tưởng anh là người đàn ông thế nào...không ngờ cũng bình thường.
-Hihi...kiểu gì em cũng bắt nọn anh được. Anh sẽ gặp Linh một lần để nói chuyện rõ ràng và dứt khoát.
-Đấy không phải là việc của em! Anh với chị ấy như nào em ko quan tâm....lan nói và ngửa cổ lên trời như
thể không biết mình nói gì...
Thanh quay sang nhìn Lan, ngắm khuôn mặt bắt đầu ửng hồng, do Lan đang ngửa cổ nên anh lại được nhìn phần ngực trắng trắng ẩn hiện bên trong lớp áo lót mà hàng cúc của chiếc áo sơ mi không thể che hết được.
-Nhìn gì mà nhìn!...Lan vẫn ngửa cổ lên trời nói..
-Đẹp thì nhìn. Xấu ai thèm nhìn.
-Đẹp nhưng có chủ rồi, ko cần phải khen đâu.
-Biết rồi...Lạnh chưa?
-Rồi...còn phải hỏi nữa à?
-Nhưng ko có áo! Có mỗi một cái mặc trên người thôi.
-Không cần!
-Có cách rồi!
-Cách gì?
-Cách này cả hai cùng ấm....Thanh nói xong quay sang quàng tay qua vai ôm Lan...
-Làm gì đấy?...ai cho ôm hả!...lan nói thế và lắc vai kiểu chống cự cho lấy lệ....nhưng thấy ấm hơn hẳn..
Cứ như vậy Thanh cứ để con vịt trôi giữa hồ, anh cũng chẳng đạp nữa, tay anh ôm Lan...hai người im lặng
không nói câu nào. Thỉnh thoảng Thanh quay sang nhìn Lan, cô đeo kính dâm nên anh cũng chẳng biết cô đang mắt nhắm hay mắt mở nữa. Nhìn cái má, Thanh muốn hôn lên đó...nhưng anh ko dám..lại im lặng ko nói gì.
-Ấm ko?
-............
-Khinh người thế? Hỏi ko thèm trả lời 1 tiếng à?
-............
-Ngủ rồi à?
-Chưa..
-Sao ko trả lời?
-Thấy hỏi..ngu!
-Ai ngu?
-Tự biết..
Thanh ấm ức, anh quay sang liều cúi xuống trọn đúng bờ môi của Lan để hôn....Lan giật mình, cái này cô chưa ngờ tới...cô ko nghĩ Thanh lại liều thế.....cô đang sướng vì từ nãy trọc Thanh hoài....nhiều lúc muốn cười nhưng cô phải cố gắng kìm ko để Thanh biết. Lan lấy tay đẩy Thanh ra...
-Làm gì đấy? Có thích bay xuống hồ ko?
-Hihi..Ai bảo trọc tức người khác. Thích ko?
-Không! Hôn nữa là ăn đập đấy! Ai cho phép hả?
-Biết rồi...lần sau phải xin phép mới được hôn.
-Xin cũng không cho.
-Khó tính như bà già.
-Kệ tôi..
-Này..anh bảo!
-Nói đi!
-Cho anh hôn cái nữa được không? Môi em ngọt thật, mới được chạm qua mà thích thế...
-Không cho...đập đấy!
-Anh hỏi ngu nhỉ!
-Uh..quá ngu!
Thanh lại cúi xuống tiếp tục tìm môi Lan để đặt môi anh lên đấy. Đang chuẩn bị gặm nhấm hai bờ môi của
Lan thì Lan lại đẩy ra, cô nói:
-Ơ..vẫn cố đấy à? Em về nhé!
-Anh tưởng em bảo anh là hỏi ngu thế...có thế mà cũng hỏi...hôn thì cứ hôn lại còn hỏi...
-Này..này..ko phải bao biện đâu nhé. Dám cái nữa là đi về đấy.
-Uh..đi về!
-Sao? Về thật à? Lan đang thích...tưởng Thanh nói về thật..
-Thì anh muốn hôn Lan nên về cũng được..hihi...Thanh lại quay sang hôn Lan lần nữa.
Lần này Lan không chống cự nữa, cô nghĩ thầm "cái đồ dai như đỉa"...đang nghĩ thì thấy lưỡi Thanh đang
cố tách môi mình ra...hình như nó đã ở đầu cửa rồi...tự dưng Lan thấy thích...cô hé nhẹ môi ra đón nhận.
Lan đã đồng ý để cho Thanh hôn...hai người cứ thế hôn nhau mặc kệ có ai nhìn thấy không. Thanh dừng hôn
nói thì thầm cái gì đó rồi lại cúi xuống hôn tiếp như thể sợ Lan đổi ý...anh hết khoắng lưỡi bên trong
rồi lại cố gắng tìm lưỡi cô để mút.
-Em đưa lưỡi ra cho anh mút đi...Thanh thì thầm câu hỏi ngu ngốc
-....Lan ngoắc đầu như ko đồng ý......nhưng cô lại tự thè lưỡi ra bên ngoài để Thanh được tha hồ ngậm
nó mút. Lan cảm tưởng Thanh mút cái lưỡi của cô rất sâu, như muốn ngậm cả cái lưỡi của cô trong mồm anh, thậm chí Thanh tham lam con muốn chui cả mồm anh vào mồm cô. Lan đẩy Thanh ra, hổn hển nói:
-Đủ chưa?
-Chưa!
-Thôi đi về!
-Về thật à?
-Không thật nữa à...bảo nếu hôn nữa là về mà.
-Uh..về..thích thế...hôn cả ngày chắc ko biết chán.
-Thôi đi về...còn mơ mộng nữa à? Lan mỉm cười lườm Thanh..
-Đói ko?
-Có..còn phải hỏi!
-Đi ăn rồi về nhé!
-Còn phải hỏi!
-Ghét cái kiểu trả lời cộc lốc đấy thế.
-Hihi...ghét thì thôi nhé.
-Nói nữa lại hôn cho cái bây giờ. Ăn gì nhỉ? Em chọn đi!
-Hải sản.
-Hải sản à?
-Uh...sao? Tiếc tiền à?
-Ko..sợ đêm về ko ngủ dc.
-Ăn hải sản sao ko ngủ dc?
-Vì nhiều chất
-Lại muốn ăn đập à?.Lan hiểu ý Thanh nói gì...cô cười thầm trong bụng nhưng vẫn cố giữ sắc mặt nghiêm nghị.
................
................
Nằm một mình trên giường, nghĩ lại cuộc đi chơi hôm nay, lan cứ tủm tỉm cười, lâu lắm rồi cô mới được đi
chơi với zai vui vẻ đến thế. Cô bắt đầu nhận thấy mình đã thích Thanh thật sự. Cái tình cảm này cô cũng
không biết là tình cảm gì nữa, nhưng có một điều cô thấy đi với Thanh rất vô tư, ko bao giờ có ý nghĩ về
tình dục, kể cả bây giờ năm nhà một mình nghĩ đến Thanh, cô thấy vui, cô thấy thích, chứ ko có ý nghĩ giá
như anh ấy ở đây để xxx....một ngày trôi qua với cô thật là vui vẻ và hạnh phúc...ngày mai sẽ đi đến đâu
thì mặc kệ...ngủ đã.
Ngày hôm sau Lan đi làm với tâm trạng vui vẻ như vừa trúng số độc đắc, cô cũng chẳng quan tâm chồng đi công tác bao giờ mới về, đơn giản cô ko thấy buồn, hay cô đơn gì cả. Khi có niềm vui trong người thì tâm trạng làm việc cũng được thoải mái hơn, hôm nay Lan cảm tưởng thời gian sao trôi nhanh thế, vèo cái đã ăn trưa, vèo cái đã chuẩn bị đi về. Có mỗi chuyện là khi nhìn thấy chị Linh, cô cảm thấy một chút gì đó gọi là có
lỗi...cô lại mặc kệ....có ai lo cho mình đâu....Về đến nhà, tâm trạng lan lại ấm ức vì Thanh ko thèm nhắn
hay gọi điện cho cô gì cả. Cô mặc kệ, ko thèm nhắn, chửi thầm " hôn được rồi là lại lặn mất tăm". Lan đi
tắm...tắm xong nhìn cái bếp lạnh tanh...ko muốn nấu...nghĩ đến Thanh, cô lại bực...Cô thua....cô cầm dt
lên nhắn cho Thanh:
-Ê ku?
-Ai là ku ở đây hả?
-Hihi...Thế ai ở đây có..ku hả?
-Nói nữa hôn cho cái bây giờ.
-Hôn đi...hihi..
-Đừng có thách...lúc nào gặp sẽ biết tay.
-Ku đang làm gì đấy? Sao mất tăm vậy?
-Đang pha mì tôm. Định ăn xong sẽ nhắn ngay.
-Ăn mảnh một mình à?
-Thì có một mình nên phải ăn một mình. Có ai muốn thế đâu. Đã nấu cơm cho chồng chưa?
-Chồng ko có nhà.
-Thế chưa ăn gì à?
-Uh
-Có đi ra ngoài ăn ko?
-Có
-Đi luôn bây giờ à?
-Uh...qua đón luôn đi.
-Biết nhà đâu mà qua đón.
-Thì sẽ chỉ....ngu thế!
-lại bảo người ta ngu rồi. Chờ đấy..30p nữa có mặt.
-Sao lâu thế?
-Phải tắm và mặc quần áo nữa chứ. Đi với người đẹp, người hôi rình lại kêu.
-Nói nhiều...nhanh lên Lan đợi.
-Uh..thế bát mì tôm tính sao? Vừa đổ nước vào rồi.
-Để đấy tối về ăn...có ai ăn mất đâu mà sợ..hihi..
-Lậy bà...
-Đi tắm đi còn già mồm cãi à. Đến đầu ngõ đứng đợi ở đấy nghe chưa.
-Sao ko dc đến thẳng nhà?
-Biết nhà để làm gì?
-Biết để hôm nào say còn đưa về...đỡ tốn tiền nhà nghỉ chứ sao.
-Còn lâu mới có lần đấy nữa nhé. Thôi nhanh đi, đói lắm rồi.
Thực ra vì sợ ai đó nhìn thấy nên Lan chỉ cho Thanh chỗ đứng đợi khá xa, cô phải đi bộ mấy phút mới đến
nơi. Vừa đến Thanh nhăn nhó:
-Sao lâu vậy? Thế mà kêu đói.
-Chờ có mấy phút mà kêu lâu. Đúng là ông già khó tính.
-Hihi...Mà đi ăn thôi sao mặc váy đẹp thế?
-Kệ người ta...ko thích thì lên thay bộ ngủ nhé.
-Hihi..Thích. Ăn gì nhỉ!
-Ăn gì cũng được..miễn là phải ngon
-Ngon nhưng mắc nhiều tiền..hihi..
-Không quan tâm...em có phải trả đâu ...
-Oạch...người đi làm lại bắt người thất nghiệp trả...dã man con ngan vừa thôi.
-Ối thằng thất nghiệp đang ngồi đầu đường muốn được mời người đẹp đi ăn mà không được kia kìa.
-Hihi...Lên phố cửa nam ăn nhé...đến đấy tha hồ chọn quán ăn món gì.
-Vâng..đến đấy cũng được. Có tiền trả ko?
-Có..ăn đến sáng cũng được...chỉ sợ em ko có bụng để chứa.
-Làm tí cho máu nhé!
-Làm tí là làm gì? Thanh ko hiểu
-Ngu thế...làm tí là làm vài chén cho nó vui..hihi..
-Lại say như hôm nọ à?
-No...mấy chén thôi. Say như hôm nọ đau đầu sợ lắm rồi.
-Con gái gì lại thích uống rượu.
-Kệ người ta! Không thích thì lần sau đừng rủ nữa nhé.
-Hihi..có..có..
-Thôi đi nhanh đi..chết đói đến nơi rồi đây này. Cho ôm tí nhé!
-Uh..ôm đi..1 tí thôi nhé.
Hai người vừa ăn vừa nói chuyện..vẫn nói chuyện kiểu trêu đùa như vậy. Lan khá vui, cô ko hiểu sao rất
thích trọc Thanh như vậy. Ăn xong khi Thanh đứng lên trả tiền, ra chỗ lấy xe máy thì lan hỏi:
-Còn tiền ko?
-Còn..còn nhiều là đằng khác.
-Hôm qua trúng đề à?
-Không..trúng xổ xố được có hơn tỉ..hihi..
-Èo..đồ bốc phét. Đi ăn với Lan vui ko?
-Vui
-Đi nữa ko?
-Có..bây giờ đi đâu?
-Đi ra phố Hàm cá mập ăn ốc.
-Thích ăn ốc à?
-Ờ... thích ăn. Với lại ăn ốc để người khác khỏi hôn.
-Ăn cả rổ vẫn hôn như thường...hihi..
-Thôi đi đi..mấy thằng đang nhìn Lan chằm chằm kìa.
-Chắc tụi nó nhìn Thanh đấy!
-Pê đê à?
-Ko..chúng nó ghen tị và thèm thuồng khi thấy anh đi với em..hihi..
-Uh..cả tối mới nói được câu hay. Cứ tưởng pê đê! Đang sợ.
-Pê đê hay ko cho thử biết ngay...hihi..
-Đi đi còn lảm nhảm nữa à..nhìn đường kia kìa!
-Cho cầm tay cái nhé!
-Không....nói không nhưng Thanh đã tự động cầm lấy tay Lan...lan ngoan ngoãn để yên cho Thanh cầm..ấm ghê..
Hai người ăn ốc xong thì Thanh nói:
-Bây giờ đi nữa ko? vẫn còn tiền đấy.
-Thôi..để hôm khác. bây giờ đưa em về đi..mai còn đi làm.
-Uh..về
-Mà anh định xin đâu làm chưa ?
-Ông chú đang bảo vào nam làm với ổng, nhưng đang suy nghĩ.
-Suy nghĩ gì?
-À..để xem người ta có cần mình ở đây ko?
-Èo..đi luôn đi cho đỡ ngứa mắt. Chắc đi còn tiếc chị Linh đúng ko?
-Lại nhắc!
-Hihi..xin lỗi..bệnh nghề nghiệp.
-Em có muốn anh ở hà nội ko?
-.....ko biết...
Lan thấy Thanh nhìn cô đắm đuối, chắc đang chờ câu trả lời của cô...Lần này Lan chủ động hôn thanh cái
chụt..rồi cười nói "lại đăm chiêu như ông già ý". Thanh cười trêu Lan:
-Toàn mùi ốc!
-Có thích nữa ko?
-Có
-Sao bảo mùi ốc?
Thanh ko trả lời, quay sang hôn đáp trả Lan 1 cái...Lan dứt ra nói:
-Người ta nhìn kìa! Thôi về đi..ở đây nguy hiểm quá.
Khi Thanh đưa Lan về gần tới nhà, anh quay đầu nói với Lan:
-Anh dừng xe ở chỗ cũ chiều nay đợi em nhé.
-Đi thêm 1 đoạn cũng được. Từ đó về nhà em cũng xa, trời tối đi bộ một mình sợ lắm.
-Không sợ ai nhìn thấy à?
-Có..nhưng chắc giờ này ko có ai. Anh đỗ ở chỗ tối tối ý..để ko ai nhận ra.
-Uh..đến chưa?
-Xắp..thêm đoạn nữa..rẽ trái..rồi rẽ phải..sau đó đi thẳng..
-Chắc tui chớt!
-Hihi...đến rồi..dừng chỗ kia đi anh.
Hai người trước khi chia tay còn đứng hôn nhau như đôi tình nhân 1 lúc, Lan cũng bắt đầu thấy rạo rực
khi Thanh vừa hôn vừa đưa tay xuống sờ mông ép sát vào anh. Lan thấy có 1 cục trọc vào dưới rốn cô,
nghĩ đến cái dương vật bóng loáng của Thanh hôm nọ tình cờ nhìn thấy, Lan càng thêm rạo rực, cô chủ
động mút lưỡi Thanh và để Thanh cứ ôm cô ép sát vào cái dương vật của anh. Đang đê mê như sóng trào thì
có người đi qua, lan dừng lại ép mặt vào ngực Thanh như để ko muốn ai đó nhận ra mình. Cô nói:
-Thôi anh về đi, em lên nhà đây. Ngủ ngon nhé.
-Uh..anh yêu em! em cũng ngủ ngon nhé..nhớ mơ đến anh
-Còn lâu..thôi em lên nhà đây.
Khi lan mở cửa phòng, cái bóng tối trong căn nhà làm cô hoảng, cô bật đèn lên...thấy cái im lặng của
căn phòng thật đáng sợ. Vừa vui vẻ bao nhiêu thì bây giờ cô lại thấy cô đơn bấy nhiêu. Nghĩ đến hành
động của Thanh hai hôm nay, lan thấy anh đến với cô bây giờ ko phải là cái trò chơi cá cược nữa rồi,
cô biết Thanh đã yêu cô, nhìn mắt anh cô biết. Cô cầm dt lên nhắn tin cho Thanh: "em thấy cô đơn!"
Khi Lan mở cửa ra, hai ánh mắt đứng nhìn nhau...từ từ..rồi cả hai ôm hôn ngấu nghiến. Vừa hôn Thanh vừa
dìu lan vào trong và đóng cửa lại. Thanh đặt Lan ngồi xuống ghế, hai người chẳng kịp nói với nhau câu
nào, chỉ hôn và hôn. Bàn tay Thanh bắt đầu du lịch khắp thân thể lan qua lớp ngoài của chiếc váy. Lan
không một chút kháng cự, lâu rồi cô ko thấy thèm muốn thể xác như lúc này, hôm nay Thanh đã đánh thức
cái bản năng của cô mà cô tưởng đã chết mấy tháng nay rồi.
Thanh vừa hôn vừa cho tay vào trong áo nắn nắn bầu ngực, rồi lại cho tay vào trong váy xoa cái mu Lồn
ngoài quần lót. Lan dựa đầu vào vai Thanh, mắt cô nhắm nghiền, vừa hôn vừa thè lưỡi ra cho Thanh mút.
Thanh vừa mút lưỡi vừa hôn ngấu nghiến lên đôi môi mềm đỏ mọng của Lan. Dứt nụ hôn ra, Lan thở gấp gáp vì cơn sướng đang lan tỏa trên cơ thể nóng bứng từ đôi tay đang ko ngừng day day cái mu ngoài quần lót.
-Ở đây chật quá, đưa em vào trong phòng đi! Lan hổn hển nói với Thanh
Ko phải là dìu, mà Thanh nhẹ nhàng bế sốc Lan lên đặt nằm xuống giường, cái mùi hương phảng phất từ cơ
thể Lan làm Thanh mê muội. Lan kéo đầu Thanh xuống đặt một nụ hôn cháy bỏng ngọt lịm lên môi anh. Hai
bàn tay Thanh bắt đầu lại sục sạo lên bộ ngực đang phập phồng của Lan. Nỗi khát khao nhuc dục lại bùng
nổ trong lòng, Lan thỏ thẻ:
-Yêu em đi Thanh! Làm cho em sướng đi!
Thanh ko phải là thánh nên ko thể cưỡng lại sức hút cực mạnh từ Lan, anh vuốt ve mơn trớn khuôn mặt, bờ
môi rồi tới làn da mịn màng trên cánh tay, giọng nhẹ nhàng:
- Ừ! Anh… Anh yêu em mà...A muốn...dc yêu em...từ lâu lắm rồi.
Sau tiếng “yêu em mà” là một nụ hôn lên trên đôi môi ngon lành thơm tho của Lan. Hai cơ thể quấn lấy nhau không rời, bàn tay của Lan quấn quýt trên lưng Thanh. Quần áo Thanh bị đôi bàn tay của Lan lột bỏ nhanh chóng .Khi Thanh chỉ còn mỗi chiếc quần lót trên người, Lan mới dừng tay, ánh mắt khuyến khích, lan cầm tay Thanh để lên vai, nơi hai sợi dây của cái váy đang nằm hờ hững.
Bàn tay Thanh gạt nhẹ hai sợi dây, cả phần thân trên của Lan lồ lộ dưới ánh đèn. Thanh vuốt ve chúng nhẹ
nhàng với một bàn tay rồi mơn man trên cái khe ngực. Miệng Thanh lắp bắp:
-Lan ơi! Em đẹp quá!
Nói xong Thanh cúi xuống, đôi môi tham lam ngấu nghiến 2 bầu vú, mút chùn chụt như đứa trẻ. Lan rên lên tận hưởng sự khoan khoái do Thanh mang lại.
- A...ư...Thanh ơi… ư… ư… !
Lan cong người lên cho đôi bàn tay của Thanh làm tiếp cái công việc lột trần truồng ra, cái váy được kéo ra
khỏi người Lan. Trên người Lan bây giờ chỉ còn mỗi cái silip trắng, Lan giơ hai chân lên trời cho Thanh cởi
nốt ra và quăng xuống đất. Cái mu lồn với hai cái mép thịt ươn ướt hé mở mời chào, bàn tay thon thả của Lan xoa xoa cô bé rồi lướt nhẹ một ngón tay lên cái rãnh nhỏ ở giữa cái lồn tươi ngon vẫn còn khít, ánh mắt tình tứ liếc nhìn chú Thanh:
- Của anh đó... yêu nó đi anh!
Ngón tay của Thanh day day lên cái hột le của Lan rồi banh hai cái mép để lộ ra cái lỗ nhỏ xíu nằm bên trong.
Thanh cúi xuống bắt đầu đưa cái lưỡi đánh liên hồi vào cái hột le. Lan rú lên điên dại vì sự kích thích tột
cùng ấy, một luồng điện chạy khắp người làm cô tê dại:
-Á… á… á… Thanh ơi… hư… hư… hư… hưmm… hưmm…mm.
Cả thân người lan quằn quại trong sung sướng. Đôi chân dài kẹp lấy cổ Thanh mà thít chặt đầu anh xuống cái lồn ướt nhẹp. Nước nhờn trong lồn chảy ra ướt sũng khiến cho Thanh gần như ngộp thở. Cái vị ngai ngái của nó càng làm cho hai người đắm chìm trong bể hoan lạc. Cái lưỡi rà soát trên cái cửa động rồi sục sạo không sót một chỗ trong cái khe nhỏ đang rỉ nước từng đợt.
- ” A… a… a… Thanh ơi…ư… ư… ư… anh ơi… nữa… nữa… á… á… á… Tiếng rên đầy nhục cảm của Lan vang lên trong phòng.
Lan bỗng nhiên kéo người Thanh phủ lên người mình. Cái lồn tràn trề nước nhờn đã khiến Lan không chịu nổi sự kích thích. Lan lột cái sip của Thanh ra, dương vật của Thanh cương cứng đỏ hỏn đang ngóc đầu lên hùng dũng. Lan nắm lấy cái khúc thịt nóng hổi ấy sụt sụt tay vài cái rồi khẽ đặtt nó vào ngay cái rãnh thịt, giọng như van xin cầu khẩn:
-Yêu em đi Thanh… Địt cho em sướng đi…
Thanh cũng không ngờ bề ngoài Lan như vậy mà bên trong lại dâm cao độ như vậy. Ở trên giường Lan như 1 con hổ. Hai tay Thanh giữ chặt tay Lan ghì xuống giường. Mông anh bắt đầu nhấp nhổm. Cái đầu cặc khẽ len vào cái khe nhỏ hẹp rồi bất thần nhấn mạnh... Á… á… chết em Thanh ơi… Địt em đi… á… á… á… cho em sướng đi… a… a… a….. Lan miên man bơi trong hoan lạc khi con cặc thọc sâu vào cái âm đạo. Thanh cần mẫn hì hục nắc con cặc vào sâu trong lồn.
-Em sướng quá...anh ơi...địt mạnh nữa đi anh..
Cái lồn của Lan gần như nuốt mất con cặc của Thanh. Lan không ngừng uốn éo, sàng sẩy cái mông cho con cặc của Thanh đâm trái chọc phải vào thành âm đạo, miệng rên rỉ những câu đứt quãng:
-A… a… Thanh ơi… em sướng… ưm… ưm… ư…mm… ê… ê… á… á…
Mắt Thanh như tê dại, môi khô khốc, Thanh bắt đầu nắc dồn dập hơn. Thanh ghì chặt lấy lưng lan rồi bế cô ngồi thẳng lên người mình, anh ôm lấy mông của lan rồi đẩy nhanh về phía con cặc. Ngay lập tức một dòng nước nóng bắn xối xả trong âm đạo.
-A… a… ư… ư… ư… ưm… ư…mm.A ra...A ra đây...ôi sướng quá em ơi!
Hai thân xác rã rời buông nhau ra. Nước nhờn trộn lẫn với tinh khí nhỏ từng giọt xuống dưới cái nệm. Thanh gác tay lên ngực của Lan nhìn âu yếm, nụ hôn nồng nàn đặt lên môi lan. Lan mỉm cười sung sướng nhưng cũng hơi tiếc vì đang sướng mà chưa dc ra, cô thủ thỉ:
-Đêm nay có ngủ lại đây với em ko?
-Hihi..sợ em sáng ko có sức đi làm.
-Chắc mai thế nào cũng khoe với lão Tân là "em chén được con Lan rồi đúng ko"....lan cười trêu Thanh
-Gì cơ! Sao em nói vậy...điên mà đi nói với lão ấy. Mà anh bây giờ cũng ko chơi với lão ấy nữa rồi.
-Em tưởng sẽ khoe ngay để còn thắng cước chứ?
Thanh bắt đầu hiểu ra...anh cũng ko hiểu tại sao Lan lại biết chuyện đó..anh nói:
-Ai nói cho em biết vậy?
-Chẳng ai nói cả. Nhưng đúng phải ko?
-Uh..anh xin lỗi...lúc đầu cũng có ý đó...nhưng giờ thì ko phải..anh yêu em thật lòng.
-Đàn ông các anh nói ko tin được.
-Anh thề đấy. Anh xin lỗi mà...anh chịu phạt...em cứ phạt anh đi..
-Uh..để mai nghĩ xem phạt cái gì đã. Bây giờ ...cho em được ra đi...e vẫn chưa được ra đây này...bắt đền
đấy
Thanh mỉm cười hôn môi Lan rồi trườn xuống hai háng của cô chuẩn bị rúc đầu vào. Thanh ngẩng đầu lên nói:
-Mình yêu nhau đến sáng em nhé!
-Hừm..hừm...liếm cho em sướng đi anh....
(ảnh minh họa)